TRANG THƠ BIỂN ĐÔNG
LỜI CỦA BIỂN
Ta muốn biển nổi từng cơn sóng dữ,
Nhận chìm đi hết tất cả xót xa.
Ta muốn là những bão tố phong ba,
Để vùi dập nỗi hận lòng muôn thuở.
Dù cho có một nữa hồn tan vỡ,
Hà cớ gì phải xót lúc biệt ly.
Tỉnh mộng rồi hãy cất bước ra đi,
Là biển cả, ái ngại gì đau khổ.
Này sóng biển, hãy thét gào phẩn nộ,
Đập tan đời thành cát bụi phù du.
Để chỉ còn mình biển với trăng thu,
Đêm trăng đến, cùng ôm trăng sinh diệt.
Cõi vô thường , nơi tận cùng cách biệt,
Biển cùng trăng là một với trăng sao.
Hãy mĩm cười ngạo nghễ giữa trời cao,
Dù sỏi đá muôn đời vẫn có nhau.
Biển Đông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2012 23:01:48 bởi biendong >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: