ĐOẢN TÁC - Hansy
Hansy 12.07.2012 16:49:04 (permalink)




ĐOẢN TÁC
Hansy






<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2012 23:31:55 bởi Hansy >
#1
    Hansy 12.07.2012 16:56:46 (permalink)
    1.



    SÔNG TÍM


    Nếu một ngày nào đó được trở về vĩnh viễn với dòng sông kỷ niệm, Thạch Hãn – dòng sông “đá rướm mồ hôi” – sẽ là chọn lựa trước nhất của hồn tôi.

    Ta muốn có lại những chiều nhạt nắng bên bờ Hãn Giang, ngồi gác chân bên mạn thuyền lắng nghe từng con sóng vỗ, như ai kia đang gõ nhịp tang bồng, vẳng nghe tiếng chuông chùa Ái Tử vọng về xa, hồn chùng xuống ngỡ mình là thi sỹ.

    Và em, người con gái băng trinh có nụ cười không tuổi, dải khăn voan màu tím hờ hững vắt ngang đôi vai hao gầy, đứng đợi đò qua sông sau mỗi chiều tan học, khiến lòng trai quê bỗng thênh thang hơn phố thị sau lưng.

    Cả mối tình đơn phương đầy ngu ngơ, vụng dại của anh nữa phải không em? Tim mới lớn khiến ngập ngừng lời nói. Rồi có một buổi chiều em sang sông lần cuối, để về bên ấy. Để tháng ngày còn lại nắng tím cả dòng sông khi chỉ còn một mình ta đứng lặng đến tê người trên bến vắng. Thuyền nước vô tình – về đâu – về đâu. Hỏi gió, hỏi mây biết ai kia đang ở phương nào…

    HANSY


    #2
      Hansy 18.07.2012 07:37:12 (permalink)
      2.



      BƯỚM DU XUÂN



      Sáng nay, thức dậy, nhìn qua khung cửa sổ, chao ơi, bướm, bướm... không phải là bướm mộng mà là bướm thật, hàng ngàn, hàng triệu, hàng tỷ con, có lẽ là khuya qua đã gọi nhau về...

      Bướm & Em


      Chào em
      Đêm dịu dàng trôi, mộng vừa đủ chao lòng, em nhé.
      Sáng nay, thức dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, anh thấy buớm lại tìm về...

      Năm nào cũng vậy, cứ vào dịp Tết là đàn bướm này (chắc thế) đều mở cuộc hành quân về phương Tây, đông như trẩy hội, dọc theo con đường trước nhà anh, ngang qua cửa sổ phòng anh. Đông, đẹp và vô cùng lãng mạn...

      Mỗi năm, trời đất đã ban tặng cho anh một lần món quà thiên nhiên tuyệt diệu này. Nó quý giá vì không phải ai cũng được - dù chỉ một lần, một lần thôi - ngắm nhìn quang cảnh tuyệt vời này!

      Em biết không, cứ mỗi lần như thế, anh lại lặng người mê say ngắm nhìn dòng chảy gần như bất tận của đàn bướm bay ngang qua mắt mình, như những thước phim mộng mị liêu trai mà anh đã đọc, đã xem, đã mơ đâu đó... Để rồi cứ vang lên trong đầu câu hỏi, đã lâu rồi nhưng chưa một lần nhận được trả lời: Bướm bay thế để làm gì? Bướm đi đâu, về đâu?

      Anh thường cho rằng, đó là những lần hội bướm đầu xuân. Mỗi năm, bướm cũng như người, cần phải gặp nhau ít nhất một lần, vui vẻ trong lễ hội và trong tình bướm. Bởi họ hàng mà ít ghé thăm nhau thì cũng dễ trở thành người lạ, phải không em?

      Thêm một điều anh cứ hoài thắc mắc nhưng chưa một lần nhân được sự giải đáp: Vì sao bướm có đi mà bướm lại không về? Là bởi, dù có dụng tâm đến mấy, chưa bao giờ anh thấy cảnh đàn bướm trở về theo lối đã đi. Hay lộ trình đi và về của bướm có khác nhau? Hỡi ai đã một lần nhìn thấy hành trình trở về của bướm, chỉ cho tôi xem một lối nữa bướm về...

      Em à
      Năm nay nhìn bướm du Xuân, anh có thêm một niềm vui. Là có người để mà chia sẻ cái choáng ngợp, mê say... của đại đoàn bướm đang diễu hành về phía chân trời mơ ước. Mọi năm, chỉ có ta với mình, có vui đến mấy, cảm xúc đến mấy... cũng chỉ là vui gượng, là cái hạnh phúc bị sứt mẻ trong sự đơn côi. Nhiều khi, hạnh phúc cũng chỉ đơn giản là nghe và lắng nghe, phải không em?

      Nhưng cứ mỗi lần nhìn đàn bướm đang tung tăng trước mắt là anh lại thấy lòng buồn buồn. Buồn cho cái mong manh, dễ vỡ của kiếp bướm. Em biết không, để được một ít thời gian bay lượn khoe sắc, làm bạn với hoa và điểm tô cho đời, tiền kiếp bướm nhọc nhằn, dài lâu và đầy rẩy rủi ro... Năm nay, anh chợt thót lòng. Bướm không còn đan kín dòng chảy của mình. Mỗi năm, anh thấy bướm một thưa đi hơn. Năm nay là thưa nhất. Ơi, biết có khi nào bướm lặng lẽ bỏ ta mà đi?

      Anh viết cho em, ngoài kia bướm vẫn tung tăng về nơi vô định...

      HANSY
      (Mùa Hội Bướm Đầu Xuân hàng năm)



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2012 07:38:22 bởi Hansy >
      #3
        Hansy 22.07.2012 23:28:04 (permalink)
        3.



        VIẾT CHO NGƯỜI YÊU
        VỪA NÓI LỜI CHIA TAY



        Em Thương yêu

        Thật ngỡ ngàng khi em nói lời chia tay, mà tôi không bao giờ nghĩ rằng có một lúc như vậy, nhất là giữa thời điểm chúng mình vẫn đang hạnh phúc bên nhau. Tôi choáng váng đến độ không nói nên lời trước những lời giông bão của em đã giáng xuống đời tôi, xuống tình yêu của chúng mình, xuống tình yêu của tôi đã trọn vẹn trao cho em từ ngày xưa lâu lắm đó…

        Em biết thế không em?

        Tôi chết lặng giữa buổi tối chia ly, không kịp nói lên một lời hỏi lý do hay ngăn em đừng bước ra khỏi đời mình. Đêm nay, không thể lặng im mãi giữa cõi lòng cứ sục sôi giông bão, tôi viết cho em, những giòng thư như máu ứa từ con tim, trao về em, người con gái mà tôi thương quý nhất của cõi đời này.

        Hãy lắng lòng lại mà nghe tôi nói, bởi có thể đây là những lời cuối cùng tôi gởi về em.

        Em nhớ không?
        Cái buổi chiều thu nắng nhạt cuối trời, ta gặp nhau khi em đang thả hồn theo mây nước ở ven một con sông nhỏ. Từ cái nhìn đâu tiên của em, tôi hiểu rằng định mệnh đã muốn buộc đời hai chúng ta lại. Cái rung động xuyến xao vang mãi trong tôi…

        Rồi những ngày ta bên nhau ấm áp ân tình. Tôi viết về em những giòng thơ tình từ con tim đang thổn thức lời yêu. Em trao cho tôi lời ca tiếng hát ngọt mềm dễ say lòng. Ta gởi đến nhau những nồng nàn yêu thương mời gọi. Những lần hẹn hò trong công viên, những buổi dưới ánh đèn màu của quán cà phê, những cơn mưa bất chợt, những chiều nắng ngã ánh vàng…

        Kỷ niệm thì nhiều, nhưng đâu có nhiều bằng tình ta!


        Em Thương yêu
        Từ đó, ta bên nhau suốt cuộc hành trình. Hạnh phúc biết mấy khi em đưa tay cho tôi trong niềm tin cậy. Tôi dâng hiến cho em tất cả những gì máu thịt của đời mình, lòng nhủ lòng làm mọi việc để tiếng cười của em mãi luôn trong trẻo, tâm hồn em luôn bay bổng và tình yêu chúng mình mãi mãi thăng hoa…

        Tháng ngày yêu nhau (như em thấy đó), tình yêu trong tôi với em càng lúc càng nồng. Đoan chắc với em rằng, bóng hình em luôn thấp thoáng trong vành tim của tôi. Lúc nào tôi cũng muốn dành cho em những gì ngọt ngào nhất của tình yêu, làm cho em bất cứ điều gì miễn nhận được ở em nụ cười tươi tắn.

        Bởi, trong tôi, em không chỉ là một người tình mà còn như người em gái nhỏ, bé bỏng, thơ ngây, cần nhận được nhiều yêu thương và chở che. Vì thế, tình tôi trao em là vô cùng!


        Em Thương yêu
        Tôi đã suy nghĩ rất nhiếu, đã kiểm lại tất cả những gì tôi từng làm cho em. Và thú thật, không thấy có gì để em phải nói lời chia tay phủ phàng với tôi đến vậy.

        Sao em bảo không yêu tôi khi với một thời gian dài như thế ta cứ mãi bên nhau như bóng với hình? Sao em lại lạnh lùng như thế, khi chỉ với trước đó chưa đầy hai mươi bốn tiếng đồng hồ, em vẫn còn nũng nịu trong tôi? Thế những gì em đã trao cho tôi từ trước đến nay đều là đóng kịch à? Sao một người con gái xinh xắn, dịu dàng và tươi đẹp như em mà có thể phát đi một tình yêu không thực? Nếu quả đúng là thế thì em tàn nhẫn và độc ác lắm. Sao em nỡ đùa cợt với một tấm chân tình luôn dành trọn vẹn cho em???


        Em Thương yêu
        Mình làm lành lại với nhau đi em.

        Hãy trở lại như ngày xưa hoa mộng cũ. Ở đó có em, có tôi và có chuyện tình của chúng mình. Tôi sẽ cố gắng hơn nữa để đem về cho em thật nhiều hạnh phúc. Sẽ hoàn tất cùng em những mơ ước mà em hằng đeo đuổi. Sẽ hoàn thiện xuất sắc và nhanh chóng những gì tôi còn thiếu sót trong mắt em.
        Rồi chúng ta sẽ được bên nhau mãi mãi trong một căn nhà đầy ắp tiếng cười của trẻ thơ, khi hạnh phúc đơm hoa kết trái.

        Chỉ cần em vẫn mãi yêu tôi!


        Em Thương yêu
        Ngoài kia, trời sắp sáng.
        Những tia sáng yếu ớt của một ngày mới đang bắt đầu…

        Tôi đã mở hết lòng mình ra với em. Hãy đọc chậm rãi, lắng nghe thật sâu và suy nghĩ cẩn thận trước khi em có một quyết định làm thay đổi cả cuộc đời tôi.
        Xin em nhớ rằng, có thể trên đời này không ai yêu thương em bằng tôi cả.

        Hãy nghĩ lại em nhé!

        Chúc em Thành đạt và Hạnh phúc.
        Cầu mong tình mình rồi sẽ sáng rỡ như những tia nắng ban mai.

        HANSY


        #4
          Hansy 26.07.2012 05:42:47 (permalink)
          #5
            Hansy 28.07.2012 02:33:50 (permalink)
            4.



            TREO ẢNH EM LÊN – MÙA XUÂN TÌM ĐẾN



            Ở đời, không gì hơn bền lòng, kiên chí. Như tôi đây, sau bao ngày gian khổ năn nỉ xỏ xin, cuối cùng nàng cũng xiêu lòng, gởi qua nick chat một lô hình bóng. Tha hồ mà ngắm!

            Nhưng mà vậy vẫn chưa đã!

            Tôi nghĩ rồi, phải làm cái gì đó để bóng hình nàng luôn hiện diện quanh nhà thì mình mới thỏa lòng, chứ chẳng lẽ cứ ngồi lỳ trước máy tính suốt 24h ngắm mà không làm việc à? Nói là làm. Ra tiệm chụp hình kỹ thuật số quen biết nhờ làm một tấm rõ to, và đẹp. Xong xuôi, mua một cái khung kiếng xịn đặt vô. Treo lên. Vậy là hết nguyên cả ngày cho vụ này. Mệt nhưng vui!

            Ngắm một hồi cũng vẫn thấy chưa đã, bèn post nàng lên destok luôn, đang làm việc muốn xem ngay cũng tiện. Không ngờ để chế độ strech thì hình nàng còn đẹp hơn tất cả những tấm hình khác, kể cả hình trực tiếp trên webcam, hay xảo thuật ở tiệm KTS. Khuôn mặt tròn trặn trái xoan, trán đã bớt cao (nên bớt vẻ bướng)... Hình destok không màu mè gì nhưng tôi thích. Bởi tôi là người yêu sự giản đơn, thuần phác và chân phương mà!

            Chép cất xơ cua mấy file hình vào trong hộp mail. Vẫn chưa yên lòng. Dạo này net cũng hay sự cố lắm. Virus thăm là tiêu. Chả lẽ muối mặt xin lại. Ai lại làm thế. Ngó quanh tìm. A! Còn cái USB từ bữa nối mạng đến giờ hơi lơ là. Chép vô liền. Cái này để làm xơ cua tốt đây. Với lại đi tới đâu, chỉ cần đút vô máy tính là thấy em liền. Tiện!

            Cũng vẫn chưa thấy đã.

            Lạ thiệt! Thiếu cái gì kìa? A! Đúng rồi! Niềm vui đến lớn quá, một mình không hưởng hết. Lật đật gọi điện tùm lum cho mấy thằng bạn kêu họp mặt. Đứa nào không đi thì phải chịu khó đến rước.

            Tụi bạn ngồi hết quanh bàn, mặt ngây như đá. Là bởi chẳng thấy cái gì đáng để phải tập họp toàn bộ lực lượng thế này cả. Qua cái quán bên nhà kêu mấy ly café đá xong mới đem trình làng tác phẩm. Thằng nào cũng há hốc nhìn.Tự nhiên thấy cái thằng bạn lâu nay xem con gái đàn bà như gỗ đá cứ lăng xăng khoe hình cô gái nào đó lạ hoắc, đặt trong khung xịn, thấy mắc cười quá. Chỉ có một thằng bạn thân hơi biết về nàng do tôi kể, còn mấy thằng ngố kia thì hỏi ngay:

            - Ăn cắp đâu vậy mày?

            - Xin. Người đàng hoàng ai lại đi ăn cắp.

            - Khó tin quá. Chắc mày chớp trên mạng chứ gì.

            - Không. Lấy trộm cũng được, nhưng tao là chính nhân quân tử, không thèm làm bậy.

            - Giới thiệu đi.

            - Chưa nói được gì nhiều. Tao cho tụi bay địa chỉ blog nàng. Vô đó coi là biết.

            - Vậy cũng được.

            Cái thằng hay tranh luận với tôi, chém:

            - Tao thấy bình thường quá mà mày làm như nữ hoàng Ai Cập.

            - Đó là việc của tao, không phải xin ý kiến mày.

            Thằng hiền nhất đám, khen:

            - Cặp mắt đẹp, nhất là lông mi. Mũi dọc dừa hả? Còn cái miệng… cái miệng…

            - Cái miệng làm sao? –Tôi hỏi dồn.

            - Cái miệng dễ…, dễ..., dễ hôn lắm!

            Tưởng gì mới lạ. Hóa ra mấy cái đó mình phát hiện hết trọi rồi, chả cần ai chỉ. Chợt nhớ đến điều cấm kỵ của nàng, tôi vội "Suỵt!" một tiếng lớn. Tụi bạn ngơ ngác nhìn nhau!

            - Khao mừng đi!

            Thằng nào đó hét lên, rồi cả bọn hùa ầm theo. Ừ nhỉ! Trọng đại thế này sao lại không tổ chức ăn mừng kỷ niệm? Niềm vui nhân đôi mà! Thế là vét túi ra, kiếm một két bia, hai con khô mực loại lớn làm mồi. Tửu nhập ngôn xuất! Vậy mà chả thấy đứa nào một lần nhắc đến tên em. Đồ…, đồ…, đồ chẳng biết cái đẹp là gì!!!

            HANSY



            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2012 02:46:59 bởi Hansy >
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9