Má -- Thái Trí Hằng
-
29.05.2012 22:02:20
Mẹ, bây giờ là rạng sáng ngày 13 tháng 6, con tròn hai tám rồi.
Thời gian trôi nhanh thật, phải không mẹ?
Hai giờ hơn của một đêm hai mươi tám năm về trước, con thúc mạnh cho mẹ mấy cái, cơn đau chợt đến dữ dội, mẹ kêu tới đánh thức cả ba.
Ba đành chạy đến gõ cửa nhà bà mụ ở thôn bên cạnh giữa đêm hôm khuya khoắt.
Khi con còn nhỏ sức khoẻ rất kém, mẹ thử rất nhiều cách, nhưng trông con lúc nào cũng như sắp chết yểu đến nơi.
Vì vậy mẹ đành phải cầu viện thánh thần.
Đơn thuốc mà bà đồng kê cho, lại cần tới bảy con gián để dẫn thuốc.
Mẹ cắn răng, vẫn nghe theo ông trời, nửa đêm bắt lấy bảy con gián béo.
Cũng có lẽ là trùng hợp, con thuận lợi trưởng thành.
Nhưng mẹ luôn khuyên con không được đánh gián, vì bọn chúng có thể nói là ân nhân cứu mạng của con.
Mẹ ơi, con xin lỗi, con lại toàn lấy oán trả ân.
Mẹ sinh ra ở nông thôn, bảy tuổi đã bắt đầu chăn trâu, con rất muốn hỏi mẹ xem mẹ có biết thổi sáo không,
bởi vì cứ cảm thấy mục đồng không thể nào không có sáo.
Mẹ có tình cảm đặc biệt với trâu bò, vì thế con đương nhiên không thể ăn thịt bò.
Điều cấm này tận đến khi bùng phát bệnh tay chân miệng, con mới có cớ để phá giới.
Khi con ăn thịt bò, tuy con cảm thấy nó ngon hơn thịt lợn, nhưng con lại có cảm giác đang phạm tội bất hiếu.
Mẹ ơi, con xin lỗi, lần sau con không dám nữa.
Trước kia cứ đến sinh nhật con, mẹ lại nấu một bát bún chân giò thêm một quả trứng.
Thực ra con không thích ăn, bọn trẻ con trên ti vi đều được ăn bánh kem, còn được thổi nến, con rất ngưỡng mộ!
Sau khi lên cấp ba, con ở trọ ở ngoài, mười mấy năm nay, chưa năm nào con đón sinh nhật ở nhà.
Bánh sinh nhật càng ăn càng to, hát hò nhảy nhót uống rượu tụ tập đều có cả,
chỉ thiếu mỗi bát bún chân giò khi xưa từng ghét nhất.
Mẹ ơi, sinh nhật năm nay con chẳng muốn cái gì, chỉ muốn được ăn bún chân giò mẹ nấu thôi!
Mẹ ơi, mẹ cũng đã già rồi, ca phẫu thuật mười năm về trước, luôn nhắc nhở con rằng mẹ đã già yếu rồi.
Con hai tám rồi, chẳng làm nên trò trống gì, hai bàn tay trắng.
Mẹ ơi, mỗi lần nhìn bóng mẹ vất vả làm lụng, con lại thấy đau lòng.
Năm nay, con đón sinh nhật trên mạng!
Mẹ ơi, không có bún móng giò của mẹ, bánh sinh nhật và quà sinh nhật chẳng còn ý nghĩa gì.
Mẹ ơi, hy vọng kiếp sau mẹ lại sinh ra con.
Nhưng mà, mẹ nhất định đừng làm nghề nông nữa, con thật sự rất thích vị thịt bò.
Còn nữa, con cũng rất ghét gián, đừng bắt con ăn gián nữa nhé!
Thái Trí Hằng