.
Trang Viết Của Nữ Phái
NổiNhớ - Buổi sáng dậy,em ngồi yên và khóc Vụng về nhớ,tình chẳng biết về đâu Mây lờ lững vướng một thời đi lạc Gọi nỗi nhớ để mình vẫn còn nhau
@nguyênhạ
.....
BỞI VÌ
__________ @Eve
Và từ một nỗi niềm nào đó,thay vì nghe bài Vi Đó Là Em thì mình có thể nghe thử chất giọng rủ rỉ của cô Axelle Red xem cô hát ra sao vơí một tâm sự ở bài : " Parce que c'est toi "
Parce que c'est toi Si tu crois un jour qu'je t'laisserai tomber
Pour un détail pour une futilité
N'aie pas peur je saurais bien
Faire la différence
Si tu crains un jour qu'je t'laisserai fâner
La fin de l'été, un mauvais cap à passer
N'aie pas peur personne d'autre n'pourrait
Si facilement te remplacer
Oh non pas toi
Vraiment pas toi
Parce que c'est toi le seul à qui je peux dire
Qu'avec toi je n'ai plus peur de vieillir
Parce que c'est toi
Rien que pour ça Lời bài hát như thế là một cách nỉ non - Có cần nói như thế vơí nhau không ? Tại sao là Ta - ( anh ) là ( em ) mà không phải là một ai khác ? Câu trả lời ấy nằm trong một nỗi nhớ như tiếng thầm thì trong đêm khi chàng gọi nàng,và nghe bài hát ấy.....Bởi vì,bởi vì.................. " ......................................... "
_________________________
Vì Đó Là Em - Nguyệt Hạ Đã ngồi đọc lại những lời đối thoại của chúng mình ở ngày hôm qua. Ghiền chữ của em, nên tôi đã mở hộp thư để đọc lại những lá thư cũ của em.
Đọc lại để làm gì? Có nhiều lần tôi tự hỏi tôi như thế.
Như em đã biết từ khi đôi mắt đẹp của em chạm phải những dòng chữ trong thế giới chữ nghĩa của tôi ... Tôi viết cho chính mình. Tôi viết để ghi lại những buồn vui, những kỷ niệm của cuộc đời.
Trí nhớ của tôi từ ngày ấy ... Đã toàn vẹn và chưa có em ...
"Em là ai ? Đã là Ai ? Và có cái gì đã xui khiến em đi vào dòng chữ nghĩa của tôi ? Tôi đã như một khu rừng rậm, đầy cây trái. Tôi đã có những con đường để đi. Và tôi đang đi thì em xuất hiện. Lạ lùng quá !
Em đến một cách bất thường để chận đường của tôi. Em như người thám hiểm, em đã vạch cây lá và em tìm hiểu tôi. Để làm gì ? Em là em và tôi chỉ là tôi ... Tôi nói với em rồi, nhiều lần. Tôi đã có một quãng đời, tôi có quá khứ và hiện tại của riêng tôi.
Tại sao em đến ?
Ngày hôm nay. Ngồi viết cho em mà tôi thấy còn ngỡ ngàng với chính tôi. Ngỡ ngàng, bàng hoàng và bâng khuâng. Vì tôi đang tìm hiểu lấy chính mình.
Tôi biết em thích đọc những gì tôi viết cho em. Đọc như một hình thức được nghe kể chuyện, và tôi đã viết cho em hàng ngày.
Em !
Ở tôi, em đã tìm thấy điều gì ?
Ở em, tôi đã thấy được điều gì ? Và từ lúc tôi thú nhận là tôi có tình cảm cho em. Em nói em thích tôi. Em thích "chơi" với tôi. Quen tôi, chơi với tôi, thì em được gì ?
Em đã thấy đó ... Em bị tôi nhung nhớ em để hàng ngày tôi tán tỉnh em qua những lời dịu dàng, ngọt ngào, âu yếm.
Trong quá khứ, đã có biết bao nhiêu người đàn ông quen với em, để họ phải "chao đảo" và ngỏ lời tán tỉnh em. Tôi biết là em đã cố giữ mình, giữ tâm trí tịnh yên để có thể làm bổn phận (cho dù em rất mộng mơ và lãng mạn - Em tạo nên một thế giới mộng mơ cho riêng em.)
Còn tôi ? Tôi không phải là những người ấy mà em đã quen biết. Tôi chỉ là tôi. Rất khác người. Độc lập. Tôi hoàn toàn là tôi để sống thật với những ý nghĩ của mình.
Hiểu được em để bắt đầu nhung nhớ em. Em thông minh, em nhạy cảm lắm, và em biết.
Tôi nhung nhớ em khi nói chuyện với em mỗi ngày. Tôi thương em để tôi phải gọi em mỗi ngày. Tôi thèm được nghe giọng nói của em và tôi mê say khi nghe tiếng em cười. Em có biết cảm giác của tôi ra sao không?
- Tôi thấy tôi thuộc về em và em là của tôi. Riêng, rất riêng tư.
Rồi từ đó, em xưng là Em. Chữ em như mọi điều bình thường và quen thuộc ! Em và Anh của hai người thân với nhau và biết nhớ nhung, thương yêu nhau ...
Tôi nói, tôi thú nhận như một sự thua cuộc với chính tôi là: "Tôi yêu Em !"
Tôi đã nhiều lần sợ hãi với Tình Yêu. Vì tình yêu làm con người khốn khổ, mỏi mòn.
Em biết rồi đó. Tình yêu làm tôi nếm mùi thèm khát em. Tôi thèm có em trong vòng tay để có thể tìm môi, tìm mắt em... Và hôn được em ...
Em sợ hãi với những điều tôi đã thú nhận chăng ?
Em bị dằn vặt với cái cảm giác ưng thuận - Muốn và Không Muốn.
Có lần em đã hỏi: "Có thể nào Ngưng lại chuyện Tình Cảm ?"
Em sợ phải đi xa hơn. Để rồi em phải buồn, phải nhung nhớ, phải khóc thầm.
Em và tôi ? Chẳng ai còn cưỡng chế được lòng mình. Để tôi biết: tôi yêu em, tôi cần có em, thèm muốn em ...
Em thì sao ? Em đã có lần thú nhận là em không ngưng nghĩ đến tôi. 24/24. Và tôi đã nằm trong đầu óc em ...
Và em hỏi tôi: " Còn anh thì sao ? Anh có nghĩ đến em trong ngày của anh không ?"
Em muốn biết để làm gì, em ?
Tôi biết tôi yêu em, vì đó là em.
Em cưỡng lại cũng không được vì tôi đã yêu em, tôi nói với em bằng những lời lẽ thật tình nhất ... Tôi không dấu diếm ý nghĩ của tôi về em.
Em.
Vài hàng viết cho em ở một buổi sáng cuối tuần. Đã không gặp em hôm nay. Nhưng tôi biết là tôi đang yêu em ... Tôi đang nhớ em đến tận cùng. Nếu có em, tôi muốn em nhắm mắt lại ... Em sẽ thấy tôi đang hôn lên rừng tóc, hôn lên đôi mắt đẹp của em.
Vậy đó... Khi tôi nhớ và yêu em để biết mình cần em. Để biết mình đang thiếu em.
Người yêu em
nd
Nguyệt Hạ ---
GọiTênNổiNhớ - ______________________
- nguyễnthịLoanPhiên
Không phải là nỗi nhớ nào cũng giống nhau.Nỗi nhớ có khi giống một sớm mờ sương trời chưa kịp thức giấc,khi mà tất cả mọi cảnh vật còn nằm trong màn sương.Mở choàng mắt,chưa nhận ra mình đang ở đâu sau cơn mơ dài,chưa kịp nhận ra,chưa kịp biết thì nỗi nhớ bước đến từ ngoài khung cửa tràn vào phòng... Một chút lành lạnh,một chút gai gai.Hình như nỗi nhớ cuộn tròn thành mọi thứ cảm giác : ngây ngây,ngầy ngật vừa khó chịu và cũng vừa dễ chịu. Sẽ có ly cà phê sữa khi ngồi yên lặng nhìn ra vườn.Ấn ngón tay vào nút mở nhạc.Lại nghe giọng người hát nhỏ.Nhỏ thôi để đủ ôm chầm lấy một khoảng nhớ có hơi lạnh mờ sương của ngày nào hẹn hò nhau nơi băng ghế đá .Chỗ ấy tên là Chỗ Hẹn Cũ .
Ở chỗ ấy,có người cố tình làm rơi lại
bài thơ
GửiAiMộtChỗThưTình _
gửi em chiếc lá ép trong vở em về mơ mộng bên cửa sổ mỗi đêm trăng hạ treo đầu ngõ nghe mình sao chợt thấy vu vơ gửi em lá thư xanh ngày đó ép cánh bướm hồng thơm trang giấy ngó qua ngã vườn thèm đủ thứ ai dè thơ cũ ,thế mà dầy gửi em một chỗ ở tình thư mỗi khuya mất ngủ,nằm trằn trọc từ em đến làm con nhớ chưa ngủ thư tình sao mãi vẫn tình thơ....
đăng sơn.fr
NHE _____________________________ nguyễnthịchữnghĩa
Ngôn ngữ có những ý nghĩa riêng.Lắm lúc tiếng việt ở những lá thư tình không bỏ dấu thì khó đọc vì bị hiểu sai chữ; có thể gây ngộ nhận. Thí dụ có hôm chàng ấy viết : Nho em lam Rồi có khi chỉ có một chữ NHE( Nhe,nhe thấy ghét ! ) Nhỏ may mà có đi học và Nhỏ ít khi viết sai chính tả .Mỗi lần chàng ấy không bỏ dấu thì lại bị nhỏ bắt bẻ,cằn nhằn xụ xị.... Chữ "Nho em lam " thì dễ ợt,nàng nho nhỏ đủ thông minh để bỏ thêm dấu cho đầy đủ là " Nhớ em lắm " . Chữ Lắm khác vơí chữ Làm .Còn như Nhe Nhe đáng nổi cáu,đáng để bụng như thế thì cần phải hỏi lại .Nhe là Nhé hay là Nhè hay là Nhẹ ? Chàng ấy làm mặt lì,cười hi hi nói là hiểu sao cũng được,chẳng có gì là quan trọng khi : Nho Nho Anh.... Thật là rắc rối quá ! Lại cười cái kiểu đã nư,đáng ghét : - Thế khi người ta tìm đến nhau để yêu nhau,có gì mà không rắc rối ? Chữ có bỏ dấu hay không bỏ dấu thì miễn là người ta nhớ mình để thú thật là được rồi. Tỷ như : Nhoyeuthìnhohaynhođenanh - khi anhyeuem.... Ơ hơ ! Hãy dùng tí đỉnh thì giờ mà cắt chữ ra,bỏ dấu mà tự hiểu. Có gì đâu mà nhăn mặt và nhè nhè ?
Hơ hơ ! ***
ma nữ
PHÓNG BÚT _________________________________
* m@anh
Đàn bà con gái ngoài chuyện thời trang quần áo,dạo phố,ăn hàng thì thích xúm nhau kể chuyện ma và nghe chuyện ma ( Nhất là truyện Ma Tình )
Cứ thử tưởng tượng khi các cô ngồi quanh bàn,nhìn nhau,ngắm nghía nhau trong ngày phụ nữ đảo chính để xù xì bàn thảo một chương trình đặc biệt chỉ toàn là những cây viết của phụ nữ và xem họ phóng bút thì hãi lắm ( ! ).
Viết tùy bút kể chuyện thời xưa,chuyện ngày áo trắng trường xưa thì dễ hơn chuyện phóng bút,phóng dao,phóng đũa,phóng đủ thứ.
" Nhỏ kia rất yêu gã kia,gã thuộc loại du côn nửa mùa, hơi cà chớn,cứ 6 tháng 10 ngày hai đứa lại cãi nhau ,giận nhau . Có lần,không biết làm ăn khó khăn thua lỗ gì hay là ra ngõ gặp bà bầu bị xúi quẩy,gã cà khịa,gã nói ,chua như dấm:
- May mà em không là vợ tui.Tui mà cáu lên,tui nhấc em hỏng giò,tui bóp cổ em như con dế nhủi.
Trời ! Trời ! Thật là kinh hoàng .Chưa lấy về mà đã khùng kiểu dã man như thế.Lấy rồi có lẽ ốm đòn. Bạn bè ai ai cũng xúm lại đòi giới thiệu cho nhỏ ấy thằng khác hiền hậu hơn giữa những thằng chưa bị đổi hệ.
Vậy mà,sau 6 tháng 10 ngày đó lại thấy hai đứa hì hì nắm tay,nắm chân dạo phố phường.Bạn bè dớn dác xì xầm ngó kỹ càng coi con nhỏ này có bầm mình,u dầu sức trán chưa ? ( Nghe đâu gã ấy chỉ hù dọa ba trợn ra oai vậy thôi - Thấy gã cưng con nhỏ quá trời.Không chừng con nhỏ bịa chuyện hù thiên hạ giống như khi kể chuyện ma ,chuyện quỷ.Bịa thêm chút,pha thêm mắm muối cho ra vẻ kinh dị toát mồ hôi ... )
Chuyện ai nấy biết,nấy lo.
Bây giờ,chỉ biết là con nhỏ lây thêm cái ba trợn của gã người yêu ấy - Mỗi lần giận hờn gì nhau thêm lần nữa ( Kiểu 9 tháng 10 ngày khó ăn,khó ở ) Con nhỏ ngồi phóng bút viết loăng quăng.Khi bị bí chữ,nó nhăn nhó ngó xấu hoắc như tài tử đóng phim ma thời net.
Đọc ba cái lẩm cảm tình yêu như con nít ranh đó,thấy mà phát ớn.Đúng là lỡ leo lên lưng con ma tình thì phải leo theo mà phóng ( chẳng biết phóng trúng cái gì ?.....
--------------------