Những con rắn trong giỏ lươn
Không phải tình cờ hôm nay tôi mới gọi đến người Cựu hội trưởng Hội người Việt tị nạn (HNVTN) Na Uy. Trước đây, trong một lần nói chuyện (cũng qua điện thoại)
tôi được hứa sẽ nhận được bài viết của cô ta...nhưng đợi lâu không thấy, nên muốn xem sự việc đã diễn tiến đến đâu. Cô kể là cô phải tự động gọi lên cơ quan phụ trách việc ghi danh các tổ chức, đoàn thể đã (đang và sẽ)
hoạt động trong đất nước này. Nhóm đó, dù là mở một cơ sở làm ăn (tiệm, quán...)
điều hành một dịch vụ (công ty, xí nghiệp...)
hay cả có tính chính trị (Hội đoàn, đảng phái...v..)
đều phải kê khai việc làm của họ đến một nơi có tên gọi là Brønnøysund (miền Trung Na Uy).
Nếu không làm thế, sau này, nếu có chuyện gì liên quan đến tiền bạc của Hội NVTN mà dù cô không dính líu vào, cô cũng phải nhận trách nhiệm, nếu tên cô ta còn trong danh sách của HNVTN. Tội nghiệp!...Lúc còn đương kim Hội trưởng, cô ta phải lăng xăng mọi việc, nhưng về tiền bạc lại hoàn toàn không biết gì!. Người đảm nhiệm công việc đó trước cô, tên HP, sau khi bàn giao, lại chẳng cho cô ta biết gì về tình hình tài chánh của Hội cả. Lúc Hội mời cô luật sự KN nào đó bên Úc qua nói chuyện, cũng chẳng phải ý của cô. Nhưng cô KN được L.Mục Hải giới thiệu. Ông L.Mục Hải biết đến cô K.N qua bác sĩ Huấn, là người thân cận. Lúc cô luật sư này rời khỏi Na Uy, HNVTN giúp lộ phí khoảng 500 Kr. Nhưng bao thư do cô Cựu Hội trưởng (tự lấy tiền túi)
lại thêm một khoản khác không nhỏ! Nghe cô nói đến đó, tôi cho rằng, chuyền tiền bạc từ người hảo tâm, dành cho những người có lòng với việc chung, không phải là việc đáng để người đã giúp tiền bạc kể ra. Cô cựu HT không phản đối. Nhưng trường hợp cô K.N, nếu rơi đúng vào trường hợp của L.sư Trịnh Hội trước kia; thật đúng là những "con rắn" đã mang lốt lươn mà mọi người chỉ mới biết rõ gần đây (*) Cô ta đồng thuận với ý của tôi. Nhưng, trong một buổi họp mặt trước đó khá lâu với bà Trần Diệu Chân, MT Việt Tân, (sau đó mới là cuộc họp mặt của L.sư K.N)
những câu hỏi của cô đưa ra (theo lời thuật lại của cô)
tôi chẳng thấy có tác dụng gì nhiều. Chẳng hạn như câu hỏi, tại sao ông Hoàng Cơ Minh chết đã lâu mà 14 năm sau mới làm lễ giỗ cho ông ấy. Câu hỏi, thật tình "lạt như nước ốc"(!) vì người ta đã ăn ốc, đã đổ vỏ mà giờ này mới hỏi họ đã ăn ốc chưa. Cũng giống như lối nói của Luật sư N.Tâm, khi được chương trình phố Bolsa phỏng vấn vào ngày 30.04 vừa qua. Ông N.Tâm nói như chỉ trích việc làm giỗ trễ nại của MT Việt Tân với cái chết của ông Minh. Lối chỉ trích đó thật ra cũng chẳng qua như đánh gió mà thôi! Câu nói của cô cựu Hội trưởng, tuy "lạt"...vì mất thời gian tính, nhưng cũng làm rõ phần nào sự thật về VT. Tuy nhiên, vì hiện diện tại buổi họp không với tư cách Hội trưởng HNVTN, nên câu hỏi của cô kém trọng lượng. Kể lại chuyện, nghe ra thì như thế, nhưng công tâm phải nói là, cô đã hăng hái và thành thật quá đỗi!. Có lẽ vì trước khi nhận ra tranh cử Hội trưởng, lúc đó, cô không nhận ra rằng, cái gọi là HNVTN của cô HP chuyển lại cho cô, chẳng qua cũng là người đã do Mặt trận VT gài vào trước đó. Mà cũng đâu có phải chỉ một mình cô HP. Cô cựu HT như con lươn trong giỏ rắn mà cứ ngỡ những người khác cùng làm việc đều là lươn như cô ta cả!... Tại sao có chuyện gì nghe lạ thế?...Quay trở về xa xưa, cũng hơi có vẻ làm chuyện "bứt dây động rừng". Nhưng, không làm thế, người nghe sao hiểu thấu câu chuyện. Khoảng năm 1990, MT Việt Tân theo kiểu hăng hái, chẳng hạn, như bên Mỹ, đã có người bắn một kẻ đi du lich về VN. Bên Na Uy, nghe kể lại, VT làm như sẽ "cấm vận" những người đi theo cách đó. Nói như thế là nhẹ, chứ cách họ làm có lẽ (khi làm được)
sẽ thua cách bên Mỹ chút ít nào đó thế thôi. Từ khoảng 1995 trở đi, vì nhiều lý do, hoạt động của Hội NVTN có chiều hướng đi xuống. Ông M. do hăng hái, nên đứng ra gánh vác. Sự nhiệt tình này, nói cho ngay, có phần cũng vì sự lên tiếng hỗ trợ của những người trong nhóm VT (dĩ nhiên, những người này là những người không lên tiếng rõ ràng là họ đã từ bỏ tổ chức này...hay chỉ "nằm im" khiến mọi người ngộ nhận là họ đã thấy sự tan vỡ trầm trọng của đảng này, nên không cùng chung hoạt động nữa).
Tuy nhiệt tình, nhưng tình trạng Hội gần như tê liệt, vì những người đứng ra trong Ban điều hành để hỗ trợ là người của VT, nên họ phải làm theo ý của tổ chức. Ông M. có lẽ thấy ra điều đó nên không chịu bàn giao cho ai cả. Một cuộc vận động tái thành lập Hội NVTN được đề xướng. Ký tên trong đó nào là đoàn Thanh niên Phan Bội Châu, Giáo dân chống Cộng (hay mang tên tương tự)..v..v.. nhưng xem ra toàn là các nhóm vệ tinh của MT VT. Công việc chính đáng như thế làm sao có thể các linh mục, các nhà sư (đại diện cho Công giáo và Phật giáo)
lại có thể làm ngơ!. Họ nhảy vào. Do đó, một số "nhân sĩ" (theo lời mời trong thư của Ban vận động)
cũng nhào vào tham gia. Trong đó có ông K. (một sĩ quan cấp tá quân lực VNCH).
Ông này cũng chẳng muốn ai gọi lại chức vụ của mình trước kia. Hồi đó, Ban vận động vì cần người, theo như cầu muốn có một Hội người Việt dưới ảnh hưởng của họ, nên khi mời tham gia, chữ "nhân sĩ" được họ dùng thoải mái. Nhưng, đến giờ này, cứ nhìn vào sự tham gia của ông cựu sĩ quan cấp tá đó, chúng ta thấy chữ đó được dùng không sai. Mọi hoạt động trong Hội Người Việt, Hội Cựu quân nhân đều có sự tham gia của ông. Ông không nhận một chức vụ nào cả. Buổi họp nào của một trong hai tổ chức đó đều có sự tham dự đầy đủ của ông. Chữ "Nhân sĩ", ít ra là đúng trong trường hợp của ông ấy. Ông ấy có một địa vị trung-cao trong QLVNCH trước kia, không lẽ ông ta lại thân Cộng. Thật đúng là ông ta không thân Cộng...nhưng tổ chức chống Cộng "trá hình"...không biết ông ấy có biết hay không?!.... Rồi nghe đâu, ông có chân trong Ban cố vấn của một Hội NVTN (Người Việt tị nạn) mới. Ông Hội trưởng mới là đoàn viên của MT VT trước kia (nhưng cho đến lúc có cuộc vận động thành lập một Ban vận động, một số người hỏi anh ấy có còn là người của VT, câu hỏi đã không bao giờ có được câu trả lời thỏa đáng!).
Anh này lúc ấy tuổi tầm trung niên nên thành phần Ban đại diện nói chung là trẻ. Dù có trẻ đến đâu nhưng nếu chỉ là thiểu số trong đám đa số toàn là người của VT thì cũng chỉ đành làm việc theo ảnh hưởng của nhóm VT mà thôi. Đến khi lập Ban vận động gây quĩ xây tượng đài tị nạn, công cuộc này lại càng ồn ào, sôi nỗi hơn việc vận động tái thành lập Hội NVTN trước kia!. Hội PG lần này mướn hẳn một hội trường để kêu gọi sự gây quĩ. Số tiền quyên được ít ra lên đến cả hàng trăm ngàn tiền Na Uy. Họa đồ xây dựng có hình Hoa sen, một biểu tượng mà bên VN trong năm trước đó đã quảng bá (theo họ)
lên tầm quốc tế! (chắc vì có nhiều "nhân sĩ" trong vụ vận động này, nên chẳng ai thấy một sự trùng hợp như thế)
Sau đó, không biết vì lý do nào, có sự tranh cãi trong việc hoàn thành dự án trên. Buồn cười!...vì bao tiền bạc, thời gian được tiêu phí chỉ đem lại một tượng đài mà người Việt chỉ đến đó chiêm ngắm, chứ hàng năm không được làm lễ tưởng niệm chính thức chi cả!.... Không biết do nhiều người đã thấy được sự thật nên dù Hội mới (được tái lập)
có Hội quán hẳn hoi nhưng sự hoạt động của Hội cũng chỉ mang tính cầm chừng. Có lẽ "Kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra". Chẳng hạn, qua việc tượng đài (gần nhất)...
hay qua bao nhiêu năm nay (42 năm rồi!)
qua sự thành lập biết bao tổ chức (thực chất là VT)...
và biết bao nhiêu sự cống hiến tiền bạc, công sức của nhiều người...rốt cuộc, chỉ là một sự củng cố vị trí, thế đứng của MT VT trong sinh hoạt của Cộng đồng mà thôi. Nhưng nhóm này có thật sự chống Cộng hay không... có lẽ thời gian đã trả lời phần nào!... Trong sự hoạt động cầm chừng đó, có lẽ họ thấy cần đem một bộ mặt mới vào trong Hội, để lôi cuốn giới trẻ dễ dàng hơn hay sao, một sự bầu bán mới được thực hiện. Lần này, cô K. con ông cựu tá K. theo tinh thần cha mình, sẵn sàng phục vụ quyền lợi chung của Cộng đồng, nên đã dấn thân vào chức Hội trưởng. Tinh thần "Nhân sĩ" đã được thực hiện trở lại với người con. Con dân một nước phải có trách vụ và quyền lợi của người công dân đó. Một thành viên của một Cộng đồng cũng là một dạng khác thấp hơn mà thôi. Nhưng thiện chí của một người, có thể nào cùng cộng tác với những thành viên khác trong một Ban chấp hành, khi đa số là người của một đảng phái, một phe nhóm mà người Hội trưởng không phải là thành viên của họ hay không...?! Hỏi tức là trả lời. Bởi, nếu sự cộng tác tốt đẹp, Hội NVTN không thăng trầm như lâu nay. Tình trạng giống như của cái đảng gọi tên là VT. Nếu họ thực sự chống Cộng, việc đầu tiên họ phải làm là củng cố sức mạnh đoàn kết của cả Cộng đồng, chứ không phải củng cố vị trí của họ trong Cộng đồng, bằng cách duy trì ảnh hưởng của mình qua những chiêu thức rập khuôn của đảng CS. Có hai điểu cô ấy nói trước khi cuộc nói chuyện chấm dứt, có lẽ khiến không những người viết, mà kể cả những người nghe đều băn khoăn nhiều ít là (1)
Ở đâu không biết, ở tại Na Uy này, những người đảng/đoàn viên của MT VT đều dấu mặt. Nếu họ tự hào về việc họ làm, họ không chọn thái độ im lặng khi người khác hỏi về vai trò của họ trong tổ chức VT. Bây giờ, VT mới thành lập một nhóm khác, có tên là "Hùng sử Việt". Nhóm này định mời ông Tướng Lê Minh Đảo qua đây nói chuyện, nhưng không biết vì lý do gì, ông ấy đã từ chối (2)
tình hình hiện nay tại VN rất cấp bách, những biện pháp lâu nay chẳng có kết quả gì. Chỉ có "Cảm tử quân" mới là biện pháp may ra cứu vãn. Không biết ý tưởng này do đâu mà ra, nhưng nếu ai đã nghe ông Lý Thái Hùng nói chuyện vào ngày 30.04 vừa qua, có lẽ họ sẽ cho là ý tưởng của cô cựu Hội trưởng này có vẻ thực tế hơn là của ông Đảng trưởng kia!... Câu kết luận (2)
của cô được sự tán đồng của tôi, vì đó là chủ trương lâu nay của tôi. Khi chiến đấu (không phải là tranh đấu nghị trường) nhất là chiến đấu chống lại sự đồng hóa của Tàu đỏ theo kiểu xâm thực (qua bọn Thái thú trá hình),
không thể nói đến các loại lý thuyết trên sách vở, trong có có chiêu bài "Bất bạo động để tháo gỡ độc tài". Không thể giải quyết được sự việc theo kiểu ngồi trong Quốc hội biểu quyết khi cái vòng độc tài toàn trị càng ngày càng được xiết chặt bởi gọng kềm của Tàu, Nhưng nói tổng quát, tôi không tán thành thái độ "nhân sĩ" kiểu chung chung của ông cựu tá nói trên. Nếu ai thấy được bộ mặt của một nhóm/tổ chức không thật sự tranh đấu cho quyền lợi chung (chỉ củng cố vị trí của riêng nhóm/đảng mình)
họ phải chọn lựa, hoặc bằng cách thành lập một nhóm mới....hay ít ra, họ không tham gia vào các hoạt động của nhóm mà mình đã thấy được bộ mặt thật của họ. Đó mới là cách nên làm. Chúng ta không nên để chúng ta trở thành một hình nộm cho những kẻ gian xảo sử dụng. Họ dùng những hình nộm làm trung gian, để lôi kéo những người khác, đứng vào hàng ngũ của họ. Và, không nên tự mình làm mình "tội nghiệp" -được thưong hại- khi tự mình trở thành con lươn trong một giỏ đầy rắn (!) ...khi sẵn sàng làm việc với bất cứ phe, nhóm nào, chỉ vì họ hô hào là họ chống Cộng! Đặng Quang Chính 04.06.2017
15:11
* http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=871604