ĐI - VỀ Với THƠ
Đêm giáng sinh
Bây giờ đã hết mùa trăng
Tuyết rơi trắng đất - ta bâng khuâng lòng
Ai ở miền xa… có lạnh không?
Bên hàng xóm lạ, chắc trông bạn hiền!
Xòe bàn tay chia niềm riêng
Để mai còn nhớ một miền thơ xa
Đêm giáng sinh mộng thật thà
…nghe chuông… cầu chúc mọi nhà bình an
Gục đầu dưới Chúa mơ màng
thoảng mùi hương gạo thơm tràn bốn phương
Thổi vào tay áo người thương…
Hoang vu bất chợt – trong gương bóng mình
Cành khuya tuyết đọng lung linh…
Giáng sinh chúc bạn vui cùng gia đình một đêm trọn vẹn ,sáng tác nhiều ý tưởng mới trong thơ ca
Đêm giáng sinh
Bây giờ đã hết mùa trăng
Tuyết rơi trắng đất - ta bâng khuâng lòng
Ai ở miền xa… có lạnh không?
Bên hàng xóm lạ, chắc trông bạn hiền!
Xòe bàn tay chia niềm riêng
Để mai còn nhớ một miền thơ xa
Đêm giáng sinh mộng thật thà
…nghe chuông… cầu chúc mọi nhà bình an
Gục đầu dưới Chúa mơ màng
thoảng mùi hương gạo thơm tràn bốn phương
Thổi vào tay áo người thương…
Hoang vu bất chợt – trong gương bóng mình
Cành khuya tuyết đọng lung linh…
Lê Hoàng Trúc
MÙA XUÂN VÀ EM HUYỀN THOẠI
Em từ huyền thoại bước ra
Mùa xuân
trên đỉnh hoàng hoa
bềnh bồng
Người may áo lụa sen hồng
Ta nghiêng bầu rót xuân nồng uống say
Mắt huyền
hoa nở trên tay
Gót hài gõ nguyệt,
mây cài gấm thêu
Áo em
lặng gió hôn chiều
Môi hồng còn đọng lưng trời ráng pha
Chân em
trăng rải ngọc ngà
Ta ôm đánh giấc quan hà ngủ say
Em treo nậm ngọc hiên tây
Về đâu gác tía - bèo mây hỡi người ?
Chúc LHT năm mới an khang thịnh vượng hạnh phúc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2013 16:46:49 bởi Kiều Giang >
Chân em trăng rải ngọc ngà
Ta ôm đánh giấc quan hà ngủ say
Em đeo nậm ngọc hiên tây
Về đâu gác tía bèo mây hỡi người ?
Gió thổi Thơ ai theo gió lên cành?
Nở ra nụ mộng, rơi mành chiêm bao
Mập mờ bóng nguyệt cài lao
Áo xiêm trệ ngực, hoa đào vẹn đôi
Xuân về tình gởi xa xôi
Lời thơ thăm hỏi …mừng tôi gặp đời!...
Nâng ly cạn, chén rượu mời
Chúc nhau hai khoảng mây trời bình an
Dẫu rằng hình bóng lang thang
Mắt môi hư ảo - xin mang nợ trần!
Thở ra hơi - cảm thật gần!…
Hình như ngày trước ?...”Bụi”… Một phần quyện nhau
Tôi – đời, cùng cõi non nao…
DẠ KHÚC RU EM
I. Gom trăm năm - ru em một ngày
Quên hư vô - ta đi tìm đời
Đêm về - ru chiếc bóng - người ơi !
Tay long đong - không vơi ngày dài
Mây lang thang - bay qua chiều buồn
Bên trời - gom chút nắng hoàng hôn
Dâng cho em - em xa từng ngày
Trăng cô đơn - quê hương lạc loài
Bây giờ - say để nhớ - người ơi !
Xin mai đây - quê hương tìm về
Ta đi quanh - hương say tình đời
Một chiều - hoàng hôn biếc - tình ơi !
II. Đau trăm năm - yêu em một ngày
Ôm hư vô - bay qua tình người
Em về - như chiếc bóng - chiều phai
Tay em xinh - ta mơ tình dài
Đêm hoang vu - trăng qua ngại ngần
Bao lần - trăng chết đuối dòng sông
Chim bay đi - xin quay về rừng
Em đi qua - hương trinh ngọt ngào
Bên trời - em có nhớ tình tôi
Xin mai đây - em quay về nguồn
Ta ru em - như ru nụ hồng
Bềnh bồng - trong mắt biếc chiều xuân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2013 07:38:30 bởi Kiều Giang >
DẠ KHÚC RU EM
I. Gom trăm năm - ru em một ngày
Quên hư vô - ta đi tìm đời
Đêm về - ru chiếc bóng - người ơi !
TG; KG
-------------------
Lời ru Muộn Màng Ta lang thang đi tìm kẻ vô hình
Mênh mông đời hồn giẫm cõi điêu linh
Câu thơ ai - vỗ lòng em mộng mị
Quên muộn phiền tan đi những cơn tình
Người ấy ơi! Ta gục đầu nhàu chăn gối!
Người ở đâu?
…trên địa đàng, hay chỉ giấc mơ tôi?
Chiếc lá đơn côi lay trong gió nhẹ
Đôi mắt mùa xuân gợn nhớ xa xôi
Người ở đâu?
Ta muộn màng, Màu tóc đen huyền thoại!
Đời ngỗn ngang, đường chỉ chân vạn người đều khác nhau
Cho em xin đôi dép mòn dĩ vãng!
Để ngàn sau gót trần không lầm lạc
Gom hình hài vá lại lớp da vàng.
Người có chăng?
Một hình hài rất thật…
Và lớn lên cùng nhân loại bằng trái tim
Xin ru nhau khúc tình thơ ngào ngạt
Trăm năm trôi ta vẫn mãi đi tìm!!!
Người ấy ơi! Ta gục đầu nhàu chăn gối!
Người ở đâu?
…trên địa đàng, hay chỉ giấc mơ tôi?
Chiếc lá đơn côi lay trong gió nhẹ
Đôi mắt mùa xuân gợn nhớ xa xôi
LHT
LÀM SAO ĐỜI TỒN TẠI
Vầng trăng muộn rơi thầm lên nỗi nhớ
Lòng anh buồn như tượng đá rêu phong
Em xa xôi - đêm chẳng tắt lửa lòng
Anh thao thức - đèn chong nơi hồn vắng
Tình muôn thuở - cho lòng anh trĩu nặng
Lối em về - mùa thắp nắng đời anh
Em dịu dàng - dòng sông - nước cũng xanh
Ôi mắt biếc - là biển tình giông bão
Em biển động - để bao đời - anh khổ...
Anh xa em - như con nước xa nguồn
Chim lạc loài - khi nắng tắt chiều buông
Đôi cánh mỏi - từng đêm về vội vã
Anh góp nhặt từng mảnh buồn rời rã
Chờ đợi em - mùa trăng nữa không về
Muôn dặm dài - mây chết đuối sơn khê
Vòng tay mở - để đêm về - khép lại ?
Không có em - làm sao đời tồn tại !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2013 08:29:26 bởi Kiều Giang >
TỪ EM...
Tay ta níu gió lưng trời,
treo trăng thiên cổ - bời bời giấc khuya
Gọi em chín cõi - chưa về
Để ta đò lạc sông mê hồng trần
Từ em mấy độ gieo vần
Ta về góp nhặt nợ nần xuân xanh
Trăng thanh rụng xuống giếng thanh
Tình em rụng xuống đời anh - sửng sờ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 15:48:27 bởi Kiều Giang >
Ý Xuân Lỡ tay chém nước, trăng liền vỡ
Lẻ khoảng trời khuya lạnh áng mây
Gió đến lưng chừng ru khát vọng
Bờ em sóng giật nước vơi… đầy…
Thuyền ai có lạc qua dòng vắng?
Xin thả câu hò theo gió bay
Xuân ý say tình… Người có ý
Hoa cười bóng nước… dáng mai gày.
MƯA THÁNG CHẠP
Mưa ơi !
tháng chạp ngủ im
Trở trăn mắt phố
dõi tìm bàn tay
Mưa đời nhạt - mưa tình say
Mưa vào thăm thẳm tháng ngày không nhau.
Xin em
một giọt ca dao
Để trăng thiên cổ
đêm chao phía người
Em hương thầm - mấy dòng trôi...
Nghe hồn thác đổ
nghẹn lời trăm năm
Tháng chạp ơi ! Những giọt câm
chìm vào tuổi nhớ
gửi thầm em xa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2013 18:18:08 bởi diên vỹ >
Chiều Xuân
Tôi với anh chẳng gặp bao giờ
Qua lời thơ gởi tặng cho nhau
Vô tình gieo gió thêm màu
Câu thơ biết khóc nhòa sầu trăng khuya
Tôi biết anh trong một buổi chiều
Mượn bóng se hình vóc dáng cô liêu
Thời gian… Tình thấm đậm nhiều
Bên ni -bên nớ chung điều trở trăn
Thế rồi, mưa gió xuống chân
Hoa đơm mấy bận, xuân lần tìm nhau
Cành đào chưa thấy nụ cao…
Lòng lo tết muộn, duyên đào dở dang
Chiều loan nhuộm áng mây vàng
Nhà ai bên ấy có nàng dâu xinh.
Chim đêm kêu dưới mái đình
Hồn xa có nhớ chuyện tình thơ chung?.
NGUYỆT CẦM ĐÊM XUÂN
Thế là
chiếc lá vàng say
Nhớ em
đông tận
cuối ngày chao nghiêng
Con tàu buồn nhớ ga đêm
Trăng chưa về kịp
tóc mềm sang xuân
Áo em
nơi ấy mơ màng
Mắt môi ngày cũ
sang ngang giục đò
Quê hương
mỏi mắt cánh cò
Giọt yêu nhỏ muộn
trăng mờ du ca
Chợt gần rồi lại chợt xa
Xuân về
hái nụ hoa cà tím thôi
Ngoài hiên
hoa rụng - nhớ người
Ngẩn ngơ
tiếng pháo nhà ai đì đùng
Trên giàn
tím nụ tầm xuân
Tay em
giờ có bâng khuâng nắng chiều?
Dập dờn
én liệng mây cao
Câu thơ hoang dại
chảy vào mắt em
Ru người vào mộng
ngủ quên
Dỗ xuân
vào chốn bình yên tần ngần
Sông khuya
sóng nhạc còn ngân
Xuân tình nhỏ giọt
nguyệt cầm thiên thu...
ÔI LY RƯỢU VALENTINE
Rượu Valentine . Ôi rượu valentine !
Ta uống vào - lăn theo em gót hài
Đêm nay mặc khách sầu viễn xứ
Ta uống môi em tràn Valentine.
Ta nâng ly này Valentine
Tay em vung lưỡi kiếm an bài
Năm xưa ta uống ly định mệnh
HUYỀN DIỆU giữa trời VALENTINE.
Em biết đêm nay ta chìm trong mắt ai ?
Bài thơ huyết lệ năm canh dài
Vầng trăng tháng tám say nằm đợi
Ta chết giữa trời VALENTINE ! ?
TRÊN ĐỒI THIÊN THU
Nhớ mong cũng chỉ nhớ mong
Câu thơ - người dẫn đi vòng mà thôi
Thời gian - nước chảy hoa trôi
Bóng câu, vó ngựa, riêng tôi giật mình...
Dẫu rằng chẳng nợ ba sinh
Tơ lòng đẫm nguyệt, chút tình ai vương
Làm sao trách được vô thường
Chênh vênh sầu rụng bên đường phố mây
Dấu đời hạt bụi trên vai
Biết trăm năm ấy còn ai với mình
Tay ôm duyên nghiệp lặng thinh
Nghiêng đời chuốc cạn sắc - không cùng người
Dù mai về cõi luân hồi
Tấc vàng gửi lại trên Đồi Thiên Thu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2013 21:49:50 bởi Kiều Giang >
Thăm anh trễ
Lời thơ như trách ai rồi?
Nợ không vay mượn trả hồi nào song
Lòng ngay đã vướng chỉ hồng
Chim xuân kêu lẻ, gió đồng bao la
Đôi dòng ta cũng trách ta
Thò tay vuốt lúa trày da đau mình
Xưa kia kiếp chắc có tình?
Ngay nay trộn mộng, bóng hình hư hao
Bây giờ anh ở nơi nào?
Rượu xuân có ấm, trăng sao có tìm?.
Bận đời múi chỉ đường kim
Xuân sau em hẹn lại tìm thăm anh
...Bận đời múi chỉ đường kim
Xuân sau em hẹn lại tìm thăm anh
LHT
........................................
HỒNG TƠ ĐỢI NGƯỜI
Bây giờ anh đợi mùa xuân,
Chờ cho con tạo xoay vần nữa sao?
Nghiêng tay hứng giọt nắng đào
Nghiêng đời hứng nửa trận cười gấm hoa
Người đi, gửi mấy dòng nhòa
Bao giờ người chọn ngai thờ miếu thiêng?
Tóc em hong giữa chiều xuân
Trăng trầm hương tỏa sông ngân dạt dào
Áo em mở khép phận đào
Ôm trăng ngồi đợi em trao cội tình
Trên cao mây tím se thành
Ta xây cầu trúc trên ghềnh thác mơ
Người se tóc biếc đôi bờ
Xuân sang bổ hạt hồng tơ đợi người…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2013 18:23:23 bởi Kiều Giang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: