STYLES
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 15 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 23.09.2013 15:07:36 (permalink)
.
              DỎM HAY THẬT ( ? )
      ----------------------------------------
        .   Truyện của Nhóm -
 

     Hàng Giả .

      __________________________________________
         nguyễnTrườngAn






     Đói quá ! Cô  ra chợ trời bán đồng hồ . Tên khách ngừng xe ,hỏi giá và trả giá :


     - Bao nhiêu ?



      Cô nói giá . Thằng khách hất hàm :


    - Đồ giả mà . Bán mắc quá . Lấy hai cái,tính tiền một cái . Bán không ?


     Cô lưỡng lự rồi gật đầu . Trời mưa gió ,hàng hóa ế ẩm . Mưa gió là chuyện thật , lũ em nhỏ ở  nhà đang đói vì thiếu gạo cũng là chuyện thật . Cô cay  mắt - đành hạ giá .






     TÌNH CHUNG .

     _________________________
       nguyễnthịChữNghĩa .




        Hai cô bạn gặp nhau . Bụng cô nào cũng u cao,hum húp.Hai cô tíu tít .


       - Lâu quá không gặp . Dạo này  mày có thấy anh On đâu không,mày ? Cô áo xanh hỏi .


       Cô bạn áo  hồng lắc đầu :

      - Không biết anh ấy biến nơi nào ? Còn mày thì sao ? Hỏi anh ấy làm chi ?


      Cô kia gật đầu ,sờ lên bụng mình :

     - Thì phải đi kiếm ảnh chớ sao ! Ảnh là cha thằng nhỏ trong bụng tao nè .


      Cô bạn áo xanh oà lên :

     - Hắn cũng là tác giả của cái bụng thè lè của tao nè .



      Hắn là ai ?  Hắn không dỏm với cái tên là ON  như thế . Sau khi On xong,hắn xài  cái nút OFF !
 
 
          

      DÂN THỨ XỊN .

      ___________________________

       đăng sơn .fr





    Nhìn thoáng cái là biết đây là dân chơi thứ Xịn


    Xịn ở chỗ đeo cái bóp Hermes ,đeo khăn  quàng hiệu  Charnel, váy ngắn,ủng cao và bộ ngực giả nặng triũ khoe hàng với cái áo hở  cổ kiểu tối đa.


    Càng nhìn càng chóng mặt . Mùi nước hoa tỏa ra từ thân thể bắt ngạt,thấy khó chịu .


    Khi tiễn dân chơi ra đến cửa . Dân chơi quay lại . Vẫy bàn tay có móng dài sơn phết đỏ chói : " Hẹn gặp lại  nghe ông . Cho dẫu là cái mặt ông rất khó chịu "




     Thở phào, mở toang cửa văn phòng để  làm tan đi mùi  dầu thơm chóng mặt .  Cả câu nói ấy chỉ nên giữ lại câu cuối mà thôi : " Cho dẫu là cái mặt ông rất khó chịu "




   Ở tất cả những cái " dỏm " ở người thân chủ ấy ,may mà còn lại một chút thông minh !






    .......
  *   
#76
    dang son 01.10.2013 23:11:56 (permalink)
    .
     


    Ở NGOÀI CỬA THIÊN ĐƯỜNG .


    ________________________________







    Buổi chiều,anh về sớm hơn mọi ngày.Ngừng xe,tạt vào thương xá mua vài thứ lặt vặt.Đi ngang hàng sách báo,anh hay có cái thói quen đứng lại ,ngó lên ngó xuống để đọc những cái titres lớn của những tờ tạp chí.Thiên hạ ra báo nhiều quá.Mình thích cái gì thì có ngay cái đó trên quày bán đầy tạp chí.



    Để bán hàng thì dân làm báo hay đăng tải những cái titres đọc phát chóng mặt.Đọc qua thì thấy cũng từng ấy thứ chuyện.Chuyện dân ca hát ,dân đóng phim hò hẹn nhau,yêu nhau và đập nhau bỏ nhau.Ở trang nhất của một tờ báo kiểu xì căng đan lá cải thì thấy tấm hình của ca sĩ Céline Dion chụp cạnh ông bầu kiêm ông chồng và hình như báo đang bêu rêu tán tụng về chuyện đời tư của cô.Ở tờ tạp chí khác thì thấy hình cô con gái cưng của hệ thống khách sạn Hilton mặc quần áo loại thiếu vải đang khoe chiếc xe mới với nụ cười sao sẹt.



    Lơ ngơ liếc qua,liếc lại như thế,anh quay gót bỏ đi,chẳng vác cuốn nào ra quầy tính tiền.Thế là yên chuyện - Đọc nhiều quá cũng có hại cho chất xám vì có lắm thứ vô bổ chẳng nên nhét vào đầu.



    Về nhà,ngắm bãi cõ và những thứ cây cối đang lừng lững mọc theo ánh sáng trời xanh,anh ngồi ở sau vườn lơ mơ nghe tiếng chim hót gọi nhau thấy vui vẻ lắm.Ở một cành cây từ vườn nhà hàng xóm,anh thấy có một bầy chim lông đen,mỏ màu cam đang chim chíp kháo chuyện vơí nhau,thỉnh thoảng chúng xà xuống hồ nước kiếm cái ăn ,cái uống.
    Lại nổi cơn ghiền để đọc một cái gì đó,mắt anh lại chạm phải một quyển sách chính trị nói về những tình huống bè phái và thủ đoạn của ông tổng thống đương nhiệm.Quyển sách này được ông bạn của anh cho mượn đã vài tháng nay,anh đọc thử vài chương thì thấy u ám nặng nề đầu óc,lại quăng đó.Và có lẽ sẽ chẳng bao giờ anh đụng đến nó nữa.Ở đời này,anh nghĩ,có chuyện nên biết,có chuyện cũng chẳng bao giờ nên để ý đến cho nhẹ mình,nhẹ mẩy.





    Nhắc đến chuyện linh tinh làm ê mình,ê mẩy thì nhớ đến câu em gọi anh,em nói anh nên vào net,ở một chủ đề để đọc vài chuyện có liên quan đến những người viết đang hăm he tấn công chỉ trích nhau.Họ bới việc và tìm cách hạ nhau qua mặt chữ.
    ...
    Trong những câu chuyện như thế,em và anh,hai ta đã lắc đầu ngán ngẩm để lắm lúc buồn cho tình đời và tình người.





    Nhớ có lần anh đùa và dọa em :



    - Khi nào chán đời,chán thiên hạ quá thì anh đi tu



    - Ui ! Anh xạo ác ! Đi lễ cũng không đi.Nhà thờ cũng quên đường ..Lấy gì mà tu ? Tu hú thì có...



    Anh biết là em ngoan đạo.Anh biết là em ở hiền để gặp lành.Và khi nào ngỏm củ tỏi thì em được vào thiên đường trước bao người khác.



    Em nhỏ !



    Em có biết thiên đường ra sao chưa ?

    Ở trên ấy có quán nhạc để nhạc tình không ?

    Ở đó,có ai thương ai,ai ghét ai không ?



    Và ở trên ấy có cảnh biển hồ,sông núi không ? Người ta sẽ làm gì ở đó ?



    Có thể khi lên trên ấy,mỗi người sẽ có một đôi cánh để bay như những thiên thần ( ? ) và sẽ mặc toàn màu trắng ? Có lẽ sẽ chẳng ai đua đòi quần áo đúng thời trang,nào là jean hạng nhất của Usa,nào là váy đầm loại thượng thặng của YSL,của Ch.Lacroix .... Tất cả những món đồ trang sức,nước hoa,dầu thơm ,phấn son có lẽ sẽ là vô bổ,vô ích ( ? )



    Và có lúc,anh nghĩ là cũng sẽ chẳng có một cái nhà hàng nào ngon lành với những tay đầu bếp thượng thặng.



    Nghĩ lẩm cẩm và đoán mò như thế,anh lại ngần ngừ chưa muốn có cái ticket lên thiên đường vội.Vì nhiều lẽ khác nữa ...



    Chẳng hạn sẽ không được ngồi với nàng ở trong quán nhìn ra cửa kính thấy màu biển ấm và ngắm trời xanh.Sẽ không được ghé tai lắng nghe tiếng nàng thủ thỉ kể chuyện trời trăng mây gió.



    Khi người ta yêu nhau và được sung sướng bên nhau thì trái đất nhỏ xíu này coi bộ đẹp đẽ lắm : Chàng đi cạnh người yêu,ngửi mùi hương tóc,bóp nhè nhẹ bàn tay nhỏ nhắn của nàng và thử tìm màu xanh cao vời vợi trong mắt nàng.Cùng ngắm nhìn màu cỏ cây ,màu nâu nâu,xanh, trắng ở những cánh cửa của từng ngôi nhà có khu vườn rất đẹp khi đi ngang từng sáng,từng chiều.



    Đi bộ bên nhau như thế sẽ rất mỏi chân,rồi nàng rên và than mệt với đôi giầy cao gót.Nhìn vào mắt nàng,chàng hiểu ngay điều nàng muốn nên đành cong người cuí xuống,cho nàng vén cái váy đầm cao lên khỏi đầu gối và chàng cõng nàng leo lên con dốc cao để có thể cùng ngồi thở dốc và nhìn xuống bãi cát biển .Biển lặng gió trên bãi cát vàng.Biển rủ sóng nhịp nhàng như tiếng thở của nàng bên tai.



    Trong tiếng thở có mùi vị nồng nàn quen thuộc ấy,chàng thử làm một bài thơ.Vừa mới và cũng vừa hơi cũ khi có lần nàng lèo nhèo nhắc lại chuyện lười đi lễ của nàng.



    Thọc tay vào túi áo,tìm tờ giấy ghi bài thơ,chàng nhẩn nha đọc rất chậm cho nàng nghe :



    Bởi vì tôi yêu
    Nên tôi hay đi lễ ở góc tim em
    Tôi biết quỳ xuống để đọc kinh
    Khi muốn cầu nguyện cho chúng mình

    --
    Chúng mình chỉ mỏng manh như những chiếc lá
    Rơi trên vườn địa đàng
    Chúng mình chỉ là hai nhân vật tầm thường và nhỏ bé
    Như hai hòn đã cuội ở bên nhau trong một bức tranh tình

    Tôi vẽ nụ hôn ở cuối mắt em
    Tôi đã dấu nỗi buồn phiền
    Ở những khi thấy rất buồn bã
    Tôi đã giả vờ cười rất tươi và quyến rũ
    Để em đừng lo ngại
    Tôi biết đóng kịch để ra vẻ mình rất đàn ông
    Bên một người tình nhỏ bé

    Tôi đã bao lần phạm tội dối gian vơí đời
    Đã đeo cái mặt nạ của thú dữ

    Cho đến ngày ,tôi gặp em
    Bao nhiêu cái tôi trần trụi rơi xuống
    ( Kể cả cái mặt nạ đàn ông hiếu chiến
    Cũng tan rã ở tia mắt em ...)

    --


    Đã bao nhiêu năm tháng tôi sợ vào nhà thờ
    Chúa nào tha tội cho tôi
    Khi tôi mang hình hài của quỹ sứ
    Chúa không hiểu được ngôn ngữ riêng của tôi
    Khi tôi thiếu nụ cười
    Khi tôi lầm lì đánh đấm với cuộc đời và thiên hạ
    ..

    Tôi muốn vào nhà thờ dấu kín ở góc tim em
    Quỳ xuống chấp tay để nhớ lại một vài câu kinh
    Kinh tình yêu là bài thứ nhất
    Kinh xám hối vì đã mềm lòng vì em
    Một Eva như trong truyện thần thoại
    Tôi xin Chúa trên cao tha tội
    Khi có lần...
    Tôi lỡ xem em là chúa phật của tình yêu

    Ôi ! Tôi và hình ảnh tôi phản tặc
    Giống y như một Adam khờ khạo ngày ấy
    Đã dại khờ ăn trái cấm
    --


    Em !
    Hãy giữ tôi lại trong góc nhà thờ của em
    Hãy giữ tình yêu và niềm tin của tôi trên áo em trắng ngần
    Khi em cúi xuống nhìn tôi và giúp tôi cầu nguyện
    Hãy nếm dùm tôi những giọt lệ còn xót lại
    Khi tôi đang muốn khóc
    Khi tôi biết rõ mình đang yêu em
    --

    Em !
    Hãy là nỗi bình thản trong trái tim tôi
    Hãy là lời nguyện mà tôi còn biết đọc
    Khi bàn tay em để yên trong bàn tay tôi
    Giữa câu kinh cho ngày phục sinh như thế
    Sẽ mãi là lời nguyện của tôi....

    ( LỜI NGUYỆN THẦM )




    Nàng nhăn nhăn cái đầu mũi vì thứ lời lẽ kỳ cục như thế.

    Nàng ngả đầu vào vai chàng nói thầm thầm :

    - Rồi thế nào Chúa cũng phạt anh,anh xuống địa ngục.Em thì lên thiên đàng ...





    Ừ, ừ...Tội nghiệp cho chúng mình - Sẽ rất là tội nghiệp vì hai đứa hai nơi.



    Để tránh nỗi tội tình như thế,anh đã đề nghị em ở lại trần gian này,dẫu là địa ngục.Ở địa ngục này,em có anh.





    -----------





    Em !

    Đọc xong câu chuyện như thế,em còn muốn lên thiên đàng nữa không?

    Thiên đàng nằm ở đâu em ?



    đăng sơn.fr
     
     
     
     
    #77
      NgụyXưa 02.10.2013 03:09:15 (permalink)
      "Ở Ngoài Cửa Thiên Đường" đã được mang vào thư viện.
       
      Xin cám ơn anh Đăng Sơn.
      #78
        dang son 03.10.2013 02:18:06 (permalink)
         
         
         
        _________________________________________________
         
          Xin cám ơn anh Ngụyxưa đã có lòng mang bài vào thư viện.
         
          Chúc anh luôn vui, khoẻ và mê viết.
         
         
          đăng sơn.fr
        #79
          dang son 07.10.2013 14:15:07 (permalink)
          .
              T.T







              ...



             Người viết ấy hỏi tôi ( thắc mắc ) :


            - Anh dùng chữ T.T như thế ở một bài viết có nghĩa là gì ?


              Khi đi dạy học, tôi rất thích những câu hỏi thông minh ,càng tò mò,càng thắc mắc thì sự diễn đạt ( cởi mở ) càng lan rộng và có thể gạn lọc và thâu nhập .


             Ở khóa kịch nghệ,thỉnh thoảng,tôi viết vài chữ " tắt " trên bảng . Và  đố như một cách đùa nghịch .


              Với chữ " A " to  tướng, trước những cặp mắt mở to rất tò mò của học viên . Tôi hỏi bằng mắt  :   ( Có nghĩa là  cái gì ? )



              Tôi để cho họ ( 25 mạng ) chừng 15 phút là tối đa để viết . Viết gì cũng được ,miễn là súc tích để kể một câu chuyện ,chuyện nào thấm nhất sẽ được bình chọn để dựng thành kịch .


             Ở ngôn ngữ của Pháp,chữ A có thể viết rất rộng ,miễn là mình có trí tưởng tượng khá phong phú .


              Và buổi chiều hôm ấy,tôi nhận được 5 / 25 bài viết được gọi là có ý nghĩa.


              Tôi hỏi tác giả bài  " A comme Aimer " ( Yêu Thương ) ấy :


              - Em  nghĩ gì ? Và tại sao ?


              Đôi mắt ấy buồn sũng :


             - Vì cả đời,em ao ước được yêu thương .


             - Vì ai ? Bởi ai ?


             Cô cúi xuống,nhìn vào  hai mõm giầy . Hình như cô mủi lòng . Tôi đếm từ 1 đến 10 thầm thầm trong đầu .Chờ cô .


              Khi đến câu đếm thứ 11,cô ngẩng lên ,mím chặt môi :

             - Em thiếu tình thương của  cha mẹ mình .   Sự có mặt  của em trên đời này chỉ là một cái tai nạn của họ ....



              Tôi biết em  buồn,tôi không hỏi nữa và nói cho em cái ý định sẽ dùng thì giờ sắp xếp để viết vở kịch mang tên A comme l'amour " . Em từ chối đóng vai chính ấy .


            - Tại sao ?


            Em quay đi . Cánh vai run ,rất run :

          - Em sợ em khóc nhiều hơn .


             Tôi  cũng quay đi với ý nghĩ " em có một tâm hồn rất thật - Em không ảo như một trong những cảnh đời . Một ngày nào đó,nếu lập gia đình,tôi nghĩ là em sẽ sống rất thật với lòng mình để những đứa con của em sẽ không là những thứ " tai nạn " .



             Tôi sẽ không kể cho bạn nghe  về đêm diễn kịch ấy ra sao . Và những ngày sau,em trở vào lớp ,kể cho tôi nghe là em đã mời cha mẹ em đi xem vở kịch ấy . Cha cô không đi . Mẹ cô dấu hai bàn tay với bờ vai run . Cô ngồi sau lưng mẹ, cô thấy điều ấy . Em nói cám ơn tôi .



              Có gì mà cám ơn . Là một người viết,tôi chỉ là kẻ loay hoay thâu nhặt những cảnh đời thật của trần gian .



              Trở lại hai chữ viết tắt ở đầu bài : " T . T " - tôi muốn để cho bạn  ( người đọc ) tự chọn cái tựa theo sự suy nghĩ riêng của bạn .










              đăng sơn.fr
           
           
           
           
           
          #80
            dang son 08.10.2013 09:35:48 (permalink)
            .
             
             
             
             



            ĐỪNG VƯỢT QUÁ GIỚI HẠN .




            __________________________________________________ _________







            Khám xong cho Cô, bác sĩ nói :


            - Cô hãy nghỉ ngơi . Ăn uống,ngủ nghê đầy đủ . Đừng vượt qua cái giới hạn của mình .





            Cô im lặng, không chịu câu khuyên của lão tu bíp . Lão hay có cách nói ởm ờ . Câu đầu nghe được được,câu sau bù trớt . Thế nào là vượt qua cái giới hạn của mình ?


            Ai đời khi đi làm,có ai mà muốn bị đẩy việc và bị làm quá nhiều không ? Chủ nào mà không muốn bóc lột nhân công . Hở cái là chủ dòm,dòm . Cái mặt quạu cọ :


            - Ở lại văn phòng làm thêm 15 phút nữa . Hoặc là mang hồ sơ về nhà làm nốt cho xong . Mai nộp cho tôi . Cần gấp .



            Lắm lúc, cô muốn nổi điên lên vì stress . Cô muốn cào cấu,đấm đá rồi xách bóp xin nghỉ việc quách cho xong . Nghĩ đi,nghĩ lại ở thời buổi khó khăn này, chân thư ký kiếm việc không phải dễ . Thấy ở đâu họ cũng đùng đùng thải người .



            Cô về nhà,mách với anh . Anh rời mắt ở bài phóng sự đang gõ dở dang,nhìn cô đang phụng phịu :


            - Út ! Út lèo nhèo hoài .


            - Chứ em biết nhăn nhó với ai . Anh có hai lỗ tai , nghe dùm em xíu chứ ?



            Anh cười như nhăn :

            - Riết rồi anh thấy em thành con nít .


            - Sao hồi mới quen tui,anh nói anh khoái cái con nít ranh của tui chứ ?


            Anh xúi :


            - Nếu quá mệt thì em nói bác sĩ lấy giấy bệnh xin nghỉ một tuần .


            - Nghỉ để làm gì ? Mất lương sao ?




            Anh biết là cãi với cô là mất thì giờ vô ích . Ai còn lạ gì cái tài chu môi cãi chày kiểu luật sư thất nghiệp của cô . Út là con Út trong gia đình nên lắm khi tưởng mình lúc nào cũng được chiều chuộng và nhất là có lý . Cái lý cùn của cô khó có khi đứng vững .



            Quả là y như thế,chừng một giờ sau,cô ta buông cái pc ,ôm đầu,dụi mắt . Cô ra phòng ngó anh làm việc . Không quay lại nhưng anh thấy cái bóng của cô in trên sàn gạch . Anh ầm ừ sửa soạn nghe cô rên .

            Và cô hừ hừ :


            - Chắc mai em xin nghỉ . Bịnh rồi á á !


            - Xời ! Xì xì .


            Cô xỉa xói :

            - Sao không nói câu nào an ủi người ta ?


            Anh quay lại . Bực mình lắm . Cô lại phá anh khi anh làm việc . Uể oải bấm nút save bài,anh tắt máy, lại gần ,thò tay giật giật cái đuôi tóc của cô .

            Gầm gừ :


            - Ừ . Xin nghỉ một tuần,tui đưa em đi nghỉ mát .


            - Có đi dạo phố mua hàng không anh ?

            - Không .


            Hai con mắt nâu của Út tròn quay - Sao không ? Tui muốn là trời muốn .



            Anh chậm rãi nói như ra lệnh cho cô :


            - Đói rồi . Út thay đồ đẹp đi,anh đưa em đi nhậu


            - Tui không nhậu,tui ăn no bụng thôi .

            Cô phóng vào phòng ngủ,chọn cái robe màu đen ,chải lại mái tóc,xoa tí son môi . Cô tránh chọn màu son đỏ chói vì có lắm lần anh nói với màu môi đỏ,trông cô như ma cà rồng . Cô biết ý anh nên chiều anh . Vả lại lời hứa anh dắt đi nghỉ mát một tuần rất quan trọng với cô để khi trở về làm việc, cô đỡ phải nhăn .





            ...



            Út ngồi yên ngó anh chọn thức ăn . Buổi tối đang đẹp bên ngoài khuôn viên chỗ bãi đậu xe . Lúc xuống xe,anh đã giả vờ nịnh cô :


            - Tối nay anh thấy bé đẹp hơn bình thường .


            Út nhìn anh ngờ vực . Chẳng biết khi nào anh nói chơi,khi nào nói thật .


            Cô thả trái bóng dò đường ở mắt anh :

            - Bộ mọi bữa tui xấu xí lắm há ?


            - Dĩ nhiên , nhất là khi em rên

            - Rên chỗ nào ? Hồi nào ?


            - Anh biết em hay bị mất trí nhớ . Bây giờ còn nhớ anh tên gì không em ?



            Út im ru, Út sợ kỳ kèo cãi cọ nữa thì Út sẽ lỡ miệng nhắc lại tên những thằng bồ cũ loại cà chớn ngày xưa . Sau những thằng bồ ấy,Út yêu anh nhất vì anh khác hẳn họ .


            Anh biết là như thế khi anh nâng ly rượu khai vị và nhìn rất sâu vào đáy mắt cô . Trong sự nín thinh của anh, cô đoán và hiểu anh muốn nói gì và muốn nhắn nhủ điều chi .


            Trong tình yêu ( anh hay nói ) là biết quý và biết giữ sự im lặng đúng lúc và nhất là đừng vượt quá cái giới hạn của mình và của người .



            Giữa bữa ăn,cô nắm tay anh :

            - Anh này ! Trong một tuần nghỉ mát xả hơi,em có được anh cưng hơn bình thường không anh ?


            - Út ! Đừng bao giờ mặc cả,trả giá nha Út . Tùy ở em và anh. Nếu em ngoan .





            Út cười rất tươi . Út quên tất cả những bận rộn của thế gian khi có anh bây giờ . Út ngoan mà . Út sẽ cố gắng không vượt qua cái giới hạn nào . Mà giới hạn như thế nào chứ ?






            đăng sơn.fr




            #81
              dang son 09.10.2013 23:06:42 (permalink)
              .
               


              TRUYỆN NGẮN TRONG VÒNG  5 PHÚT.. ........




                 ___________________________________________________________




              1.  Tokyo .




                 Vào giờ ăn trưa . Thấy người sắp hàng ( khoảng hơn 30 mạng ) để mua đồ ăn kiểu ăn đứng thấy ớn .

                Để khỏi mất thì giờ, mấy con nhỏ  mắt hí mở phone di động đọc truyện tình kiểu ngắn,cụt ngủn . Cô này ngó cô kia để trao đổi những mẫu chuyện vừa đọc xong .

                  Họ đã đọc gì  ?

              Loại văn ngắn  này - cực ngắn  - nếu viết theo kiểu văn Việt Nam chỉ có một người có khả năng ấy . Là Cao Nguyên của một thời xưa - Cũ  !



              2. Los Angeles .



                 Bây giờ là 7 giờ sáng ở California - Los Angeles - Thành phố thiên thần .



                  Có một vài người vừa thức dậy . Bụng đói . Bấm tay vào cái remote mở màn hình TV ,đài CNN .


                  Đài nói :


                 " Cẩn thận ! Coi chừng có điạ  chấn .



                 Người xem mở micro way,thẩy vào cái hamburger  còn lại tối qua, ngấu nghiến .  Vừa nhai vừa mở email ở pc . Mấy báo có thư .


                 Thư của người tình ở xa . Chỉ có vỏn vẹn một chữ : " Em "



                 ( Ngắn kiểu động đất - ! )





                 3. Paris .



                  Bây giờ,trời đang nắng sáng lòa trên cái đồng hồ treo giữa phố . Paris của 4.05 buổi chiều .


                  Làm  vừa xong việc . Bụng đói cồn cào .

                  Mở cánh cửa kính,nhìn ra đường . Chuông điện thoại reo vang :


                 - Khỏe không ?

                - Non ! Không khoẻ lắm . Đang nhức đầu với ba cái chuyện tình của thiên hạ ..


                 - Mắc mớ gì đến ông  ? -( Bạn hỏi )


                 - Hơ hơ ...


                 - Sao cười ?



                 - Tại mắc cười thì cười để có cái mà viết .


                - Thật là lắm chuyện .



                - Ơ ơ ! Nếu muốn viết truyện ngắn thì mình phải  lắng nghe  chuyện dài ...


                - Ơ hơ .





              .



                 4 . Saigon



                  Bây giờ - Giờ Saigon là 9.10  buổi tối .


                 Em bỏ  cuộc đi dạo với bạn bè như đã hẹn . Em mở máy,bật ngọn đèn nhỏ và em đọc chữ của anh .


                  Anh biết . Biết  chỉ vậy mà thôi .


                 Em có thể ghi lại những khoảng khắc , những con số của giờ giấc như thế để mai  mốt viết cho em một chuyện tình ngắn nhất ( Trong vòng 5 phút mà thôi )







                  đăng sơn.fr


                 ( Styles - Paris 2013 )
               
               
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2013 12:48:45 bởi dang son >
              #82
                dang son 09.10.2013 23:11:28 (permalink)
                .
                 
                 

                  gỡ BÍ  ...








                   ______________________________________________




                     Thử trả lời cho một người viết .




                    Để khỏi bị bí và cạn đề tài ,có vài cách khi viết :



                   *   Đừng xem mình là một nhà văn ( cho dù là nhà văn dỏm ! )


                   *   Đau khổ vừa phải để
                có thể chiêm nghiệm về tình đời và  tình yêu .


                     *   Thức dậy thật sớm để có cái cảm tưởng trời đất này thuộc về mình .


                    *   Đừng bị stress khi nhìn vào cái đồng hồ ( Nếu có thể thì tắt ngấm cái điện thoại di động trong vòng nửa ngày )



                  *  Mầy mò đọc những truyện cực ngắn nói về cảm xúc và bóng đêm trong lòng người .


                *  Tập viết mỗi ngày như một bức thư tình dài nhất thế kỷ ( bởi vì ngày mai là ngày mai - Không phải là bây giờ )





                    đăng sơn.fr



                   ( Viết như điều trả lời cho ĐôngPhố - mientaongo.net )
                 
                 
                 
                 
                 
                #83
                  dang son 11.10.2013 01:19:10 (permalink)
                  ..      
                    
                    



                           SÔNG SEINE vào mùa thu .





                         Nếu bạn ghé Paris vào mùa thu thì bạn sẽ nếm một thứ hương vị lành lạnh . Gió ở Paris không giống nơi nào trên  quả địa cầu  vì vẻ đặc biệt riêng,rất  riêng .

                        Bạn hãy đi rất chậm trên một đoạn cầu,ném cái nhìn về một phía bờ bên kia để ngắm cảnh lá  bắt đầu rơi rải rác trên vỉa hè dẫn đến công viên . Bạn có thể đi dạo  về hướng  các sạp bán sách báo cũ .


                        Thời gian có thể ngừng lại khi bạn đứng chọn một quyển sách .
                        Lật trang sách đã vàng màu giấy ,bạn
                  có thể đọc một đoạn viết như sau :



                       "  
                  Chết ở sông Seine


                  Nàng thích lãng mạn , yêu đọc sách và mê đắm ngôn ngữ Pháp trữ tình . Thế rồi thời thiếu nữ mộng mơ trôi qua nhanh, nàng sống trong " thế giới an toàn "cho đến ngày  lớn khôn và nhận ra đời sống này không đẹp như những câu chuyện cổ tích .

                  Nàng bỗng quay ra căm ghét cuộc sống, nhất là cuộc sống của chính mình ( tại sao khi còn nhỏ, người ta luôn đầu độc nàng với ý nghĩ cuộc sống này màu hồng mà không nói rằng nó còn có màu xám, màu đen và màu trằng.....).

                     Nàng muốn
                  tự tử cho ý nghĩ : cuộc sống này là của ta, nếu nó không đẹp thì ta không sống. Nàng muốn chết ở sông Seine vì nàng cho rằng: một con người lãng mạn, thì cái chết cũng phải lãng mạn. Với ý nghĩ táo bạo đó, nàng gom tiền để đến Paris, và nàng đâu biết rằng tại đó, nàng đã gặp được tình yêu của đời mình...... "


                  ( by Yubi - Mtn )



                        Đọc xong như thế,tôi xin bạn đừng bắt chước mà khổ đời vì máu lãng mạn .


                       Sông Seine  đục ngầu cuồn cuộn nước vào mùa này . Nước lạnh khoảng 10 ° C . Nhảy xuống cầu để tìm cái chết kiểu
                  phim ảnh tiểu thuyết thì uổng đời lắm .



                      Bạn hãy tìm một cái quán nước , nhâm nhi ly cà phê ấm áp với khung kính rộng để ngắm những  đôi tình nhân đang nắm tay đi dạo bên kia lề phố . Họ hay đứng lại để hôn nhau và nghĩ rằng : ' biết đâu chừng,nụ hôn của họ sẽ lên phim ảnh như một đoạn phim của Woody Allen - Love in Paris - "



                       Tôi thì khác, nếu tôi  bên nàng,  nếu nàng có cái ý định điên rồ là sẽ nhảy xuống sông,tôi gật đầu, xúi nàng cứ  làm theo  ý muốn .


                      Tôi biết nàng chỉ dọa nạt , làm bảnh như thế thôi . Ai lại làm thế khi ngón tay út của nàng đã nằm gọn trong bàn tay tôi  ( ! )


                      Tôi không nói với nàng bằng một thứ ngôn ngữ bình thường nữa  mà nói với nàng với ánh mắt im lìm ( tôi yêu thích sự im lặng bên nàng ) Trong nỗi lặng thinh ấy là một thứ ngôn từ của âm nhạc .



                       Khi nghe xong  nỗi lặng thinh nơi  tôi,tôi biết nàng sẽ không bao giờ muốn chết chìm dưới sông Seine .


                      " Paris có gì lạ không em ( anh ) ?


                     - Có chứ . Có một trong hàng triệu người
                  lãng mạn và không biết bơi .





                      đăng sơn.fr
                   
                   
                   
                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2013 01:38:23 bởi dang son >
                  #84
                    dang son 11.10.2013 15:35:04 (permalink)
                    .
                     
                     
                     
                     
                    .





                    chuyện CỔTÍCH thời nay .
                         ( tựTìnhKhúc ) *





                       *2006.






                    Muà đông ở thành phố có những ngày đầy tuyết . Những đồi núi,những cây thông mặc toàn áo trắng trông lạnh hơn . Nhỏ sợ lạnh, thấy không cần phải thò đầu ra ngoài . Đứng sau ô cửa sổ ,ngó trời,ngó đất . Thấy sao nhớ nhà . Nhà ở bên kia bờ đại dương - Xa lắm . Tự nhiên thấy mình cô quạnh . Nhỏ thèm khóc ghê nơi .



                    ( Có lúc em thèm khóc
                    Một mình giữa mùa đông
                    Nhớ nhà nên thèm khóc
                    Giọt lệ biến thành sông .... )




                    Nhỏ lấy ve áo,kéo lên lau nước mắt . Nhỏ bỏ bê sách vở , không học chữ nào vào đầu nữa . Ra đường,tây nó muốn nói gì thì kệ nó . Lõm bõm mà đoán thì cũng hiểu đại khái . Học chi cho lắm - Đau đầu .


                    Nhỏ mở máy,tìm đọc truyện tình cảm . Nhỏ rơi từ trang chữ này qua trang khác . Nhỏ vẫn thích những bài viết kiểu dễ thương của Đoàn Thạch Biền .





                    * 2007 .


                    Khi đã đọc mãi thì cũng có lúc phải chán . Nhỏ thấy mình cần viết . Viết như một cách trải lòng ( viết như viết nhật ký lưu bút cũng chẳng sao )



                    Đăng ký vào một diễn đàn, nhỏ thấy nó ồn ào ,náo nhiệt như một cái chợ vỡ nhưng lại thấy vui . Để được vui ở thế giới ảo,nhỏ lấy nhiều cái tên như " Nhỏ Xí Xọn " " Như Thảo " Xì Trum Hòn Bi " .... Và nhỏ nghịch ngợm để tạm quên những ngày xa nhà ,nhớ gia đình .



                    Ngày kia, vô tình,trứớc khi tắt máy vì mỏi mắt , nhỏ đọc :


                    THẤT TÌNH. -


                    Thầy có thì giờ hông thầy ?

                    - Có và không.Còn tùy.Nói đi .



                    Con nhỏ học trò nhăn như bị :

                    - Trời ơi ! Thầy nói chuyện như cắn người ta !

                    - Tại hôm nay tôi có nhiều chuyện buồn


                    Con nhỏ ngồi xích lại.Tay chống cằm : - Thầy kể em nghe đi rồi em kể chuyện buồn của em với thầy.

                    - Nè. Đừng trả giá với tôi.Nói đại đi,biết đâu chuyện buồn của em có thể làm tôi đỡ buồn

                    - Sao kỳ vậy thầy ?! - … - Thầy ! Có bao giờ thầy bị thất tình chưa ?

                    - Ư.. ư.. ừ ừ… Dăm bảy lần gì đó.Hỏi làm chi ? Chuyện riêng !

                    - Tại vì trò của thầy cũng đang bị thất tình..

                    - Lộn xộn.Buồn vài đêm rồi cũng xong


                    Con nhỏ cứng đầu,kiếm chuyện :

                    - Em thất tình đã đến hơn 2 năm rồi thầy ui ! Ổng có vợ rồi mà em cứ yêu ổng.

                    - Đồ khùng điên !

                    - Sao thầy nói em khùng hở thầy ? Tình yêu là điều mà người ta không thể nào giải thích được.Thầy có bao giờ đắm đuối yêu thương một ngưòi đã có gia đinh chưa ?


                    - Không dám.

                    - Em không tin

                    - Không tin thì tâm tình và hỏi làm chi ?


                    Con nhỏ cúi gầm mặt buồn bã.

                    - Thầy có cách nào giúp em .Làm sao quên được người ta ?

                    - Cách nào Nhỏ ? Hay bảo vợ ông ta đánh cho cô một trận là hết yêu.


                    - Thầy kỳ.Em để thầy suy nghĩ cách giúp em.Bây giờ em dọt.Em có cái hẹn với ông ấy.



                    Con nhỏ xách cặp vở phóng ra bãi đậu xe nhanh như cắt.


                    Với tay tắt ngọn đèn trong phòng học,khóa cửa.Tôi thấy mình buồn buồn khi nghĩ đến những người lỡ yêu nhau như thế. "



                    --------





                      *2008



                    Bây giờ là cuối năm 2007 ,bước sang đầu 2008 . Nhỏ chuẩn bị khăn gói về quê . Nhỏ vẫn thỉnh thoảng đọc văn của Đoàn Thạch Biên và nhỏ thấy rất ghét những tên viết sau để nhại lại style của ông nhà văn ấy . Những ngày trước khi khăn gói quả mướp rời xứ Pháp lạnh lẽo, nhỏ vào viết góp ý cho thằng cha viết bài văn Thất Tình ở chủ đề " CHUYỆN TRONG LỚP HỌC "




                    Viết như sau :

                    " Thưa ông !

                    Tôi chúa ghét những kẻ nhại lại văn phong của ĐTB với kiểu xưng hô : Em và tôi . Nếu có ngon thì ông thử viết kiểu của ông xem sao . Chào ông .  "




                        Vài ngày sau,cô nhận chữ trả lời :



                       "   Thư trả lời .


                           Thưa cô .


                    Cám ơn cô đã có lòng sỉ vả và có lòng tốt khiêu khích tôi.  Ai nói với cô là tôi nhại lại văn phong của ông ĐtB ấy chứ ?


                        Tôi đọc  về ông ta rất nhiều  và rất thích những cái tựa  bài của ông ấy như :


                        Tình nhỏ làm sao quên - Đâu phải cái gì cũng mong manh - Ví dụ như ta yêu nhau .....


                       Thích là một lẽ nhưng khi viết thì tôi phải  quên ông ấy đi . Khi tôi viết bài " Tình nhỏ làm sao Úm ? " - thì tôi chỉ là tôi . Ông ấy không bao giờ dùng chữ " ÚM " kỳ cục như thế .


                        Tôi chỉ  viết kiểu nửa mùa như cách  nghịch ngợm để đuà vói chữ mà thôi . Thí dụ tôi viết " Tình Lớn ,làm sao bế "



                       Xin cô đừng thách thức tôi , tôi nổi dóa mất hay .


                       Ps :  Xin cô làm ơn đừng gọi tôi bằng Ông . Tôi hãi lắm . Tôi còn trẻ ở năm nay - Cô gọi tôi bằng chú là phước đức cho đời nhà tôi   / Amen -




                        Cô quê quá - Giữ im lặng nhưng thỉnh thoảng năm khi mười họa mò vào đọc xem  thằng cha đó viết thêm  điều gì . Và cô rình chỗ sơ hở trong văn  gã viết để đập .




                      *   2009 .



                         Thế là cô quen hắn . Cô bỏ chữ " chú " già nua khi hạ bệ hắn xuống chức anh . Hắn chả nói gì - Coi như chuyện đã rồi . Con nít gọi mình  là anh,mình trẻ lại cho dù năm tháng qua đi .



                        Con  bé nghe lời anh lớn bỏ hẳn cái diễn đàn chuyên đấm đá và buôn dưa kia . Thỉnh thoảng chạy theo anh lớn như kiểu níu áo đòi cố vấn,đòi nợ .


                         Anh làm nghiêm,anh hay la rầy  nhỏ. Nhỏ quạu, nhỏ đâm gấu,nhỏ hỗn . Anh giận,anh bỏ đi .





                      *   2010 - 2012 -



                        Bẳng đi mấy năm phiêu bồng . Anh lớn lang thang  mực bút đi viết dạo ở nhiều chỗ .



                        Ngày kia,anh nhận được mấy chữ ở mail Box . Chữ viết - gọn ghẽ :



                        " Chào chú - Ủa quên - Chào anh .


                         Nhóc nè . Trí nhớ anh còn tốt hăm ,anh ? "




                       - Úi trời ! Trời ! - Sau ngày đồn về tận thế, nhỏ vẫn còn sống ha ?

                       - Bộ ông hay trù ẻo cho tui chết há ông ? Thấy lúc nào ông cũng cà chớn như xưa ?   Ông bỏ vợ  đi tu chưa há ?




                         Anh lớn thấy người cà chua, cà chớn là em . Nếu muốn phản công em,anh sẽ nói như sau :


                       ' Người ngoan đạo như em thì nên đi tu . Ngày ngày lần hạt,quỳ gối đọc kinh - Vui lắm . Khi nào lìa trần,trời cho em  lên thẳng thiên đàng .


                         Người ham mê đầy bụi trần như anh nên   ở lại  vì có ích lợi cho trần gian xôi thịt . Ở lại  để chiều  chiều,tan sở, chạy về nhà vác xe đạp leo lên những con dốc ,ngừng bánh, ngắm cảnh hoàng hôn trên đỉnh cao có tháp chuông nhà thờ . Bên dưới là dòng sông đang uốn khúc .Anh có thể ngồi bệt xuống bãi cỏ để viết  vài bài thơ tình ái . Hoặc có thể phóng bút viết theo kiểu Love In Paris .



                         Văn loại mới nhất vào cuối 2013 không hề giống kiểu văn của Đoàn Thạch Biền  ( Ông ấy  về vườn , về hưu đuổi gà rồi ) Anh vẫn viết để biết mình còn sống .



                         Một ngày nào đó anh sẽ viết tiếp những chương  truyện ngắn bỏ dở dang ( Và cũng có thể lấy cái tựa đề là '' Tình Nhóc vẫn không Quên " )



                        hơ hơ .






                        đăng sơn.fr
                     
                    #85
                      dang son 12.10.2013 13:03:30 (permalink)
                      .
                       
                       
                       
                      XƯA NHƯ BÂY GIỜ .

                      ( viếttheoStylecuốiNăm 2013 ).







                      _________________________________________________






                      Sống ở thời đại mới,có những kẻ khá lập dị . Họ không đi đứng kiểu bình thường nữa ( họ vừa đi thật nhanh,vừa nhai nhóp nhép cái hamburger,Kebab và vừa điện thoại ,có khi vừa hút thuốc vừa ăn )

                      Họ theo phong trào bỏ tiền mua những cái headphone có chữ ký thương hiệu của nhạc sĩ để đeo tòn ten trên cần cổ,dây nhợ lòng thòng nối từ cái IPhone made in China . Họ xâm tay,xâm mông,xâm đủ thứ và đi ngang những cửa kính sáng ngời, họ đứng lại, ngắm nghía mình ,thấy mái tóc đủ màu kiểu thời trang dựng đứng như cái bờm sư tử .


                      Em níu tay anh . Hình như em đang phát hoảng .


                      Anh trêu em :


                      - Muốn giống họ không em ? Ở đầu đưòng kia có cái tiệm Tatoo xâm hình


                      - Anh muốn bé xâm hình gì ? ( Em nheo nheo cái đuôi mắt ngồ ngộ của em )


                      - Xâm đại cái tên của anh ?

                      - Thì nhét nó vào chỗ nào cũng được . Miễn là em thấy anh .


                      - Lỡ khi nào mình bỏ nhau thì sao ?



                      Trời ạ ! Có cả ngàn chữ " Lỡ " trong đời mình . Lỡ thất nghiệp đi ăn mày . Lỡ trời xập,máy bay đè..... Lỡ và Lỡ .



                      Sao em suy nghĩ cái kiểu ác tâm . ?



                      Hai đứa băng ngang đường ,đầu anh lóe ra một ý định,anh bảo em đưa bàn tay em cho anh nắm. Nắm chặt như lỡ em vuột mất . Anh kéo em nhảy lên những bậc thang cao vào cửa nhà thờ .


                      - Chưa đến giờ lễ mà anh .


                      - Ai nói em là mình vào đây để dự lễ . Anh có tật hay ghét mấy ông linh mục dỏm .


                      - Ơ ơ ! Nói ra là thấy cái miệng ma quỷ ác !



                      Anh không ác tâm như em hay đổ thừa đâu . Mỗi lần đi ngang nhà thờ,anh sực nhớ là anh ít đi lễ . Anh có cái bệnh nghi ngờ và sợ hãi . Lỡ Chúa nổi giận, bắt em xuống địa ngục ( em xa anh - Tội lắm ,người ơi !)


                      - Nè . Nhỏ cầu nguyện đi - Thật tâm mà khấn .


                      Em rụt rịt :

                      - Khấn gì,anh ?



                      - Anh hết ý kiến em . Cầu đại cho em mau trúng số,em sửa sắc đẹp,tập hát để làm ca sĩ siêu sao . Em bỏ anh cho lẹ .


                      - Ác đức !



                      Anh để em ngồi yên , lầm bầm cái gì đó . Anh chọn hàng ghế sau lưng em ,quỳ xuống . Anh thấy mái tóc em run run trên vai áo màu xanh nhạt . Anh thấy hai cánh tay em khoanh lại nghiêm trang . Anh nghĩ đến hình ảnh của một nữ tu trong cuốn phim Lan và Điệp mới quay năm trước .


                      Chuyện kể Lan thời net, chán đời , bỏ đời đi tu ở cái chùa trên núi . Ngày kia, Điệp mở GùGờ tìm bản đồ định hướng để leo núi tìm Lan . Điện thoại di động của Lan kêu bìm bịp,bíp bíp . Lan cắn môi,tắt máy .


                      Cứ mỗi lần đọc kinh,gõ mõ xong . Lan lại tò mò mở máy đọc lời nhắn . Máy viết :

                      " Eh . You . It's me . Đi tu làm gì ? Về nhà với anh . Anh dạy em cách tu kiểu của anh . Anh sẽ tặng em 2,3 chú tiểu đẹp trai hơn gã Steve Jobs "


                      Lan sưng mặt, niệm kinh - Tắt máy .


                      Chẳng may,ngày đẹp trời kia . Mở máy,lòng Lan lại run run . Lan biết là không thể nào cứ cắt dây chuông như thế nữa . Lan mở mail ,viết rất nhanh cho Điệp :


                      " Hây . You ! Lại đây đón tui dìa đi . Lỡ tui đổi ý thì thiện tai ! Thiện tai ! "


                      Phim ngừng ở đoạn có hậu ấy một cách vô duyên nhảm nhí .




                      Anh trở lại với hiện tại,khều vai em .

                      - Nè ! Nè ! Cầu nguyện xong chưa ?

                      - Rồi . Em đã xin chúa cho anh bớt đi những cái tật xấu,bớt đi sự hung hăng ghét đời .Và nhất là bớt dê,bớt ngắm đàn bà ,con gái....





                      Anh chẳng nói gì . Em muốn khấn xin,muốn cầu gì mặc kệ em . Miễn là em hoài yêu anh là đủ rồi .







                      đăng sơn.fr
                          
                      #86
                        dang son 15.10.2013 10:40:37 (permalink)
                        .
                         
                        .

                                                                
                        dangson.fr                





                                        
                             SOLITUDE.com                        
                        







                        1.   chuyện kể

                             ----------------------------------
                             * nguyễnthịLoanPhiên .




                            Thời bão tố qua rồi . Bây giờ là đến lúc bình yên. Thế đó, nhưng khi quá bình yên,êm ả,con người lại thấy mình ru rú cô đơn .


                           40 tuổi để vẫn thấy mình không có một mái gia đình . Gia đình không phải là  cái văn phòng 25 thước vuông đầy ấp giấy tờ ,sổ sách ,bàn ghế và hai khung cửa sổ để ném cái nhìn xuống công viên của thành phố .

                           Trời đang vào mùa thu . Lạnh ở chiếc lá rơi .




                        2. Chuyện Kể -

                            ---------------------------------
                           *  @nguyênhạ




                            Chỉ có một thời con gái thôi . Thời xuân thì qua rất nhanh. Hãy tưởng tượng đến một bãi cát khi thủy  triều kéo đến và rút đi , mặt cát chỉ còn trơ trọi những vỏ sò hến và những mớ rong rêu .


                           Nàng biết là như thế nên  mở Google tìm vào web mang tên Solitude.com . Ở đó,có những người lẻ loi (  thật và giả ! )




                           3. Chuyện Kể .

                              ------------------------------

                             * nguyễnthịChữNghĩa .



                             Muốn tìm bạn ở các webs không phải là dễ . Bạn tìm gi ? Tìm ai ?

                            Bạn có chắc là những tấm ảnh đăng ký tìm bạn ở các webs như thế là thật hay không ? Họ có thể méo tròn và lừa lọc với những tấm ảnh ba hoa sửa chữa kiểu photoshop .


                            Tâm hồn con người không cần những tấm ảnh không chân thật . Mà thôi,nếu cảm thấy quá đơn độc thì cứ thử . Thử
                        vớí mình và thử sức với người . Biết đâu .....





                          4. Chuyện kể ở một  quyển sách .

                            --------------------------------------------

                           * đăng sơn.fr



                            Ngày nghỉ làm,tôi rất yêu nỗi lặng thinh  của mình vì tôi biết làm bạn thân với sự cô đơn .


                            Cô đơn không có nghĩa là  cô độc . Cô đơn để đi ngang một quán nước thấy người lạ ,người quen đang xúm xít nhau cười nói .Thấy những bàn tay vẫy vẫy mình vào nhập bọn . Mình cuời tươi ,lắc đầu .




                             Ghé Fnac,đứng rất lâu trước những đầu sách ở hàng khoa học  tự nhiên, xã hội và tâm lý. Chọn quyển sách mang tên Solitude . com - Tìm cái ghế bành,ngồi xuống mở trang sách .


                            Và đọc phần mục lục dưới câu dẫn tựa :


                             "  Bạn cảm thấy đang cô quạnh ư ? Khi những trang sách này đang nằm dưới đôi mắt bạn,có nghĩa là bạn đang cô đơn  ".


                            Tôi tự lắc đầu .


                           Để có thể viết,tôi cần tìm sách để đọc .





                        5. Chuyện Kể  Thêm .


                           -----------------------------------

                            * nguyễntrườngan .



                            Đầu mùa  hè,cháu đáp xe lửa về thăm chú . Hai chú cháu đẩy nhau đi uống cà phê ngoài quán . Cháu mở máy ảnh,khoe chú những tấm ảnh mói nhất mà cháu vừa thực hiện cho tờ Chasseur d'images ở Paris .


                            Cháu hỏi  như thăm dò :

                           - Trong 9 tấm này,chú thích tấm nào nhất ?


                           - Thế nào là nhất ?



                            Ơ hay ! Thấy chú vẫn như  mọi lúc, chú thích trả lời câu hỏi bằng một câu hỏi . Lạ !


                           Cháu lì,cháu lập lại câu hỏi ấy . Chú trả lời :


                          - Chú thích tấm chụp cái bóng của cháu bên hồ công viên chếch nắng chiều . Tịnh ! Yên !



                            Cháu nhìn chú cười và cháu  đoán thấy một phần ánh sáng của nỗi cô đơn trong chú ....


                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        #87
                          dang son 18.10.2013 00:06:41 (permalink)
                          .
                           
                          -  





                            MỘT TRONG NHỮNG TRANG GIẤY .



                             _________________________________________________________________






                            Người ta nói là có thể giữ giấy báo  cả 100 năm . Miễn là đừng để giấy bị ẩm mốc .


                          Có thật là như thế không ?


                          Ở đời, ở những trang giấy ghi chuyện đời,có điều chúng ta nên giữ lại và có điều nên quên đi .



                            Vậy mà .



                             Sau chữ vậy mà và cái chấm xuống hàng là những câu chuyện kể . Vui thì có vui và buồn thì như những bóng đêm chập trùng .


                            Tôi đang muốn kể cho người đọc nghe một vài mẫu chuyện nhỏ ( nhưng tôi sợ làm  người đọc buồn rũ như tiếng mưa chiều đang vào buổi tối ...)



                             Đang suy nghĩ để biết sẽ kể điều gì trước và điều gì dấu nhẹm để giữ lại cho mình . Sau những câu chuyện kể ấy, nếu bạn chịu khó xem lại những bài viết  từ trang đầu đến trang cuối này,biết đâu bạn có thể ghép lại để thành một câu chuyện cho riêng bạn .


                          Bây giờ thì những ngón tay tôi đã mỏi nhừ, rã rời sau một ngày dài làm việc .


                             Hẹn gặp lại bạn ở trang sau .

                             Bạn có thể chờ để đọc chứ ?


                            --------------------








                             đăng sơn.fr
                           
                           
                           
                           
                          #88
                            dang son 18.10.2013 00:20:28 (permalink)
                            .
                             


                               ĐÔI MẮT .



                            ( tôi sợ nhất là đang viết về một chủ đề mà bị bí chữ  ) .


                               Thật ra, đang định viết một câu chuyện về Đôi Mắt thì thấy mình bị khựng đề tài . Dễ gì phải chịu thua - Tôi viết mail gửi cho nhóm bạn viết để cầu cứu .


                                Thư gọn,ngắn :


                               " Ê ! Tụi nhỏ. Anh đang bón đề tài viết về  " Đôi Mắt " - Eh !  SoS !  "




                                Chiều ,đi làm về - Thấy :






                                1. ĐÔI MẮT .


                                  ________________________________

                                   @nguyênhạ




                                   Nhà sắp sửa dọn đi . Con bé được trao  cái nhiệm vụ dọn đống giấy tờ,sách báo .


                                Sắp xếp những chồng sách vào  các thùng giấy . Ở một quyển sách,bé thấy rớt xuống một cái phong bì nhỏ .


                                 Tò mò ,con bé mở ra đọc :



                                ... Ngày - Tháng - Năm ...



                                Anh ....


                                Em nghĩ là chúng mình không nên gặp nhau nữa . Em không nỡ nào phá đi và lấy đi tất cả những thứ mà anh đang có .


                                Chúng ta đến với nhau quá muộn màng . Ngày mai là ngày em ra đi .


                                Cám ơn chúng mình đã có với nhau những ngày quá đẹp . Cám ơn tình yêu anh đã dành cho em  .  "




                                Con bé đọc xong . Thấy mắt  bỗng cay và quyết định đốt lá thư tình ấy và không nói gì với mẹ mình . Bố đã mất rồi . Thà giữ yên như thế .




                            .. 2.

                            ÁNH MẮT -

                                    _____________________________________

                                       @nguyênsơn




                                  Trời khuya. Tiệc gần tàn . Ai cũng lục đục ra về . Tiếng cười nói vang vang ở góc sân vườn,tiếng xe rồ máy . Trung tiễn bạn bè ra cửa .


                                  Vợ  Trung đứng thu dọn ly tách , nhìn chàng :

                                 - Anh mệt không ? Lái xe đuợc không ?


                                 Chàng ngó lên  bóng đèn trên trần nhà :

                                - Em ! Hãy cho  Trung một cơ hội .


                                 Đàn bà  khóc :

                                - Tình yêu đã chết nguội từ  mấy năm nay rồi anh . Em chờ câu trả lời của anh và em quyết định .


                                Ném cái nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy cánh lưng của bạn mình . Chàng lắc đầu :


                               - Đừng em  . Trung là người chồng tốt , anh ấy không có tội gì .


                                Chàng quay vội đi để khỏi nhìn thấy ánh mắt của người đàn bà đang yêu mình .




                               ...


                            3.

                                MẮT MUỘN TÌNH MƠ

                                ----------------------------

                                Trần. K . Sơn




                                Ở người đàn bà,tôi thích nhất  là ánh mắt . Mắt biết vui khi cười. Mắt buồn buồn khi biết khóc .



                                Ở nàng ,tôi không tài nào đoán được là nàng vui hay buồn.  Nàng mù lòa . Nhưng tôi đã nói với nàng khi nắm lấy bàn tay mềm :


                               - Anh là đôi mắt của em . Em cứ nắm lấy bàn tay anh   ở cạnh em . Chúng ta cùng đi .






                                4.   MẮT XINH
                                      _____________________________________




                                 Tôi nhắc nhở nàng :


                                - Bé đừng thức khuya - Hại mắt bé .


                               - Kệ em !



                                 Tôi khuyên nàng :

                                - Ngủ  sớm ,em . Sáng đừng nằm nướng .



                               - Kệ em !




                                Tôi không nói gì nữa . Ừ thì kệ . Mặc kệ em . Chỉ tại là anh yêu em .



                                 5.


                                 LIVE SHOW

                                 ___________________________________
                                    nguyễnthịLoanPhiên - Cali



                                " Anh !


                                 Đừng ép em viết theo cái chủ đề  mà anh đã " ra lệnh "


                                Hứ !


                                Em là kẻ ngang tàng không chấp nhận điều lệ . Em muốn viết gì thì em viết . Tại sao viết về " đôi mắt " ?


                                Người ta bỏ tiền đi sửa mắt,cắt mắt thì kệ  ngưòi ta . Mắt sửa thì dẫu có đẹp cách mấy thì cũng  là nhờ dao kéo .


                                Em thích những gì tự nhiên . Trời cho sao để vậy .


                                Xời . Mắc chi phải viết về  đôi mắt .?







                               ...
                               
                             
                             
                             
                            #89
                              dang son 18.10.2013 15:33:04 (permalink)
                              .
                               
                               


                                 THƯ TÌNH CỦA THẰNG DU CÔN .





                                ______________________________________________________________







                              Đó là một thằng trẻ loại hyppy có vẻ du côn . Nó đưa  cho tôi xem lá thư tình của nó . Nó nói :



                                - Trong khi ông đọc ,tui đi đái cái nha ông ?



                                 Tôi gườm nó vì thứ ngôn  ngữ không nhã nhặn của nó . Tôi gọi  hai ly cà phê cho nó và cho mình.


                              Ngồi đọc :



                                " ...   ... "




                                 Đọc chưa hết nửa tờ thư thì thằng nhóc trở lại bàn . Nó vén  mái tóc  nhuộm vàng khè khè . Nhăn nhở :



                              - Sao ? Ông thấy sao ? Tui viết được hông ?




                                 Đẩy ly cà phê cứt mèo cho nó,tôi nhăn mặt :


                              - Mày viết thư tình như chó mửa . Con ạ !


                              - Sao ? Ông chê à ? Tui viết kiểu thật tình . Có sao nói vậy mà .



                              - Tao khuyên mày đừng gửi  lá thư này cho con bé ấy . Nó sẽ bỏ mày .


                              - Tui cũng đang muốn nó bỏ tui .


                              - Vì sao ?


                              - Vì tui đang nghía con em nó . Con nhỏ í đẹp quá cỡ . Chỗ nào cũng đẹp . Ngó mê tơi .



                                 Tôi ực ly cà phê đắng nghét . Lắc đầu hết ý kiến . Thằng lõi này là một học viên của tôi trong lớp kịch . Té ra nó  chạy theo một lúc cả hai chị em trong lớp . Thằng này đang có mộng thành nhà văn viết kịch và đóng phim .




                              Tôi bảo nó khi bắt nó trả tiền hai ly cà phê :


                                 - Tao sẽ không bao giờ đọc văn của mày  nếu mày ra sách .Tâm hồn của mày bẩn  lắm .


                                 - Oh ! Oh !




                              Tôi đẩy ghế,bảo nó đừng học khóa kịch nghệ nữa . Nếu cần phải viết một lá thư tình,tôi không viết như nó .




                              Buổi chiều đang nổi gió .










                              đăng sơn.fr
                               
                               
                               
                               
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 15 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 224 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9