(CÁI TÔI) CÁI ĐÁNG GHÉT thái san
CÁI ĐÁNG GHÉT thái san Sau khi cõng em thoát khỏi vòng “tiêu thổ kháng chiến của Pháp” ngay chân cầu đá Quần Phương và sau khi hưởng sự lạ của buổi sáng (mặt trời bay khắp nơi như bươm bướm có thể đậu vào vai vào áo mọi người) thì ngay sau ngày đó đi hẳn khỏi Hải Hậu và lên Bùi, đi bộ suốt. Và rồi đi lên thành phố Nam Định luôn vì có lẽ ông già đã quen các cha yphanho lâu rồi. Tên thật là Lương-Viết-Khải sinh ngày 13 tháng 05 năm 1941 tại Hải Hậu Nam Định Vào nam năm 1954 theo cha Cao Mộ đi máy bay trong lúc nhiều người phải đi tầu há mồm do dòng Chúa Cứu thế sau khi bố vừa ra khỏi nhà máy chai Nam Định Lý do là nhân viên của dòng coi kho nhà thờ Khoái đồng. Trong túi mang theo sẵn vài cái như cục đá mài dao cạo, sách thuốc, cái liếc dao cạo. Vào đầu tiên ở Bệnh viện Hùng Vương sau qua BV tâm trí Biên Hòa và phân phối theo cha Lương tri Thức về cây số 14 rưỡi tức bên cạnh xứ Thanh hóa và Tân Thành sau này. Ngày đầu tiên ở bạt do chế độ Mỹ thân tặng rồi phân phối thức ăn và uống. Nhà tôi kết thân bốn gia đình là Bố Kha, Ô Đĩnh, Ông bà Hãn, Bà Hồng (chị Ô giáp Phu) may quần áo Bốn gia đình kết thân sống chết với nhau. Mọi người phải xác nhận cái suối chỗ ông chú Lãm (trùm Lãm) là Suối rừng tên và bây giờ là nhà của ông Đệ, và bà Lý em Na trước ở đấy. Xuống sâu khoảng nửa cây số ql1 nữa bên phải là Suối cúng, nơi đã từng cùng mẹ tôi gánh thường ngày từng gánh để ăn uống cho nhà. Những ngày tháng sống theo các cách học của thầy giáo Ky cho đến khi đi học trên Thánh Tâm và rồi theo học Phan Chu Trinh Biên Hòa ngã ba của Thầy giáo Thái anh vợ Ông phần Băng Bà Nhu Bùi chu nhà ở Tân Mai con là đại úy bờ sông Lạc An. Gia đình sống và ông Kha buôn bán cây Cừ với (Khiết dốc mơ) để sống, bên cạnh ông bác họ lừa đảo và rồi sau đó vay trả con ông Khiết bị xe chở be quất đuôi và chết, chính tôi lấy quần đùi kéo che bộ ruột lòi ra cho chết xong.
Nhường nhà cho bà mẹ thằng Mấm và bà Cư từ campuchia về Và cùng một số bạn bè thành lập các hội Hiệp hội Thánh Mẫu Tâm Thiếu niên do cha Hiểu chủ trì trong thiên chúa giáo và đi lễ nhà thờ như mọi người cho đến ngày trong năm đi quân dịch, Tôi, Huấn, kiều đi vào lính vì ở xứ Bùi chu cũng quá đáng, bọn cán bộ ấp VNCH cũng làm tiền sớm. Cả ba làm đơn ký giả chữ ký của cha mẹ bằng cách ký thành dấu rồi ký chính đăng vào TQLC nhưng đi qua ngã tư Vũng tầu thay đổi đi vào biệt kích mỹ cái thứ lính không tên bèn vào thẳng ở Long Thành. Tôi nói với thằng Huấn: -Mai ngày mày lấy con Nhắt thì tao viết bản nhạc. -Lấy tên là gì gam gì? -Gan la trưởng. -Còn tên nhà văn lấy (thanh xâl). -Sao lạ kỳ quá zẩy? -Thế mày nhớ ai. -Con Ông già bánh cuốn đó. -Thế là thằng con nhà Rao là San. -Ừ thì zậy đó. Mà mày còn mê tên Thái nữa mà??? -Đây là mới nhập ngũ đợt một tức mới có Khải, Kiều, Huấn còn đợt hai là Thứ, Thách, Kiến, Giá Tình Tân Bắc. Mải sau này nhớ ra thằng San con Ông Rao bán bánh cuốn thì đặt lại là THÁI SAN. Viết ba bản nhạc theo điệu gam rê trưởng nhưng sau đó vất đâu chẳng biết. Nhân dịp sau ngày Sơn (chột) bắt tôi lúc đi lấy trống khẩu kiệu. Hắn nhốt tôi trong căn nhà ba gian ngay cạnh nhà thờ, lúc đó tôi vừa xa nhau khi thằng Tiên em của Đức phó về Sài gòn. Lúc này ông già và vài ba người như ông trùm Thi, ông Đoán thành lập hội cầu nguyện thánh Phêrô gồm những người trong và ngoài xứ, tối đến tập trung và cùng cầu nguyện với nhau cho cùng ý tưởng bớt đau khổ, nguy hiểm cùng những kẻ trốn thoát CS. (còn nữa)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: