Rằng hay thì thật là hay!...
Chuyện Tổng Thống Mỹ Obama đến thăm VN đã được bàn đến qua nhiều khía cạnh khác nhau. Đến như "ăn chả bún" cũng được bàn đến, cái bắt tay cũng được diễn giải chi tiết (Dĩ nhiên, cái "dở" cũng được nói đến). Nhưng về cái hay thì thật là "Rằng hay thì thật là hay!..."...nhưng Trước khi nói đến sự trái ngược, người viết nhân đây cũng muốn nói đến ý riêng của mình. Sau sự kiện đó, tôi có bài thơ như sau: Cái kéo Cái kéo rất đặc biệt Chỉ nước tôi có vì chính quyền sử dụng nó thường xuyên nên bọn chúng đã trở thành chuyên nghiệp Vừa rồi... Mấy ngày qua Obama thăm nước tôi Một phóng viên rọi ống kính vào biểu ngữ bầu cử Phóng viên này bị chận đứng "tác vụ" ngay tức khắc Cái kéo
rất đặc biệt
Chỉ có tại một đất nước xa xôi nơi Bắc Mỹ
đất nước này được lập nên không quá ba trăm năm
Đất nước đó bị bọn Cộng Sản gọi là đế quốc
Vừa rồi...
Đế quốc đến thăm
Khách Obama không nói gì đến thiên đường tư bản
Chỉ nói về bầu cử và tự do báo chí
Làm được thế lòng dân tin sẽ lên cao vút
Thôi nhé...
Diễn biến hòa bình
của thế lực thù địch, bài này nên chấm dứt
Lịch sử của nước mình đã mấy ngàn năm tuổi
Văn hóa nước mình không kém họ, cũng chẳng thua
Cuộc chiến
Hai miền Nam, Bắc
Giết bao nhiêu người, tàn phá cả giang san
Muốn thống nhất lòng người đừng giở trò giả dối
Bầu cử đàng hoàng, báo chí tự do phải là đích đến
Lòng người...
vũ khí sát thương
Hai thứ này cùng đi cùng hỗ tương cho kết quả tốt nhất
Bọn giặc thù phương Bắc bấy lâu nay đã sợ
Hãy giữ vững chí quật cường của cha ông thuở trước
Cái kéo
xích lại gần nhau
của cựu thù khi trước
sẽ tốt hơn cái búa, cái liềm của nước bạn ác gian
sẽ bảo vệ đất trời, giang sơn của tố quốc
Hãy nhớ sự thật kim cương này...
hơn là 4 chữ tốt và 16 chữ vàng
của bọn Đại Hán bá quyền bành trướng Bắc Kinh
(Đặng Quang Chính)
Chiến tranh VN được "bức tử" vào năm 1975, để chuyển trục sang "làm ăn" với Trung Quốc (thật ra, tiến trình đó đã bắt đầu từ những cuộc "đi đêm" của Kissinger để tiến tới việc đi thăm Tàu của Tổng thống Mỹ, Nixon). Việc làm ăn "bẩn thỉu" đó (cắt đứt sinh mệnh của một quốc gia) chỉ giảm bớt mức độ dơ bẩn vì dù sao đất nước này đã có hơn năm chục ngàn người lính đã chết vì tham gia cuộc chiến VN). Nhưng, sau vụ thảm sát tại Thiên An Môn, Bắc Kinh, dù Mỹ đã cấm vận Tàu, việc đó chỉ làm như cho có lệ. Thật vậy, không bao lâu sau, việc làm ăn được nối lại, như đã không có gì xảy ra trước đó. Rồi nước Mỹ xoay vần với vụ 11.09 (làm sập tòa nhà đôi tại New York) đưa quân đội sang Afghanistan, vì muốn bắt (giết) được kẻ đã gây kinh hoàng cho đất Mỹ. Nhưng lại nói rằng, Mỹ đem quân qua đất nước này vì muốn dân chúng nước này có được dân chủ như các nước Tây Phương. Hiện nay, loạn quân Taliban ngày càng có ảnh hưởng nơi các tầng lớp dân chúng tại xứ này. Nay mai, nếu có sự hợp nhất của hai lực lượng trong quốc gia đó, cũng có thể chính nước Mỹ cũng là một trung gian hòa giải. Và đất nước kia có thể "Mèo lại hoàn mèo"!. Gần đây, cựu Thủ tướng Anh, Tony Blair, đã xác nhận việc tấn công Irak có một số sai lầm. Phía Mỹ, không thừa nhận công khai, nhưng rõ cũng mắc sai lầm, khi đưa một cái gọi là chính phủ lưu vong Irak về nước, thay thế Sadam Husein. Rồi Mỹ cũng rút quân lực của mình về nước, để lại một Irak tự cứu chính mình. Từ năm 1990 trở đi, Mỹ có chiều hướng quay lại VN. Để VN trở thành một tiểu bang Mỹ?. Không. Tìm kiếm dầu hỏa?. Không. Khai thác một loại tài nguyên mới nào đó của VN?. Không. Và giả dụ, VN có lệ thuộc Tàu do Hiệp ước Thành đô (Mỹ không biết gì về Hiệp ước này à?!. Không có chuyện đó)... điều đó có ảnh hưởng gì đến Mỹ không?. Không. Mỹ vẫn có thể làm ăn buôn bán như lâu nay đã từng buôn bán với Hồng Kông. Nhưng, sau khi Tàu đã tạo nhiều cản trở bất lợi cho Mỹ, qua những xây dựng, bồi đắp các đảo nhân tạo ngoài khơi của VN, mở rộng biên giới của Tàu trên không và ngoài khơi Thái Bình Dương...gây cản trở việc di chuyển hàng hải của Mỹ; bấy giờ, Mỹ mới "chuyển trục" về Đông Á. Để tạo sự "chuyển trục" thuận lợi, Mỹ đã qua nhiều cách thế, đáp ứng sự đòi hỏi của VN một cách hơi quá đáng. Một trong nhiều bằng chứng là việc đón tiếp Tổng bí thư đảng CSVN tại Mỹ...và khi đến thăm VN, chấp nhận một nghi lễ không cân xứng (nếu so sánh với cuộc viếng thăm VN của Tập Cẩm Bình). Nói chính xác hơn, Mỹ chấp nhận được tiếp đón bởi những nhân vật lãnh đạo đảng CS, chưa chính thức có chân trong chính quyền (cuộc bầu cử chưa diễn ra). Ngoài ra, trong bài diễn văn tại Hà Nội, một trong những ý nhượng bộ là, để mặc chính quyền độc tài toàn trị đó tự tung tự tác trong vấn đề nội bộ của mình. Điều đó thể hiện rất rõ qua việc làm ngơ, để chính quyền VN cấm cản các nhân vật thuộc các "tổ chức dấn sự" tại VN, không thể đến họp mặt đầy đủ với thượng khách. Mỹ đã "kéo" chế độ độc tài toàn trị tại VN về phía mình, một cách thế hơi chậm; so với việc bành trướng ảnh hưởng của Tàu tại VN. Rõ là, Mỹ đã "kéo" một kẻ thù trước đây, nhích tới phía mình. Đó là điều hay!. Nhưng, e ra hơi muộn... và "Nghe ra ngặm đắng nuốt cay thế nào"!...
Đặng Quang Chính 17.06.2016
22:39