.
ĐỂ CÓ CHỖ MÀ T Ỏ T ÌN H . .
Lá thư tình thứ ....
Em -
Đã hơn 2 ngày, em bỏ rơi anh
NHững cơn bão vẫn chưa tan . Ở Luân Đôn, trời ngập rũ nước . Ở PaysBas trời mưa không dứt để mưa về thăm Paris
Québec trời ngập tuyết .
Và anh , anh ngập nhớ nhung ở từng quãng xe chạy trên đường dốc .
Anh cần hơi ấm ở bàn tay em . Cần một dòng chữ nhỏ của em .
Vậy mà - Đã hơn hai buổi đêm đen đặc .
Chẳng lẽ anh làm cơn giông để em biết là anh nhớ em ?
..
Khi EM TRỞ VỀ
Vừa hết cơn bão thì em trở lại .
Anh lặng thinh, lặng thầm như mặt hồ yên lắng .
Em trở lại như người bộ hành, dừng lại bên hồ nước, em xõa tóc, cúi lưng nhặt những viên sỏi và ném xuống mặt hồ .
Mặt nước lăn tăn, gợn những vòng tròn với thứ âm vang .
Anh nghe ngóng bước chân em trên bãi cỏ có chút nắng trở về .
Mọi sự trở lại đều có nguyên nhân rất riêng của chúng .
Và anh biết vì sao em trở về bên anh .
Ngồi yên cạnh nhau . Hãy để anh im lặng, lắng nghe tiếng lá, tiếng gió vờn trên từng lọn tóc của em .
Hãy để anh dịu dàng hơn những ngày xa vắng kia .
Hãy để anh nếm mùi tóc ngòn ngọt nơi em và anh biết anh cần em .
...
CHO ĐẾN KHI NÀO ...
Ít khi anh đặt một cái tựa trước khi viết xong bài vì ngại mình bị đóng khung tròn lỏn trong cá itựa mà khó thoát ra .
Vậy mà chiều nay, chưa biết viết lá thư tình lần thứ ..... sẽ ra sao mà đã xảnh xẹ đặt cái tựa thật kỳ khôi . " Cho đến khi nào ? " Khi nào là sao ? Là gì mới được kia chứ ?
Sẽ viết thật vui hay thật buồn ? Nếu em muốn đọc chuyện buồn thì hãy làm anh buồn đi, anh sẽ có chuyện mà viết kiểu buồn . Buồn sẽ ra sao ?
Giả vờ thử đi .
Giả tỷ em gửi cho anh vài hàng chữ để chấm dứt mối tình - Viết thử đi, dù chỉ vọn vẹn vài hàng chữ :
" Anh !
... ( ------------------------------------------------------------------ ... ) "
Xong rồi - Đọc xong rồi trong vòng chỉ vài giây . Anh có 2 cách để trả lời em và để em tự quyền chọn lựa :
1 - Ừ, thì là như thế . Muốn chia tay, muốn đi thì cứ khăn gói đi . Anh không giữ lại em .
2 - ( Cách này đáo để và mùi mẫn hơn )
" Em -
Anh không phải là ông thánh để hoàn toàn có những tính tốt . Không là cậu hoàng tử trong chuyện cổ tích dụ ngọt con nít . Anh chỉ là anh . Không là một hình thù người máy . và em biết rõ là anh có nhiều tật xấu, nhất là cái tôi hay lèo nhèo .
Chẳng hạn như sáng hôm qua, anh ghé nhà băng ở bưu điện, đứng sắp hàng chò gửi tiền vào công băng, bà nhân viên bưu điện chỉ tay vào cái máy tự động .
Hỏi bà : Chuyện lạ . Thường thì ở quầy thu ngân, họ thu tiền và làm giấy chứng nhận .
- Bây giờ kiểu mới, họ dùng bằng máy, ông cứ việc nhét tiền vào máy, ấn nút, tự động .
Hỏi bà : Chuyện lạ . Thường thì ở quầy thu ngân, họ thu tiền và làm giấy chứng nhận .
- Bây giờ kiểu mới, họ dùng bằng máy, ông cứ việc nhét tiền vào máy, ấn nút, tự động .
Anh gầm gừ, hầm hừ : Như vậy ằ trong tương lai, các nhân viên sẽ đăng ký thất nghiệp hả bà ? Không thấy bà ta gật hay lắc . Hình như cái ám ảnh bị robot chiếm việc làm đang là một sự không thể chối cãi . Đi đến đâu cũng thấy máy tự động, từ cây xăng, từ quầy hàng chợ búa .
Anh lững thững ròi nhà bưu điện với vài ý nghĩ chẳng có gì vui .
Bây giờ trở lại cái chuyện lẩm cẩm , chuyện giả tỷ giả vờ như em đòi ra đi, bỏ anh .... Anh trở chứng đổ nhựa lì, cạu cọ ( vì không phải là thằng người máy ) , anh muốn nói với em :
- Muốn đi đâu thì đi, cứ dọt . Chẳng lẽ tôi quỳ xuống và nức nở ỉ ôi như thằng bé tí thèm sữa mẹ, nhếu nháo khóc .
Ừ thì em đi . Khi em đi, tôi sẽ dùng một chương trình mới nhất để xóa bộ nhớ .
đăng sơn.fr
- viết lúc muốn bạo tàn .