Má ơi nó bắt con!
Huyền Băng 05.10.2005 01:55:36 (permalink)
Má ơi nó bắt con,


    Tư Phát theo chị lên Chợ Cầu lánh nạn, sở dĩ nơi này có địa danh này vì nó có một ngôi chợ nằm bên dốc cầu trên đường từ Hạnh Thông Tây đến Hốc Môn, giặc giã bây giờ nỗi lên tùm lum, chẳng chỗ nào là yên ổn cả. Thế nhưng ra ngọai ô thì cũng tốt hơn là ở trong thành phố vào những ngày sôi đậu này. Với đầu óc non nớt, Tư Phát chẳng quan tâm gì đến chuyện đi hay ở, nhưng chị bảo đi thì cứ đi.. Nơi gia đình đi lánh nạn là nhà của một người con nuôi của ba Tư Phát. Họ đến đó tạm lánh vài ngày xem tình hình như thế nào.

    Những năm đó, nơi đây còn rất hoang vu. Nhà cửa xa xa mới có một căn, trong những đọan đường xóm hẽm lâu lâu mới có một bóng người. Vì lớn hơn các em, Tư Phát được chị cắt công đi gánh nước. Công việc này trước đây quả là khó khăn đối với Tư Phát, nhưng riết rồi cũng quen, không làm thì lấy nước đâu mà xài. Là một người vô tư, Tư Phát quảy đôi gánh trên vai, vừa đi vừa hát bất kể nắng nôi, . . . phía trước có một ngôi nhà ngói đỏ ba gian trông bệ vệ làm sao? Phát chạnh nghĩ đến ngôi nhà của gia đình trước đây, bây giờ không còn nữa. Nổi buồn hình như chỉ thóang qua Tư Phát trong chốc lát rồi bay đi, và cậu ta lại vui vẻ bước đi trong tiếng chim hót đâu đó. Bổng Tư Phát nghe tiếng phát ra từ phía trước:

    - “Má ơi ! có khách”, “má ơi, có khách”.

    Tư Phát nhìn quanh nhưng chẳng thấy bóng một đứa nhỏ nào? Lại có tiếng kêu:

    -“Má ơi! Má ơi” , định thần nhìn kỷ, thì ra có một con sáo sậu đang đậu ở trên cây, nó líu lo kêu má. Tư Phát thích quá, ôi con sáo biết nói, thế là cậu ta quẵng đôi thùng xuống đất và trèo lên cây. Con sáo đâu chịu đứng yên, nó chuyền hết cành này đến cành nọ, Tư Phát cũng chuyền theo. Con sáo lại kêu:

    - “Má ơi! nó bắt con”, “má ơi! nó bắt con”; Giọng kêu cứu này làm tăng phần hấp dẫn,

    Tư Phát nhăn mặt nhác ma con sáo và hạ giọng trả lời nó:

    - “Nó bắt con phải hôn, được rồi, nó sẽ bắt con”

    Thế là dầu mệt lữ nhưng Tư Phát không chịu thua con sáo. Con sáo nhót ra một cành mềm ở tận mép ngòai. Làm sao đây, thế là Tư Phát cởi phắt chiếc áo ra, nhè nhẹ đi trên cành, con sáo ở cành trên, khi còn khỏang một xảy tay nữa thì đến con sáo, Tư Phát giang chiếc áo bay thẳng một phát chụp vào con sáo mà không cần vịn cành cây. Đấy là cú nhảy dù đầu tiên của Tư Phát. Con sáo nằm trong chiếc áo cùng Tư Phát rớt xuống đất. Một cú té ngọan mục, nhưng thành công. Tư Phát quên đau đứng phắt dậy, bỏ con sáo trong cái áo vào thùng nước rồi quảy gánh ra về. Tiếng con sao lại vang lên trong thùng

    -“Má ơi! nó bắt con; má ơi! nó bắt con”.

    Đường vắng, giọng con sáo cứ lanh lãnh. Về đến nhà, Tư Phát quải đôi thùng đi thẳng vào nhà thay vì quảy ra lu nước, chị Tư Phát ngạc nhiên hỏi:

    -“ Ủa không đi gánh nước sao em?

    Tư Phát nheo một con mắt, cười hợm hỉnh:

    -“Em cho chị coi cái này”.

    Tư Phát móc cái áo gói con sáo ra khoe chị:

    -“Em mới bắt được con sáo nè! con sáo này biết nói chị ơi”.

    Con sáo lại nói:

    -“Má ơi! Nó bắt con”

    Chị Tư Phát hỏi:

    -“Sáo ở đâu mà em bắt?”

    Tư Phát đáp:

    -“Sáo ở ngòai đường, ở trên cây ! Em cực khổ lắm mới bắt được đó!”

    Chị Tư Phát nói:

    -“Sáo biết nói tức là sáo của người ta nuôi chớ không phải sáo hoang.”

    Phát cố cải:

    -Em nói thiệt, nó bay ở ngòai đường em đi ngang thấy nó biết nói em bắt, chớ em đâu có đi vào nhà người ta.

    Chị Tư Phát nói:

    -“Em bắt ở đâu dẫn chị đến đó! Mình là người lạ đến đây, nếu vô ý làm phiền người ta thì không sống được đó!”

    Chị Tư Phát kéo Tư Phát đi với con sáo trong tay, trở lại hiện trường mà Tư Phát vừa tập trận.

    Vừa đến đó, Tư Phát và chị thấy mọi người tụ tập ở đó rất đông, thì ra đấy là nhà của ông Cả. Họ đang tụ tập bàn tán xôn xao vì bà Cả đi chợ về phát giác con sáo cưng của mình bị mất. . .Tư Phát mặt mày tái mét, không biết chuyện sẽ xảy ra thế nào? Có người bảo lúc nảy thấy một thằng nhỏ trông là lạ, không phải người ở đây đi ngang qua, nhưng không biết nó có bắt không?

    Tư Phát đánh trống thùng trong bụng, “Tiêu mình rồi, phen này chắc bị bà Cả đóng trăn quá! . . .hết chuyện lại đi bắt sáo của bả”.

    Chị Tư Phát kéo Tư Phát vào đám đông, đến trước mặt gia đình bà Cả, chào họ và nói:

    “ Thưa ông bà, em cháu mới tới không biết sáo bà nuôi nên đã bắt về nhà, cháu bắt nó đem trả lại cho bà”. Nói xong chị Tư Phát quay lại bóp cho Tư Phát một bọp vô má mắt nổ đom đóm, và nghiêm giọng bảo:

    -Trả sáo lại cho người ta, và xin lỗi mau lên.

    Tư Phát giở cái áo ra, con sáo lại la lên:

    - Má ơi! Nó bắt con.

    Tư Phát lí nhí nói xin lỗi. Có lẻ vì bạc tay trời giáng của chị Tư Phát mà họ nguôi giận, và tha cho Tư Phát về. Tư Phát tiu ngỉu ra về trong khi một con nhỏ cở tuổi Tư Phát, chắc là con bà Cả đang đứng bên hong nhà, nhai trầu tỏm tẻm nhìn trộm Tư Phát. . . cười.


    Huyền Băng
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2005 02:48:40 bởi Huyền Băng >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9