Tiền Giang
-
Số bài
:
1563
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.12.2009
- Nơi: THÀNH PHỐ BẰNG LĂNG
|
RE: CHUYỆN BÊN LỀ
-
22.07.2012 17:52:56
Qua được bờ Bắc,Tôn Sĩ Nghị chỉ nghĩ đến sự an toàn của bản thân mình nên tàn nhẫn hạ lệnh cắt cầu phao khiến hai cánh quân của Hứa Thé Hanh và Trương Triều Long bị bỏ lại phía bờ Nam.Hàng vạn người ngựa,trong đó có cả các tướng chỉ huy,lại ùn ùn lao xuống sông để bơi sang bờ bên kia.Sông Hồng mùa Đông nước sâu,chúng lại mặc áo giáp nặng nề làm sao vượt qua được?Hầu như chẳng còn ai sống sót.Tất cả đều chết đuối.Sông Hồng trở thành mồ chôn tập thể khổng lồ vùi thây mấy vạn quân xâm lược.Duy Kỳ hay tin muộn vội dắt gia quyến chạy theo nhưng vì cầu đã bị đánh sập nên đành men theo bờ sông Hồng thoát thân.Vừa may có thuyền đánh cá không biết đây là ông vua bán nước nên ghé vào đưa Chiêu Thống và gia quyến qua sông.Chạy được sang đất giặc,Lê Duy Kỳ còn nhiều lần lạy lục Càn Long xin quân Thanh tiếp tục sang đánh Đại Việt để phục hận.Vì ngán Quang Trung Hoàng Đế nên Càn Long đã hứa lèo với Chiêu Thống nhưng lại án binh bất động,về sau lại công nhận Quang Trung là vua của đất An Nam.Tên vua bán nước buồn rầu sinh bệnh và chết trên đất giặc. Tôn Sĩ Nghị và đoàn tùy tùng bỏ chạy thoát thân khiến thành Thăng Long trở thành vô chủ.Sáng mùng năm tết,quân ta vào tiếp quản thủ đô.Lực lượng giặc giờ đây chỉ còn duy nhất tại đồn Ngọc Hồi.Nó chẳng khác gì một ốc đảo giữa trùng khơi.Tướng giặc Hứa Thế Hanh tinh thần hoảng loạn nhưng cũng lệnh cho Trương Triều Long và Thượng Duy Thăng đôn đốc quân sĩ,củng cố công sự phòng thủ để chống lại cuộc tấn công của quân Tây Sơn.Giặc cắm chông sắt và rải địa lôi dày đặc chung quanh đồn.Địch tập trung hỏa lực rất mạnh ở các hướng tấn công chính!Theo phán đoán của Hứa Thế Hanh,việc Tôn Sĩ Nghị rút quân chỉ là ý đồ chiến thuật,thế nào cũng quay lại tiếp cứu cho cánh quân đang bị vây hãm tại đồn Ngọc Hồi.Chẳng có chủ soái nào lại bỏ rơi một đạo quân lớn như vậy bao giờ.Dưới mắt nhà Mãn Thanh,Tây Sơn chẳng qua chỉ là một đám giặc cỏ mà thôi!? Theo kiểu chiến tranh cổ điển,lúc đầu quân Thanh mở cửa đồn,giục kỵ binh ra nghinh chiến.Chúng hy vọng cây đại đao trong tay Hứa Thế Hanh sẽ làm quân Tây Sơn khiếp vía.Nhưng thật bất ngờ,những con ngựa chiến đã quen trận mạc,không sợ gươm đao lại thất kinh khi đụng đầu với những thớt voi to lớn của đội đội quân áo vải.Kỵ binh giặc hỗn loạn khiến chúng phải chạy vào đồn cố thủ và dùng hỏa pháo bắn ra thật ác liệt.Hứa Thế Hanh mấy lần tung kỵ binh phản kích hòng phá vây nhưng đều bị tượng binh của vua Quang Trung đánh tan.Ba mươi ngàn quân tinh nhuệ của giặc giờ co cụm hết trong đồn và chỉ còn biết dựa vào uy lực của đại bác và lũy đất để chống đỡ. Nhận thấy hỏa lực địch rất mạnh,sát thương rất nhiều quân ta,vua Quang Trung cho người dùng rơm ướt tẩm bùn quấn vào các tấm mộc để đỡ đạn.Đại bác quân Thanh bị vô hiệu hóa.Một toán quân cảm tử gồm sáu trăm người chia làm hai mươi toán,trang bị đoản đao,tay cầm ván chắn quấn rơm ướt che mình,dàn hàng ngang áp sát chiến lũy,che chắn để đại quân Tây Sơn tiến lên giáp chiến.Quân Thanh không chống nổi nên vỡ trận,người chết như rạ.Đề đốc Hứa Thế Hanh,hữu dực Trương Triều Long và tả dực Thượng Duy Thăng đều chết trong đám loạn quân.Trong quá trình đào thoát,giặc dẫm phải địa lôi và chông sắt của chính mình chết nhiều vô kể.Một nhóm tàn quân trốn chạy về Thăng Long nhưng giữa đường gặp cánh quân phục kích của đô đốc Bảo tại làng Đại Áng đành phải trốn vào đầm Mực.Đô đốc Bảo tiến vào đầm Mực,tiêu diệt tàn quân Thanh đến tên lính cuối cùng. Đạo quân Vân Nam-Quý Châu của Ô Đại Kinh nghe tin các đồn thất thủ,không đánh trận nào đã dẫm đạp lên nhau bỏ chạy.Ô Đại Kinh được tên Việt gian Hoàng Văn Đông chỉ cho đường tắt trốn chạy về Tàu.Riêng trung quân của tướng soái Tôn Sĩ Nghị trên đường tháo chạy,bị quân Tây Sơn của đô đốc Tuyết và đô đốc Bảo chận đánh tả tơi tại Hải Dương và Phượng Nhãn.Giặc vứt bỏ cả sắc thư,kỳ bài,quân ấn chỉ mong sao bảo toàn được mạng sống.Đã nghèo còn gặp cái eo,Tôn Sĩ Nghị và Nguyên Nhiếp bị lạc đường,lộn hồn lộn vía cứ đi quanh co nhiều chỗ,chịu cảnh đói khát cả tuần lễ mới lếch được đến ải Nam Quan.Ra đi gần ba mươi vạn quân hùng hùng hổ hổ,lúc trở về quần áo tả tơi,đầu bù tóc rối,người không ra người,ma chẳng ra ma.Nhân mã trước sau nhìn đi nhìn lại chỉ còn có năm mươi người.Toàn bộ cánh quân Điền Châu đều gửi nắm xương tàn trên đất Việt.Cánh quân Lưỡng Quảng thì hầu như bị thương vong và tan rã hoàn toàn.Chỉ với sáu ngày ngắn ngủi,người anh hùng áo vải Nguyễn Huệ,bằng uy vũ và trí tuệ,tập hợp sức mạnh toàn dân Đại Việt,quét sạch bọn xâm lược ra khỏi đất nước ta.Một chiến công tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả. Mới mùng năm tết Kỷ Dậu,gà trống gáy vang,những cành đào báo tin thắng trận đã nở khắp kinh thành Thăng Long.Quang Trung Hoàng Đế Nguyễn Huệ áo bào còn đen thuốc súng,đã tiến vào nơi tượng trưng cho trái tim Tổ Quốc với rừng người hân hoan chào đón.Vị hoàng đế bách chiến bách thắng đã ghi một chiến công chống ngoại xâm lừng lẫy bậc nhất trong lịch sử giữ nước của dân tộc ta.Phát xuất từ ý tưởng đánh đổ tập đoàn thống trị Trịnh-Nguyễn cứu nhân dân ra khỏi cảnh lầm than,thiên tài quân sự Nguyễn Huệ đã phát triển thành những trận chiến chống ngoại xâm thần tốc,đầy sáng tạo,hiển hách,hay và đẹp lạ thường.Trái tim kẻ anh hùng thường đầy ắp nhân từ,vua Quang Trung đã sai người nhặt hài cốt quân Thanh chôn thành những gò đống và lập đàn cúng tế.Ngoài ra,nhà vua còn ra lệnh thu nạp,nuôi dưỡng hàng vạn tù binh Mãn Thanh,những tên giặc trước đây bàn tay vấy đầy máu của nhân dân ta,để rồi thả chúng về nước,không giết! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/B08B28410FB74ECCA3CC8C7014A2A328.jpg[/image] VUA QUANG TRUNG VÀ NGỌC HÂN CÔNG CHÚA [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/097DEC8167894E61AA85EF5E3BC6FC30.jpg[/image] CÀNH ĐÀO BÁO TIỆP [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/E95C7DAC6405456DAC289F54F24C143D.jpg[/image] VUA CÀN LONG NHÀ THANH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2012 18:18:40 bởi Tiền Giang >
|