KINH TÌNH YÊU Ở TRẦN GIAN
dang son 13.06.2012 23:24:07 (permalink)
0
.





KINH TÌNH YÊU Ở TRẦN GIAN




______________________________









TỘI LỖI .


__________________________________________________




Đã có bao nhiêu điều muốn nói
Đã biết bao nhiêu lần định không nói
Nói gì với những điều tệ hại ?
Nói gì với những những trái tim rỗng và trí tuệ rỗng
Rỗng tuếch như những con đường hầm không lối thoát


Ôi ! Những kẻ mệnh danh có chữ nghĩa
Ôi ! Những kẻ ngồi cả đêm trước màn hình máy vi tính
Ôi ! Những kẻ gõ ngón tay trên phím chữ vơí trái tim hùng hục hận thù




Hận thù và gây oán !
Hận thù như con thú chìa nanh
Rình rập nhau trên từng con chữ và bôi bẩn chữ nghĩa
Những ngón tay hình như rất hôi hám
Từ một bãi rác cặn thừa mang tên " ngụy văn hóa "
Từ những bài thơ đã có chốc lát làm ra như lấy lệ
Những hoa bướm cho có vẻ thẫm mỹ
Những lời đường mật trong một chốc tưởng mình yêu và mình đã lụy tình

Ôi ! Từ một ngày không còn gì là đẹp
Thú dữ vồ nhau đẻ ra con thú dữ khác
Những con thú choảng nhau từ ngón tay phóng uế chữ nghĩa

Chữ nghĩa không có tội
Chỉ có kẻ làm hư hại chữ nghĩa ở bộ óc thấp hèn của mình là có tội..



Chữ nghĩa ơi ! Xin chữ nghĩa tha tội cho chúng
Chúng có trái tim và bộ óc đầy hoen rỉ
Chúng có một tâm hồn ghẻ lở
Nên chúng đã phạm vào cái tội đáng khinh miệt
Và cả muôn đời sau,chúng làm sao hiểu được :
" Thế nào là suy nghĩ để viết và hiểu đuợc câu hỏi : Viết Để Làm Gì ? "

Chữ nghĩa ơi !
Làm cách nào để tha tội chúng ? - Chữ nghĩa ơi !





đăng sơn.fr








________








_____________________________________________________________________


LỜI NGUYỆN Ở MÙA THU

______________________________________________________________________






@ From : nđs.

To : Ông Trời < gmail.com




---



Thưa ông.


Lâu lắm rồi em không hỏi thăm ông.Có lẽ ông giận lắm ?
Nhưng vơí sự thông minh sẵn có của một đấng tối cao,ông hiểu tại sao mà.

Thú thật vơí ông,em hư lắm ! Em là một con người phàm tục và dĩ nhiên là em giống như bao kẻ trần gian khác :

- Ham chơi
- Ham sống ,ham yêu
- Mê ăn,mê ngủ
- Mê đàn đúm,mê sắc dục
- Dễ nổi giận khi gặp việc không vừa ý
- Tham lam,kèn cựa.....

Người ta có bao nhiêu cái xấu thì em cũng kèn cựa để không chịu thua kém.


Ông Trời biết không ? Dạo này em có vẻ hăng tiết vịt lắm,ngày nào em cũng lạng lên Net.Em đọc lung tung khi thấy có nhiều cái để đọc,muốn đọc cái gì thì cứ việc phang con chuột click vào cái đó.Em thấy ở Google - Gù Gờ - thì tiện vô cùng. Thí dụ như khi em click vào chữ Créateur de L'univers - đấng tạo hoá - thì Gù Gờ cho chạy ra một dọc chữ và các mối dây liên hệ chằng chịt để nói về ông.

Có bài viết nói ông là một người rất im lặng ( vì ông không biết nói ) .Có kẻ bảo là ông không có thật,có đứa nói ông có tài tàng hình... Còn em thì em tin là có sự hiện diện của ông nên em ngoáy cho ông vài chữ.


Ông nè ! Có lúc em cũng bất mãn vì sự thiếu công bằng của ông.
Tỉ dụ như :

Ông tạo ra làm chi nhân loại hả ông ? Trong nhân loại có nhiều kẻ xấu xí lắm,sau cái màn đánh đấm nhau hầm bà lằng để dành đất đai và chia biên giới,có đứa khùng điên chế ra bom đạn,súng ống để dễ dàng bắn giết nhau..

Sự bất công của ông nằm rõ ràng trên những mảnh đất cằn khô nứt nẻ hoặc bị ngập ứ lụt lội,có nước thì túng quá,nghèo quá,có nước giàu có thì quá phung phí ...

Mà ông nè ! Nói qua chuyện khác để thay đổi không khí nha ông . Hỏi ông câu này : Ông có biết tình yêu là cái gì không ? Và ông có biết rằng tình yêu đã đẻ ra bao thứ kỳ quái không ?

Con người gặp nhau,mết nhau rồi cũng lìa nhau như cơm bữa,ông ơi ! Vưà đây thôi nè : sau một vài bài viết của em trên mạng ảo,có một con nhỏ lạ lắm.Nó gửi cho em một cái thư.Trời ơi ! Đọc xong,em chỉ muốn bỏ nhà cửa,bỏ công ăn việc làm mà khăn gói quả mướp đi theo nó,dù chưa biết mặt mũi nó ra sao và vì thư nó viết ngọt hơn đường phèn.Trời mẹ ơi ! Em là đàn ông,em giống như loài ong bướm thích hoa thích mật dù em đã thuộc cái câu : " Ngọt Mật Chết Ruồi " ( Em không phải là con ruồi - em là đàn ông ) .Con nhỏ trong thư đã quậy mật khi nói là em mần thơ da diết lắm,rồi nó phang thêm một câu nghe muốn nổi da gà : " Anh nè ! Yêu ai cũng vậy,yêu đại em cho rồi "


Chúa phật ơi ! Trời đất ơi !

Em hãi lắm ! Em phải đọc kinh cầu nguyện để được tỉnh táo và giữ được lòng thanh tịnh khi viết.

Đọc xong thư này,ông Trời có nghĩ được cách gì để giúp em không ?

Thiện tai ! Thiện tai !


Chúc ông luôn vui khoẻ và ngoan !




đăng sơn.fr



#1
    dang son 13.06.2012 23:25:30 (permalink)
    0

    .






    NÓI MỘT MÌNH.






    Con quỳ trong góc vắng
    Lẳng lặng với câu kinh
    Nghe lòng như rất đắng
    Và ngẫm biết một mình

    Con vẫn biết đó chứ :
    Có những chặng đường dài
    Có những bẫy,hố gai
    Chứa đầy những nụ cười

    Những nụ cười ‘’ không thật ‘’
    Và con biết giả vờ
    Chấp nhận dù giả dối
    Để con cũng biết cười…

    Cười như thế trước mặt
    Mà giả tạo ,sau lưng
    Cười như thế thân ái
    Mà cay đắng cuối đường….

    Con cũng giả vờ ngây thơ
    Như đứa trẻ rất ngây ngô
    Nhận lấy những lời ngọt
    Pha thêm muối cho vừa

    Con lủi thủi trên đời
    Không đi tìm hạnh phúc
    Vì chân đã mỏi rồi
    Với bao điều mong đợi

    Mong đợi gì cho mình ?
    Thêm một lần Hy vọng ?
    Thêm một lần chênh vênh ?
    Thêm một điều trông ngóng ?





    đăng sơn.fr
    ( Kinh tình yêu ở thế gian )



    …..Mà thôi,than vãn thế đủ rồi….
    Con để Chúa ỏ lại trên thập giá trong nhà thờ.
    Và con đi đây. Đi để biết gánh Thập Giá đời.



    ….


    #2
      dang son 13.06.2012 23:29:38 (permalink)
      0
      .







      VIẾT GÌ , Nghĩ gì ?



      Ta viết gì giữa từng trang giấy trắng ?
      Kể điều gì ở cuộc sống đỏ đen ?
      Pha chất gì cho lòng người bớt đắng ?
      Phải nói gì để tránh chữ Nhục Hèn ?

      Lương tri có nên tin là điều rất thật ?
      Hay như canh bạc xấp ngửa rủi may
      Ở ngay trong lòng người : Thế giới ảo !
      Vẫn bóng đen ám ảnh những đêm ngày…..




      đăng sơn.fr
      #3
        dang son 13.06.2012 23:34:27 (permalink)
        0




        -




        XƯNG TỘI - CONFESSION -


        Đã hơn mười năm
        Con đã không đi lễ ngày Chủ Nhật
        Chúa thấy vắng mặt con và Chúa biết
        Dù con vẫn đọc kinh âm thầm.

        Đọc kinh để làm gì ?
        Để biết con phạm rất nhiều tội
        Gần như 10 điều răn nào con cũng chạm phải :
        ... '' Chớ kêu tên Đức Chúa Trời vô cớ ''
        Vậy mà con gọi tên Chúa khi con khổ
        Lúc vui,hình như con quên Chúa,quên Phật !
        Lúc đau khổ tận cùng,con lại gọi tên

        Cầu Nguyện để làm gì ?!
        Với cái " Tôi " tội nghiệp của thân tôi ?
        Cái " Tôi " của con nhiều khi vĩ đại quá !
        Con tưởng mình là Ông Trời Con
        Là cái Rốn của vũ trụ !

        Vũ trụ có loài người vừa ngu vừa khôn ngoan
        Con là kẻ giữa bầy người ấy
        Dối gian từ đầu môi chót lưỡi
        Để kiếm sống qua ngày.....


        Chưa bao giờ Giết Người
        Nhưng con đã học được cách "Cắn" người ( bằng cái nhìn và nụ cười )

        Con nói dối còn hơn chú Cuội
        Đã học cách lấy lòng người
        Con cũng học thêm cách Khai Gian để trốn thuế
        Khi làu nhàu rũ rượi
        Với nợ nần,cơm áo ở đời...


        Con người dạy con nhiều hơn lời Chúa dạy
        Dạy phản trắc,gian manh và lừa lọc
        Để hằng mong sự tồn tại


        Chữ " Tri Thức " nhiều khi ngang hàng với chữ " Trí Thức "
        Đời và người nhập một
        Tạo ra bao điều não ruột !

        Chúa ơi ! Con đang xưng tội
        Nói về cái Tôi tồi tệ của mình
        Ngày nào cũng thấy mình trong gương
        Thấy mình đẹp như tài tử phim Hàn Quốc !

        Rồi cũng lắm lúc
        Thấy mình như Ác Quỷ chìa răng nanh
        Sau khi SỦA,CẮN và HÚC
        Dữ dằn như dã thú ở rừng hoang


        Cũng còn may một điều :
        " Con chưa biết lừa Thầy,phản Bạn "
        Dù con đầy tham vọng và thích Tiền !
        Tiền làm chủ mình hay mình làm chủ nó ?
        Khi loài người hay nói câu :
        - Đầu Tiên là Tiền Đâu ? !!!!!!!


        Chúa ơi !
        Sống giữa trần gian không phải dễ
        Chết khô trên cây thập giá không phải dễ !

        Con thì đang lơ lững
        Giữa cái Thiện và cái Ác ở đời
        Sắc đẹp,Dục vọng reo tiếng mời
        Con.Người trần xác thịt - Chỉ là người !

        Con nói " Mày Tao " cả với bạn là Linh Mục
        Con viết cả ngàn bài thơ tình
        Như kẻ lãng mạn trên cánh đồng du mục
        Có khi làm xào xáo cả gia đình....

        Con mang tiếng Trăng Hoa
        Dù mình không thích nhả lời Ong Bướm
        Con mang tiếng nhiều lời,hung hăng khi quá đà
        Như thằng du đãng thất chí,đi ăn cướp



        Chúa nghe con nói,Chúa mệt chưa ??????

        Con vẫn vào nhà thờ đó chứ ( Không vào ngày Chủ Nhật )
        Một mình,lặng lẽ để quỳ xuống
        Giữa hai hàng nến,vẫn một cách gục đầu

        Con chưa hề xin Chúa cho trúng số
        Con chưa biết cách xin Chúa để làm giàu
        Cũng chưa tin lắm về Chữ Thiên Đàng
        Địa Ngục hay Thiên Đường - nếu có
        Thì chỉ là ý nghĩ trong bộ óc

        Con ngu si giữa những kẻ đần độn
        Chỉ xin Chúa một điều :
        " Xin cho lòng con được thanh thản
        Sống,làm việc và trả nợ đời
        Nợ người- nợ tình - nợ vợ con
        Và biết trả bằng tiếng cười


        Xin rũ lòng thương,đừng từ khước
        Nếu Không .Con giận,con đi tu
        Con đổi Tên,mang pháp danh " Thích Đủ Thứ "
        Sáng " AMEN ",chiều về con Nam Mô A di đà ...


        Chắc có lẽ thế - Đời con bớt khổ
        Ôi ! Khổ ở thế gian và ngay giữa những câu Kinh Tình Yêu ở Trần Gian.


        Amen.


        đăng sơn.fr

        #4
          dang son 13.06.2012 23:55:31 (permalink)
          0
          .






          Dị Kỳ.





          Tôi biết mà, sẽ có ngày
          Sẽ có ngày tôi chán tất cả
          Chán ngắm bầu trời và mây bay
          Chán cảnh bờ hồ, đứng câu cá
          Chán tình đen bạc tựa như vôi
          Chán những đoạn văn không bố cục
          Chán cảnh thế thái của tình đời….

          Vì sao tôi lại chán ?
          Vì sao tôi đeo cặp kính đen ?
          Để thấy người cũ kỹ lên men
          để thấy địa ngục trong trái đắng ?

          Ôi.Câu hứa ở thiên đàng
          Hình như chỉ là lời hứa
          Ôi ! Những bài thơ ra điều tuyệt vọng
          Dường như chỉ làm đẹp cho chữ nghĩa
          Những chữ Chàng và Nàng
          Chỉ là ảo tượng của những kẻ
          suốt đời ăn xong rồi mơ mộng
          Sợ thực tế như trẻ sợ ma……
          Sợ đụng tay vào cuộc đời, đời biến mất.
          Sợ khó khăn trên đường chưa đi tới
          Sợ người khác viết,nghĩ và làm thơ hay hơn mình…

          Sợ những điều thật ra chỉ tưởngtượng….


          Nhưng có thể , điều mà tôi không thể chán
          Để giữ lại tôi như một điều cầm buột
          Mà tâm hồn tôi đói khát và khao khát
          Ở một bài viết không ra thơ,không ra văn xuôi,thiếu cường điệu……………………………………….

          Là tình yêu em đã cho tôi.
          Trọn vẹn.
          Bất nhất.
          Kỳ lạ !
          Tôi biết giữ mình duy nhất
          Cũng như em.
          Em không là ảo tưởng
          Trên những gì tôi đã viết.
          Trao về em. Hình ảnh của linh hồn tôi ;
          Riêng và rất riêng.





          đăng sơn.fr


          #5
            dang son 23.06.2012 23:51:45 (permalink)
            0
            .








            KHI KHÔNG CÒN NHỮNG GIẤC MƠ.



            ---------------------------------------------------------------



            Một ngày kia,em đã nói :

            " Em không có giấc mơ "

            - - -

            Làm sao tôi có thể tin
            Ở một câu nói đơn giản mà có chứa bao điều thất vọng và buồn bã.

            Tôi đã đi qua rất nhiều con đường
            Đã gặp biết bao người dưng- rất dưng
            Đã chạm đến biết bao nhiêu nỗi buồn không kể hết
            Và chưa bao giờ tôi gặp được một kẻ không bao giờ mơ mộng
            Để sững sờ và ngạc nhiên quá đỗi

            Những ước mơ của một con người
            Là một khoảng xanh của bầu trời xanh ngát
            Là một khu vườn có đủ màu sắc
            Là một hơi ấm cho những mùa đông lạnh giá
            Là tất cả những điều mà sự hiện thực khó cho phép


            Tôi đã có những giấc mơ,những ao ước mà kể ra thì thật phi lý
            Tôi mơ sự hoà bình trên ghế giơí
            Mơ những con người chỉ hiền lành nhìn nhau và học cách yêu thương nhau
            Mơ những điều được kể trong kinh thánh là sự thật
            Mơ những nhà hiền triết hãy tỉnh táo hơn một chút
            Ngoài những quyển sách viết toàn điều thừa thãi

            Chiến tranh,mùi tử khí của bom đạn
            Đã giết dần mòn những ước mơ của tôi
            Những tâm hồn ghẻ lở và những ánh mắt hận thù
            Đã thành lời ai oán
            Trong một lời kinh đêm


            Tôi đã nhận thức và hiểu rất rõ
            Thế nào là tình đời ?
            Thế nào là tình người
            Ở một góc địa ngục

            Tôi đã nhìn thấy những giọt nước mắt
            Của những đứa trẻ mồ côi
            Của kẻ tử tội trước giờ lên ghế điện

            Tôi đã sợ hãi
            Khi nhìn và lắng nghe lời kết tội của những quan toà áo đỏ
            Khi bắt gặp những tia nhìn hồ hởi của những kẻ chuyên nghề kết tội

            Tôi đã gập người để không còn tìm được lời lẽ nào
            Để chạm mắt vào những dòng chữ in đậm trên báo chí
            Báo in đậm những câu chuyện rất " lá cải " và lấp liếm
            Để kể về chuyện trăng hoa,ăn cắp,thâm lạm của những gã mặc đồ đẹp làm quan lớn
            Chuyện lăng nhăng ở căn phòng khách sạn
            Chuyện con đàn bà mở to cặp mắt mơ thấy tên tuổi mình rủng rỉnh hám hơi tiền


            Những giấc mơ,những từng ấy ước ao
            đã trở thành nỗi ám ảnh của một thân phận con người

            Tôi muốn biến mình thành đá sỏi
            Muốn mất đi từng cảm giác đói ,lạnh,khát khô
            Muốn đừng có trí tuệ và trái tim nhạy cảm
            Để không còn đau khổ,chua cay,thất vọng

            Và có lẽ khi trở thành đá sỏi của sự tận cùng thất vọng như thế
            Có lẽ tôi sẽ hiểu câu nói của em

            Em và tôi ơi !
            Chẳng lẽ ta hoài thất vọng ?
            Chẳng lẽ những lần tôi ngậm ngùi ngồi gõ chữ
            Là toàn thảy những đắng cay ,những tiếng gào thét vọng lại từ thinh không?


            ? ? ?





            đăng sơn.fr
            #6
              dang son 23.06.2012 23:53:37 (permalink)
              0
              .








              CUốI NGÀY.



              Hãy là hiu quạnh khi ta cô đơn
              Tím ngắt giữa một ngày không biết cười
              Sự im lặng có khi rất cần thiết
              Im để thấy mình và biết thấy người

              Hãy là lời nguyện nhỏ ở cuối ngày
              Khi rã rời bám cứng ,nặng trên vai
              Khi đặt lưng xuống là ngủ say như chết
              Ngày mai thức dậy ( còn sống ) thì mới hay…








              Đêm về Sáng.


              Hãy là những dòng chữ của anh
              Ở những lúc anh biết giữ thinh lặng

              Anh đã khám phá ra cái bóng đêm của mình
              Bóng đêm có tiếng nói riêng, lặng vắng
              Có hơi thở như tiếng thì thầm cám dỗ
              Có mùi hương không phải của mùi tóc
              Tóc của một thời gọi là dĩ vãng

              Đã có lần anh giữ gìn,tiếc nuối
              Tiếc để làm gì khi không giữ được
              Những điều mà mình đã yêu thương ?
              ….Điều mà chúng ta đều biết rõ :
              ‘’ Có ai đi mà cứ quay lại đằng sau ?
              Để níu kéo sự nhiệm màu
              Của một thời niên thiếu
              Những ngày chưa biết lo lắng ( trong vòng tay của cha mẹ )
              Vì sinh kế ( miếng ăn và những tất bật của đời sống…) ‘’

              Bây giờ thì….
              Đứng trước cuộc đời chật trội
              Lắm lúc vòng quay của thời gian nghiền chết mình
              Lắm lúc dường như không đi mà chỉ chạy
              Chạy đi đâu,chạy về đâu ?
              Cũng chỉ từng ấy vấn đề của đời sống
              Lo toan, đi làm,nhìn hóa đơn và trả nợ
              Nợ với những tin tức chẳng có gì vui vẻ
              Người ta hăm hở kể về trận chiến kinh tế
              Những nhà băng đang theo nhau phá sản
              Những trò chơi chứng khoán đùa giỡn ,ngộp ngạt từng con số
              Có phải đời người chỉ là những con số ?!
              Có phải vì tranh sống,hơn thua mà con người trở thành tồi tệ ?
              Nghĩ ngợi,và hành động như những ngưòi máy ?


              Mà thôi em nhỉ ?
              Nói chi những lời buồn bã ?
              Khi ngồi viết giữa bóng đêm
              Có đôi mắt em chui vào trang chữ
              Thôi thì anh giữ những ưu tư và nỗi buồn ở lại
              Để gửi đến em
              Ít nhất là một khoảng êm đềm tinh khiết
              giữa bóng tối đang chờ sáng
              Giữa những điều an ổn bình yên
              để đời ta – ít nhất- Mình còn có nhau.






              đăng sơn.fr
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2012 23:54:59 bởi dang son >
              #7
                dang son 20.12.2012 01:09:28 (permalink)
                0
                .








                MỘTTHOÁNGĐỜIVUI



                _________________________________


                Vui để quên thế gian này bội bạc
                Chữ nhân tình,thế thái chỉ vậy thôi
                Tình mơí đó mà quay lưng ngoảnh mặt
                Ta ngồi lại - ngẫm nghĩ từng cái tôi

                Ta làm dáng,cố đẹp lòng chữ nghĩa
                Ta đoạ đày,xảo quyệt cũng là " tôi "
                Vui một chốc,rồi cũng xong một chốc
                Khi trở về,đếm lại thiếu nụ cười...



                đăng sơn.fr
                ( Kinhtìnhyêuởtrầngian )











                KINH
                HẠNH PHÚC -




                _______________________





                Quỳ xuống
                Gục đầu thử nhớ lại bài kinh hạnh phúc
                Kinh viết bằng màu tối nhất
                Màu của một thứ tình yêu chẳng khi nào có thật
                Từ một hang động mà loài người kêu rên,thống khổ

                Ở cái động sâu ấy
                Có thứ trái gọi là trái cấm !

                Vườn địa đàng trong chuyện cổ tích
                Đã có một trái cấm của một Eva trần truồng
                Adam ăn trái cấm của đàn bà để quỵ ngã

                Adam và Eva bây giờ của một thời đại internet
                Trong thế giơí ảo không bao giờ có trái nào tên là trái cấm

                Thế giới ảo chỉ có những người biết đeo mặt nạ khi viết
                Họ làm thơ tình bằng cách gõ trên phím chữ
                Họ nói họ thương nhau qua bao điều nhớ nhung
                Tình yêu của họ nhanh như cái bảng Ipad đang thịnh hành
                Tình yêu của họ biết đụng ngón tay vào nút cancel
                Họ biến tình yêu thành một món đồ chơi kiểu hiện đại của Xbox và họ nhảy múa ,ca hát trước màn ảnh


                Trò chơi tình yêu cũng có lúc làm con người chán nản
                Những cái mặt nạ cũng có ngày tơi tả
                Vì một lẽ :
                " Chẳng có gì tồn tại mãi vơí thời gian "

                Một khi tình vội vã lặng lẽ bỏ đi
                Như những tấm bích trương hô hào đã mỏi miệng sau ngày bầu cử
                Tình cũng bắt chước vài cơn bão cuối năm
                Tình bỏ ra đi

                Trái cấm ảo trở thành một món vật dụng có cái tên của ký ức

                Ký ức biến dạng thành câu kinh giả vờ của hạnh phúc
                Kinh tình rơi sâu xuống vực thẳm
                Và...

                Biến tan đi để trở thành một bài thơ giả hình tên Kinh Hạnh Phúc....




                Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
                #8
                  dang son 21.12.2012 01:09:15 (permalink)
                  0
                  .




                  ..



                  Ngày sau cùng còn sót lại


                  ______________________________________________




                  Người ta đang hăm hở chúc nhau
                  Một buổi tối cuối cùng rất tốt đẹp
                  Một cuối tận một năm nát nhàu
                  Nát từ bàn rượu không còn hạt rượu cuối
                  Là lúc tôi lặng lẽ rời đám đông
                  Đi tìm lọn gió lạnh sát bờ sông
                  Đứng rất lâu - Nhìn trời nhìn đất
                  Nhìn cho rõ bộ mặt trái của thành phố mùa đông
                  Như cô gái giang hồ đang uể oải chán đến tận cùng
                  Khi quay đi,quay lại thấy mình không còn gì để mất

                  ( người ta không thể nào giữ cho mình một tuổi trẻ miên viễn
                  Người tình không giữ nỗi người tình
                  Giống như tôi và em
                  Chẳng có gì là vẹn nguyên )


                  Còn chỗ nào để đi
                  Để giữ chút gì làm kỷ niệm cho bản tin đồn về ngày tận hủy ?
                  Con người - Hình như - khi vui quá đáng thì không còn gì để vui nữa

                  Giống như em và tôi
                  Từ những bức thư tình đã đến lúc mục rửa
                  Vì những chuyện không đâu vào đâu
                  Một vòng dạo phố khuya đã là dĩ vãng
                  Một nét run run khi nhận nụ hôn đầu không còn nữa
                  Tất cả đã rời xa
                  Từ những hạt mưa sa
                  Rơi xuống những hoang tàn đổ vỡ

                  Khuya nay - Ngày mai nếu còn thức hay đã ngủ vùi
                  Có cả trăm ngàn cơn địa chấn ào ập đến
                  Đối vơí tôi,cũng thế mà thôi
                  Khi tôi bỗng trở chứng chán ghét hết thẩy loài người
                  Chán những điều rồ dại của họ và cả của chính tôi.


                  Tôi muốn quỳ xuống cầu nguyện
                  Để mong thấy tận mặt thượng đế
                  Để tôi có thể đặt vài câu hỏi ..................

                  ( ----------------------------- )






                  đăng sơn.fr & Trần K.Sơn

                  ( 21/12......... )
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9