.
CUốI NGÀY. Hãy là hiu quạnh khi ta cô đơn
Tím ngắt giữa một ngày không biết cười
Sự im lặng có khi rất cần thiết
Im để thấy mình và biết thấy người
Hãy là lời nguyện nhỏ ở cuối ngày
Khi rã rời bám cứng ,nặng trên vai
Khi đặt lưng xuống là ngủ say như chết
Ngày mai thức dậy ( còn sống ) thì mới hay…
Đêm về Sáng. Hãy là những dòng chữ của anh
Ở những lúc anh biết giữ thinh lặng
Anh đã khám phá ra cái bóng đêm của mình
Bóng đêm có tiếng nói riêng, lặng vắng
Có hơi thở như tiếng thì thầm cám dỗ
Có mùi hương không phải của mùi tóc
Tóc của một thời gọi là dĩ vãng
Đã có lần anh giữ gìn,tiếc nuối
Tiếc để làm gì khi không giữ được
Những điều mà mình đã yêu thương ?
….Điều mà chúng ta đều biết rõ :
‘’ Có ai đi mà cứ quay lại đằng sau ?
Để níu kéo sự nhiệm màu
Của một thời niên thiếu
Những ngày chưa biết lo lắng ( trong vòng tay của cha mẹ )
Vì sinh kế ( miếng ăn và những tất bật của đời sống…) ‘’
Bây giờ thì….
Đứng trước cuộc đời chật trội
Lắm lúc vòng quay của thời gian nghiền chết mình
Lắm lúc dường như không đi mà chỉ chạy
Chạy đi đâu,chạy về đâu ?
Cũng chỉ từng ấy vấn đề của đời sống
Lo toan, đi làm,nhìn hóa đơn và trả nợ
Nợ với những tin tức chẳng có gì vui vẻ
Người ta hăm hở kể về trận chiến kinh tế
Những nhà băng đang theo nhau phá sản
Những trò chơi chứng khoán đùa giỡn ,ngộp ngạt từng con số
Có phải đời người chỉ là những con số ?!
Có phải vì tranh sống,hơn thua mà con người trở thành tồi tệ ?
Nghĩ ngợi,và hành động như những ngưòi máy ?
Mà thôi em nhỉ ?
Nói chi những lời buồn bã ?
Khi ngồi viết giữa bóng đêm
Có đôi mắt em chui vào trang chữ
Thôi thì anh giữ những ưu tư và nỗi buồn ở lại
Để gửi đến em
Ít nhất là một khoảng êm đềm tinh khiết
giữa bóng tối đang chờ sáng
Giữa những điều an ổn bình yên
để đời ta – ít nhất- Mình còn có nhau.
đăng sơn.fr