NHẠC CỦA TUI - GIỌT BUỒN - THƠ TMH - NHẠC NGUYỄN HAY

Tác giả Bài
Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
NHẠC CỦA TUI - GIỌT BUỒN - THƠ TMH - NHẠC NGUYỄN HAY - 26.06.2012 06:56:54
Giọt Buồn
Thơ: Trần Mạnh Hùng
Nhạc: Nguyễn Hay
Ca sĩ trình bày: Phương Oanh



Thưởng thức nhạc xin bấm vào LINK phiá dưới




http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=XNTVhSyESK




CÙNG NỖI BUỒN


Người buồn vương lên mắt.


Tôi buồn nào ai hay.
Người buồn rưng rưng khóc.
Tôi buồn ngậm đắng cay.


Cùng nỗi buồn giăng mắc.
Người nước mắt dỗi hờn.
Trong tấm lòng phụng phiụ.
Người thương nhớ... cô đơn.


Cùng nỗi buồn như thế.
Người hạnh phúc hơn tôi.
Có người yêu để nhớ.
Nụ hôn đền trên môi


Người nỗi buồn tha thiết
Tôi nỗi buồn nín câm.
Người buồn trời đất khóc.
Tôi buồn dấu trong tâm


Người buồn vương lên mắt.
Có người yêu dỗ dành.
Tôi buồn trong quay quắt.
Với màn đêm chung quanh
Trần Mạnh Hùng



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/4CF36DF4B4934488BE032E0E6B2443F0.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2012 05:56:55 bởi Trần Mạnh Hùng >
Attached Image(s)
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: GIỌT BUỒN - THƠ TMH - NHẠC NGUYỄN HAY - 11.11.2012 07:57:42
Giọt Buồn
Thơ: Trần Mạnh Hùng
Nhạc: Nguyễn Hay
Ca sĩ trình bày: Phương Oanh



Thưởng thức nhạc xin bấm vào LINK phiá dưới




http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=XNTVhSyESK




CÙNG NỖI BUỒN


Người buồn vương lên mắt.


Tôi buồn nào ai hay.
Người buồn rưng rưng khóc.
Tôi buồn ngậm đắng cay.


Cùng nỗi buồn giăng mắc.
Người nước mắt dỗi hờn.
Trong tấm lòng phụng phiụ.
Người thương nhớ... cô đơn.


Cùng nỗi buồn như thế.
Người hạnh phúc hơn tôi.
Có người yêu để nhớ.
Nụ hôn đền trên môi


Người nỗi buồn tha thiết
Tôi nỗi buồn nín câm.
Người buồn trời đất khóc.
Tôi buồn dấu trong tâm


Người buồn vương lên mắt.
Có người yêu dỗ dành.
Tôi buồn trong quay quắt.
Với màn đêm chung quanh
Trần Mạnh Hùng



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/63DC9A8F511F4A5F96BCD4F431F247E3.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2012 05:58:04 bởi Trần Mạnh Hùng >
Attached Image(s)
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: GIỌT BUỒN - THƠ TMH - NHẠC NGUYỄN HAY - 11.11.2012 07:59:58
.
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
RE: GIỌT BUỒN - THƠ TMH - NHẠC NGUYỄN HAY - 11.11.2012 08:13:27
ĐÃ ĐIỀU CHỈNH

TRÌNH BÀY BỞI CA SỸ PHƯƠNG OANH



Xin mời quý bạn thưởng thức giọng ca PHƯƠNG OANH




Giọt Buồn
Thơ: Trần Mạnh Hùng
Nhạc: Nguyễn Hay
Ca sĩ trình bày: Phương Oanh



Thưởng thức nhạc xin bấm vào LINK phiá dưới


http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=XNTVhSyESK




CÙNG NỖI BUỒN


Người buồn vương lên mắt.


Tôi buồn nào ai hay.
Người buồn rưng rưng khóc.
Tôi buồn ngậm đắng cay.


Cùng nỗi buồn giăng mắc.
Người nước mắt dỗi hờn.
Trong tấm lòng phụng phiụ.
Người thương nhớ... cô đơn.


Cùng nỗi buồn như thế.
Người hạnh phúc hơn tôi.
Có người yêu để nhớ.
Nụ hôn đền trên môi


Người nỗi buồn tha thiết
Tôi nỗi buồn nín câm.
Người buồn trời đất khóc.
Tôi buồn dấu trong tâm


Người buồn vương lên mắt.
Có người yêu dỗ dành.
Tôi buồn trong quay quắt.
Với màn đêm chung quanh
Trần Mạnh Hùng







"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng