Lãng Tử Ca Đời lãng tử - giấu buồn sau nỗi nhớ
Như dòng sông trăn trở - nước khua thầm
Đêm huyền mặc - lá thay màu áo mới
Cả cuộc đời - một lần đợi em thôi
Biển nơi ấy có xanh không em nhỉ?
Dưới chân em - cỏ linh diệu - tình cờ
Dòng sông thức - nơi này anh thầm thỉ
Nhớ khôn cùng - quằn quại bỗng thành thơ
Anh ngây ngất giữa lưng trời gió hát
Lời em trao như suối nhạc rừng thiêng
Giữa đêm dài - huyền mặc giấc cô miên
Anh choáng ngợp - sóng triều em lộng lẫy
Cả vũ trụ sẽ rùng mình thức dậy
Màu mắt em - lẩy bẩy ánh chiều tà
Anh gom hết sóng mắt huyền mong đợi
Đêm tự tình sẽ trổi nhạc hoan ca
Anh sẽ nhốt lãng du vào ngục tối
Sẽ ghìm cương dừng ngựa ở lưng đèo
Cho lãng tử cũng nghe lòng bối rối
Không gian trầm - một tiếng gọi em thôi
Thơ: Kiều Giang
ghé đọc thơ bạn nhiều lần. Hôm nay mình xin họa bạn bài thơ trên nhé! vì mình rất thích bài thơ của bạn
Thơ bạn từ ngữ dồi dào trôi chảy rất hay
Hương trầm ca Em chẳng biết lòng biển xanh hay thẳm
Dưới chân em linh diệu vẫn gục đầu
Dòng sông quê nước trôi về vô tận
Bến đò chiều lặng sóng vắng thuyền anh!...
Anh có nhốt đi một chàng lãng tử
Thì anh ơi! Trăng vẫn rớt trên dòng
Và hoa tím mơ màng cài tóc nhỏ
Bên kia bờ anh có nhớ em không?
Ta lạc nhau bởi nẻo đời cong quẹo
Non Mộng sầu theo gió rụng thành thơ
Lời yêu xưa cuộn tròn trong đáy mắt
Làn mi xanh thưa nhạt bởi đợi chờ
Xuân lại về, bến chiều hoàng hôn đỗ
Bãi cô liêu- rất cũ một nàng xuân
Sóng vỗ bờ như tình xa vọng lại?
“Vẫn yêu em”…Rồi tan giữa muôn trùng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2012 12:05:20 bởi Lê Hoàng Trúc >