Hồn Xuân Ai biết em tôi ở chốn nào
Má tròn đương nụ, trán vừa cao
Tiếng mùa về gọi lòng em dậy
Lơ đãng lòng tôi chẳng kịp rào
Ai biết người yêu nhỏ của tôi
Người yêu nho nhỏ trốn đâu rồi
Nhắn giùm với nhé, em tôi đó
Tròn trĩnh xinh như một quả đồi
Ngực trắng giòn như một trái rừng
Mắt thì bằng rượu, tóc bằng hương
Miệng cười bừng nở hàm răng lựu
Sáng cả trời xanh mấy dặm đường
Anh khắp rừng cao xuống lũng sâu
Tìm em, đi hái lộc xanh đầu
Trồng đâu chân đẹp tròn như cột
Em đẹp son ngời như cổ lâu
Nghe nhịp đời lên em bỏ anh
Ðua nhau xuân nở rộn trăm cành
Ý mùa cũng rộn trong xuân mới
Tóc rũ bờ tơ sợi liễu mành
Khách qua đường ơi! Em tôi đây
Chân em: cỏ mượt, mắt: hồ đầy
Lòng em hoá cảnh chờ anh gặp
Man mác hồn xuân ngọn gió hây