Giận Ai
Giận ai em xé nát mãnh trăng tà
Để rồi tự thấy xót xa cõi lòng
Buổi ban đầu em thành khẩn cầu mong
Tình đẹp mãi tựa cánh hòng chớm nở
Ai khiến xui cho tình buồn dang dở
Em miệt mài trong xách vở tìm quên
Trong thâm tâm không mang chút dỗi hờn
Bởi em biết số mình đơn phận bạc
Có những chiều lặng thầm bên căn gác
Ngắm mây trời nhìn xác lá tung bay
Chốn bồn hoa anh nào biết nào hay
Nơi cuối trời mang đắng cay trộn nhớ
Simple
Modesty is a kind of virtue