Thơ HOÀNG HƯNG : NGƯỜI ĐI TÌM MẶT

Tác giả Bài
KINH GIAO
  • Số bài : 25
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2009
Thơ HOÀNG HƯNG : NGƯỜI ĐI TÌM MẶT - 12.06.2012 23:14:19
NGƯỜI ĐI TÌM MẶT

“Trong đêm cây tự mình thắp sáng”
(Cây)



Đêm xuống rồi
Ta lẻn
Đi tìm mặt mình
Đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình

Em mặt trẻ thơ như mình thiếu phụ
Em cử động giữa tiếng va cốc thìa
Cà phê và sữa.
Công viên chiều đẹp quá và lịch sự đến thành xa lạ
Tường vi nở mưa trên gạch đỏ
Mặt họ no đủ quá
Ho vui dễ thế kia
Cả một mùa hoa tím nhợt đi
Trong nắng hạ.
Người ơi người đời ta biết có
Mấy ngày vui?
Đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình

Mặt ga đêm
Miệng mở ngủ
Giật thức
Mắt kinh hoàng
Người bốn phương chạy đổi chỗ.
Em đi về đâu em có đi cùng anh
Em có một cái mặt không?
Ta soi nhau mà tìm.
Đêm bốn bề người chen đêm chật
Em lén hưởng nồng nàn
Anh biết ngày mai mặt em trở về điếc đặc
Nhẫn nhục ăn làm.
Tàu rúc còi tàu đi tìm chi
Tìm mặt mình đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình đi

Mặt tôi trong gió cuốn
Mặt tôi trong nắng đốt
Mặt tôi trong lá ngón
Mặt tôi còi vọng cô liêu
Mặt tôi bàn tay ôm ấp
Mặt tôi đá núi im lìm
Mặt mình đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình đi tìm

Đốt đuốc lên
Cho ta đi tìm!
Đốt đuốc lang thang
Bàn chân bụi đất
Đốt đuốc tốc độ
Cháy vòng bánh xe
Đốt đuốc ái tình từng chiếc hôn đắm say hờ hững
Đốt đuốc nhịp điệu
Đất trời loảng xoảng nghịch âm
Đốt đuốc sắc màu
Cuộn quặn mặt trời Van Gogh
Đốt đuốc từ ngữ
Thơ tìm giúp mặt thơ ơi!
Mình đi tìm mặt mình đi tìm mặt mình đi tìm mặt

Ta đói mặt người ta khát mặt ta
Ta vọng mặt em mặt em ở đâu?

Tất cả chỉ còn hoang vắng
Tất cả chỉ còn mệt mề
Tất cả qua đi
Trên mặt kính tàu
Đi thôi
Tàu ơi
Gió, cát đuổi theo để vẽ mặt ta
Đi thôi đi thôi
Đi tạc mặt vào đêm
Hút hút

HN 1973

KINH GIAO
  • Số bài : 25
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2009
RE: Thơ HOÀNG HƯNG : NGƯỜI ĐI TÌM MẶT - 12.06.2012 23:16:54
MƯA RÀO VÀ TRẺ NHỎ

Tặng anh Văn Cao

Phút chốc mặt đường rửa sạch
Và bị trẻ con chiếm lĩnh.
Từ các nhà, các ngõ ùa ra
Trận mưa thứ hai
Mát tươi đường phố

Trần truồng, đen nhãy
Các em chạy nhảy lăn bò

Không còn bóng người lớn
Không còn vết bánh xe bụi bặm bước chân chen chúc
Chỉ các em với trận mưa to

Hứng thẳng nước tự trời cao mà gội
những mái đầu hoang dại
Tiếng các em la hét và tiếng mưa như trống như chuông

Mưa lặng bất ngờ như mưa sa
Các em cũng biến đi tất cả
Trả lại mặt đường cho những người hối hả đua chen.
Và bây giờ thân mình nhỏ nhắn của các em
Đang lặng lẽ bốc hơi từ những góc nào kín đáo

KINH GIAO
  • Số bài : 25
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2009
RE: Thơ HOÀNG HƯNG : NGƯỜI ĐI TÌM MẶT - 13.06.2012 23:20:25

TỈNH GIẤC Ở HÒN GAI

Thốt tỉnh. Bây giờ là mấy giờ đêm?
Oi ả quá. Sóng không buồn vỗ.
Sà sà mảng núi ngang đầu
Trắng bệch màu mây mệt mỏi.
Vụt đứng dậy. Bồn chồn kinh hãi.
- Sáng mau đi! Đá sập đến nơi rồi!

1969

KINH GIAO
  • Số bài : 25
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2009
RE: Thơ HOÀNG HƯNG : NGƯỜI ĐI TÌM MẶT - 13.06.2012 23:21:31
NGƯỜI ĐIÊN 1

(Người điên hiền lành)

Anh cứ đi chăm chắm giữa đường
Cái mặt không tuổi
Tấm thân không thời tiết
Hai mắt để ngỏ một căn phòng trống không

Anh cứ đi nghìn bước như nhau
Quên ngay từng bước vừa đi
Không biết chỗ bàn chân đặt tới

Anh cứ vừa đi vừa bấm đốt
Và chỉ đếm đến một

Thuở nhỏ chúng tôi cười chạy sau lưng anh
Lớn lên
Bóng anh tắt những cơn vui
Và an ủi những giờ thất vọng

Rồi anh trở thành quen thuộc
Một hôm tôi bắt gặp tôi
Lẩm bẩm giữa đông người…

Hải Phòng những năm 60

KINH GIAO
  • Số bài : 25
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2009
RE: Thơ HOÀNG HƯNG : NGƯỜI ĐI TÌM MẶT - 13.06.2012 23:23:02
NGƯỜI ĐIÊN 2
(Người điên gạch ngói)

Đội một viên gạch vỡ
Chị vừa đi vừa ca
Chiều tắt dần cuối phố

Chị vừa đi vừa ca
Những mảnh vụn của bài ca thanh bình
Lạo xạo tim tôi

Ôi nỗi điên gạch ngói
Cứ hát lên hát lên
Có bao nhiêu nát tan
Đội lên đầu mà hát

H.P. những ngày chiến tranh