STYLES
Thay đổi trang: << < 131415 > | Trang 13 của 15 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 02.03.2015 13:35:58 (permalink)
.
 
 
 
 
Đón Tháng 3 về ...










QNLan by dangson.fr ( C )














<   
  • ( . ) Radio- 28.02.2015






         Mở Phần Tùy bút .



    1.


         Thấy chú ngộ và ngộ ngộ khi chú nói  ở studio Radio Chúng Mình :


        -  Chú chán viết lách rồi , để bắt đầu cho tháng ba, chú để cháu bé mở hàng . Cháu và các cô cứ thoải mái tự nhiên mà quậy ....



        Vậy là sao chứ ?



      Quậy gì ở những chủ đề của tháng 3 khi thời tiết chỉ toàn mưa là mưa ? Mưa từ sáng cho đến chiều tối .


     Đàn bà con gái thì có nhiều chuyện để kể ,để nói - Vì họ lắm chuyện .




    ...


      Trong khi chờ QuỳnhNgọcLan rủ rê những cô khác trong nhóm viết thì mời các bạn nghe bài Thoáng Mây Bay rất nhẹ nhàng của Đức Huy :




    Thoáng Mây Bay (onscreen lyrics) by Đức Huy - YouTube





     








    NEW VERSION of NOUS

    by  dangson.fr








    ....






    .Bài của @nguyênhạ 



                 _________________________________________________



    @nguyênhạ by dangson.fr       
                                                 - Người ta và Mình .

        Mình không phải là người ta vì mình biết họ không phải là mình .Tôi biết rõ là như thế ở buổi buổi tối khi nghe lời bạn bè đến dự một buổi dạ vũ có nhạc sống .
     
     Ban nhạc chơi lại những bản nhạc của thời 70's  ,toàn là những bản rất tình, rất điệu bộ không giống như những loại Ram music và R'n'B như thời này .
        Giữa thứ ánh sáng lúc mờ, lúc sáng từ những spot light , tôi bắt gặp những ngón tay chạy trên phím synthétiseur và giọng hát Killing me sofly whit his song . Giọng hát ấy sao nồng nàn, sao quyến rũ . Bài hát kỷ niệm của mẹ lúc mẹ ngẩn  ngơ đắm chìm từ câu hát kể chuyện một người chết chìm trong câu hát . 
      Mẹ yêu nhạc, yêu luôn người hát ấy . Người ta đến với mẹ rồi bỏ mẹ ra đi . Người ca hát, người nhạc sĩ có nhiều notes nhạc để ru lòng người .
      Mẹ cắn răng bóp bụng mang thai, nuôi con khôn lớn rồi mẹ cứ dặn dò " Con đừng bao giờ nghe nhạc và yêu người hát nhạc . Người ta không phải là mình đâu, con ơi " Đêm nay, ngồi nghe lại bản ' Giết em bằng tiếng hát của anh ' , thấy lòng mình sợ mất mình quá đi thôi .                                     


       



      <                                    


     
    . Bài của Beebee



    BeeBee by dangson.fr                                                                    

             ChiềuThứBa
        của Tháng 3 .


    Theo chủ nghĩa hiện sinh , tôi  đã nghĩ là mình sống theo ý nghĩ  ngày là mỗi ngày . 
    Bạn có chắc là bạn sẽ còn sống khi ngày mai, mặt trời lên ? Mặt trời không thấy mình ở thứ ánh sáng chói loà, có nghĩa là mình đã không còn hiện diện trên mặt đất này nữa . 

     Vì thế, tôi đã có những ngày  nhộn nhịp và sống rất vội , rất nhanh . Khi lái xe trên xa lộ ,với chiếc xe nhỏ như con chuột của mình, tôi đã phóng rất nhanh như một tay đua xe . Những tối cuối tuần, tôi sợ thấy mình trống rỗng trong căn phòng im lìm nên trốn cái  sợ ấy bằng cách rủ rê bạn bè vào những hộp đêm . 
    Không khí của cái hộp cho dù là lớn hoặc nhỏ ấy có những thứ mà mình không thể  gặp thấy ở mỗi buổi sáng tất bật chạy đi làm hoặc lúc đến giảng đường , ngồi chen chúc giữa những bậc thang, những bàn học, tôi chán nản ném sách vở  , bỏ đi lang thang .
     

    Tôi có lúc đi tìm hình ảnh của một người đàn ông để đặt  câu hỏi  sâu kín  và lớn nhất đời của mình  :
     
    Ông là ai ? "
     Tại sao tôi chưa bao giờ thấy mặt ông khi tôi lọt lòng mẹ ? 

    Tôi không có một tấm ảnh nào của ông để biết hình dáng ông ra sao ?
     
    Mẹ tôi chỉ kể loáng thoáng về ông : Cao, thanh tú, tóc bồng bềnh trên vầng trán thông minh và nụ cười đẹp quyến rũ như tài tử .
     
    Ông biết gì không ?  Rồi mẹ im bặt, không nhắc gì về ông nữa . Tôi chỉ biết là ông đến từ vùng đất Strasbour gần biên giới  của Đức . Gia đình ông thuộc dòng quý tộc và không chấp nhận cuộc tình  của ông và mẹ tôi .
     

     Mẹ tôi đã có lúc ôm tôi rất chặt vào lòng và ù ơ với câu hát của quê hương bà , tôi chẳng hiểu gì khi mẹ ru :
     
    " Ầu ơ mưa giọt ngoài hè
     Anh bỏ đi rồi, em về với ai ... " 
     Tôi đã còn quá bé nhỏ nên không hiểu được tại sao mẹ khóc sụt sùi khi  hò ru em bé .
     

      Tôi lớn lên, tập cách nhìn đời, tập cách chạy rất nhanh và tự nhủ là phải mạnh mẽ khi không có hình ảnh của người cha là biểu tượng .
     
    Hôm nay là ngày sinh nhật của tôi . Ông có biết vậy không ? Mỗi đầu tháng ba, tôi lại thấy mình lẻ loi .
     
       
     



    .   bài của QuỳnhNgọcLan 

         

              .                                                                          QNL by dangson.fr




    Thêm Lần GặpGỡ _















    Nhỏ biết là thế nào Nhỏ cũng bị nhăn , bị càu nhàu vì tiện tay mượn đỡ chữ  ' Thêm ' mà
     chú hay dùng khi viết ở chủ đề ' Thêm một lần nữa ' đã từ lâu của chú .


      Chú hãy tử tế cho mượn đỡ chữ ấy đi và đừng sưng mặt nhăn nhó như ngày hôm qua thấy chú trong buổi ăn uống mừng tất niên .

    Thấy chú ngồi yên , mặt tỏ vẻ không bằng lòng khi nghe bạn của chú , cái ông người Lào đã chơi sai hết accord của bản nhạc xưa lắc Only You .

    Rồi chú chơi màn an ác ,chú xúi nhỏ lên hát bài Niệm Khúc Cuối để thử xem Nhỏ sẽ hát ra sao và biết thế nào chú cũng tìm lời chê là Nhỏ ngao ngao niệm khúc cuối như con mèo ngao .

     Nhỏ lắc đầu, nhìn ra trời  mưa ngoài nhà hàng . Ban nhạc đang chơi bản Samba Party của Santana và sau đó là bài Maman Si , maman của France Gall .

     Nghe chữ ' mẹ ơi ! mẹ ơi ! ' , chú quay lại nhìn mắt  Nhỏ ướt nhem nhem .

    Chú nói như an ủi :

     -Thay vì mít ướt như thế , tối nay về , viết hộ chú một vài bài thâm thấm đi .


     Nhỏ lắc đầu . Trời tháng ba xám xịt, viết như thế thêm một lần nữa, Nhỏ biết thế nào cũng làm nhiều người nhớ đến mẹ để buồn .

    Để xem mình có cách nào làm cuộc đời này vui hơn không ( thay vì cứ viết về những điều buồn bã )

    QuỳnhNgọcLan
       ( Viết theo ý tưởng của đăng sơn.fr )























































     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2015 16:14:21 bởi dang son >
  • dang son 12.03.2015 12:53:37 (permalink)
    .
     
     
    * Ch ( t ) uyện của TiểuThư Thời Mới . .












     <   Notice :


       Để đọc câu chuyện này, xin bạn hãy quên tt cả những tiểu thuyết , những chuyện tình nồng nàn , lãng mạn mà  bạn đã có dịp đọc vì : Những truyện ấy xưa rồi .


         Thời bây giờ là thời đại mới của thời trang máy móc . Bạn hãy đeo cái mắt kính mới tậu hiệu Google Glass hoặc chỉnh cái SờMặtPhone SmartWatches  để bấm chữ chiếu lên tường mà đọc . - Đọc ở màn ảnh nhỏ tí ti thì hại mắt lắm . Truyện Ch
     đọc ở màn ảnh nhỏ có thể bò ra cắn bạn chết .


     Cẩn thận khi đọc .





    1.  ( Vào Truyện  ) .


        



    *   Chuyện  Gã Nhà Quê 


         Hãy nhìn kỹ gã ấy một cách rõ ràng như con số 1 + 1 của kỷ thuật số.   Đó là một kẻ đua đòi làm nhà văn cho dù chữ nghĩa của gã chưa đầy cái  lá mít . Gã mơ thành nhà văn đã từ lâu lắm rồi sau khi đọc cả ngàn ngàn quyển tiểu thuyết loại lá cải, ba xu .

         Trí tưởng tượng của con người phong phú lắm ....   Gã viết đêm viết ngày để hy vọng một ngày nào đó có nhà xuất bản nào đó in truyện và gã sẽ nổi tiếng với danh hiệu tác giả có số sách bán chạy nhất .

        Viết đêm , viết ngày với kỳ vọng đã ám ảnh và gã quên khuấy đi là mình  có một người đàn bà tên  ' Vợ  'bên cạnh .


         Vợ gã ( cũng như tất cả những người mang tên đàn bà khác ) có chữ ' Thực Tế ' nằm rõ ràng trên trán . Đàn bà khi đã lấy chồng, họ trở thành thực tế như  hũ gạo, hũ mắm, như cái tủ lạnh phải có cái gì mà nhét vào tủ lạnh .


        Sau một thời gian, chẳng thấy hắn ra được quyển sách văn chương nào, cũng chẳng thấy có đồng nào từ chữ nghĩa để trả tiền nhà, tiền gas, điện nước .. Vợ hắn quyết định bỏ hắn .

        Chia tay là dứt khoát để hắn được thoải mái tung tăng với cái mộng làm văn sĩ .


       Chuyện sẽ ra sao khi nàng tên Vợ đã xách gói  và cái đài phát thanh cả ngày ấy ra đi ?


           Đây là tâm trạng của gã :


       - Ba ngày đầu , gã thấy nhẹ nhõm tâm trí vì khoảng lặng của mụ ấy bỏ lại . Khỏi nghe cằn nhằn , lèo nhèo nhức cái đầu -   Tao muốn ăn giờ nào, ngủ giờ nào như tao muốn / Ok !


    - Một hai tuần sau , nhìn cái tủ lạnh thấy èo èo ba thứ đồ ăn , nhìn cái bếp vắng lưả, nhìn phòng ngủ tiêu điều với tấm chăn, chiếu gối lẻ loi ...


       Đàn ông sinh ra, không phải để sống một mình .Với cái chân lý như thế, gã ghé thương xá tìm tiệm bán robot , ngắm nghía , hỏi han về một vài kiểu mẫu .

          Tên bán hàng, mặt mũi y hệt người máy xâm hình tatoo , hai  dái tai đeo hai cái  bảng hiệu thương hiệu Táo Thiu và Samsung dò ý :

        -  Ngài muốn bưng về kiểu nào ?  Cái hay là Đực ?


       - Mày giỡn mặt sao chứ ? Tao là nam phái, dĩ nhiên ta phải vác kiểu mái về chứ ?


            Thằng bán hàng tên là Yahoo ngậm miệng, dắt gã đi viếng một dọc mẫu hàng chân ngắn, chân dài, con người máy nào cũng đẹp như nhau với đủ kiểu tóc dài, tóc ngắn và kể cả kiểu đầu trọc lóc hoặc có tóc nhuộm đủ màu loại Funky, HipHop .


      Gã đọc một dọc bảng notice và là vì nhà văn nên gã  chọn một cô bé có khuôn mặt khá thơ mộng chân khá dài . Ngực cô có mang vài hàng chữ quảng cáo :

     * Em là model ' TiểuThư 001 ' made in China

       *  Em nói được 5 thứ tiếng khác nhau : - Tiếng Anh, Pháp, TâyBanNha, Tàu và Hàn Quốc .
       *  Tính tình  em rất nhẹ nhàng và chẳng khi nào biết làu nhàu ngay cả lúc chủ không được dễ thương .


            Trước khi  vác nàng TT 001 về nhà, gã cẩn thận thắc mắc với thằng Yahoo bán máy :

    - Ê mày !  Sao con robot này không biết nói tiếng mít nhà tao hả mày ? Chơi gì kỳ vậy ?


     -    Ông nà ! Nó nói được 5 thứ tiếng ấy là hay lắm rồi . Chẳng hạn như con kia đen thui ở góc kia,  vì rẻ tiền hơn , nó chỉ biết nói " ư ư " khi ông úm nó mà thôi .


       Gã chép miệng, trả tiền . Mở cốp xe nhét Tiểu Thư vào .



       
    **


      Chuyện Tiểu Thư 


          Chuyện chẳng có gì là khó để ầm ĩ . Thời bây giờ , ai cũng thông minh để chạy theo kịp đà tiến hóa của công nghệ .

        Không đủ  trình độ sinh ngữ mà vác cái của nợ về, chịu khó mò mẫm trong chốc lát thì biết xài ngay . Người biết chữ thì chịu khó mò và đọc ở phần cách thức sử dụng  để xài đến nơi  đến chốn .

       Gã mang nàng về nhà, hí hửng đặt nàng lên sofa, đụng vào cành môi nàng, nghe tiếng  ỏn ẻn :

        -  Nếu ngài là đàn ông . Hãy bấm số 1 ở đít tôi bên tay phải . Nếu là đàn bà, bấm số 2 , nếu là ái nam ái nữ thì bấm số 3 ......


         Gã bấm số 1 , nghe nàng dặn dò :

    -  Anh hãy đặt cho em cái tên cho dễ gọi .... Go <   Ghé  môi bên tai trái ,  đặt  tên và đọc  lại tên em 3 lần sau cái PW - mã số .



        Thế là nàng tên là Như Thảo . Và nàng bắt đầu làm bổn phận của nàng theo cái  progamme của nhà văn :


     - Sáng cuối tuần, khi tao ngồi viết bài, mày mang cà phê cho tao vào bàn giấy và phải im cái mồm

    - Ok -  Xếp . Tuân lệnh xếp .

    - Mỗi chiều , tao đi làm về lúc 7 giờ, phải có món ăn cho tao như sau :  ......


    - No . No Xếp ! Em không biết làm bếp, em tên là model Tiểu Thư mà . Nếu cần đầu bếp, Xếp có thể mua model  loại đầu bếp .


    - Mày biết ngâm thơ , biết hát không , mày ?

    - Dạ biết . Xếp hãy đao lốp up em từ  " bótay.com " ở ......... " ...... www ... "


       Gã mừng húm, tìm những bài hát của ca sĩ Mỹ , Pháp , Việt tải  đầy vào bộ nhớ của nàng Như Thảo .

       Khi hứng chí , thèm nhạc, nàng ngồi  sát bên cạnh, tay vuốt tóc hát hát Woman in  Love kiểu B. Straisand . Khi hắn ì èo làm thơ con cóc kiểu nhớ quê hương, nàng nhả bài ' Tiếng hát chim đa đa ' với giọng của Như Quỳnh  hoặc  loại quẹo qua ẹo lại tái tê người của Ý Lan .....


     Chuyện không cần phải khai ra , nhưng thiết tưởng là cũng nên nhắc đến vài màn cụp lạc khi hắn bế cô robot lên giường  : Có hai ba cách để chơi với nàng .

       - Tốc độ chậm, tình tình , lãng mạn : Úp headphone vào tai, nghe nàng rủ rỉ câu ' em  yêu anh, Ah ah ! Em mết anh ....

        -  Tốc độ vừa phải  : Bấm vào cái nút ở  đầu ngực bên tay trái để thấy nàng run lên bần bật , nàng hổn hển : Love me, love me more  và nàng hát nhạc của Sade, của Whitney Houston .....

     - Tốc độ nhanh ( dành cho những người khỏe tim, loại thể thao )  : Bấm vào cái nút  giữa đít nàng, để nghe nàng gào thét như khỉ mắc chứng kinh phong từ sóng wifi ở cái đồng hồ điện tử nối net : Hừ Hừ . Hơ Hơ .




     2.

       Thoát CHUYỆN .



         Ở đời , không có gì là vĩnh viễn .

        Vợ biết là như thế với  nhịp tim đập thầm lặng của người đàn bà . Đàn bà có sự nhạy cảm từ hơi ấm nơi nhà bếp . Đi đâu,  có giận gì chăng nữa thì cũng nhớ đến bữa ăn , nhớ lại những nơi ấm áp .

        Giận thì giận mà sao thương vẫn còn thương . Vợ thu xếp khăn gói trở về .

       Mở cửa nhà, gọi tên chồng  :  ' Chồng ơi, chồng ơi . Em về '


      Không nghe ai  trả lời . Nhà cửa lạnh tanh .


      Nghe tiếng như có ai, vợ  chạy vào  thư phòng . Thấy ông nhà văn trọn tròn hai con mắt đã ngừng thở từ lúc nào .


     Con đào người máy tiểu thư thì còn sống , giọng nó uốn éo ; Love me more, baby . Love me ... "








        đăng sơn.fr

















     - Cấm người bình thường đọc  < Có hại ! 
    ....

     
     
     
     
     
     
     
    dang son 12.03.2015 21:59:04 (permalink)
    .
     
     
     PhụLục .
     
     
     
     
    . < Ch ( T ) ruyện Mới ---- .








       Nhỏ khều chú ở bàn giấy , hỏi chú với cái mặt hơi khó ưa :



    -    Tại sao chú viết bài mới về Robot tên là Tiểu thư ?



    - ......



    -    Chú có ý gì khi viết kiểu truyện ngắn kỳ quái như thế chứ ? Lỡ người ta nói là chú viết để móc lò ai đó thì sao ?



    Chú cười ; cười sau khi kên bé .




    Chú ghét nhng người làm khó chú với những câu hỏi như thế lắm .

         Nhỏ có phải là ' tiểu thư ' hay không mà bị dị ứng với  chữ Tiểu Thư ?





            Nếu Nhỏ là Tiểu Thư thì đây là câu trả lời toàn bộ của chú :

    Là một người viết, ta phải thoát ra khỏi cái gò bó hàng ngày của mình .



     Chú đã gặp những cậu Ấm, những Tiểu Thư quá yếu đuối nhưng tưởng mình ngon lắm để làm phách .

    Ấm vì không thoát  được ra ngoài những ý nghĩ tiêu cực để thành người lớn .

    Họ lẩn quẩn trong những ý nghĩ đen tối của họ . Họ tưởng rằng họ là người khở sở nhất thiên hạ .




         Chú thích những người mạnh mẽ và có cá tính mạnh .

        Mạnh mẽ không có nghĩa là ra vẻ mình bảnh tỏn là mình mạnh .

     Mạnh có nghĩa là biết đứng bật dậy sau khi bị ngã rất đau .



         Vì thế, chú có nhiều cách viết .




     Hình tượng của gã nhà văn bị vợ bỏ, phải chạy đi mua con nhỏ Robot về là gì ?

     Ai là kẻ sáng chế ra những sự thiết bị cho cái robot ấy ?

     Và tại sao người đàn bà  mang tên là " Vợ " kia lại trở về ở đoạn cuối ?




     Ở một người đọc, họ hiểu gì ở ẩn ý của người viết ?



     Để hiểu được câu chuyện, người đọc nên thoát ra khỏi cái vỏ mang tên " Cậu Ấm " và cô Tiểu Thư .

     ( Khi ra đời, ta không thể nào đối diện với cuộc đời với nhãn hiệu Cậu Ấm và Tiểu Thư )















     đăng sơn.fr


    ( viết theo ý tưởng của QuỳnhNgọcLan  & Như Thảo )











    ...
     
     
     
     
    dang son 13.03.2015 14:33:40 (permalink)
    .
     
     
     
     Ch ( Tr ) uyện Tình muà Xuân .
































    Opening -


    Ở cái tablet mới nhặt được trên bãi cát ngoài biển , nhìn quanh quất , chẳng thấy ai đến nhận là của mình < cho dù là nhận vơ < .


    Máy không khóa bằng mật mã, máy cũng chẳng cần  phải để ngón tay,ghi dấu chỉ tay vào chỗ mở .


    Ở màn hình , chỗ có đầy chữ và hình ảnh , thấy có chụp ánh mắt đẹp như loại mắt tiểu thư và đọc được :
    1 -


     "  Người ta nhìn ngắm phong cảnh bằng ánh mắt khi mở toang những cánh cửa mắt .

    Với đôi mắt đẹp của em, anh đi tìm những màu sắc ấm như lời tình tự của muà xuân :























            
      Muà xuân vừa đến chưa kịp tàn thì em đã biến vào hư không . Những bóng đêm trở lại với sự câm lặng khác thường .


      Phải rồi, người ta đã chôn cất em ở một chỗ mà ánh sáng có tên gọi là vĩnh viễn hư vô .



        Vĩnh biệt em như câu hát " Adieu "


    ..




      2 -

    Ném cái máy bảng tính xuống mặt cát . Gió vi vu đẩy sóng . Sóng  cuốn lấp chôn đi chuyện tình buồn .

    Biển , rồi trở lại lặng thinh .

     đăng sơn.fr

    (  Viết cho những chuyện tình không tồn tại  )
















































    ....



     
     
     
     
     
    dang son 30.04.2015 12:54:27 (permalink)
    .
     
     
     
     
    ....DạoKhúcMưa ..




     Đứng chờ nhân viên ở quầy thâu ngân của nhà băng đang làm việc, anh kiên nhẫn mở trang sách để đọc .

     Hắn viết  truyện ngắn mang tên là " Dạo Khúc Mưa " .

    Hắn ! Tên nhà văn viết rất đẹp  ( cho dù là hắn đã viết từ những năm 1970 - 1972 !

    Hắn đã làm thằng học trò ngày ấy là anh  phải rên rỉ thảm thiết .

    Đọc hắn , người ta thèm đến Paris để yêu và được yêu .

    ...

     Gấp trang sách lại để làm việc giấy tờ và ký tên ở  quầy làm việc, anh nhìn thoáng ra ngoài  . Trời đang hây hây nắng  - Không nóng - Không lạnh . Tự nhiên thèm có một trận mưa ....

    Chợt nhiên, thèm mưa  to , rất to để gọi cho em .

    Thèm tiếng em dạ nhỏ xíu ở máy nói  khi em nghe anh nói với em :

    - Bỏ hết chuyện đang làm đi . Anh chờ em ở ngoài bãi đậu xe .

    Anh không chờ em dạ lần thứ hai .

     Anh đến điểm chờ .

    Nếu em không rời chỗ có giấy tờ bừa bộn ấy, anh kiên nhẫn chờ và chờ .

    Anh bấm lại số phone, gọi em . Anh nài nỉ, ỉ ôi :

    - Xuống đi .

     Anh thèm ly cà phê có em ngồi trước mặt .

    Và .

     Anh cứ chờ .

    Và .

     Anh thấy bóng dáng em . Tóc dài tới vai . Cái robe và đôi giầy màu nâu nâu .

    Trời không còn nắng nữa mà trời làm mây , mưa .

    Anh nghe giọng em lèo nhèo như mỗi lần anh lên cơn chướng :

    - Sao vậy , anh ? Em đang làm việc mà .

    Anh bị điếc , anh ăn thịt em bằng tia mắt khi mở cửa cho em vào lòng xe và lái đi .

    Nhạc trong xe đang nhả bài Tình như mây khói . Buồn bã .

     Nhạc im bặt khi ngón tay em bấm vào chỗ ' stop ' .

      Em châm bẫm nhìn anh . Nhìn rất lâu và anh đoán là em đang nghĩ anh bị ấm đầu .

    Xe  ngừng ở  chỗ anh muốn đến : Cái bàn trải khăn trắng . Hai cái ghế có chỗ ngồi nhìn ra vườn cây và mưa đang lộp độp rơi .

     Ở đây, họ không nghe nhạc việt ( những bài ca buồn thảm )

     Ở đây , họ để nhạc Pháp .

     Ly cà phê vừa gọi , thơm thơm giữa tiếng hát của Michael Búp Bế . Hắn hát :

    '' Trời đang mưa khi anh nhìn em .

     Anh đếm những giọt mưa trong mắt em

     Tìm khoảng êm đềm .

     Tình một thứ tình yêu .

     Tìm những lời lẽ mà chưa bao giờ em biết nói

     Trời mưa và trời mưa - với em ...."

     Anh cầm lấy ngón tay em, thọt vào ly  cà phê đang uống và anh mút lấy chất đắng của cà phê ở ngón tay em .

     Nốc cạn ly cà phê . Anh hôn em . Ngắn ! Nồng nàn ! 

     Trả tiền  nước, anh kéo em lên xe . Trả em về chỗ cũ .

     Chỗ có những vòm kính sẽ nhốt kín em với việc đang làm .

     Khi nào làm xong việc .

     Khi nào mưa ngừng rơi , có lẽ cũng là lúc em hiểu : ' tại sao anh yêu em đến như thế ' 






     đăng sơn.fr



     
    dang son 30.04.2015 22:27:43 (permalink)
    .
     
     
     
     








    ...    Dạ Hội <











      ----
    Tháng 5 . Người ta tổ chức những buổi dạ hội hoá trang .

     Ai cũng  phải đeo mặt nạ và trưng diện để đến dự .

     Buổi chiều sắp tối . Mặt trời loang máu trên bãi đậu xe .

     Tiếng nhạc đầy khắp phòng khánh tiết .

     Ai cũng khác thường .

    Cả trăm người đến dự .







     Anh đeo râu , mặt mày như một ông cụ già 99 tuổi, anh còng lưng , đeo cái ba lô , mặc quần áo rách rưới , đẩy cửa vào .

     Nhạc đang chơi bài Michèle và Something .

     Có những cái mặt nạ làm anh hãi sợ  : Con mụ mập kia như cái lu,
    Lão kia giả dạng Hồ Chí minh

    Con bé tí  kia giả làm Xì Trum cỡ 1 mét 45 .









       Anh khựng lại giữa tiếng ồn aò ấy ,   gặp một ánh mắt sau cái mặt nạ công chúa . Con bé mặc áo đầm trắng, tay cầm cái đũa thần khi ngó anh .

     Chẳng ai nói gì với ai .

     Ai cũng là lạ như trăm kẻ dưng .

     Ánh mắt ấy ngồi chung bàn với anh .

     Tia mắt chẳng có ai ở thế giới này có thể có .




     Ánh mắt ấy và vành môi  hỏi :

     - Ông ăn mày kia ! Ông là ai ? Ông tìm ai ở chốn này .

    - Tôi tìm Em .

     - Tôi không phải là ' Em ' của ông !





     Anh nhìn sâu vào ánh mắt sau cái mặt nạ công chúa , anh cười đẹp như gã tài tử và anh nói :

    - Cho dẫu là cô nói tiếng Pháp rất chuẩn mực, nhưng tôi vẫn nhận ra cô .




     - .....





      Giữa anh và cái mặt nạ ấy là một khoảng lặng thinh .

     Đèn tắt những ngọn đèn trên cao . Họ để đèn mờ ảo để có một điệu slow .

     Lão ăn mày mời cô công chúa ra sàn nhảy . Chẳng ai nói gì với ai ở dạo khúc nghe như mưa ở một buổi đêm mùa thu . 

     Chẳng ai nói gì với ai .

     Cần gì phải nói .

     Chỉ một mùi tóc, chỉ ở một nhịp nhảy sai ở Bossa Nova, anh biết ai đó là ai .



     Nhạc dứt để đổi sang điệu rock pha  blues của Clapton . Bài hát mang tên : Em tuyệt diệu ở đêm nay .





     Lão già ghé tai cô công chúa, trầm giọng :

    - Đừng đóng kịch nữa , em . Em là em .

    - Em là ai ?





     Xời !

     Em là em . Em là con nhỏ đã khóc sưng mắt  sau khi đọc bài " Cảm Xúc " của anh .

     Em chỉ có thể là em sau khi rời trang viết .





     Em khóc khi anh viết :

    " Tôi như kẻ cuồng điên, chậm rãi đếm từ 1 đến 20 - Có nghĩa là con của mình có đầy đủ 20 ngón  tay, chân " .

     Kéo cô công chúa  rời bàn, giữa điệu valse , lão ăn mày quỳ xuống đầu gối cô công chúa , nắm bàn tay mềm của ngày nào đón đưa .

     Lão trở lại giọng bình thường :

    -   Anh biết em là em . Chỉ là em .

     Một mùi hương tóc , một âm giọng  riêng biệt .

     Hãy để anh có thể đếm 10 ngón tay, 10 ngón chân của đứa bé đang ở trong bụng em ..





     Công Chúa quay mặt vào góc sàn nhảy, lột chiếc mặt nạ . Lão ăn mày rưng lệ, vứt cái mặt nạ ông lão vào một gầm bàn .











     Hắn kéo nàng ra khỏi đêm dạ hội  để về bãi đậu xe .

     Gió run gió .

    Đêm run rất ở đêm .

     Cửa xe đóng kín mít .

     Nàng run lên bần bật trong vòng tay chàng .








     đăng sơn.fr
















     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2015 11:30:28 bởi dang son >
    dang son 15.05.2015 18:19:30 (permalink)
    .
     
     
     
     
     



      Thời Gian
      trên
     CHIẾC GỐI .


      ( thử phóng tác theo  truyện Chiếc Gối của Sào phủ )







     ....



          Tất cả mọi thử thách đều qua đi . Cô ta biết là như thế sau khi gửi lời nhắn với chữ " Cám Ơn " vào máy của ông .


        Cô không giận người cha ấy khi cầm số tiền không phải là nhỏ và rời xa cậu bé ( thằng trai trẻ 23 tuổi và nó sẽ trải qua những mối tình khác để trở thành đàn ông )



       *

     5 năm sau, cô trở thành chủ nhân của một cơ sở thành đạt .
    5 năm là một chặng mức để tất cả có sự đổi thay . Trừ chuyện của chiếc gối và hơi hám có thể còn ở lại khi người ta không muốn quên .


    5 năm ấy . Bao nhiêu nắng mưa đã tạt qua cái phòng trà nhỏ của cô . Người đời có nhiều giải pháp để đổi đời . Cô không chọn những phương thức khó khăn theo câu gió chiều nào che chiều ấy . Những đại gia cũng hiểu như thế khi tạt vào  cái phòng trà của cô ở trung tâm phố .


      Nhạc có đèn mờ . Cô bảo người DJ đặt cái đĩa có nhạc uốn éo vào máy và chuyển đổi màu sắc từ những ánh đèn trong sát vách tường đá vôi khi nghe một giọng nói khá quen từ cái bàn trải khăn đỏ .


     Giọng nói với âm vực kẻ cả :
    - Tôi không thích các cô chân dài quá trẻ . Tôi muốn gặp bà chủ để xem bà ta ra sao ?




      Gặp thì gặp .
     Cô nhìn vào gương kính, nhìn sắc diện rất đậm đà theo kiểu âu châu của mình .


     - Thưa ông . Tôi đây .

     Người đàn ông đứng tuổi , lịch sự bắt tay cô :

    - Tôi rất thích phong cảnh ở đây .

     - Cám ơn ông . Tôi có thể làm gì để ông thích hơn ?



     Giữa tiếng nhạc và đèn mờ, người đàn ông nâng ly rượu, mắt không rời khoảng ngực đầy của người đối diện .

     Giọng chậm rãi :
    - Tôi muốn cô chiều chuộng tôi .


     Cô gật đầu, ra dấu cho  đàn ông đi theo cô .  Căn phòng ở sau bậc cầu thang trải thảm đỏ .


       Đàn ông tóc hoa tiêu không nhận ra người đàn bà khiêu gợi trước mặt mình là ai vì năm tháng đi qua không để lại dấu tích nào qua cuộc tân trang giải phẫu thẫm mỹ .


     Chỉ có cô là nhận ra ông ta : Người đàn ông đã yêu cầu cô rời xa đứa con non trẻ của ông bằng ván cờ và số tiền bồi thường .


     Ông nhắm mắt, hưởng sự hoan lạc trên chiếc gối và không biết rằng đây là chiếc gối mà đứa con trai cuả ông đã mê đắm cùng cô .


      Thời gian đi qua , người ta vẫn giữ lại kỷ niệm như một dấu ấn mang tên ' Tiếc nuối ' -








     đăng sơn.fr

     ( tặng SP ) 





     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2015 18:31:48 bởi dang son >
    dang son 16.05.2015 23:56:31 (permalink)
    .
     
     
     
     


    Cám Ơn Em < 










    .

     Sự cám ơn là điều phải có và cần thiết .

     Vậy thì anh viết chữ Cám Ơn .



     Có rất nhiều thứ để cảm ơn như chữ BonJour - Lời chào .

    ......




     Ngày nọ, đọc tờ báo nói về xã hội, thấy nản :

     Họ viết  : Thời bây giờ , hình như người ta ngại  nói lời chào và chữ ' cám ơn ' nhau . Thời gian của nền tiến bộ làm như mình không còn thì giờ và mình lạnh lùng .




     Ở ngụm cà phê thứ hai, anh ném tờ báo vào sọt rác và đậy nắp thùng  rác lại .

    Nhấp ngụm cà phê thứ 2, nhìn vào tờ lịch treo ở bếp,  anh hoảng hồn : Bây giờ là giữa tháng 5 <

     Có nghĩa là từ hơn 1 tuần nay, em và anh im lìm như nghĩa trang .



    Nhấp ngụm cà phê thứ 3 , nhìn  đến con số 31 tháng 5 <

    Anh nghĩ trong đầu : Có lẽ em đã chết ngắt . Hoặc là em đã quên anh .




    Ở ngụm cà phê thứ 4 , nhìn vào con số 1 tháng 6 , anh ngậm ngùi để sửa soạn đi đám ma của em .

    ( Có nhiều cách để chôn cất một người : Giọt lệ nóng - Một nén hương - Một lời nguyện ... )




     Nếu em chết , anh đọc kinh lạy cha như sau bằng Pháp Ngữ :

    " Mon père qui est aux cieux . Lạy cha chúng con ở trên trời . ý cha cả sáng ...

       Nhỏ ấy chết ngắc rồi . Xin giữ linh hồn của  Nhỏ ...... "




     Rời lời nguyện ấy, anh sẽ tìm một chỗ ngồi ở đầu phố nhìn thiên hạ và anh mở bloc-notes để viết :



    "    Em !

       Vậy thì vậy . Anh chúc em yên nghỉ nơi chín suối . Anh còn ở lại để nhìn ngày qua ngày ...... "

     Amen -




    .....



     Viết xong, anh mượn ai đó cái bật lửa để đốt mẩu giấy có lời nguyện ấy -

     Xong phần - Xong chuyện .

     ...





    2-




    Ai ngờ , chiều nay, giữa những công việc đầy đầu và khung trời xám xịt , anh nhận được tin em .Té ra em còn sống .

     Em nói đang ở phi trường và chờ anh ra đón em .



     Hú hồn !



     Máy điện thoại ngừng sau tiếng Ừ của anh .

     Cả cái thành phố này làm như nhẩy cỡn lên với tiếng Ừ ấy .

       Tiếng máy xe cũng lên tiếng Ừ .

     Những con đường vùn vụt gió cũng biết gật đầu thay cho tiếng Ừ ấy .





         Đến điểm hẹn ở cái quán nhỏ tí xíu ở phi trường ,anh  nghe thấy tiếng ' Ừ ' ấy ở môi mắt em .

    (  < Hình như anh thấy cay cay ở mắt < Hình như chẳng có chúa phật nào  dự lễ đám tang của em  ) - Em còn sống sờ sờ . Cái áo đầm màu ...  Cọng môi màu..... những ngón tay màu .........  ?)



    Anh bị câm nín bất ngờ .



    Em cũng bị câm nhưng không bị điếc, bàn tay em nghe anh nói :

    - Em - Em !




    <

     Thế thôi, anh kéo cái valise có hai bánh xe của em ra cửa, chỗ bãi đậu xe .

     Hai chúng mình, chẳng ai nói gì với nhau .



     Nụ hôn ở trong xe biết nói :

    ( ---------------------------------------)












    < Để Em Mềm Hơn Mọi Ngày <













     Chờ anh vượt hơn 3 chặng đèn đỏ, em mới lên tiếng :

    - Ông chạy quá nhanh, coi chừng bị phạt đó , ông ơi !



     FM của radio đang để bài Something.



     Vượt thêm cái đèn đỏ thứ tư , anh quành xe về nhà . Con đường có 100 giọt mưa và vận tốc của gió là 89 cây số / giờ .

     Anh húc đầu xe vào cánh cổng vườn có đầy hoa hồng củat háng 5 

     Hai cánh cửa tội nghiệp bung ra  cho em thấy khoảng vườn cỏ vừa cắt  ngày hôm kia ( khi anh sửa soạn cầu nguyện cho linh hồn nhỏ nhoi tội tình của em )



     Mở cửa xe, nắm bàn tay mềm mềm của em .

     Anh lắng nghe tiếng đàn chim hót vang ở mái nhà . Những sợi tóc của em trên bờ vai tròn tròn cũng đang hát như chim hót .

        Anh ghé môi vào gáy tóc em , tìm cho bằng được một mùi hương . Không phải là hương nhang trên bàn thờ có di ảnh của ai đó  . Chỉ là mùi của em .

       Mùi của một con dốc mà ngày nào anh đến tìm em .

    Mùi của một thứ bóng tối mà em  đã xấu hổ đón nhận ở một quãng đường có nhiều sương mù  khi ta rời đường phố .

    Mùi của  một thứ không thể nào đặt tên .



    Em biết - và em giữ yên lặng . Lặng yên như những khung cửa sổ trường luật ngày nào anh đã quay lưng .

     Ở đó - có những đạo luật cấm và cấm .

     Ở đó ,anh tìm rất kỹ để không thấy những khoảng luật lệ nào cấm ai yêu ai .

    Em biết rõ là như thế khi anh mở khung cửa sau vườn và cười nhỏ với em .

    Anh nói với em bằng ánh mắt :

    - Có những buổi chiều rất im lìm, ở đó, dưới gốc cây kia là chỗ anh ngồi viết .

       Anh  yêu thích anh khi anh viết thư tình dài nhất thế kỷ . Viết xong, anh đốt tất cả vì anh sợ thấy mình sến và cải lương quá thể .... -





     Nói xong bằng ánh nhìn, anh kéo em vào nhà bếp, đặt em ngồi xuống cái ghế màu rất cải lương - màu hồng nhạt -

     Anh đạo diễn màn làm bếp :

    - 4 trứng chiên - em 1, anh 3 .

      Ba chén cơm nóng - anh  2 , em 1

    Thêm ba quả cà pháo  để chia nhau .




     Khi chúng mình nhai cơm,anh vặn cho em nghe bản nhạc rất mùi , mùi quê hương mà hôm kia anh đã khóc khi nghe .

       <<<<<<<<<<<<<<<<bản nhạc kể  chuyện thằng bé nhớ về quê nội - khi trở về trên chuyến xe đò, thì biết là bà nội mình đã mất tự năm nào .





     Bà ơi !

     Má ơi !

    Em ơi !




     Anh đang muốn khóc như những kẻ ủy mị nhất trần gian này .

     Em có cách nào an ủi anh,chứ ?

     Làm sao em hiểu được ở những điều anh đã chưa từng kẻ cho em nghe .

     ?

     Làm sao ?

     Đừng đi đâu nữa - Em

     Ở lại đi .

     Ở lại với chiếc áo bà ba .

     Anh  cũng ở lại bên em .

     Một ngày nào đó , anh sẽ giã từ giấc mơ làm nhà văn để có em .




    Ở góc yên tịnh nhất trong quả tim em, anh sẽ trở thành nhà văn để viết một câu chuyện duy nhất : " Chuyện của chúng mình " ....



















    ..







     đăng sơn.fr


     
     
    dang son 06.06.2015 21:44:47 (permalink)
    .
     
     
     Chuyện
    Hiền và Hiền .
     
     
     
     
    ..
     
     
     


    TạiSaoNhưThế ?




    Con đi học về nhà , thui thủi ở góc phòng im lặng . Mẹ không thấy con chạy ra vườn chơi đùa như mọi khi .

    Thấy mặt con trai buồn buồn . Mẹ đâm lo lắng , nhẹ nhàng hỏi như dỗ dành :

    - Cún con ơi ! Con có cái gì buồn ? Nói mẹ nghe .

    - Chuyện người ta mà . Mẹ không biết đâu , mẹ !


    - Ơ hay . Nếu chuyện ai đó làm con buồn thì cũng là chuyện của mẹ .



    Thằng bé tí nhìn mẹ với đôi mắt ướt như nỉ non :

    - Bạn con ở lớp nói bố mẹ nó hay cãi nhau rồi họ đang muốn bỏ nhau . Nó buồn , nó khóc . Mà mẹ ơi ! Tại sao người ta bỏ nhau hả , mẹ ơi ?


    Mẹ ôm con vào lòng , xoa mái tóc và hôn lên trán con trai . Nói nhỏ như dỗ dành, như tránh chuyện . Làm sao con hiểu được tại sao người ta đã yêu nhau và bỏ nhau .

    Mẹ đành thú thật : - '' Mẹ không biết . Mẹ cho con cục kẹo chocolat . Chạy ra vườn chơi xích đu đi con trai . Trời đang nắng đẹp .


    Cún con rời bàn tay mẹ, nhặt cây súng bắn nước , tay cầm cục kẹo chạy biến ra vườn, nhìn màu nắng nghiêng trên mái tóc ngắn và cái miệng hay cười như thế , nhìn từ phía lưng , nhất là khi thằng bé nghiêng người quay lại nói như thách thức : " Nếu mẹ không biết cách trả lời tại sao thì con chờ bố về, bố trả lời " , mẹ thấy con là một bản sao chép y hệt bố con .


    Mẹ khẽ lắc đầu , nheo con mắt ,đứng rửa chén và nghĩ đến câu trả lời t người cha của bé tí .




    * Ngày ấy, em cũng có lần rắn mắt hỏi anh câu tương tự :

    - Tại sao người ta yêu nhau và bỏ nhau, anh ?

    Anh chưng hửng nhìn em một hồi lâu :

    - Em còn câu hỏi nào hay hơn thế không ,em ?

    Em vặn vẹo :

    - Tại sao anh yêu em chứ ?

    - Chúa mẹ ông bà ơi ! Đặt ngược lại câu hỏi ấy cho em đi ?


    Đó là những điều rất rắc rối và phức tạp khi nói về chuyện tình yêu ( Bao nhiêu phần trăm của duyên số tiền định từ một thoáng tình cờ gặp nhau để ngờ vực, để thắc mắc với những điều tại sao , tại sao ( ? )


    Anh nắm nhẹ lấy bàn tay em , tản bộ trên một con đường đã và đang ngập nắng ,anh kể chuyện đời , chuyện bình dị , chuyện thảm thê hằng có trong đời sống . Người ta đến với nhau rồi chán chường nhau để rời nhau là chuyện riêng của họ .


    - Còn chuyện riêng của anh , của chúng mình thì sao ?


    Anh đứng lại, nắm chặt bàn tay em . Ánh mắt có những ánh màu đã có lúc làm em nồng say, đã có lúc làm em hoảng hốt . Rồi anh im lặng . Anh thích yên lặng mỗi ln em đặt những câu hỏi làm khó dễ anh . 

    Rồi anh tụng kinh . Kinh không có câu " Amen - Adiđà " : Hãy đừng thắc mắc , đừng đặt cả ngàn câu hỏi nữa . Hãy biết là anh đang có em . Vậy thôi .


    Ừ, thì vậy thôi . Những buổi sáng , những buổi chiều bên nhau .


    Khi ngày kia ,em thì thầm ngờ ngợ :

    - Anh sắp làm cha rồi đó , anh biết không ,anh ?


    Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau . Anh quỳ gối xuống ngang bụng em . Anh nói với bụng em như gã nhà văn viết và nói điều chân thành còn sót lại :

    " Vậy là bằng chứng của tình yêu em trao anh - Con ơi ! Con ơi ! Con làm chứng ! "


    Anh khóc . Em khóc .





    ....



    Mẹ mở cửa, chạy ra vườn gọi con trai . Hôn thật lâu trên đôi má con mình :

    '' Con ơi ! Mẹ tìm ra câu trả lời cho con rồi . Để bố yên . Đừng hỏi bố nữa "


    Thằng bé mắt tròn như hai hòn bi . Nó chẳng hiểu gì . 




    . đăng sơn.fr







    2.




    Chuyện Hiền và Hiền .







    Trời đang quá đẹp mà thấy mặt nàng buồn buồn .


    Nàng thẩn thờ rọc rã bỏ ăn , bỏ uống .




    Chàng đâm lo lắng , hỏi han :




    - Em sao vậy ?






    Nàng cúi đầu, im ru, ru ru ỉm im .
    Nàng thấy chàng quýnh lên nên đành nói nhỏ :




    - Em linh tính thấy chuyện chẳng lành có thể xảy ra .


    - ??




    - Ông chủ bỏ vườn đi đã hai tuần không thấy về . Nghe nói ông ấy lên Sài Gòn có lễ hội gì đó .






    Nghe vợ nói thế mới thấy giật mình . Đàn bà lúc nào cũng có sự tinh tế trời ban cho , họ có khả năng nhìn sự việc theo thứ linh tính kỳ lạ ! Hai vợ chồng nhìn những cánh cửa khép kín, lòng rầu rầu . Cây cà chua, cây khoai lan cũng rầu rầu .






    Có tiếng chân dẫm lên mặt đất sát cánh cổng vườn, hai vợ chồng giật mình quay lại .




    Đó là cô hàng xóm với cái áo bà ba, với cái đuôi tóc ngúc ngắc ngang vai đang đẩy hai cánh cổng bước vào vườn , cô lại sát mấy chuồng chim bồ câu, cô liếc cái chuồng gà, tai nghe ngóng đàn gà lúc nhúc .


    Hai vợ chồng nép sát vào nhau, nín thở rình cô như rình ăn trộm .




    Vợ ra vẻ lắm chuyện , khều vai chồng :


    - Em nghi lắm anh à !


    - Má mày nói rõ hơn chút có được không nào ?




    - Dòm kià, nàng mở cửa bếp kià . Nàng đứng lặng người nhìn cái tẩu thuốc lào của ổng, nàng run run cánh vai .






    Chồng bị lây cái nhiều chuyện của vợ , mở to cặp mắt dõi theo sát nút . 




    Hàng xóm ngồi xuống cái ghế cũ kỹ của chủ nhà, bàn tay ve vuốt cái thành ghế .






    Vợ khều chồng :




    - Bảo đảm với anh là con nhỏ đang định làm thơ đó .




    Chồng nạt vợ :




    - Con nhỏ này nhà quê lắm . Chắc gì nó biết làm thơ tình ? Hứ !






    Nghe tiếng sụt sịt, vai run run, nhìn đằng sau lưng, thấy con nhỏ úp mặt vào lòng bàn tay .






    Chồng thấy mũi lòng cũng muốn mùi mẫn ứa lệ theo . Dằn nén cảm xúc, thì thầm bên tai vợ hiền câu gì đó .






    Nàng rúc môi vào cổ chàng ư ư . Hai đứa gật đầu rủ nhau bay lên rồi xà xuống chùm hoa dại sát sau vườn .






    Họ thay nhau cắn vào những cành hoa và thay phiên thả xuống lầy ngạch cửa nhà cô hàng xóm sát bên .








    Vứt cái linh tính lẩm cẩm của vợ sang một bên , chàng ghé tai nàng khi đứng nhìn ánh nắng dịu đang tắm đầy hoa bên thềm cửa , chàng rủ rỉ :




    - Sao thấy giống y hệt chuyện ngày xưa lúc em phải lòng anh .








    Hai vợ chồng phủi cánh ngó nhau . Lòng thầm mong cho ông chủ vườn mau về để cô hàng xóm đỡ nhớ nhung .






    Tội !













    đăng sơn.fr








    ( c ) 2015 - france-


     
     
     
     
    dang son 16.06.2015 21:41:33 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
    < Chuyện Không Có Gì Mới . ........




    Cún Rock - Usa











    .






    .......................

    .................

    .

      Giữa tháng 6 , trời xìi xìu , mưa mưa .

    Chuyện chẳng có gì lạ . Nắng xíu xiu rồi mưa xìu xìu .

    Trời âm u thì hay làm người ta buồn ngủ . Thò đầu ra đường, thấy cây dù ai nhỡ bỏ quên ở thềm cửa . Cây dù lẻ loi như trẻ lạc mẹ thấy mà tồi tội .

        Giờ nghỉ trưa , cái pc đang nhả một dọc nhạc sến hết cỡ .

     Nghe thấy buồn lòng . Hình như nhạc sến rất hợp với lúc trời rơi mưa .

    ..







     Nghe xong vài bản, sợ hãi quá nên cúp nhạc, mở radio nghe mấy mục tin tức bắn nhau cướp tiệm nữ trang rồi  bị xe đụng lăn quay ra chết ngắt .





     Dỏm !





     Sợ nghe tin đánh đấm, tin nổ bom, tin lụt lội thiên tai ! Đổi đài .

     Rơi trúng cái đài của một cái cô ngày xưa đóng toàn vai chính trong phim porno - phim con heo .

     Bây giờ, lớn tuổi rồi , hết làm heo nên cô đổi nghè làm Psy và làm ký giả chuyên mục vấn kế tình yêu nam nữ .







     Cô xúi thằng nhóc 34 tuổi kể chuyện tình .



     Nó thút thít kể lể :





    -....... Nàng và tôi như mèo vờn chuột .

    Nàng tìm tôi, tôi trốn, tôi kiếm nàng , nàng im lìm .

     Hai đứa cứ thế, có khi  lặng thinh cả 4, 5 tháng .

     Rồi lại tìm nhau, rồi lại trốn ......"





    ......................





     Chuyện chẳng có gì lạ .

     Chuyện mèo và chuột thì cứ như thế . Chẳng thà như vậy mà tình yêu còn đẹp .

    Cõng nhau về thì thê thảm  lắm . Soong chảo đập lên đầu nhau inh ỏi . Máu me ê chề lắm .

    Lão nhà thơ sến kia đã nói mà :

    '' Tình chỉ đẹp khi còn dang dở

     Lấy nhau rồi, nham nhở lắm . Em ơi ! "

    ..



    Có tên nào đó , khi quá thất vọng đã thốt lên câu não nề để trở thành câu danh ngôn :

    '' Hôn nhân giết chết Tình Yêu "

    .......................

     Thấy bùi ngùi khi gật gù lẩm cẩm .







     Phải rồi .

     Lấy nhau làm gì ?

     Thà như giọt mưa rơi khi đi ngang nhà người ta .

     Thà là một bóng tối mang tên là nhớ nhung .

    ......................

     Trời chiều nay đang mưa và mưa .

     Trở về chỗ làm việc và nghĩ đến một  người :

    " Tên hắn là con chuột nhắt  "

     Ừ mà !

     Chuột nhỏ ơi . Cứ vậy đi . Lấy nhau làm gì ?





    đăng sơn.fr





     
    dang son 03.07.2015 16:01:10 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     









    by dangson.fr







    < Thư cho cô Nâuth
    ịNỌ .
       ( TheoDấuThờiGian )



    Bữa nay ,rảnh rảnh , tui tạt qua vườn nhà cô ( gọi là hàng xóm thăm nhau ) và tui phát hiện ra chuyện lạ :


    Cũng có một nhân vật, cái chị nào đó tên là Ui nữa sao ta ?


    Lạ - Ngộ - Chướng và kỳ !


    Vì , ai dè ở cái xóm nhỏ tí nị này cũng có vài người trùng tên ! Tui có cái thắc mắc nhỏ này :


    - Từ hồi nào mà cái chị đó có cái tên Ui vậy ? Theo tui biết thì cái cô nhà văn kiểu thầy tu ấy hay sáng tác ra nhiều cái tên này , tên nọ theo kỷ thuật biến thể nhưng khi đọc kỹ thì tất cả những cái tên được tiêu hành, ớt tỏi chế biến chỉ là một người .


    Nói ra sợ cô Nâu mích lòng rồi giận hờn này nọ , thật ra tui đây mới là NguyễnThịUiUi chính cống bà lang trọc - Kể lể thì chuyện có vẻ đơn giản thôi sau ba cái lòng thoòng của chuyện tình .


    Cô NâuThịNọ có hưởn không ?

    Mời cô ra cái bàn dưới gốc cây kia để chị em mình nỉ non để tìm cách giữ lại thời gian ....


    Chuyện nhỏ từ " Đã Xưa như Bây Giờ " :


    Tên cúng cơm của tui từ nguyên thủy là NguyễnThịChữNghĩa , tui mê sách báo , yêu âm nhạc và tranh ảnh thiên nhiên . Hồi đó, tui cắp giỏ ra chợ, thấy cái gã kia cứ dòm mình lăm lăm . Mặt gã thấy ghét như mặt con gà mái . Tui thấy gã rình, rình, tui kên lại . Gã đỏ mặt quay đi chỗ khác.

    Tính tui có lúc cũng khá bậm trợn , tui ghét cái kiểu rình rình, rị mọ như bài hát ' Phải lòng con gái Bến Tre '


    Ở thời đại điện tử này , người ta cua nhau như đánh giặc, như ăn cướp - Ở đó mà tẻn tò kiểu học trò thời xưa .



    Bữa nọ, tui lại thấy gã như cách học trò nứt mắt đã chơi trò trồng cây si cứ chiều chiều s
    àng qua sàng lại bắt nực , tui khựng chân, hít thật sâu vài ba cái kiểu thuật hoàn nhiên, tui xấn lại , làm mặt hình sự du côn .


    Hỏi hắn - tên gà mái :

    - Ông muốn gì ? Bộ không có chuyện gì hay ho hơn để mần ? Theo tui chi ?


    - Tôi .... tôi muốn ... muốn làm quen với cô . Thấy cô hiền nên .....



    Đúng là lãng nhách ! Tui tính chề môi , đanh đá quay đi .


    Chẳng biết nghĩ sao, thấy tồi tội . 

    ( Phái nữ mà dữ d
    n quá , thế nào cũng bị trời phạt ) / Và từ đó , gã được quen rồi gã dở trò viết thư tình .



    Má ơi ! Ba ơi !


    Gã biết viết thư tình kiểu ông ngoại thời tán tỉnh bà ngoại : Gã gọi tui là Ơi ! Ơi nè Ơi !



    Tui , lúc nhận mấy cái thư đó, chả biết bị con gì cắn nên giở trò nũng nịu trả lời là : Ơi ! Ui Ui nà , anh .



    Chuyện kinh dị từ nỗi bình thường đã xảy ra : Gã đặt tên tui là NguyễnThịUI ( Cái tên lãng xẹt, nghe chẳng có gì là hấp dẫn kiểu văn học )



    Mèng !


    Giữa hàng xóm với nhau , cô đừng tên là Ui nha cô hai . Tội tui lắm !



    Tui sợ gã nhà mái của tui lẫn lộn giữa hai cái Ui thì lại xảy ra chuyện mích lòng hai 
    đứa mình , nha cô Hai .




    Ký tên và đóng mộc thị thực :


    nguyễnThịUiUi .
    ( X
    ứ cờ Tây )





    ------------------------------------------------------------------------------------------------







     
     
    dang son 20.07.2015 12:06:25 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     



    * " ...Ở một Nơi Không phải là Mình Ên "
    .







    Hạ Uy Di <



    Đài khí tượng nói là sẽ nóng . Rất nóng ! Có thể bãi cát sẽ bỏng bàn chân .
    Có thể là sẽ 42 độ C .
    Có thể là những đợt sóng sẽ đẩy mấy con cá mập lên sát bờ biển .
    Có thể là những người bản xứ sẽ đen hơn bình thường .

    Có thể .....



    Những điều có thể ấy chẳng ảnh hưởng gì đến anh khi em thức dậy , mở toang những cánh cửa sổ , thả tóc đón một ngày mới .


    Có thể hay không Có Thể thì cứ mặc kệ .
    Nơi anh đang ở lại và làm việc không có mùi biển mặn .
    ( Có khi, chỉ có những giọt nước mắt của những điều khá tệ hại khi người ta vì những lý do nào đó xa nhau - bỏ nhau - Và họ thảm hại .... )


    Họ đã rên và rất rên !




    ----------




    Khi xong tất cả những công việc làm , anh mở You Tube nghe vài bản nhạc ..
    Ngó ra ngoài cửa sổ, trời kéo mây , làm như muốn mưa .
    Anh thấy khoai khoái mưa ( Mưa cho mát dịu những con đường , những hàng cây đã bốc nắng cả mấy ngày nay ... )
    Tắt mấy cái hình ảnh và loại âm nhạc giần giật của YT.
    Anh mở Play List của PC , rớt ngay những bài rất heo hắt, rất tình tình của tiếng hát Hương Lan .


    Ba má , ông bà ngoại nội, tía má ơi !
    Giọng hát miền nam có đoạn dòng sông , phù sa, bóng cây mù u , rồi chuyện con sáo sang sông bỏ quên nhánh mù u .....

    Cha mẹ ơi ơi ! Nghe mà não lòng .
    Nghe mà sót ruột , sót gan .


    Té ra , đã bao năm ở bên này, mình đã tưởng mình là tây da vàng ...
    Té ra - Ở một buổi chiều hiu hiu , nghe nhạc quê hương lại thấy mình nhớ quê .

    Té ra ......................
    Nghe xong vài bài như thế , bỗng thèm viết vài cái gì đó ( như để hành hạ mình với chữ : ' Mình Ên ' )



    Vậy thì viết :


    Tỷ như em là con sáo .


    Sáo cứ đi chơi, cứ bay đi . Tìm được chỗ nào để bay , cứ bay . 
    Bay tắp về một cánh vai của một gã da đen, da nâu nào đó rồi phải lòng hắn .
    Lấy hắn làm chồng , đẻ chừng chục xấp nhỏ . .... "
    Có sao đâu nè - em - Con Sáo nhỏ híu hiu .


    Bay đi - em .
    Anh - Rồi cũng sẽ phải quen .
    Trời mưa , trời nắng cũng vậy mà thôi khi Sáo biết hát bài " con Sáo Sang Sông "
    Còn anh , anh làm thêm vài bài thơ kiểu Mình Ên !





    Phải rồi . Mình Ên thì vẫn là Mình Ên .






    ...








    đăng sơn.fr

     
     
     
     
     
    dang son 31.07.2015 15:35:22 (permalink)
    .
     
     
     
     
     








    dangson.fr







    N.Y - HoánChữ

    .















    Nếu là một người viết đã chán chơi với chữ nghĩa . 
    Hắn có thể viết như sau :






    N : N.Y - ( NgườiYêu )



    Chữ nghĩa là vô tội . Chỉ có người viết là kẻ có tội mà thôi .

    Tội như ngày xửa kia , cái mụ tên Eva đã dụ ngọt gã Adam phạm tội ăn trái cấm .

    Tội như kẻ nào đó , người dửng, người dưng lỡ tay hái trộm trái tim ai đó .



    Chuyện cỏn con, chẳng có gì đáng nói để ầm ĩ .



    1 . NY -


    Tôi ghét thành phố NewYork cuả những toà nhà chọc trời . Ghét những chiếc taxi sơn màu vàng kiểu hồ quảng, cải lương .


    Rời thành phố ấy từ một mùa hè kia, trở về Paris , tôi giữ lại hình ảnh của trái táo : Big Apple .


    Nếu . Nếu đầu óc bị trục trặc và nghĩ bậy thì khi chụp ảnh érotique , charme, bạn có thể chụp cận ảnh một bờ mông và nghĩ đến hình trái táo .



    Khi viết những dòng chữ này, tôi không cho phép mình nghĩ bậy vì đang muốn vọc chữ và chơi với chữ .



    Bắt đầu bằng chữ viết tắt của thành phố đáng ghét tên NY .


    Thử dịch chữ ẩn ngữ từ NY thành chữ " Người Yêu " xem sao :





    Nếu người mình yêu đang ở NY , phố trái táo , ta có thể nói với nàng ...


    " Em Táo !


    Ở chỗ em ở , anh chỉ thích những cửa hàng, những quán nước chơi nhạc Jazz .

    Ở đó, em đừng trách gì anh khi có cảm tưởng đang lẻ loi , bị bỏ rơi . Ở một giọng saxo của cái ông đen thui đang nhắm mắt chơi bài La Feuille morte của thời Yves Montand hát ,anh quên mình là ai, quên cả em là ai .


    Nếu em sưng mặt dỗi hờn, ngõ nguẩy bỏ đi là chuyện của em .Anh nghe xong bản nhạc , bước ra khỏi chỗ ấy đi tìm em .Anh trở về với thực tại và thay chữ N.Y ( người Yêu ) thành chữ ' Người Ghét '


    Phải rồi .

    Người ta có thể ghét nhau sau khi đã quá yêu nhau .....




    * Extrait / Yves Montand :


    ( ... Ivo Livi, fils de Giovanni et Giuseppina Livi (1893-1971), nait le 13 octobre 1921 à Monsummano Alto, en Toscane (Italie).

    ... En 1938, à l'âge de dix-sept ans, il décroche une place de « chauffeur de salle » dans un cabaret de music-hall de Marseille. Par la suite, il participe à un spectacle dont la première partie accueille des débutants. Il chante Trenet, C'est la vie, Boum, Chevalier, On est comme on est et se livre à des imitations de Fernandel et de personnages de Walt Disney. L'organisateur le prend sous son aile et lui conseille de se trouver un nom de scène. Yves Livi devient Yves Montant - orthographié alors avec un t - pseudonyme choisi en souvenir de sa mère. En effet, par un mélange d’italien et de français, elle lui disait, afin qu’il monte à leur appartement : « Ivo, monta ». Yves travaille son jeu de scène avec Francis Trottebas - alias Berlingot - et prend des cours de chant avec Marguerite Francelli à partir de l'été 1937. Le débutant, de temps à autre, décroche quelques engagements ; sur scène, il est accompagné au piano par Mado, la fille de son professeur de chant. Ses galas le conduisent parfois jusqu'à Narbonne et Toulouse et, au début de 1940, son nom attire le public. Montand ambitionne alors de passer à l'Alcazar de Marseille. Pour cela, il a besoin d'un répertoire original. Hubert Melone, alias Charles Humel, un auteur-compositeur aveugle, lui écrit deux chansons : Y'a du swing partout, qu'il n'enregistrera jamais, et Dans les plaines du Far-West, qui sera son premier vrai succès... 







    .... 




    . 2 - Los Angeles


    ...



    Họ đã chiếm đất đai của người khác và họ lập nơi chốn của họ .

    Los ( Tự cái tên đã là điều chứng tỏ sự xâm chiếm ) Los có những dấu tay, dấu chân của những chữ ký giai nhân, diễn viên tài tử .

    Từ một ngày mưa ẩm ướt , tôi đi lang thang qua những vĩa h
    è phố đêm, đi ngang những khu không mấy hấp dẫn để nhìn thấy những cái còng bánh xe hơi của cảnh sát và tờ giấy phạt vạ , đi và đi khi tắt ngấm ở chữ Off của cái máy ảnh ....


    Thành phố thiên thần này có hai bộ mặt để có người thảng thốt : Sau chữ Thiên thần là Ác Quỷ .


    Còn em ?


    Bộ mặt nào của em là rõ rệt nhất ?


    Làm gì em có đôi cánh để là một thiên thần với thông điệp tình yêu ?

    Tình yêu có đôi khi lỡ làm rơi mặt nạ để tràn trề những dòng lệ nóng rưng rức .


    Tôi quay đi . Nghĩ một vài điều về em - Thế thôi .






    3.
    SaiGon



    Có người đã về nhiều lần thành phố cũ, trở lại nói với tôi - giọng ỉu xìu :

    - Biết vậy thì đã đừng về . Hình như thành phố xưa chỉ nằm trong ký ức xưa của mình mà thôi và mình đã chưng hửng .


    Đành câm như hến . Mình đi xa và đã chưa lần nào trở về .

    Đã rất nhớ những con đường ấy -
    Đã rất thương màu lá rũ trên đường chiều tản bộ ngang trường có tóc dài con gái và những tà áo ...


    Đã đánh rơi một phần tuổi trẻ .
    Bụi đường + bụi thời gian chui gọn vào ký ức .



    Ai cũng nói : Hãy nhìn về phía trước để đi , đừng vưà đi vưà quay đầu nhìn lại phía sau lưng .


    .


    Hơ . hơ và Hơ !



    Mình mơ và mò về chốn cũ để làm gì ?


    Có thể lắm :


    Đứng ở một ngã năm, ngã sáu , ném mắt nhìn quang cảnh , nhìn hot boys , hot girls ?

    Đứng ở bên này, nhìn qua bên kia chợ Tân Định , có lẽ lòng riu riu sẽ nhớ bà bán cà pháo, mắm nêm, mắm ruốc ở bìa chợ ( Bà ấy chết rồi - có lẽ thế )


    Ngồi bệt xuống lề đường , chỗ mà ngày nào có bà bán chè, bà đòi gả con gái cho mình làm mình ngượng ngập :

    - Má ơi ! Chả biết con gái má ra sao ?

    - Xời ! Con tui ngộ và xinh lắm . Cậu mà thấy là cậu mết liền tù tì ....




    -

    Ơi ! Em Saigon xưa .


    Chẳng thấy em ra sao .

    Chỉ biết rằng bây giờ , mỗi nơi là mỗi tình thế ( Có lẽ em Saigon , con bà bán chè bây giờ đã trở thành bà nội , bà ngoại với bầy cháu ơi ới ...)



    Thôi thì .....

    Vậy thôi .







    đăng sơn.fr























    ..............
     
     
     
    dang son 15.08.2015 00:20:49 (permalink)
    <
     
     
     
     
     
     





    < ĐÔI MẮT .



    ( tôi sợ nhất là đang viết về một chủ đề mà bị bí chữ ) .


    Thật ra, đang định viết một câu chuyện về Đôi Mắt thì thấy mình bị khựng đề tài . Dễ gì phải chịu thua - Tôi viết mail gửi cho nhóm bạn viết để cầu cứu .


    Thư gọn,ngắn :


    " Ê ! Tụi nhỏ. Anh đang bón đề tài viết về " Đôi Mắt " - Eh ! SoS ! "




    Chiều ,đi làm về - Thấy :






    1. ĐÔI MẮT .


    ________________________________

    @nguyênhạ




    Nhà sắp sửa dọn đi . Con bé được trao cái nhiệm vụ dọn đống giấy tờ,sách báo .


    Sắp xếp những chồng sách vào các thùng giấy . Ở một quyển sách,bé thấy rớt xuống một cái phong bì nhỏ .


    Tò mò ,con bé mở ra đọc :



    ... Ngày - Tháng - Năm ...



    Anh ....


    Em nghĩ là chúng mình không nên gặp nhau nữa . Em không nỡ nào phá đi và lấy đi tất cả những thứ mà anh đang có .


    Chúng ta đến với nhau quá muộn màng . Ngày mai là ngày em ra đi .


    Cám ơn chúng mình đã có với nhau những ngày quá đẹp . Cám ơn tình yêu anh đã dành cho em . "




    Con bé đọc xong . Thấy mắt bỗng cay và quyết định đốt lá thư tình ấy và không nói gì với mẹ mình . Bố đã mất rồi . Thà giữ yên như thế .



    .. 2.

    ÁNH MẮT -

    _____________________________________

    @nguyênsơn




    Trời khuya. Tiệc gần tàn . Ai cũng lục đục ra về . Tiếng cười nói vang vang ở góc sân vườn,tiếng xe rồ máy . Trung tiễn bạn bè ra cửa .


    Vợ Trung đứng thu dọn ly tách , nhìn chàng :

    - Anh mệt không ? Lái xe đuợc không ?


    Chàng ngó lên bóng đèm trên trần nhà :

    - Em ! Hãy cho Trung một cơ hội .


    Đàn bà khóc :

    - Tình yêu đã chết nguội từ mấy năm nay rồi anh . Em chờ câu trả lời của anh và em quyết định .


    Ném cái nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy cánh lưng của bạn mình . Chàng lắc đầu :


    - Đừng em . Trung là người chồng tốt , anh ấy không có tội gì .


    Chàng quay vội đi để khỏi nhìn thấy ánh mắt của người đàn bà đang yêu mình .




    ...


    3.

    MẮT MUỘN TÌNH MƠ



    Trần. K . Sơn




    Ở người đàn bà,tôi thích nhất là ánh mắt . Mắt biết vui khi cười. Mắt buồn buồn khi biết khóc .



    Ở nàng ,tôi không tài nào đoán được là nàng vui hay buồn. Nàng mù lòa . Nhưng tôi đã nói với nàng khi nắm lấy bàn tay mềm :


    - Anh là đôi mắt của em . Em cứ nắm lấy bàn tay anh ở cạnh em . Chúng ta cùng đi .





    4. MẮT XINH
    _____________________________________




    Tôi nhắc nhở nàng :


    - Bé đừng thức khuya - Hại mắt bé .


    - Kệ em !



    Tôi khuyên nàng :

    - Ngủ sớm ,em . Sáng đừng nằm nướng .



    - Kệ em !




    Tôi không nói gì nữa . Ừ thì kệ . Mặc kệ em . Chỉ tại là anh yêu em .



     
     
     
     
    dang son 11.09.2015 15:12:44 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
     
     
     
    *** 1 0 0 0 façons d'écrire ... .
















    ( Quand tu vas au restaurant, devant un ou des menus , tu lis :

     " Ici , on vous sert des bon plats ...." -

     Quand tu lis un magazine , sur le 1 ère page , tu lis :

    - Index - A Choisir ...    )


     J'ai 1000 façons d'écrire .


    <


    by CunRock - usa 



     




    1.

    TÔI THÍCH ĐƯỢC CÁM ƠN EM 






    Thường thì tôi có một ít thì giờ vào những buổi chiều để đọc và viết.Buổi sáng thì tôi bận rộn lắm cho dù tôi đã thức dậy thật sớm.

    Sớm để một ngày của tôi được dài ra ,vì giống tất cả mọi người : Một ngày của tôi chỉ có 24 tiếng.Chỉ vừa đủ để sống,ăn ,ngủ và làm việc. 

    Những buổi sáng của tôi không giống nhau,chỉ trừ những vòng bánh xe lái đến chỗ làm.Có những buổi sáng tôi thấy vui và những buổi sáng khác tôi thấy buồn rầu. 

    Vui khi nghĩ đến những niềm vui nào đó trong những ngày qua,khi gặp gỡ một vài người bạn để nghe,để nói những câu đùa giỡn cho nhẹ nhàng cuộc đời. 

    Buồn khi nghĩ đến những điều có thể làm mình buồn.Khi đọc những bản tin trò đánh thầy,cha mẹ đến trường hành hung thầy cô ,khi nghe thấy ông to,bà lớn nói láo trong những bài diễn văn chính trị,khi thấy những tay tài tử ,ca sĩ,siêu sao giỡn mặt với cuộc đời và ái tình như là thật... 

    Không buồn sao được khi thấy càng ngày lũ trẻ ở học đường đánh nhau,đâm chém nhau y hệt trên phim ảnh ? Vừa rồi ở Face book có một con bé nứt mắt mới 16 tuổi hẹn hò tình ái với một cậu nhỏ 17 tuổi,con nhóc câu thằng bé đến một điểm hẹn để hai thằng nhóc khác phóng ra lột quần áo và hà hiếp hạ nhục thằng " tình nhân ảo ".Chúng hỉ hả quay đoạn phim hà hiếp đó để bắn lên face book và You tube như một thành tích đạt chiến công... 

    Viết đến đoạn này sao tự dưng tôi thấy tôi buồn hơn.


    Tại sao thế ? Tôi làm được gì để mình có thể vui hơn ? 

    Để có thể vui với mình,tôi có thể kể về em,về tôi ,về chúng mình được không ? Kể về tôi để làm cái gì ? Tôi thì lúc nào cũng thế : Buồn vui tưng tửng,lang thang giữa chợ đời. 




    Kể về em,có lẽ tôi thấy vui hơn.Mà sẽ kể cái gì về em ? Kể về một mùi hương tóc,một nụ cười mà em biết trao bằng môi và cả bằng mắt ? 
    Ánh mắt em thấy vui và lãng mạn lắm,tôi đã biết rằng đôi mắt em đã có thể làm ngất ngưỡng và đánh đuối biết bao gã con trai ,đàn ông ngây thơ cụ rồi.( Ôi ! Đàn bà và cái thế giới đầy bí mật và quyến rũ của họ ! ) 


    Dù sao đi nữa thì tôi cũng cảm ơn em.Để tôi có thể viết vài hàng cho em.Một người dưng rất dưng mà đã có lúc làm tôi chao đảo vì em. 

    Vài hàng,thế thôi ở một cuối chiều nhạt nắng của tôi. 



    . 2



    by CunRock - usa






    * CÁI GÌ CŨNG VỪA VỪA ,PHẢI PHẢI. 









    ... Tôi có người bạn thân 
    người ấy tên là Buồn 
    Hai đứa quen nhau từ ngày mới lớn 
    Ngày đó buồn còn xa lạ,không hay đến thăm tôi 

    Ngày đó, còn nhiều mơ mộng nên tôi cũng không thân 

    Cho đến ngày tôi biết,ngày biết yêu lần đầu 
    Ôi ! Những đam mê của thời mơí lớn 
    Tình yêu là trò chơi lạ,ai biết dến thương đau về sau 
    Từ đó,Buồn thường hay lại,hay đến thăm tôi luôn 

    Buồn ở lại lâu nhất lúc mất người yêu 
    Buồn rủ thêm cô đơn đến đây chơi mỗi chiều 
    Buồn luôn có măt mỗi lần ta nghĩ đến em 
    Sợ rằng lần này,Buồn sẽ ở lại đây mãi... 


    ( Người Bạn Thân Tên Buồn ) - Đức Huy - 1983,1990. 

    ...... 



    Em nhỏ ! 


    Đó là bài hát mà anh đã nghe đi ,nghe lại lúc sáng nay lúc rảnh rổi nhìn mưa và chờ cái hẹn vơí khách.Phần hoà âm theo điệu cha cha khá nhanh vơí tiếng hát của một nam ca si mà chẳng bao giờ anh thích dù hắn ta có chất giọng rất mạnh và hay ( nhưng hễ nhìn cung cách trình diễn màu mè và cái bản mặt nghêu ngao cùng tiếng gào ầm ĩ của hắn là anh thấy oải rồi ! ) - Vậy mà may ! Bản nhạc này của Đức Huy do hắn hát rất tuyệt. 

    Đức Huy là một trong những nhạc sĩ sáng tác mà anh hằng ưa thích.Nhớ lại những thập niên 80,anh vác được cuốn băng cassette của anh chàng về,cứ nghe đi nghe lại những bản như Mùa Đông Sắp Đến, Khóc Một Dòng Sông,Làm Sao Tôi Quên Được hay là bài Đỗ Quỳnh Hương... 

    Em cứ hãy tưỏng tượng mà xem : Giữa những buổi sáng,buổi chiều mùa đông lạnh,lái xe chạy ngang những góc phố một mình,trong xe nghe rỉ rả những bản nhạc như thế thì chỉ có nước buồn muốn...chết ! Cách hoà âm rất giản dị của Đức Huy cho những bản nhạc như thế cũng rất tuyệt. 

    Có vài người bạn khi nghe chung nhạc ĐH vơí anh thì chê chất giọng của anh chàng ấy.Anh cười ,im lặng khi nghĩ đến câu 9 người 10 ý.Vả lại vơí anh,anh xem ĐHuy đúng ra là một nhạc sĩ sáng tác có tài hơn là nói về chỗ đứng ca sĩ của anh ta. 



    Em nhỏ ! 


    Sáng nay,mưa nhỏ,rất nhẹ,rất êm.Tiếng hát vẫn làm anh say say khi đĩa nhạc quay đ ến câu : 

    "Cho đến ngày tôi biết,ngày biết yêu lần đầu 
    Ôi ! Những đam mê của thời mơí lớn 
    Tình yêu là trò chơi lạ,ai biết đế n thương đau về sau 
    Từ đó,Buồn thường hay lại,hay đến thăm tôi luôn " 

    Thấm và thấy thấm.Thấm ở chỗ cậu bạn tên Buồn ấy đã rủ thêm một người bạn khác tên là cô đơn đến thăm.Thể nào cái gã thất tình,tình phụ ấy cũng phải ngả nghiêng buồn thấu xương.Kể cũng đáng đời cho gã. 


    Ở đời,thấy cũng khó nói quá ! Không yêu cũng chết, mà yêu cho lắm rồi thì cái buồn nó vật cũng chết ngắc. 


    Bài hát vừa ngừng thì lại đến giờ làm việc. 
    Anh phải ngừng những dòng lẩm cẩm,lẩn thẩn vừa kể trên. 

    Việc gì ra việc đó.Cái gì vừa vừa phải phải cũng tốt hơn.Anh đang nhủ lòng mình chiều nay đi làm về sẽ nghe nhạc pop hoặc rock cho thay đổi không khí.Trời đang xìu mà nhai mấy bản nhạc buồn bã hoài thì chỉ có nước..... (... ) 




    .3





    by dangson.fr 




















    VẪN ....






    Đừng có gì mà phải ngạc nhiên với cái tựa có vỏn vẹn một chữ " VẪN " duy nhất như thế .


    Ngày kia, em tò mò, hỏi tôi :


    - Chữ ở đâu mà nhiều như thế ?


    Tôi chỉ biết cười .


    Chẳng lẽ tôi hỏi lại em bằng một câu hơi khó trả lời :


    - Em đã đọc bao nhiêu quyển sách rồi ? Và đọc để làm gì ?



    Trong khi em trố mắt tìm câu trả lời thì tôi hỏi dồn em câu khác :


    - Em có thử viết văn bằng nhiều hình thức văn phong khác nhau chưa ? Như một cách chơi nhạc ?


    Em lờ câu hỏi thứ nhất để ngạc nhiên qua câu hỏi thứ hai :


    - Ủa ! Sao kỳ ! Viết văn mà như chơi nhạc là sao ? Khác chứ ?


    Vậy thì em hãy ngồi yên và ngoan . Thử xem tôi viết theo điệu Hard Rock như sau :




    " Đọc xong bài phiếm luận, ta giữ lại được điều gì ? 


    Câu châm biếm có đủ mặn, đủ chua,đủ đắng và để dành khi cần viết hay không . Và từ đó, ta biết mình Viết để làm gì ? 


    ( Style của ĐãXưaNhưBâyGiờ )

    *

    Mềm Như Thư Tình :


    Trời lâm râm mưa, rời cái quán cuối chiều thì anh thấy nhớ em .


    Lục bức thư tình trong túi áo vừa viết xong lúc trưa thì mới biết thư tình đã nhoè nhoẹt nước mưa .


    Những vết mực loang trên giấy trắng . Thế thì thôi . Thư tình nhuộm nước như cơn nhớ trôi về em ..


    ( Style của NhữngBứcThưTìnhDàiNhấtThếKỷ - Boston )


    **


    *


    Bây giờ là kiểu khác . Nhịp rất chõi của Madison và Swing :




    " Báo đọc bản tin :


    Người cha thấy lá thư của đứa con gái vừa 15 tuổi nằm trên bàn. Thư viết :





    - Đừng đi đâu kiếm con . Con tự ý bỏ nhà ra đi . Không ai bắt cóc .



    Hôm sau, bố con bé nhận được lá thư khác của một người bạn cũ, hắn là giáo sư âm nhạc , chữ nhắn như sau :


    - Khi bạn đọc bức thư này thì tôi đã chết và đứa bé cũng sẽ chết theo tôi . . Rất tiếc . Vĩnh biệt .



    Đài nói theo sự điều tra của cảnh sát là gã giáo sư 48 tuổi này đang có chứng bệnh trầm kha .



    Tình yêu đấy ư ? Thời gian có tuổi để là biên giới . Tình ảo vọng thì có khi phải trả cái giá đến không ngờ .


    ( Style ThếGiớiẢovàTình Thật )



    ...




    Em đọc xong, mỏi mắt, lèo nhèo hỏi gặn :


    - Thế thì trong những cách viết ấy,anh chọn và thích loại nào ?


    - Hơ ! Anh định thay kiểu viết . Muốn bắt chước Trần Mộng Tú, muốn nhại theo Đoàn Thạch Biền hoặc Nguyễn Ngọc Tư để viết mà ngượng ngùng và sợ mang tiếng nên đành lặng lẽ chế biến kiểu viết phá cách ..


    - .... ??? - ! ???


    Có thể viết như sau . Ngắn. Du côn và cộc lốc :


    " Hãy đọc điều bạn muốn giữ lại ; Chỉ vì một tình thân . Còn không, thì quên đi . Xong chuyện - Rảnh nợ đời "




    đăng sơn.fr








     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2015 15:13:53 bởi dang son >
    Thay đổi trang: << < 131415 > | Trang 13 của 15 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 224 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9