STYLES
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 10.07.2014 23:44:45 (permalink)
.
 
 
 
 
 


100 cái TÔI .


.......








Đang có một ngày đẹp và rất lý tưởng ở đầu mùa hạ . 

Giờ nghỉ, mở Net , đọc lại một vài truyện ngắn ở đây ở đó . Định viết tiếp cho một truyện dài mang tên CHỮ NHẬP ( đang viết dở dang ) thì thấy lười và bị bí ở giữa truyện .


Với một người viết , khi nói đến chữ " Bí " là chuyện chán ngắt .


Để gỡ thế bí, tôi gửi vài cái mail để cầu cứu nhóm bạn viết . Đề tài là : " NHỮNG CÁI TÔI ".


Để xem họ viết gì ?





đăng sơn.fr




°°°°°







1 - NGƯờI XƯA XƯA


_______________________ nguyễnthịLoanPhiên -







Đọc ở mục tùy bút , có tay kia rảnh hơi khi rưng rưng đặt câu hỏi : " Cứ thấy đàn ông hay nhắc về người xưa . Họ sực nhớ về một nụ hôn đầu, họ nhớ lại một bóng dáng người xưa .. Sao không thấy đàn bà nào viết về người xưa như ... '' Nàng đang ngồi xì xụp húp tô phở ở quán chợ, quay lại , thấy bóng quen . Người xưa đi ngang, người xưa đứng lại . Hai cặp mắt ngó nhau . Thấy kẻ người xưa nay đã bèo nhèo, tóc bạn, da nhăn, miệng hóm, dáng tiêu điều . Nàng quay đi , lặng lẽ xóa bóng người xưa bằng cách hì hụp húp tiếp tô phở .... "




Viết như vậy thì dã man và mọi quá .


Tôi , nếu , gặp lại chàng của ngày ấy . Tôi sẽ muốn hỏi chàng :

- Mấy vợ rồi ? Mấy đứa con rồi ?



Hắn trả lời thế nào thì cũng đã lỡ rồi . Hắn đường hắn, tôi đã đường tôi . 


Những con đường xưa không phải là bây giờ . Một thời con gái đã qua đi . Những cái Tôi đã đổi thay . Tiếc gì cũng vậy thôi - Người ơi ơi .







...



2 - NHỎ BÀ CỤ


_________________________________ Trần . K . Sơn







Nhỏ là một danh từ riêng .


Ngày ấy, thằng nhỏ yêu cô ấy, nó đọc ba thứ truyện tình cảm da diết nên cũng bắt chước gọi cô bằng Nhỏ . Nhỏ tan trường , Nhỏ dựng xe đạp ở gần hàng chè đậu đỏ bánh lọt, Nhỏ hướng mắt chờ thằng nhỏ đến đón như mọi hôm . Hôm nào , thằng học trò trễ hẹn , Nhỏ giận dỗi, Nhỏ ăn chè với nó mà mặt sưng sưng .


Nhỏ lớn lên theo thời gian, ba má Nhỏ thích giầu, thích thế lực và môn đăng hậu đối, ép Nhỏ lấy chồng con nhà giàu có .


Nhỏ khóc hết nước mắt đòi chết lên chết xuống . Đời trôi, đời tập cho Nhỏ làm quen với nhung lụa và Nhỏ trở thành một cái Tôi khác . Tôi lên xe, xuống ngựa .




Đời đổi thay . Chồng Nhỏ vào tù và chết trong tù . Nhỏ thành đàn bà bơ vơ . Đàn bà có thêm vài mối tình vụn nhưng vẫn có đôi khi, bồi hồi nhớ lại ngày cũ .



Đời thay đổi với câu quả đất tròn . Tình cờ ,gặp lại nhau . Ngỡ ngàng . Đàn ông nhìn đàn bà . Không thể nào gọi lại là Nhỏ ơi , Nhỏ ơi nữa .


Hai cái tôi nhìn nhau, nhận ra nhau rồi quay đi . Vậy thôi .







....



 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2014 01:06:23 bởi dang son >
dang son 11.07.2014 12:23:33 (permalink)
.

-                                          ......  dangson.fr  
 
 
 
 
 
 
* 100 cái TÔI .
....




( Với một người viết , khi nói đến chữ " Bí " là chuyện chán ngắt . 

Để gỡ thế bí, tôi gửi vài cái mail để cầu cứu nhóm bạn viết . Đề tài là : " NHỮNG CÁI TÔI ". 

Để xem họ viết gì ? )





° ° ° ° 




3. GẦN MÀ NHƯ XA .

________________________________________________ @nguyênhạ 




Khi không muốn nói về những cái tôi khác , tôi nói về tôi .


Anh ấy và tôi là hai thái cực . Thế giới của hai người tưởng như không bao giờ hoà nhập sau 16 năm chung sống . 


Trên vấn đề tình cảm, người ta hay nói về điều khác biệt thì dễ thu hút nhau để tạo nên ngọn lửa . Ngày còn ở trường , tôi bị ánh mắt anh ấy thu hút, cánh cửa mắt đại diện cho tâm hồn đó có những nụ cười vui khi tìm ánh nhìn của tôi sau những trận đấu bóng rổ . Khuôn mặt và bờ vai đàn ông lực lưỡng như muốn khoe chất nam tính mà bất cứ người phụ nữ nào cũng muốn nương tựa khi nghĩ mình là phái yếu .


Ngôn ngữ của anh rất hạn chế , gọn , ngắn " Xong trận đấu banh, tôi mời bồ đi ăn nhá "


Sau những tiếng nhá nhá như thế, tôi không biết lắc đầu để leo chiếc xe gắn máy cồng kềnh của anh, đội mũ an toàn để có khi sợ hãi khi anh phóng rất nhanh trên đường . Ở cạnh anh , ngồi nghe anh hào hứng với đám bạn cùng nhóm thể thao, tôi chừng như có lúc lạc lỏng nhưng chỉ vì ánh mắt của anh vẫn đi tìm mình giữa những câu chuyện , những tiếng cười dòn .


Buổi chiều ấy, đang phóng xe vùn vụt trên xa lộ, anh bất ngờ tắp vào một trạm xăng, ngoái cổ lại đằng sau , giọng hồ hỡi :


- Em này ! Mình lấy nhau, nha nha . Em ?



Lại câu chữ Nha Nha quái dị như thế . Không kịp suy nghĩ , tôi đã gật đầu . Đám cưới diễn ra trong vòng hai tháng sau, chỉ với một ít bạn hữu trong nhóm bạn của anh và tôi .


Mười sáu năm sống bên nhau . Không con, không cái , anh và tôi biến thành hai cái bóng . Ngôn ngữ cạn ở dòng sông còn sót lại trên vùng khô hạn hán.




Bây giờ , ngày qua ngày, chợt dưng , tôi muốn thoát ra khỏi cái bóng của chúng tôi . Tôi đang muốn ngoại tình . Tìm một hình thể khác để thoát ra cái của tôi, của anh .


Tôi sẽ ngoại tình ra sao ? Và kết cuộc sẽ ra sao ?








            

   4.   Ở MỘT TUỔI NÀO

        _____________________________________________   @nguyên sơn







    - Hả ? !  Bồ nhắc lại câu nói đi ? Cái gì ?

    - Tao đang chán đời ! Tao muốn ngoại tình .


      Con bạn ghì đứa con gái nhỏ  xíu sát vào lòng . Ánh mắt ngẩn ngơ ,  nghe bạn mình hỏi ngược lại :

    - Có khi nào  mày có ý nghĩ như thế không ?


    Im lặng khá lâu . Rồi phá vỡ im lặng :

    - Để làm gì ?




     Có thật như thế không với  ba chữ ' Để làm gì  ' ?


     Để thoát khỏi những ngày, những đêm vò või , để ra khỏi thứ chỉ mình nhìn thấy mình . Để đi lại trên con đường có nhiều bóng mát của một ngày thảnh thơi gió mơn man trên tóc, trên vai . Để có cái cảm giác được vỗ về, được  hỏi han, được cưng chiều . Thế thôi .


     Người đàn bà  có chồng, có con kia cố gắng  kéo người bạn trở lại thực tế :

    - Nè bồ !  Sao còn mơ mộng chi ? Mình có chồng thì  hãy yên vị ở chỗ của mình .


     Yên vị là sao ? Là hàng ngày mở lò bếp, tỉ mỉ cắt thịt,  cắt củ hành, củ tỏi loay hoay ? Là chầu chực từng món ăn ? Là hốt dọn quần áo, là việc nhà ở cái xó bếp ? Là đêm  nằm nghe chồng ngáy sau khi hì hục trên thân thể mình rồi lăn  ra như chết ?

     Cuộc đời sao vô vị , ngày như ngày .


    Hai cái tôi rời mắt , không nhìn nhau nữa mà nhìn ra một khoảng trời xám ngắt ngoài khu vườn . Với người này, có khi mưa và màu trời xám mang đến sự thanh thoát nhẹ nhàng sau những ngày nóng bức . Với người kia là một ý nghĩ vượt thoát để đi về một phía trời khác thường .





5.   THÔI thì chia tay

     ---------------------------------------------------------- đăng sơn.fr




     Vẫn có những người, việc yêu và chuyện yêu đương chỉ tổ làm mất thì giờ và vô bổ vì những cái rắc rối bao quanh .


   Người ta yêu nhau trong một thoáng chốc rồi thế nào cũng bỏ nhau . Không vì lý do này thì cũng vì lý do khác .


    Chuyện yêu của nàng và tôi cũng không ngoại lệ . Cái tôi này đến với cái tôi kia ở một ngày không đủ đẹp, không đủ xấu .


     Tôi kia không nói nhiều lắm về mình .

     Tôi này cũng chẳng có gì để nói về mình . Ở một đoạn đờì, có lúc thấy mình trống rỗng như khuôn mặt của thành phố .


      Phố không có cửa hàng nhộn nhịp , không có tiếng xe cộ , tiếng xe cộ thì là thành phố chết .



      Tình yêu của hai cái tôi đang cạn như dòng sông không còn nước luân chuyển . Hai khối im lặng bao chìm .



      Tôi và tôi quay đi . Không còn lời nói nào trong ngôn ngữ của tình yêu nữa  . 


      Buồn đến thế sao, tôi ơi !


    Buồn lắm rồi cũng sẽ lãng quên . Những thành phố  rồi như những dòng sông cạn .


    Chẳng còn cái tôi nào ghé thăm nhau . Khi tôi rời tôi ....





<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2014 15:42:44 bởi dang son >
dang son 21.07.2014 00:31:05 (permalink)
.
 


THƯ TÌNH Viết Hộ .






__________________________________________________ _______







Chiều SàiGòn đang mưa to . Tôi vội vã dưới chiếc dù, băng qua đường ghé bưu điện . Nhịp tim đập lững thững và đập nhanh hơn bình thường . 


Lòng chỉ muốn gặp được một người . Đó là ông cụ có chữ viết rất đẹp và hay ngồi gọn lõn với cái bàn nhỏ với công việc viết hộ thư từ, giấy tờ . Đang ở giữa cơn mưa nhoè nhoẹt , tôi ngẩn người thất vọng khi không thấy ông cụ để buồn rầu trong bụng .




- Hình như cô đang tìm ai ?



Giật mình quay sang tiếng nói bên cạnh . Một khuôn mặt dưới cây dù màu xanh đậm . Dáng này không phải là người ở thành phố này . Tôi có linh tính là như thế .


Ánh mắt ấy làm tôi thốt lên , bất ngờ :


- Sao ông biết là tôi tìm ai ?



- Vì tôi cũng đang lóng ngóng tìm ông ấy . Tôi nghe nói ông ta viết thư tình rất hay ?


Hai cánh dù chạm nhau lất phất nước mưa . Tôi đổ chứng tinh nghịch hỏi người lạ :


- Bộ ông đang định nhờ ông cụ viết một bức thư tình ?



Đàn ông lắc đầu :


- Không . Cô ! Tôi nghĩ là tôi chỉ tò mò mà thôi . Vì tôi đủ sức viết thư tình hay hơn ông ấy .



Thật là một kẻ kiêu ngạo khi nói như thế . Tôi tò mò nhìn gã như nhìn con quái vật từ mặt đất chui lên . Tôi bỉu môi :


- Ông là cái thá gì mà dám nói như thế chứ ?



Gã nhún vai :


- Tôi đã viết hộ nhiều lá thư tình cho lắm kẻ bị bí chữ khi bị tình ái vật .... Cô có thể tin tôi .


- Tôi nghĩ ông đang nổ và nói dối . Không thể nào ông có thể viết hay hơn ông cụ ấy của tôi . Ông ấy là nhà văn .



Gã lại nhún vai với điệu bộ bất cần đời . Gã lầm bầm : Tôi có thể viết dùm cho cô một lá thư tình ngay bây giờ nếu cô muốn đọc . Và tôi sẽ thế chỗ của ông lão cho việc Viết Thư Tình . Tôi nhường cho ông cụ thảo đơn xin việc làm, thư đòi nợ hoặc các dịch vụ linh tinh khác .



Tôi dợm bước định quay đi, rồi lại tò mò :


- Ông là nhà văn há ông ?



- Không . Tôi viết ở một vài diễn đàn . . . Ở chỗ ấy có những cái mẫu để viết thư tình ướt và mềm . Cô hãy vào đọc thử .




Quay đi . 

Chiều mưa Sàigòn bay bay . Lá rơi nhẹ như một dòng chữ của thư tình .









...





thư tình viết hộ - 2 -





.....





Hơn cả hai tuần nay , có dịp ghé lại nhà bưu điện tìm ông cụ . Không phải vì ông đẹp trai, ăn nói có duyên mà vì thấy ông nhã nhặn, hiền lành , dễ mến và có tài nhanh nhẩu đoán đúng ý người muốn nhờ vã ông viết thư hoặc làm giấy tờ hành chánh ...


Thấy mình lại buồn buồn khi không thấy ông . Chỉ sợ ông bệnh nặng hoặc đã từ giã cuộc đời ( Ông ơi ! Ông ơi ! Ông đang ở đâu ? )



Quay lại . Lại gặp gã . Lại thấy một nụ cười .


Đang buồn, đang bực dọc . Sẵng giọng :

- Ông Chảnh này . Ông lại định gặp ông lão sao ?


- Cô tò mò quá há cô ? Mà này ! Cô đã vào diễn đàn đọc thử mấy cái tựa đề Viết thư tình chưa ?


- Ông có biết viết thư tình dùm là phạm tội lừa gạt không ?


- Mình làm ơn cho người khác mà . Đáng lẽ phải có phước chứ ? !



- Hay là tôi định nhờ ông một việc . Ông có thể góp ý hoặc viết hộ tôi một bức thư từ chối tình yêu không ?



Gã có vẻ ngạc nhiên :


- Cô không thể tự viết hay sao ?




Tôi ngần ngừ rồi buột miệng như xưng tội :


- Tôi đang bị một kẻ đeo đuổi theo từ năm lớp 9 . Hắn nài nỉ tôi yêu hắn cho đời hắn vui hơn .



Mặt gã đàn ông sưng lên, giọng cấm cẳn :


- Thì cô cứ bảo thẳng vào mặt hắn là " tao không thể yêu mày . Xéo ngay đi " - Viết thư từ chối làm gì cho mất thì giờ của mình .





Tôi tỏ thái độ giận . Rời bước bỏ cái gã người lạ vô duyên ấy đứng ở vệ đường .



Trời Sàigòn lại chực mưa . Lá rơi rơi quanh quất . Lòng sao lại vẫn nhớ ông cụ đã viết một lá thư tình vào năm năm về trước . Người cũ nay đã nhạt nhoà . 


Mưa rơi bên này phố . Quay đi, quay lại , chợt thấy thèm nỉ non bằng dòng chữ rất đẹp ngày nào của ông cụ .










đăng sơn.fr




dang son 26.07.2014 14:12:49 (permalink)
.
 
 
 
 
 
khungCửa -






( Hiện tại thì có cả thảy 4 người đang đứng ở khung cửa để xem - để đọc ..) 

 Theo bạn,thì chuyện gì sẽ xảy ra sau khung cửa ? 

 Bạn muốn xem một cuốn phim theo thể loại trinh thám hay tình cảm ướt át ? 
 Hay là bạn đang có hứng đọc một đoạn truyện mùi mẫn ,loại lâm ly bi đát ? Đời này chưa đủ buồn hay sao mà bạn cần thêm nước mắt ? 

 Khả năng riêng của tôi là có thể làm bạn cười nghiêng ngả té ghế vì tôi đã có lần đứng trước khoảng 1300 khán giả ở những buổi trình diễn văn nghệ . 
Trên sân khấu,nhìn xuống khán giả chỉ thấy một khoảng đen nghịt ngược lại với ánh đèn chói chang trên sân diễn . 

 Nhưng có người chạy vào hậu trường báo cho tôi biết là có một người ngồi ở hàng ghế đầu ( bên tay trái sân khấu ,người ấy đeo kính đen,tóc dài,dáng hình thon thả - và cô đang " xem " bằng " tai . 

 Người ấy là ai ? 



 --- 


Tôi sẽ kể cho bạn nghe sau đêm trình diễn này . 



 Chuyện như sau : 


 Hãy để tôi tự giới thiệu qua loa về tôi . Thường thôi : Tôi là một nhà soạn kịch về hài . 
 Tôi có ít nhiều thành công khi làm khán giả cười ồ và hài lòng khi thấy họ thoải mái sau khi xem kịch . Cho đến một ngày kia ,tôi chán loại kịch hài ,tôi muốn thử lửa khi đổi sang thể loại bi kịch . 

 Nếu bạn thích môn kịch nghệ thì hẳn bạn biết là làm cho người xem cười khó khăn lắm . Mình phải viết thế nào,diễn thế nào để cù lét thiên hạ ? ( Không phải cứ nhăn nhó, giả vờ té lăn quay ra sàn diễn là thiên hạ cười ầm - Nghĩ như thế thì sẽ hố ) 


Tôi nặn óc để nghĩ ra một vở kịch loại xã hội tâm lý và sau một tuần khổ sở ,tôi có bản kịch ngắn chừng 1 tiếng trình diễn . Trong vở kịch có vỏn vẹn 5 người . Truyện kể về một mối tình ảo . 

 Viết xong thì đến phần tìm kịch sĩ . Tôi cần 4 vai nữ và 1 vai nam . Quay qua quay lại thì tôi thấy có 3 diễn viên nữ . Họ chuyên đóng vai hài ở những vở kịch mà tôi đã viết và đã đạo diễn . 
 Sau khi đăng báo tìm diễn viên đóng vai chính ( đào thương ) thì chúng tôi nhận được một đơn xin thử vai . 

Đó là một cô gái trẻ,cô bước vào văn phòng tuyển vai với một cây gậy ngắn,dáng cô mỏng manh . 
 Tôi hỏi cô : 
- Mắt cô bị gì ? 
 Giọng cô dịu,âm rõ : 
- Bác sĩ mắt nói chừng 1 tháng nữa thì mắt em sẽ hỏng . Không chữa được . 

- Bây giờ thì sao ? 

- Em thấy mờ mờ . 



Tôi nín lặng để suy nghĩ . Làm cách nào để cô giữ vai chính ấy ? Chuyện kịch kể là cô gái đi tìm bạn ở net để kết thân vì ngoài đời cô rất nhút nhát và ...... 

 Tôi thử hỏi cô : 
- Mắt kém thì làm sao cô học được kịch bản ? 

 Cô gái cười,vẻ tự tin : 
- Dễ mà .Sẽ nhờ người đọc bản kịch . Trí nhớ của em rất tốt . 
- Cô có bao giờ đóng kịch chưa ? 

- Ông à ! Đời này đã là một vở kịch . Em đang đóng vai một cô gái có chí khí và tự tin . 


 Vì câu nói như thế,tôi gật đầu ,nhận cho cô vai ấy . 

 Tôi không tìm đươc vai chính đóng vai gã tình nhân nên tôi kiêm luôn vai chính . Sau hai tuần tập dượt,chúng tôi lên sân khấu . 

 Phải nói là cô gái ấy diễn tuyệt vời . Cô biết khóc như thật . Cái nắm tay là cái thật . Cô hôn cũng như thật chứ không phải là kịch . Người ta nói là khán giả đã khóc sụt sùi ở đoạn cô bỏ đi để khỏi làm người kia đau khổ . 


Sau buổi trình diễn . Ở hậu trường,cô nắm lấy tay tôi và nhỏ giọng : 
- Ông nè . Đêm nay ông có thể đưa em về nhà không ? 
- Sao vậy cô ? 

- Mắt em hết thấy gì nữa rồi . Lúc trình diễn,em chỉ " thấy " một bóng đêm trước mắt . Và em đã đếm thầm những bước chân để trình diễn. Ông chẳng biết gì . 


 Tôi chảy nước mắt . 

 Vậy sao ,em ? Như vậy,người mù lòa là tôi . Không phải là em . 





đăng sơn .fr 

 ( Viết tặng học trò ) 


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2014 15:31:18 bởi dang son >
dang son 26.07.2014 14:42:26 (permalink)
.
 
 
 
 
 




ÁNH SÁNG .





  Nhiều người có trí nhớ rất tốt , họ như cái bảo tàng viện lưu giữ những dấu tích .

   Tôi cũng là kẻ có trí nhớ không đến nỗi nào quá tệ nhưng vì không thích cái âm u như bụi mờ của không khí bảo tàng viện nên tôi ao ước mình là cái kệ sách .

    Những trang sách thơm thơm luôn có điều để kể .

   Sáng nay , trời âm u lạ thường , nhìn kệ sách với những cái tựa đề , gặp lại quyển sách đã mua ngày cũ . Sách mang tên :  L'ART ZEN DU TEMPS - Nghệ  thuật dùng thời gian .

    Liếc lại vài trang ,  ngừng đọc , bỗng nhớ đến một cô gái khi đã viết một bài cho cô :



   "     Tôi nặn óc để nghĩ ra một vở kịch loại xã hội tâm lý và sau một tuần khổ sở ,tôi có bản kịch ngắn chừng 1 tiếng trình diễn . Trong vở kịch có vỏn vẹn 5 người . Truyện kể về một mối tình ảo .  
 Viết xong thì đến phần tìm kịch sĩ . Tôi cần 4 vai nữ và 1 vai nam . Quay qua quay lại thì tôi thấy có 3 diễn viên nữ . Họ chuyên đóng vai hài ở những vở kịch mà tôi đã viết và đã đạo diễn .   Sau khi đăng báo tìm diễn viên đóng vai chính ( đào thương ) thì chúng tôi nhận được một đơn xin thử vai .  
Đó là một cô gái trẻ,cô bước vào văn phòng tuyển vai với một cây gậy ngắn,dáng cô mỏng manh .   Tôi hỏi cô :  - Mắt cô bị gì ?   Giọng cô dịu,âm rõ :  - Bác sĩ mắt nói chừng 1 tháng nữa thì mắt em sẽ hỏng . Không chữa được .  

- Bây giờ thì sao ?  
- Em thấy mờ mờ .  


Tôi nín lặng để suy nghĩ . Làm cách nào để cô giữ vai chính ấy ? Chuyện kịch kể là cô gái đi tìm bạn ở net để kết thân vì ngoài đời cô rất nhút nhát và ......
 
 Tôi thử hỏi cô :  - Mắt kém thì làm sao cô học được kịch bản ?  
 Cô gái cười,vẻ tự tin :  - Dễ mà .Sẽ nhờ người đọc bản kịch . Trí nhớ của em rất tốt .
 
 - Cô có bao giờ đóng kịch chưa ?  
- Ông à ! Đời này đã là một vở kịch . Em đang đóng vai một cô gái có chí khí và tự tin .  

 Vì câu nói như thế,tôi gật đầu ,nhận cho cô vai ấy .  
 Tôi không tìm đươc vai chính đóng vai gã tình nhân nên tôi kiêm luôn vai chính . Sau hai tuần tập dượt,chúng tôi lên sân khấu .  
 Phải nói là cô gái ấy diễn tuyệt vời . Cô biết khóc như thật . Cái nắm tay là cái thật . Cô hôn cũng như thật chứ không phải là kịch . Người ta nói là khán giả đã khóc sụt sùi ở đoạn cô bỏ đi để khỏi làm người kia đau khổ .  

Sau buổi trình diễn . Ở hậu trường,cô nắm lấy tay tôi và nhỏ giọng :  - Ông nè . Đêm nay ông có thể đưa em về nhà không ?  - Sao vậy cô ?  
- Mắt em hết thấy gì nữa rồi . Lúc trình diễn,em chỉ " thấy " một bóng đêm trước mắt . Và em đã đếm thầm những bước chân để trình diễn. Ông chẳng biết gì .  

 Tôi chảy nước mắt .  
 Vậy sao ,em ? Như vậy,người mù lòa là tôi . Không phải là em .....   "
 
 
° ° ° °

 
   2.
 
          Đọc lại để nghĩ đến cô . Nghe đâu cô gái ấy đã lập gia đình , có một đứa con nhỏ . 
 
        Có việc đi ngang thành phố ấy,  ghé lại thăm cô . Trời đang có màu xanh, tôi bảo với cô như thế .
 
      Cô nhỏ nhẹ :
   - Lâu quá rồi mới gặp lại nhau . Để em nắm tay thầy lâu chừng 15 giây .
 
 - Để làm gì ?
 
 - Để " nhìn "  thầy lâu hơn bình thường,  thầy quên là người mù phải nhìn bằng đôi tai và bàn tay ư ?
 
   Để lại bàn tay mình trong bàn tay nhỏ nhắn mềm mại ấy , tôi nhắm mắt,  ' nhìn  '  cô bằng cái cảm giác của một người mù đi tìm hạnh phúc . Hạnh phúc của mình là dùng thì giờ giữ lại  một nỗi vui,  một chút dịu dàng .
 
   Cô cắt đứt ý nghĩ của tôi :
 
- Rồi đó . Em đã nhìn , tay thầy đang ấm, có nghĩa là thầy đang vui vẻ, khỏe mạnh .
 
- Còn em . Có cái gì vui thì kể cho tôi nghe với  ?
 
  Theo chân cô vào căn nhà bếp gọn gàng ngăn nắp , cô thuần thạo pha trà, pha cà phê , những cử động rất vững vàng chính xác . Nhìn  quanh quẩn khi kéo ghế  ngồi vào bàn sát khung cửa sổ. Hỏi :
 
- Con trai em đâu rồi ?
 
    Sau một khoảng lách cách của tiếng ly tách, rồi thêm một chốc lặng thinh, cô nhẹ nhàng đặt ấm cà phê và những viên đường vào chiếc đĩa sứ màu trắng .
 
 - Ở  khá xa , có lẽ thầy không biết gì . Chồng và con em đã mất sau một tai nạn xe cộ chừng  hơn ba năm trước rồi .
 
 
    Bờ vai cô run bẫy, tai tôi cũng lẫy bẫy . Những lời nói của mình sẽ rất thừa thãi khi không biết tìm ngôn ngữ để  an ủi một vết thương lòng .  Cô đỡ lấy bàn tay tôi đang đặt nhẹ trên vai cô .
 
    Giọng lấy lại sự trầm tĩnh như đêm hôm nào sau vở kịch, cô đã nói "  Mắt em hết thấy gì nữa rồi   "  . Lúc ấy, tôi nhớ là mình đã ứa lệ . Đã nóng hổi, u buồn pha nỗi đắng ngắt và tiếc nuối .
 
 
    Bây giờ , giữa bàn tay cô ở yên trong tay mình , không lẽ tôi oán trách dùm cô với ông trời, với định mệnh oái oăm .Nén tiếng thở dài vì sợ cô nghe thấy sẽ buồn hơn ,( người có ý chí mạnh như cô  không bao giờ thích sự thương hại , tôi hiểu - )
 
- Em cần gì ở tôi ? Tôi có thể làm gì cho em ?
 
 
   Cô quay sang chỗ có tiếng nói , dịu dàng :
 
- Hãy viết  hộ em một bài viết tên là Ánh Sáng . Em đang nhìn thấy thầy ghé thăm em . Trong trí nhớ của em có nguồn ánh sáng như ngày nào em đã diễn kịch với một niềm sung sướng . Và em biết , hạnh phúc nào cũng có  một thứ ánh sáng riêng .
 
 
    Em ngồi yên để không nhìn thấy cái gật đầu của tôi . 
 
 
   Và bây giờ , tôi đang viết cho em với thứ ánh sáng của em .
 
 
 
 
     đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2014 15:08:12 bởi dang son >
dang son 30.07.2014 01:27:23 (permalink)
.
 
 
Nhỏ Thị Nhóc .







 Loay hoay mãi mới chọn được một đề tài để viết .

 Chuyện đơn giản mà thôi . Chuyện và Truyện chỉ khác nhau ở 2 mẫu tự mà xem ra rắc rối .





   Nhỏ muốn làm người lớn hơn chút nữa khi viết để thoát hẳn ra cái vỏ con nít ăn chưa no, lo chưa tới .

 Chuyện của Nhỏ  là đi học như câu   chữ in trên  những cái áo thun của lũ Teen :

" Yêu là chuyện nhỏ, học là chuyện lớn .  Hãy bắt đầu bằng chuyện nhỏ " -





 Đôi lúc,  Nhỏ phát bực mình với những câu nói chẳng ra đâu vào đâu :  ' Chuyện nhỏ như con thỏ ' hoặc là ' Chán như con Gián '

 Nhỏ biết rõ là những  câu nói nhảm như thế không thể nào đi vào văn  học, cho dẫu là ở văn học mạng .





 Nhỏ muốn vượt thoát trong cách viết của mình .

     Chuyện để vào Truyện có lắm điều gian nan .    Nên bắt đầu câu chuyện bằng cách nào ? Làm sao để dẫn  truyện với những tình tiết éo le để cuốn hút độc giả  ?





 Nhỏ cắn bút, gãi đầu . Chẳng lẽ lại lôi hình ảnh của những kẻ đang đeo đuổi mình để thêm thắt và viết ?

 Chẳng lẽ lại ghép câu lèo nhèo của cái gã kia đã nài nỉ đòi hôn lên môi mình ?





Nó đòi , và đòi thêm hàng năm nữa thì cũng kệ . Nhỏ không yêu hắn . Chỉ thinh thích, hơi thích tí tẹo mà thôi ..

     Ở một câu chuyện đời thì có nhiều chữ " Chẳng Lẽ ,,,,, "







    Cắn bút, ngồi thừ người một hồi lâu, mỏi mông, mỏi lưng , Nhỏ sực nhớ đến một người  có thể giúp mình . Nhỏ mừng rỡ , réo gọi :




- Ông ơi ! Ông giúp em với . Em đang muốn viết văn ?



- Cô muốn viết thể loại nào , cô ?




- Ơ ơ !  Viết về truyện  cây sáo bằng trúc . Sáo biết nhập hồn biến thành người trần gian ....




 Ông ta  im lặng chốc lát rồi làm khó :

 - Cô muốn tôi làm thầy dạy viết văn cho cô hay sao ?




Nhỏ ngồi im , háo hức rồi rất thất vọng khi nghe ông ta nói :



- Này Nhỏ !   Muốn viết văn thì hãy chờ vài năm nữa để đủ lớn hơn với kinh nghiệm sống . Lúc ấy, Nhỏ sẽ có thể viết sâu sắc hơn .





 -    Ôi ! Có cần lấy một bút hiệu  cho  dễ nhớ và có ý nghĩa không hả ông  ?





- Dĩ nhiên rồi . Hãy lấy cái tên rất dịu dàng ngòn  ngọt là Nhỏ thị Nhóc .

 ..











Ch(Tr)uyện  lạ đời .


(   Có thể là sau  vài năm nữa , sau khi thật sự trải qua vài chuyện tình lắm buồn vui , Nhỏ sẽ không cần phải nhờ vả ai để có thể thật lòng mà viết )














 đăng sơn.fr










 
 
 
 
 
dang son 31.07.2014 21:04:28 (permalink)





 TRÁI NON
ở Nụ Hôn Đầu .


__________________________________________________________


----- by   Nhỏ thị Nhóc .








 - Chú  có thấy câu chuyện của cháu hay không, chú ?


 -   Nhắc lại đi, cháu đã kể  về chuyện gì ? Chú quên mất rồi .



Con nhóc tì la làng lên . Thật là hỏng chuyện ! Có vậy mà chú cũng không nhớ .

 Nhóc đã kể cho chú nghe là có gã kia, nó đòi hôn , nó nói là ở Sài gòn người ta hay để ý . Hôn nhau ở giữa lộ, giữa xá kỳ lắm vì họ sẽ đánh giá mình ...



     Chú đã im lặng , lắng nghe , rồi Nhóc kể tiếp :


   - Hắn đòi dắt cháu vào nhà nghỉ để thoải mái mà hôn .  Cháu hãi quá, nhớ lời mẹ dặn là đừng theo lời ai gạ gẫm . Phải cẩn thận .


   -  Rồi sao nữa , bé ?


 - Xời ! Nó sưng mặt lên, nguây nguẩy nói " Thì em cứ khư khư ôm lời mẹ dặn để lở dở chuyện tình cảm của mình "  . Thế là nó bỏ đi .



  -    Chuyện của bé dở thật ! Nhạt như nước ốc .


   -   Thì có sao thì cháu kể vậy mà . Mấy lũ con trai , đàn ông  chả có mấy tay đàng hoàng gì .  Chú nè ! Chú có nghĩ được cái gì hay ho  hơn để viết  truyện về những nụ hôn đầu tiên không ?



   - Để chú nghĩ thử xem sao . Không hứa gì đâu 


   -----



   Ngày qua ngày . Chẳng thấy cái ông chú ấy viết gì về Nụ Hôn Đầu bị xí hụt ấy . Nhóc  hết kiên nhẫn, tìm chú đòi nợ .  Chú cười, cười :


   - Nhỏ này ! Nói Nhỏ đừng buồn nghe :  Hãy quên cái thằng cà chớn ấy đi . May mà Nhỏ đã không nghe lời dụ ngọt của nó . Nó xạo đó .


   -   Tại nó nói là nó yêu  cháu mà . Lúc ấy , nó còn hỏi là cháu đã hôn ai bao giờ chưa nữa đó !





   Kệ bé -    Chú nói là  " kệ bé " . Thật tình mà kệ . Nhóc còn con nít ranh . Làm sao Nhóc hiểu được tình yêu là cái gì, gì ?    Chuyện tình yêu không phải là cứ mơ mộng khi ngồi ở khung cửa sổ buổi chiều và cắn bút tưởng tượng qua màn mưa .



     Đừng vội ở hình ảnh trái non  trên cành còn chờ chín .



     Muốn hiểu được thế nào là tình yêu nằm  trong một nụ hôn đầu thì đừng chạy, cứ nhẩn nha mà đi .  Qua những chặng đường đời bằng những giọt lệ, bằng những nụ cười và một ngày kia sẽ thấy mình lớn hơn chút nữa .

  Lớn như một cái tên ký dưới một bài viết  rất ra hồn, ra dáng .




   Khi ấy, Bé sẽ hiểu là tại sao một người viết văn lại lấy cái tên mới là Nhỏ thị Nhóc .






...

dang son 04.08.2014 16:25:56 (permalink)
.
 
 
 
 
Nhỏ thị Nhóc ( Tuyển Tập nhiều tác giả ) dangson.fr .











.....



LTG :



Đây là một chủ để về văn với thuật Nhập Thể và Biến Thể .

Khi thử lập ra chủ đề này , tôi hy vọng bạn tìm thấy bạn ở một trong các nhân vật . Và biết đâu, bạn tìm được một vài cảm hứng ở việc sáng tác .



đăng sơn.fr







1 -



Định nghĩa về danh từ và chủ từ " Nhỏ "


Có điều khó và không khó để nói thế nào là " Nhỏ " . Nhỏ là cái gì mà ghê gớm như thế chứ ?


Thời hạn của danh từ Nhỏ kéo dài được bao lâu ở đời sống trần gian ?


Tất cả những hình ảnh , những tâm trạng và những hoàn cảnh có dính dáng đến chủ từ mang tên Nhỏ sẽ được ghép lại hoặc tách rời theo từng bài viết .













Vào Truyện .
.





Mỗi người đều có một " Nhỏ " rất riêng của mình .


Thế sao . Hỏi thử vài người viết - Xem sao ....






------------                       



dangson.fr

Xưa Lắm Tình Nhỏ .




Ta có thể bắt gặp nhiều chuyện buồn vui trong đời sống . Vui quá thì hết vui . Chuyện vui nào cũng qua nhanh như những buổi tiệc tàn .

Chuyện buồn thì nhớ lâu hơn .




Quay đi, ngoảnh lại, thế mà thời gian hùi hụi trôi dưới chân cầu . Nàng ngồi bên khung cửa nhìn mưa chầm chập rơi . Những mùa đi qua để thay màu đổi sắc trên hàng cây khúm cỏ . Tóc của mình cũng bạc màu . Nhìn thấy những cô nhỏ ngày ngày đi học ngang nhà, có lắm lúc nàng nhớ lại một người .



Người ấy trạc tuổi mình . Ngày nào cũng lấp ló ở cổng trường ngó ngó . Ngập ngừng như thế , lấm lét như thế nhỡ ai tưởng là đang rình rập để ăn trộm .


Rình lâu thì bị bắt quả tang . Tang chứng nằm dài trong cái bì thư . Mở thư :



" Nhỏ ơi !


Tôi học cùng trường . Làm ơn cho tôi làm quen ..... "




Thư gì cụt ngủn ? Viết chẳng hay chút nào . Chẳng có lá me bay, chẳng có gió mát trên cầu . Nhỏ 16 là tuổi mộng mơ, Nhỏ thèm nghe tiếng mưa rơi trên một câu chữ cho dẫu là vụng về ngây ngô .


16 tuổi của nhỏ là tuổi vừa nếm ô mai, chua chua ngọt ngọt ở đầu môi . Màu hồng nào cũng dịu và đẹp . Sao lá thư màu mực xanh trên giấy trắng ấy quá ngắn như kẻ kiệm lời .


Nhỏ đọc lại vài lần rồi bỏ quên ở giữa quyển sách nào đó . Sách ấy là của một tác giả hay viết về những mối tình thơ của học trò . Học trò ngày ấy chưa biết yêu . Chỉ thinh thích và tò mò học hỏi mà thôi .



Chẳng thấy ai trả lời thư . Người ấy thất vọng để vẫn đi ngang ,đi lại trước cổng trường đầy lá rơi . Người ta không thể cứ nhìn lá rơi để làm thơ tình .


Chẳng ai nói được gì với nhau . Người ấy tìm được nhà . Mỗi chiều đi qua , lòng rưng rưng .




Thời gian trôi .


Biết rồi . Trôi nhanh lắm . Mới đó ngày nào .




Chiều hôm nay, cơn mưa trở về . Tình cờ lục lại quyển sách cũ đã ngả màu . Thấy lại bức thư cụt ngủn ngày xưa . Lòng rưng , lại rưng rưng . Nhỏ bây giờ không còn là Nhỏ của ngày xưa cài bím đến trường .


Nhỏ ngày xưa đã già . Nhỏ nhìn lại mình trong gương để ngậm ngùi thấy tội mình .

( đăng sơn.fr )







dangson.fr







Ai có thể Dễ Thương hơn Nhỏ chứ ?

____________________________________  nguyễnthịLoanPhiên






Câu này chỉ có một người trả lời được là người trong cuộc .

Người ấy tóc lỡ cỡ ngang vai . Sáng đi làm, tối tối sợ thấy trống trải vây quanh . Tập tành viết . Viết những câu chuyện loanh quanh chẳng ra đâu vào đâu, thỉnh thoảng có vài bạn đọc vào thăm viết vài câu góp ý . Và cô gặp anh sau vài lần giao lưu .



- Cho anh gọi em bằng Nhỏ được không ?


- Uh ! Chi vậy ?


- Uh là chữ viết của Ô - Chỉ sự ngạc nhiên . Coi bộ anh rất nhà quê ?


- Uh ! Nhỏ kỳ cục .



Anh làm Nhỏ cười trên mặt chữ ở cái khung cửa nhỏ xíu bên góc trang máy vi tính . Anh ở rất xa Nhỏ, chưa thấy mặt Nhỏ laân nào mà sao lại đòi gọi người ta kia bằng chữ Nhỏ .


Lỡ là người bên kia có khi lớn hơn anh cả 20 tuổi thì sao ?



Anh không trả lời câu Nhỡ Nhỡ thắc mắc như thế của người kia .



Chuyện thăm hỏi nhau là chuyện bìng thường mà thôi . Bình thường như ngày kia, anh tò mò :


- Dễ thưong như Nhỏ , chắc có nhiều người theo Nhỏ lắm . Phải vậy không ?



Nhỏ xí cho một câu , chòng chành :


- Biết nhiều về người ta để làm chi ? Em cho anh gọi em là Nhỏ là may lắm rồi .



Hai người có tính ngang ngạnh giống nhau nên lời qua tiếng lại rồi thinh không mà không ai hỏi han ai nữa .




....




Khuya nay, mở máy đọc bài ở Net . Thấy khung cửa bật đèn .


Bên kia có người hỏi : - Anh đang làm gì đó ?



Ngạc nhiên lắm:

- Nhỏ đó ư ? Còn sống há ?

- Bộ muốn trù cho em mau chết sao ?




Rồi im bặt -

Phải rồi . Khi Nhỏ lại biệt tin, biến mất, anh giữ lại một câu đã lỡ khen em :

" Ai có thể Dễ Thương hơn Nhỏ chứ ? "








....
dangson.fr






NHẬT KÝ của Nhỏ .




__________________________________________ 

đăng sơn.fr & 
@nguyênhạ 







Về đến nhà , ướt như chuột lột vì cơn mưa quá bất ngờ . Mở xách tay, thấy hết hồn vì bị mất quyển Nhật Ký .


Nhỏ chụp cái nón, đội vội vã lên đầu , lao ra cửa . Mưa mù mịt, mưa và gió quyện vào nhau như muốn cản bước chân . Lấy tay vuốt mặt, lạnh run , Nhỏ dáo dác nhìn xuống đất . Tìm một chập lâu rồi thất vọng muốn khóc .



Thất thểu về nhà, bỏ bữa ăn chiều, leo lên giường chùm chăn kín mít như bị cảm sốt . Có nhiều thứ mà Nhỏ đã đãng trí làm mất , Nhỏ tiếc một thoáng rồi quên đi . Quyển Nhật Ký này là điều quý giá nhất vì là những trang giấy mà Nhỏ và anh đã viết cho nhau , kể lể đủ thứ chuyện .



Nhỏ ngồi dậy, gọi cho anh,báo tin . Anh la lối um xùm, anh đòi giận Nhỏ ít nhất là hai tháng .


Chuột dưới chạn bếp đang kêu chít chít . Nhỏ đang thút thít giống tiếng chuột . Nhỏ lè nhè :


- Thôi đi . Giận Nhỏ chừng một tuần thôi . Giận em thì lấy ai để gọi là Nhỏ ơi, Nhỏ ơi mỗi lần ?





Ngày mai, Nhỏ sẽ cố gắng đi lòng vòng hỏi thăm xem có ai nhặt được quyển tập có chi chít chữ ấy không ?


/ Ai lỡ có nhặt được - Xin đừng đọc nhật ký - Tội lắm ai ơi ! /














 
 
 
 
dang son 09.08.2014 19:45:45 (permalink)
.
 
 




Nhỏ ở Trang Sách .


______________________________________ N.DuyToàn










Nắng muà hạ khiến ngưòi người thích ra đường dạo phố . Muà hạ kéo khách du lịch đi đầy khắp ngõ hẻm . Anh không là khách du lịch đến từ xa . Ở phố này, những ngày nghỉ rảnh rổi, anh có một chỗ ngồi ở băng ghế công viên , ngồi đọc sách, thảnh thơi , có được một chỗ ngồi, đưa mắt nhìn ngắm những vợt ánh sáng thả xuống từ kẻ lá xanh, nhìn những cánh chim bồ câu xà xuống kiếm ăn là một cái thú .



Sáng nay, thả bộ từ công trường rộng lớn, rời nhà thờ trước toà thị chính, anh ghé công viên . Người người ngoôi đầy trên những băng ghế . Ném mắt, thấy chỉ còn một chỗ còn trống có cô gái tóc dài đang ngồi đọc sách, anh nhẹ nhàng ngồi xuống , mở cặp lấy quyển sách đang đọc dở dang . Đọc được vài trang , tai anh nghe tiếng cười khúc khích , quay sang bên cạnh , anh thấy cô nhỏ lật trang sách và che miệng hihihihi .



Đọc sách hẳn là điều thú vị . Người viết đưa mình du hành trong những ý nghĩ . Anh rời tiếng hihi để trở lại trang sách của mình . Mải mê với chữ , khi ngẩng lên thì cô nhỏ hàng xóm cùng băng ghế đã biến mất . Anh thấy một quyển sách lớn hơn bàn tay mình còn sót lại ở chỗ cô đã ngồi . Quay đi, quay lại để tìm cô trả quyển sách bị quên .


Chẳng thấy người bỏ quên, anh liếc cái tựa sách rồi nhét vào cặp . Chuyện vội vã bỏ quên đồ là chuyện thường . Anh tiếp tục đọc cho đến trang cuối mới rời chỗ ngồi .


Trời kéo mây đen báo hiệu một cơn giông đang kéo đến .




...





Bẳng đi một vài tuần vì bận rộn , anh không ghé công viên đọc sách . Hôm nay, ngày nghĩ trong tuần , khi đến công viên , lại thấy cô nhỏ ngồi cắm cúi đọc sách . Anh lẳng lặng ngồi cùng băng ghế . Chẳng ai nhìn ai, chẳng ai nói gì . Anh móc quyển sách bị bỏ quên đặt xuống chỗ trống giữa hai người rồi tìm trang sách của mình .


Cô nhỏ tóc dài nhìn đồng hồ, đứng lên quay gót . Anh nhìn lại thì lần này lại thấy quyển sách khác ở chỗ ngồi . Thấy lạ lùng, anh bỏ dở trang sách, cầm quyển sách mở trang vì tò mò muốn xem cái cô này đã đọc về điều gì .


Sách có tựa đề " Lặng Thinh . Lặng Thầm " bằng tiếng Việt . Giữa trang 100 - 101 thấy có mẫu giấy viết tay. Anh đọc :


" Cám ơn ông đã có lòng trả sách . Lần này để trả ơn ông, tôi tặng ông quyển truyện này . Sách này là do tôi viết . Tác phẩm đầu tay " - Vỏn vẹn chỉ có thế với cái tên Nhóc thị Nhỏ .





Anh cười xoà . Ngạc nhiên . Hình như cái cô này là một người rất lặng thầm . Tự hỏi là có khi tác giả Nhóc thị Nhỏ này là một người không biết nói .


Khi không biết nói thì mình viết . Có lẽ là như thế .











.....



Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f61/nho-thi-nhoc-5578.html#ixzz39tWTBScC
 
 
 
 









Tại Vì
 --




__________________________________________ đăng sơn.fr












Mấy hôm nay chàng mệt mỏi . Chàng lặng thinh như tờ giấy .
Có nhiều lý do làm chàng mệt .
Vì trời mưa nắng bất thường .
Vì mớ công việc đè ngộp thở , đè gãy xương .




Chàng bò về nhà, thè lưỡi như con TouTou thảm hại !
Ngó và cọ quẹt cái vườn rồi bò lên giường ngủ sớm .
Mỗi ngày qua đi như nước chảy róc rách .


Chàng quên viết thư tình - Quên đi là mình có con nhỏ kia .
Quên cũng là một điều tốt cho bộ nhớ . Nhớ chi nhiều cho nặng cái đầu ?
Con nhỏ cũng bận rộn .



Chiều nay , ngừng việc . Con Nhỏ nhắn với tiếng ' Gâu Gâu '.


Nghe hết hồn , hỏi :
- Ủa ! Bộ Nhỏ đổi tên rồi sao ? Sao lại Gâu Gâu ?


Nhỏ cười hi hi, thấy ghét :
- - Tại hổm, em đọc bài TouTou của anh, em thích á !
- Trời . Hèn chi ...
- Là sao ?
- Thì anh cũng đang muốn gâu gâu với Nhỏ .
- Gâu gâu nè .
...





Ừ - Nhỏ - Thì mình gâu gâu .
Như hai chú chó nhỏ ngồi cạnh nhau, ngó trời, ngó đất .
Biết đâu khi ngó xong một buổi chiều mưa , mưa . Gâu gâu sẽ có thêm một bức thư tình dài nhất thế kỷ .






Đọc xong . Thấy chàng ký tên là Gâu Gâu . Nhỏ ơi !















cho
ĐẾN KHI EM HẾT GIẬN ANH

_________________________________________ @nguyênhạ - nguyễnthịLoanPhiên - đăng sơn.fr










Chuyện không có gì là ầm ĩ . Kể ra thì xấu hổ lắm !

Để đỡ ngượng ngùng thì phải Alô , alô cầu cứu 2 cô bạn viết để họ cố vấn -







* Cách của @nguyênhạ .



Anh gọi phone dựng em dậy lúc gần nửa đêm . Em cáu gắt , xém la anh khi anh làu nhàu :


- Nhỏ ! Cứu anh . Nó đang quậy anh te tua .



- Anh ngộ ! Mắc gì mà phải SOS chứ ? Làm như đang cháy nhà ?




Trêu anh vậy thôi cho vui . Em lặng thinh ở máy, thỉnh thoảng ừ ừ à à nghe anh kể xấu Nó . Nó là cái con nhỏ đèm đẹp, có tóc dài dài, mềm mềm . Ở Nó, có một ánh mắt đã làm anh quên trái tim bệnh hoạn của anh . Nó có khả năng biến những ngày mưa gió bão bùng của anh thành những ngày đẹp nhất . Lúc ấy, em thấy cái mặt anh khờ khạo hoặc nói thẳng ra là ngu tàn tệ .



Anh ơi ! Kệ nó đi . Nó giận thì mặc xác nó . Khi nào hết giận thì nó hết sưng mặt và nó sẽ làm trời đẹp hơn trong mắt anh . Nếu Nó có tính lì và kiêu kỳ như công nương con nhà giàu thì bỏ quách nó đi cho rảnh nợ đời .


Chuyện nhỏ như con kiến . Ngủ đi . Đừng lèo nèo như con nít nữa . Đừng để một con nhóc làm điên đảo mình . Tệ lắm . Bye anh .





* Cách của nguyễnthịLoanPhiên .




Trích dẫn từ Mail , ngày hôm kia :



" Anh Khờ ơi !



Đã khuyên hết lời mà anh đã không nghe . Nó chảnh lắm ! Nó tưởng nó là Vip bởi vì anh quá cưng chiều nó . Nó không phải là hạt ngọc, không là công chúa, không là siêu sao ( Cỡ như anh , làm sao vớ được hạng chân dài kiểu top siêu siêu sao , )


Nó chỉ giả vờ hiền thục như tà áo dài bay bay trong gió khi anh chụp ảnh cho Nó .


Trong cái đầu nó là toàn bộ phương trình tính toán còn hơn máy vi tính của Sony , của Samsung . Anh có biết nó nghĩ gì, muốn gì khi nó nắm tay anh, ngây ngây cặp mắt như trẻ con nhìn anh .


Em nghe nó nói với anh, giọng nhũn như cô đào hát cải lương :


- Nhớ em hăm, anh ?



Em biết anh ngầy ngật để tê điếng với chữ " hăm , hăm " của nó .



Tỉnh dậy đi anh - Bỏ nó đi anh ( như câu họ nói : Không có mợ , chợ vẫn đông á !






......





< Cách riêng của tôi ----------

- đăng sơn.fr




Sáng, thức dậy . Trời gừ gừ ỉu và lịm ngắt . Trời báo hiệu là sẽ có thêm một ngày xấu . Anh pha ly cà phê , đứng ngoài vườn hít hít hơi sương . Muà hè gì mà giống như trời mùa thu .


Buồn bã như thế , hèn chi mấy gã thi sĩ cứ è cổ ra làm thơ muà thu . Anh ghét thi sĩ , ghét mùa thu ẩm ướt . Ghét nỗi thinh lặng khi tản bộ qua những lối đi dưới mưa .


Anh đang ghét nhiều thứ lắm , ghét đám đông nhộn nháo ồn ào , ghét những nụ cười, những cặp mắt , những cái váy đầm của những cô gái ngoài hiên phố xá, ghét cả những tiếng xe cộ và ghét cả cái thế giới có vẻ hối hả này .



Chỉ có em là biết tại sao anh lại xấu tính để ôm đồm nhiều cái đáng ghét như thế . Vì em đang giận anh vì những chuyện chẳng ra đâu là đâu .


Anh là kẻ vô tội khi quá bận rộn để không nhớ đã có cái hẹn với em . Anh thực tình vô tội . Anh chỉ là nạn nhân của em khi em phang cho anh mấy chữ ở máy ( anh ghét luôn cái màn ảnh ) khi đọc :

Em ngoáy :



" Em mệt mỏi và chán anh lắm rồi . Anh ! Bé sẽ không gặp anh nữa đâu "


Vỏn vẹn vậy rồi thôi .



Ngày xưa - anh ngon lành lắm . Anh chẳng sợ ai hù dọa anh như thế . Bây giờ, anh chịu thua chỉ vì một chữ " Bé " ở dòng chữ tội nghiệp anh như thế .




Em có thể chán anh nhưng anh chỉ là anh . Anh không biết chán em . Chán làm sao cho được khi mỗi lần em biến thành con mèo xíu xiu mỗi lần ngồi cạnh nhau nghe nhạc tình ?


Làm sao chán được khi ở mỗi góc phố, em có cái quán thắp đèn để anh yên ổn, trầm lắng ngồi nhìn em chống tay bên má với cái ống hút cắm vào ly nước . Em chu môi , hút chậm rãi để mực nước chầm chậm vơi đi . Ánh mắt em có luồng sáng để anh thấy anh trong mắt em .



Làm sao có thể chán khi có một người xíu xiu nắm lấy bàn tay đàn ông : " Nhớ há ! Nhớ tui hăm ? Làm cái gì khi nhớ tui ? "



Ông bà, cha mẹ, tiá má tôi ơi ! Hỏi chi cho nhiều - Làm sao có thể trả lời ?


Thay vì phải tìm tất cả những câu có thể đẹp lòng em , anh nhìn ngang , nhìn dọc, kéo vai em vào một góc khuất , hôn lên đôi má em, hôn lên đôi mắt khép lại của em .



( Trong những nụ hôn nhỏ ấy, anh dấu tiếng mà anh hay thèm gọi em : Nhỏ ơi ! )





---




Ai xúi biểu gì . Ai nói ra nói vào gì thì kệ họ . Miễn là em hết giận anh . Anh sẽ vui .



*




Chuyện khi Nhỏ bị FaceBook ăn thịt .




_________________________________________________ @nguyên sơn - đăng sơn.fr









Nhỏ theo phong trào vì thấy bạn bè đứa nào cũng có tài khoản ở FB và rất mê say .



Nghe bắt ham :


- Chời ! Ngày hôm nay đã quá, mới tải cái hình lên mà đã có hơn 30 mạng vào xem với mấy cái Like .


- Ơi ! Thêm bạn bè đông vui !




Nghe thấy khoái, thấy thích . Ai mà chẳng muốn có bạn bè đông đủ vây quanh , mình có thể có một đời sống khác ngoài đời sống trần trụi đang khô khan này . Bạn chỉ đường để đăng ký vào FB .


Nhỏ ngần ngừ rồi chọn cái tên nghe hay hay : BéNhưNhỏ ( viết không bỏ dấu cho khỏi phiền hà là benhunho )



Đã quá là đã . Mỗi ngày Benhunho vào FB chừng 5 , 10 lần . Biết tất cả mọi sự, biết bạn bè ăn gì , đi chơi ở đâu, xem phim gì, đọc gì, hẹn hò bồ và đấm đá bồ ra sao .


Ở FB, mọi người rất nâng đỡ và đùm bọc nhau . Nhỏ cám ơn trời đất, cám ơn cả những cái đầu quá thông minh để sáng chế ra mạng xã hội . Nhờ nối mạng mà người người trở thành thông minh, lanh lẹ .



Nhỏ không thích ra phố, không thích lạng xe với bạn bè nữa vì thấy mất thì giờ . Và ở FB , nhờ ơn trên, Nhỏ có hai người yêu . Vậy là quá đầy đủ để khỏi sợ ế vì ở ngoài đời thật, Nhỏ biết mình không mặn mòi xinh gái .



Ngày kia, tình cờ Nhỏ phát hiện ra là hai thằng kép của mình có rất nhiều bạn bè ( mỗi đứa có chừng 300 bạn nối ) và mỗi thằng có khoảng 4 , 5 cô tình nhân .



Nhỏ bực tức , xóa hết tài khoản, đi tìm anh .


Anh nắm tay Nhỏ :


- Đã nói rồi mà không chịu nghe . Vào đó làm chi cho chúng mần thịt em .


- Mần thịt là sao ? Chả hiểu gì ?




- Trời ! Anh có gã bạn thân , nó nói thấy hình của em hở hang loạn xạ .




Nhỏ bàng hoàng . Nhỏ như người bị rơi xuống đất . Và Nhỏ hiểu là ở đâu và tại sao .




.....


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 00:51:32 bởi dang son >
dang son 15.08.2014 00:52:58 (permalink)
.
 



- Em - Toutou - và tôi .






.










.....






1. Message .
- đăng sơn.fr




Mỗi năm , cứ mùa hè trỏ lại là người ta vác nhau, chất nhau lên xe đi nghỉ hè, đi hú hí và người ta kiếm chuyện bỏ rơi chó mèo .


Chú chó, cô mèo ít khi nào bỏ rơi chủ của mình . Vậy mà con người lại quay lưng nỡ lòng .



Mỗi mùa hạ . Đi trên đường , lại thấy những tấm bích chương dặn dò :


" Đừng bỏ rơi những người bạn trung thành . Bỏ rơi là một tội ác "



Không phải hễ là con người thì ai cũng biết đọc và chiêm nghiệm với cái lương tâm còn sót lại .




Biết là như thế , nên tôi có đôi điều thỏ thẻ .



Cứ giả tỷ em là chủ của tôi ( và tôi là một chú Toutou khá dễ thương ) . 



Nếu em ham chơi, ham lạng vào ngày nghỉ hè r
c rỡ của em . Em quay lưng để muốn quên lãng như một điều bỏ rơi .


Khi em quay gót . Em biết tôi ra sao không, em ?




Tôi sẽ đi tìm em khắp nơi, tôi lục tung những con đường ,góc phố mà em đã đi ngang . Tôi đánh hơi mùi nước hoa mà em ưa thích mỗi khi thay quần áo đẹp, xỏ giầy, xách ví đi chơi .



Tôi ghé cái quán mà em hay ghé mỗi lần tan sở, tan trường , tôi lặng thinh thử tìm nghe lại những bản nhạc mà em đã ưa thích . Có lần, tôi còn nhớ em nghe Just for You , có lần em đã nghe " Ne me quites pas -If you go away " và ......



Sau những cái chấm như thế , có thể là một khoảng khắc im ỉm , lặng thinh, lặng thầm .



Tôi đi lùng, đi tìm em cho bằng được để hỏi em chỉ một câu vỏn vẹn :



- Gâu gâu ! Sao nỡ bỏ tôi ?!




Biết đâu, em sẽ quay về . Để muôn đời em biết là tôi mãi trung thành . Nếu em hiểu được , thì vĩnh viễn em không thể nào rời tôi .




Gâu và gâu gâu .







.......







2. BâyGiờLàMùaHạ

giữa em và tôi .

- Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr




Em biết tôi đang nghe bản nhạc tên là gì không ?


Tôi nghe bản nhạc có cái tên rất thảm : Trái Tim Ngục Tù của Đức Huy - Bản nhạc mà em hay nghe để rung đùi khoái chí khi nghe những câu thảm thê kiểu tù ngục khi chàng yêu nàng và bi lụy .


Tình yêu của tôi cho em không có những điều bi thảm như thế . Ông nhạc sĩ ấy đã rên rỉ thảm thiết để hy vọng làm nàng ấy cảm động và thương hại .


Mỗi tình yêu đều có một công thức riêng tùy theo tâm tính và độ ẩm ướt có chất kích thích tố .


Họ là họ - họ sáng tác kiểu rề rà của họ .


Tôi - khi yêu thương em - tôi cảm nhận tình yêu từ bộ lông óng mượt của chú toutou . Tôi nằm yên dưói gầm bàn mỗi lần em ngồi vào bàn máy khi viết .

Đôi chân để trần của em đặt lên lưng tôi để cảm nhận sự êm ái, ấm áp ( nhất là khi mùa đông trời lạnh ) tôi im lìm nhận lấy lòng bàn chân em và chẳng nói năng gì .


Tình yêu là cho và nhận thì không có sự ngục tù .


Một ngày nào , nếu em chán sự ân cần , chán những điều nhàm chán như ăn nhiều đâm bội thực, như nhận nhiều quá để thành dư thừa thì em cứ việc bỏ tôi mà đi .


Tôi đã đếm 4 mùa có mưa, có nắng của em .

Tôi đã thong thả chui vào ý nghĩ của em ở những ngày em mệt mỏi, cô đơn nhất .


Tên của tôi rất đơn giản như một ánh mắt hỏi han . Tôi gâu gâu nho nhỏ như người ca sĩ không cần hát quá hay nhưng biết hát với tất cả độ rung cảm .



Vì thế, tình yêu, theo tôi , không phải nằm ở bài hát mang tên TráiTimNgụcTù .







...... Gâu !






...






 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 00:54:05 bởi dang son >
dang son 20.08.2014 01:43:13 (permalink)
-
 
 
 
- Cảm Ơn - -










-

     Thế là tôi tìm được cô chủ nhỏ của mình .









Tôi ứa lệ và gâu gâu vài cái .



 Trời đẹp kinh hoàng ( hình như chưa bao giờ trời xanh như thế ! )

 Trời màu xanh trong đôi mắt cô chủ .

 Trời màu hồng mây mây trong đôi mắt cô nhìn tôi giữa con dốc khi tôi dụi mũi vào giầy cô .



 Tôi muốn nói với cô rằng :

- Em đã đi đâu ? Em ?



 Kinh hoàng khi tôi gọi cô bằng " Em "

 Có lẽ chẳng bao giờ cô hiểu nỗi lòng của  một con Toutou đi tìm chủ .

 Trên những con đường rơi nước mắt  của tôi .

 Tôi đánh hơi.

 Tôi lang bang khắp chốn đi tìm cô .





 Cô đi đâu ?

 Tôi ngồi bệt xuống trước cửa nhà khóa kín .

 Tôi nhìn những cành hoa vô nghĩa .

 Hoa ấy không phải là cô .

 Tiếng chim đang hót trên cành kia không phải là cô .

 Tất cả đều là vô nghĩa khi cô bỏ đi .





 Những cánh gió đã làm tôi lạnh .

 Những tiếng lá rơi đã làm tôi buồn bã .

 Tôi một mình gâu gâu .

 Cô ơi ! Sao cô bỏ đi ?




 Tôi ngóng tiếng xe chạy ngang nhà .

 Xe không ngừng lại để nhịp tim tôi nhảy cỡn .





Tôi lm lì không ăn . Chỉ uống chút nước cầm hơi . Tôi đói lắm . Nhưng không có cô, tôi chẳng thiết gì .




 Tôi dụi mũi vào đám c . Tôi muốn hét lên   " Cô ơi ! Cô ơi ! Cô đi đâu ? "






 Chiều xuống thấp, tôi nằm bẹp  nơi cánh cửa nhà .

 Tôi chờ cô .




 Đêm rơi xuống đất, đêm ướt hơi sương . Hình như mùa hè đang trở gió vào thu .

 Tôi muốn khóc oà lên như gã thất tình .

 Gâu và Gâu Gâu .




...









 Khi nỗi tuyệt vọng ghé đến như ngày tận thế thì tôi nghe tiếng chân cô . Tôi giật mình, thức dậy . Tôi không còn hơi sức để sủa vang như ngày nào nữa .

 Tôi im ỉm nhìn cô .

 Tôi quay mặt đi để giận hờn . Tôi chờ cô xin lỗi mình .





 Làm sao cô hiểu được thế nào là đợi chờ .

 Bây giờ - cô trở về . Tất cả bầu trời là  màu xanh lơ .






 Cô ơi ! Cô à !

 Đừng bỏ đi nữa .

 Đừng đi đâu - Hãy ở lại bên tôi .






 Gâu !





...

 đăng sơn.fr





- Si -






  Si je te disais ....

     Je voudrais te raconter un histoire d'amour ( Love Story )

 . Un jour, si tu me laisses tomber, je deviendrai un Toutou .

 Un petit chien perdu !

 Je perdrai la parole pour te dire : GauGau !

 Je te chercherai partout .

Je reviendrai à la porte , là , pour t'attendre.

 Je compterai le jour et la nuit .

 Je ne bouges plus avec tous mes larmes .

     Tout ce qui bouge autour de moi n'est plus rien pour moi sans toi . Je pense à toi .

 Toutes les voitures qui passent .

 Toutes les feuiilles qui tombent ...

 Ce n'est rien .

 .. Tu sais !

 Ce que je pense : C'est toi .

J'ai 1000 questions à te poser :

 Pourquoi tu t'en vas ?

  Ou es tu ?........................

...

Et puis .

 Tu reviens .

 Tu vois que c'est moi qui t'attend . Je te dit " Gau Gau - Gruuuuuuuuu ;;;; "

 Je me fâches terriblement .

 Tu sais bien que : Je t ' aimais, je t'aime et je t'aimerai -

 GauGau . 





dangson.fr





*




Giống ......Bé 













...

     Nhìn cái đuôi của Toutou lúc lắc .

 Cô mủi lòng, ôm Toutou vào lòng như dỗ dành .







Cô quên đì ngôi thứ, thứ vị để rù rì :

- Tou nè ! Tou đừng giận nữa . Nghe nà :

Bé thích mộng mơ như ngày nhỏ tí tẹo .

 Bé đã lấy 5 ngày đi nghỉ hè . Bé không thấy tou đâu khi sửa soạn hành lý. Bé tìm khắp nơi mà chẳng nghe Tou gọi .

 Bé đành khóa cửa  , bé đi .

Chiếc taxi trờ đến và nhả khói trên đường . Bé ngoái cổ lại  , hy vọng thấy Tou . Mà Tou đi đâu mất .

 Bé chớp mắt . Bé buôn bã lắm !









Những ngày đi chơi, bé nghĩ về Tou . Bé cũng nhớ Tou với những câu hỏi : Tou sẽ ra sao khi không có Bé ?

 Tou ơi ! Tou à . Lỗi tại Tou ham chơi đi biệt .







Ở cái phố kia, nhớ đến Tou, Bé vào một cửa hàng mua cho Tou một cục xương màu hồng thẫm ( Hy vọng Tou thích )

 Nghi đi, nghĩ lại, bé mua thêm một củ cà rốt bằng cao su, khi đụng vào thì cà rốt kêu chít chít như tiếng chuột .











 Sau những ngày đi xa, bé  trở về, thấy tou ốm tong xương .

 Tou ngoắc đuôi để gừ gừ .

 Tou làm mặt giận thấy ghét .

Tou không thèm cục xương màu hồng, Tou không ngó ngàng đến củ cà rốt chít chít .









 Tou ngó bé .

 Tou liếm ngón chân bé làm bé cảm động .

 Bé hứa với Tou rằng : Lần sau, bé sẽ tìm Tou cho bằng được và dắt Tou theo .

Bé cũng thương Tou như Tou thương bé .











 Ôm Tou vào lòng, bé hát nhỏ :

Si tu savais combien je t'aime .

 Avec les " Si - Si " , je suis près de toi .

...

 Gâu !

..











 đăng sơn.fr



-
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2014 14:02:54 bởi dang son >
dang son 29.08.2014 14:11:40 (permalink)
 
 
 
-
 
*** You ( Út )














...





 Khi tôi yêu nàng, tôi đặt cho nàng rất nhiều cái tên .....




Nàng rất thông minh và nàng hiểu - có khi chỉ với một cái nhìn khi tôi nịnh nàng ( tôi khen nàng xinh , đẹp )



 Nàng ít khi làm chảnh vì nàng biết giả vờ khiêm nhường . Tài giả vờ ấy bị tôi lật tẩy ở ánh mắt, ở nụ tôi cười .




 Tôi nói :  ' I see you - bb "



 Và ....





   Chính bị cái chữ "  Và  ---- "  tai họa ấy mà nàng ngã, tôi ngã như trượt chân trên sàn khiêu vũ đúng lúc ban nhạc chơi rock  loại Carlos Santana .





 Văn phòng của nàng, ngày ấy, không có cánh cửa sổ, nàng phàn nàn như đứa trẻ thiếu kẹo, thiếu bánh . Tôi cứu nàng , tôi xúi nàng tìm một tấm poster có chụp  hình khung cửa sổ để treo đằng trước bàn giấy . Và nàng nghe lời y hệt .




  Nàng tham ăn, tham uống , nàng leo lên cái cân, nàng xém đứng tim vì kim và số chạy lên con số thấy phát sợ, tôi xúi nàng tập thể dục, nàng nghe lời chừng chưa được một tháng rồi nàng bỏ cuộc để ăn và ngủ .





   Tôi la nàng, nàng chù ụ, đòi đi tu .



   Tôi không tin là nàng có thể tu hành nghiêm chỉnh .   Nếu nàng mà đi tu thì thế gian này chỉ toàn là ác thú và quỷ dữ . Tôi là hiện thân của quỷ sứ vì tôi hay làm nàng luýnh quýnh đỏ ké mặt mày, tôi vẫn giữ bản tính tinh nghịch như thời áo trắng ( Khi nàng lái xe, tôi không để cho nàng yên, tôi cũng lái nàng bằng những ngón tay của một dân chơi piano, nàng la chí choé, nàng sợ ủi xe xuống hố ... )




    Có những ln nàng và tôi giận nhau cả vài tháng, nàng lì, tôi cũng lì . Hai đứa tưởng là đã đt bóng, chầu trời .




 Tôi chờ nàng xin lỗi, nàng lì, nàng lờ và tỉnh như tiền .


 Tôi đành nuốt giận, cố quên là mình có nhiều tự ái để ném cho nàng vài ký lô chữ làm lành . Tôi hiểu  rất rõ nàng , nên tôi hạ thủ nàng bằng chữ của thư tình :




 " Bé cưng .



   Em  giận  lâu thì em sẽ hết xinh tươi - Cái mặt em sẽ xấu như cái lọ nồi . Thân thể em sẽ phì nộn, sẽ kinh hãi lắm .


 Em có thể đi tìm khắp thế gian bạc bẽo này thì sẽ biết là chẳng có ai yêu em như anh .


 Em đừng ngu dại nữa - Hãy để anh làm lành với em  "





  Con nhỏ đọc xong, xìu như quả bóng , như một tuần lễ toàn mưa là mưa . Tôi điện cho cô . Hỏi cô :



 - Út đọc thư rồi, Út thấy sao ?


- Anh phải bồi thường thiệt hại cho em á .




 Ừa - Ừa mà .


 Anh dắt em đi ăn bún bò Huế, đưa em đi xem phim loại sexy , đưa em vào hộp đêm, anh đợi đèn đuốt tắt tối om om, anh tìm môi em, anh làm em ướt .



 Liệu hồn , liệu xác khi anh gọi em là Út .



 ( Không phải cứ là Út thì được chiều một cách quá đáng ! )









   đăng sơn.fr





  Warning :



 Xin miễn dịch bài này qua tiếng  Tây vì sợ bị kiện .






 **








 
 
 
 
dang son 30.08.2014 00:29:55 (permalink)
.
 
 
 
 

KHOẢNG KHẮC 
và Những Khoảng Cách 
______________________________________ 
- .nguyễnthiLoanPhiên. 






Có lẽ họ là những người viết không bao giờ chạm mặt nhau từ một khoảng cách ở đâu đó trên thế giới.Hơn 7 tỷ người,có lẽ sẽ có khoảng chục hay trăm người giống nhau ở hình dáng. 




Ngày hôm kia,trên phố,anh giật mình quay lại,trái tim rộn đập không bình thản như lúc mơí bước xuống từ khoang xe điện .Một vùng rừng của tóc.Một ánh mắt trong suốt từ khoảng mặt trái soan,hình dáng ấy,cách đi ấy.Một bên vai nghiêng túi sách,một cái nhịp di động của cánh tay bên kia.... 

Anh như vùng tỉnh thức,anh vội vã đuổi theo bén gót.Có điều gì đó để thời gian ngừng lại.Ngừng từ hơn 20 năm về trước.Ngó đằng trước là một khoảng đường tấp thẳng của vùng nắng.Ngó lại đằng sau là cả khoảng bóng tối ngờm ngợp kỷ niệm.Kỷ niệm ấy có một cái tên như bao lần hẹn hò ở dãy cuối hành lang gió cuốn. 

Anh bàng hoàng gọi tên.Cái tên của người làm sao quên.Người không quay lại để chập chừng nghe thử tiếng gọi từ phía sau.Người băng qua chặng đèn đỏ.Anh thẩn thờ đứng lại bên này vỉa hè và chợt nhận thức vơí cái trí nhớ vò või của hồn mình.Không phải.Không có ai quay lại để nhắc về một ngày cũ.Ở chỗ ấy không phải là chỗ ở đây. 

Tháng ngày chở những vùng ký ức vùn vụt trôi trên một đoạn dài của sông,của biển,của núi. 


Buổi khuya về ,anh ngồi thừ người nghe sự lặng im.Tiếng lá bị gió đẩy rơi ngoài cửa vườn .Lặng tĩnh.Tiếng chó tru nhớ chủ của người hàng xóm vang lên rồi,lặng tĩnh. 

Anh ngồi rất lâu như thế.Ly cà phê khó chịu nhột nhạt trong bụng.Và anh viết : 

" Đã lâu rồi.Câu hát trở lại thường thường : Cho ngày nào,tôi gặp lại em ,và tôi sẽ nói vơí em rằng tôi vẫn có bao điều để nhớ " 

Anh ghép hàng chữ ấy vào một bài viết rồi nhấn con chuột chạy vào ô cửa sổ nhỏ bên dưới.Gửi đi. 

Chữ nhận tín hiệu gửi đi.Đi đâu ở một nơi nào đó của màn ảnh chữ toàn là chữ trên quả địa cầu.Chữ có khi cũng bơ vơ,trơ trọi như anh.
 




_____________ 




Ở đầu bên kia là cửa ngõ nơi phần ranh giới của bóng đêm và của một ngày có thứ ánh sáng toả khắp mặt mũi của thành phố,trên mặt đất ấy có một linh hồn đàn bà. 


Bây giờ,nơi người đàn bà ở là buổi sáng. Ngày nghỉ nên ngôi vườn được tận tình săn sóc.Bàn tay đàn bà là nhựa sống ở từng cụm nước tưới trên từng khóm cây,bụi hoa. Đàn bà mỏi lưng,vén lại mái tóc dài,phủi phủi tay trên bờ vai tròn tròn.Có tuổi rồi,nên cái gì cũng tròn tròn trĩnh trĩnh.Bụng dạ cũng tròn tròn như một nỗi cô đơn tròn trặng khít khao. 

Sợ thấy mình trống trải trong sự yên lặng chung quanh.Đàn bà mở máy.Chẳng có một cái email nào đến từ bạn bè cho buổi sáng nay.Đàn bà bấm tìm những trang viết đây đó để đọc.Và đọc thấy hàng chữ kia kèm trong một chủ đề nhắc nhớ kỷ niệm. 

Có một câu viết in chữ đậm đà : " Nhỏ ơi nhỏ à.Bây giờ nhỏ ở chốn nao để tình nhỏ làm sao quên.Nhỏ ơi ! " 


Nước mắt đàn bà rơi tròn trên bờ má.Hàng chữ nhoè đi trên màn ảnh xuyên qua cửa mắt.Nhỏ của anh vẫn còn sống và chợt biết anh vẫn còn viết.Vẫn từng ấy ngôn từ như ngày xưa anh viết thư tình.Phong thái ấy...Cách hành văn ấy.... 


Nhỏ bây giờ không còn nhỏ nữa.Đàn bà rồi.Từng trải rồi vơí bao đổi thay trong cuộc sống.Hạnh phúc gia dình đầy ấp.Cũng có lúc này ,lúc kia .Nhỏ thành đàn bà trên chuyến xe đời.Nhỏ vẫn chẳng quên.Không còn là tình nhỏ .Chỉ còn là kỷ niệm. 

Và người ta không thể nào cứ sống và nuôi mình sống bằng kỷ niệm.Đành phải thế thôi.Chữ của anh đã hiện trên đoạn viết của màn ảnh.Khoảng cách vạn dặm.Và chúng ta không thể nào còn có nhau.
 




_____________________________
 
 
 
 
dang son 01.09.2014 14:10:42 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 BóngTối



*

























 BT -





    Mỗi lần đi đâu nghe nhạc , tôi ghét nhất là nghe nhạc với ánh đèn néon nhạt nhẽo sáng rực .



    Khi làm việc thì dưới ánh néon , ta thấy rõ . Khi vào một quán ăn , đèn néon làm những món đồ ăn nhạt phèo cho dù là đầu bếp cừ khôi .




*

     Em và tôi , chúng mình yêu ánh mặt trời buổi sáng .


    Buổi sáng thức dậy, đứng ở ban công hứng gió , nhìn mặt trời thức dậy trên mặt biển, thứ ánh sáng nhẹ nhàng, long lanh như mùi cà phê đang nhỏ giọt và em . Em đang hong tóc, em nhìn tôi với thứ ánh sáng mới tinh để chúng ta bắt đầu một buổi sáng .



     Mỗi người đều có cho mình mỗi cách thức để bắt đầu một ngày . Ở ngày nghĩ, rãnh rỗi, tôi thức sớm , nhìn em.  Tôi  không bắt chước những đoạn phim tình để cúi xuống hôn trên má em hoặc trên vùng tóc rối ( tôi để em ngủ ngon , biết đâu em đang xem cuốn phim tình ái nào đó trong cơn mơ .... )



      Khi em trở mình, tỉnh thức, là lúc tôi đứng ở ban công nghe tiếng sóng biển rì rào . Không quay lại nhưng tôi biết ánh mắt em đang đậu trên vai áo tôi, tôi ngửi thấy mùi tóc, mùi thân thể em .



      Tôi thích hà tiện những lời nói để không hỏi " Em ngủ ngon không ? " Ngủ ngon, ngủ đẹp hay không không phải là vấn đề . Em thức dậy, em có tôi ở sáng sớm - Là đủ -



     Cà phê đã pha sẵn , em đừng mở radio nghe tin tức vì tôi sợ những bản tin về bạo động, chiến tranh chém giết ....   Chúng mình biết chúng mình cần gì để tặng mình một ngày đẹp với nắng lên cao .



    Ở dưới kia, cặp tình nhân đã thức dậy sớm đi dạo trên bãi cát . Bàn tay trong bàn tay, bàn chân dẫm trên cát .Ngoài xa kia , còn lắp ló ánh đèn của những tàu đánh cá về bến . Tôi cười với em khi hình dung cái giỏ đi chợ của em và câu em hỏi " anh thích ăn món cá gì ? "



   Rời nụ cười, quay lại, dụi mũi vào vùng tóc em, thèm nghe tiếng " ư ư " nho nhỏ của em . Kiểu ư ư như một chữ ký từ ngày mình bên nhau .



   Ư của một đêm khuya kia . Ư khi mưa kéo về trên tàng lá giữa phố và tôi nghĩ đến những nụ hôn trên  vùng cổ em .    Tôi đã rời cái  ư ư quen thuộc ấy vì tôi sợ tôi không đủ sức cầm lòng ở giữa hàng mưa trên cánh dù .



   Thôi Nhỏ - Đàn bà ơi, đừng ư nữa ở buổi sáng này . Ngồi vào bàn , chậm rãi pha mấy giọt sữa vào cà phê của em và ngồi nhìn tôi lật vài trang tạp chí . Tôi chọn bài nói về đàn bà và tình yêu để có chuyện kể cho em nghe khi mình lái xe ra phố chút nữa . Tôi sẽ chọn mẫu chuyện buồn cười nhất để đón lấy tiếng hơ hơ hi hi nào đó .



    Dường như tôi đã học cách thức khi tôi yêu em . Hình như em cũng đã có cái thói quen nói rất ít khi nhìn tôi đọc sách . Em nhẹ nhàng rời chỗ ngồi , đến máy mở nhạc nhẹ, tôi biết cái playlist của em có những khúc giao hưởng dương cầm hiền lành .


   Nhạc trải dài, thênh thang ,tôi nâng ly  cà phê sữa của em  nhấp ké một ngụm để  nhăn mặt vì em  uống ngọt . Ngọt thì cà phê sẽ mất vị arôme .



 - Mặc kệ em .




   Biết rồi - Không mặc kệ thì tôi làm gì được em chứ ?


     


**




   -  Mình đi đâu , anh ?



    Em mở tủ , chọn màu quần, màu áo . Đôi mắt em có mấy câu hỏi thầm :



  - Bữa nay có chụp ảnh không ?  



 Rồi em hỏi, nữa :



  - Chụp tui đẹp ha ? Chụp tui mặc áo hở  chút ngực.... ?




  Tôi làm mặt nghiêm, tôi lắc đầu . Và em hiểu để ăn mặc kín đáo khi em đi bên tôi . Em đã ngừng trách móc là tôi độc tài khi không thích em mặc áo kiểu lộ liễu .



   -   Bộ ông muốn tui như mấy bà Ả Rập chùm khăn kín mít ?



  - Em nè, nè . Tôi không theo đạo hồi giáo . Nhưng .....



- Lại nói kiểu bỏ lửng . Thấy ghét !



    Đứng ngó em đang sịt chút nước hoa của Chanel lên cổ áo, tôi sực cười nhớ lại tấm ảnh chân dung của cái bà già lựu đạn ấy với cuốn phim ở tv vừa chiếu . Ơi trời ! Người đàn bà đẹp  không cần phải trang điểm  rực người , không cần sức nhiều nước hoa thì mới là đẹp .



    Tôi giữ lại ý nghĩ về cái đẹp để dắt em đi dạo . Tôi thích ngắm ánh mắt em dạo chơi ở những cửa hàng, những cửa kính đủ sắc thái khiêu dụ và tôi ngờ ngợ sợ hãi khi em ngừng lại lâu trước những tiệm nữ trang . Ôi ! Đàn bà và tất cả những cám dỗ .




    Xe rời phố, loanh quanh ở những con đường dẫn đến những cửa làng mạc , ở những chỗ không quá nhộn nhịp để tôi có thể tìm những thứ ánh sáng cần thiết . Trời nếu muốn nắng thì nắng, trời làm mưa thì cứ mưa , tôi có cách của mình, tôi có thể nhờ cánh vai của em khi muốn chụp thử một kiểu khác biệt những tấm ảnh đã chụp .


    Những ngón tay em, vòng eo của em, bàn chân cởi giầy để chần của em trên mặt suối cũng là những thứ mà người chụp ảnh cần . Miễn là em kiên nhẫn chờ tôi chỉnh máy ....





     Chúng mình đã tháo  hai cái đồng hồ đeo tay, đã cúp hai cái phones để chẳng bị thời gian và ai đó làm phiền .



    Thiên hạ đang nhao nháo với tấm bảng quảng cáo của hãng Trái Táo về cái Iphone sắp sửa ra đời thì kệ họ .



    Em và tôi . Mình không bao giờ là họ .




   Tôi có em ở bàn ghế, ở góc tường của một quán nước để đèn ấm áp . Tôi chìm say trong ánh mắt em .



   Chìm lĩm như khi mắt tôi tìm em ở vùng vai trần khi mình  về nhà, đứng cạnh nhau ở ban công và cùng ngắm hoàng hôn .



    Tôi ngửi mùi tóc, tôi nói riêng với rừng tóc đàn bà :   Anh mê thứ bóng tối nơi em .



   Trong bóng tối đang đậm hơn ấy, có tiếng em thở, tôi lại nghe tiếng ư ư . Nho nhỏ ....











      đăng sơn.fr






 
 
 
 
dang son 11.09.2014 12:28:47 (permalink)
.
 




dangson.fr











CHÚNG MÌNH








* DuCôn

...









- .......
< DuCôn !





Danh từ gì mà kinh hoàng khói lửa ? Nói thật ra, chẳng ai thích ai du côn , côn đồ cả !

Du côn cũng có nghĩa là thất học, ngang tàng, ngang ngạnh ( . )

Vậy mà ghét của nào, trời trao của nấy .



Có nhiều thứ rất đáng ghét trên cõi đời này . Ghét kẻ hay nổ vung thiên địa . Ghét cái kiêu ngạo không phải cách . ghét, và ghét !

Có rất nhiều thứ để em suy nghĩ và ghét anh . Anh và anh !



Anh nhào vào đời em . Anh chẳng xin phép, anh ngang nhiên như vào nhà anh .

Anh thản nhiên nắm tay em dắt qua đưng phố . Em mắc cỡ , giật bàn tay em lại . Kên anh ( Ai cho phép anh nắm tay tui ? )

Anh cười tươi còn hơn hoa hồng ở hàng hoa bên phố kia :

- Tại xe chạy quá nhiều, anh sợ em bị xe cán què giò .



Anh lại nắm tay em lần nữa khi cùng qua đường . Mà anh nói đúng, họ chạy xe nhanh quá .

Đi bộ một lúc, anh ì èo, anh than khát nước . Anh rủ em vào quán . Quán gì thấy ghê ! Toàn là dân bậm trợn, nghênh ngang .

Anh chẳng thèm hỏi em muốn uống cái gì, anh gọi cho em ly nước cam 

.

Em lắc đầu , đòi cà phê giống anh .


Anh lắc đầu :

- Uống cà phê sẽ nóng da mặt, nổi mụn xấu lắm . Em bị xấu xí thì anh sẽ hết thương em ...




Ôi trời đất ! Ai cho anh thương tui mà thương ? Tui không rảnh đâu mà cho anh thương chứ ?

Anh tỉnh queo , đẩy tách cà phê , bảo em nhấp một ngụm rồi anh giật lại .

( Em chưa từng thấy ai du côn và ba trợn hơn anh từ hồi nào đến giờ )





Rời quán, đi đã chân, anh chở em về nhà . Dúi vào tay em cái bì thư rồi dặn dò :

- Chừng nào sắp đi ngủ thì mở ra đọc nha . Cấm em thức khuya .


Anh quẹt ngón tay vào bên má em rồi biến mất .

Em thấy ngộ, thấy lạ !




Em không chờ lúc lên giường , vì tò mò nên em mở phong bì đọc thư .


Anh viết với dòng chữ thẳng hàng và đẹp . Chữ của đàn ông ( hơi du côn ) :

.... " Bé con ! Anh biết là em rất vui khi đưc anh dắt đi chơi, anh biết em thèm được anh la mắng em khi em hư .

Vi anh, em chỉ là bé con mà thôi . Hãy hứa với anh là đừng bao giờ lì lợm khi em thương anh .... "




Em sững sốt . Anh tỏ tình kiểu chi mà thấy kỳ !

Anh có vẻ quá tự tin nơi anh . Làm như anh là ông trời con .



Em gấp lá thư, điện thoại la anh .

Em nghe tiếng anh cười hi hi như vui lắm :

- Bé Cái Cún chưa đi ngủ sao .? Đọc thư chưa ? Anh đoán là bé đang nhớ đến anh .

- Xí ! Anh du côn , anh kỳ cục lắm !



Anh bảo em ngủ đi . Ngủ ngon . Rồi anh cúp máy .

Cả đêm hôm ấy, em khó lòng chợp mắt .


Khoảng gần sáng, em mơ mơ màng màng, trong giấc mơ em thấy có kẻ trộm lẻn vào nhà . Khuôn mặt kẻ trộm ấy là anh .


Vậy mà, xét lại lòng mình, em lại thấy nhơ nhớ anh . Đúng là du côn ở một nỗi nhớ khó diễn đạt .

Em suy nghĩ và sẽ tìm cách kháng c lại anh . Có khi không chừng, em cũng lây luôn cái du côn của anh .





Ghét !





đăng sơn.fr









...

 
 
 
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 224 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9