Tứ_Linh_Thi_ViệtDươngNhân
Đây những vần thơ mộc mạc đã giải thoát đời tôi Kính mời Quí Độc Giả & Thi Hữu mở những file này "nhàn lãm"
Tứ Linh Thi
Quê Hương - Thân Phận - Tình Yêu - Đạo Lý
"Quê Hương"
"Thân Phận"
"Tình Yêu"
"Đạo Lý"
Bóng Thu
Trời thu buồn, lệ hoen mi,
Bởi ta ôm khối tình si muôn đời
Không yêu thà chết cho rồi,
Sống mà chẳng có một nơi gởi lòng.
Trời thu là bóng ta trông,
Ấp ôm bóng ấy thấy lòng yên vui
Đêm nay nhớ lại một người,
Của mùa thu cũ, hơn mười năm qua.
Bây giờ hồn thấy thiết tha
Tình xưa gợi lại ai mà hiểu đây ?
Thu về xác lá rụng đầy,
Bao nhiêu lá rụng như xây lầu tình...
Nhìn thu buồn, nhưng đẹp xinh,
Cô Hằng, Nàng Nguyệt như rình cười ta.
Chòm sao thưa thớt xa xa,
Tỏ mờ lóng lánh múa ca giữa trời ...
Việt Dương Nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2021 16:00:32 bởi Viet duong nhan >
Một Chiều Hè
Một chiều hè chang chang nắng rực
Ngọn lửa lòng phừng phực nổi lên
Đốt tan một góc buồn tênh
Đưa hồn vào cõi mông mênh sáng ngời.
Một chiều hè chân dời bước nhẹ
Mắt đắm nhìn bao kẻ đùa chơi
Thênh thang giữa đất cùng trời
Buồn-vui chẳng gợn tim thời nhẹ bưng.
Bỗng đâu trời đất nổ tung
Hương tình len mỏi vào từng múi tim
Trăng-sao-mây-gió lặng im
Nhường cho chiếc bóng nổi chìm bao quanh.
VDN
Paris, hè 8/2003
VDN & Bạch Tường Vi
(đồng sáng tác)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2005 08:45:51 bởi Viet duong nhan >
Lửa Tình
Bỗng nghe tiếng gió xạc xào
Bóng ai thấp thoáng lao xao bên rèm
Làm cho khuất lấp trăng đêm
Muôn ngàn tinh tú lặn chìm trong mây
Ngất ngây nửa tỉnh, nửa say
Lâng lâng tưởng nhớ đêm dài hôm nao
Quen nhau chẳng được bao lâu
Mà xem như thể tim trao ngàn đời
Đêm nay ngọn lửa tình khơi
Khát khao ân ái, đói lời du dương
Ấp ôm trong "thú đau thương"
Mộng mơ chung hưởng yêu đương tuyệt vời.
Paris, 8/2003
vdn & Bạch Tường Vi
(đồng sáng tác)
Tim Vỡ
Ai đã xé tim ta từng mảnh vụng
Hay tự mình đập vỡ nát tan ra !
Vầng trăng thu đang tỏa sáng gần xa
Mà hồn ta một màu đen vô vọng.
Muốn quên ai cho lòng không vướng bận
Để tâm tư thanh thản chốn trần gian
Tình một chiều. Ôi, đau khổ gian nan
Đeo đuổi mãi như bóng mờ ảo mộng
Sao khăng khăng ôm khối tình tuyệt vọng
Duyên chưa tròn mà giấc mộng thương đau
Tình chưa trao tan biến tự đêm nào
Hư ảnh đó lòng vẫn chưa ngao ngán !
Hãy yêu đi cho trùng dương dậy sóng
Cho đất trời giông bão cuốn cuộn trôi
Cho lệ tình thấm mặn cả bờ môi
Cho tim óc rã rời cơn say mộng
Tình hôm nay, ngày mai không còn giống
Sẽ tan dần trong mây khói Hư Vô
Có còn chăng chỉ là một nấm mồ
Trái tim vỡ, chôn dưới vòng hoa trắng !!
Việt Dương Nhân
Paris 9/2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2005 03:13:15 bởi Viet duong nhan >
Vắng Nhau
Một ngày vắng nhau, trời sầu, đất tủi
Vầng trăng vàng an ủi trái tim buồn
Bình minh lên, mắt ướm lệ tình tuôn
Tim se thắt, nhói đau từng cơn một... !
Ôi ! Vì sao lòng vẫn còn gút cột
Một mối tình chẳng có ở ngày mai
Nỗi niềm này, biết bày tỏ cùng ai ?
Cho vơi bớt khối sầu đau tận đáy !
Một ngày vắng nhau, lo âu sợ hãi
Đợi tin ai như nắng hạn chờ mưa...
......
...
..
.
Ngày vào xuân
Paris 21.3.2005
Việt Dương Nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2005 03:18:07 bởi Viet duong nhan >
Nhớ Kỷ Niệm
Mây xám giăng ngang trời
Lá thu êm đềm rơi
Lòng ai còn rạo rực
Nhớ kỷ niệm xuân thời
Nghe lòng vẫn yêu Người
Hồn gởi vào biển khơi
Cho tim tình tan vỡ
Trong bão tố giữa đời...
Paris thu
9.2003
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2006 20:04:48 bởi Viet duong nhan >
Nguyệt là ai ?
Xin trả lời :
Tôi là nguyệt khuyết của tàn đêm
Là hoa héo úa rụng bên thềm
Là chim gãy cánh miền sơn dã
Là tiếng tơ sầu trong lặng im.
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2005 12:07:26 bởi Viet duong nhan >
Xóa
Nguyệt sầu ai, mắt buồn ướm lệ !
Chuyện của đời mặc kệ Nguyệt ơi !
Thả hồn bay khắp muôn nơi
Tình thương ban rải đến người khổ đau.
Đời của Nguyệt biết bao cay đắng
Đêm với ngày cố gắng xả buông
Xóa tan hai chữ vui - buồn
Trở về nguyên thủy của nguồn suối trong.
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2005 11:54:08 bởi Viet duong nhan >
Gợi
Ai gợi lòng em,
Như trăng bên thềm
Mơn man ve vuốt
Nghe lòng dịu êm.
Đêm đêm môi mềm
Đôi hình chung bóng
Ngây ngất lặng im
Mặc thuyền lướt sóng.
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2005 12:04:51 bởi Viet duong nhan >
Hỏi
Đêm đêm ta lại với mình
Dưới đèn tưởng nhớ người tình năm nao
Hỏi trăng, hỏi cả chùm sao :
Biết người xưa ấy, phương nào hay chăng ?
vdn
Rồi (Dạ Nguyệt) Tình "Ảo" Ngồi buồn gọi gió, khều mây
Chờ khi đêm xuống dựng xây lầu tình
Đón vầng trăng sáng lung linh
Về soi chung một bóng in bên rèm.
Tưởng rằng tình sẽ dịu êm
Nào ngờ giông bão dập mềm tim ai !
Vẳng nghe mây, gió thở dài :
Tình trong "Ảo", sao mắt cay lệ sầu ?!!
vdn

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2005 11:06:42 bởi Viet duong nhan >
Anh Về
Anh về... Biển gợn sóng lung linh
Gió mây quấn quyện xây lầu tình
Đường trăng mở lối đang chờ đợi
Thuyền Anh ghé bến, đôi bóng in !!
....................
vdn
Đa Tình
[sm=flower2.gif]
"Quen thói đa tình, lắm vấn vương*"
Một nụ cười hiền cũng cảm thương
Ánh mắt mộng mơ lòng gợn sóng
Tình sầu muôn thuở luyến yêu đương.
vdn
______________
(*)Đăng Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2005 16:01:08 bởi Viet duong nhan >
Chờ
Ngày đêm sóng vẫn vỗ bờ
Thuyền lênh đênh biển, đợi chờ ai đây !
Người đi đã mấy năm dài
Sao lòng này vẫn chưa phai bóng Người !
vdn
[sm=heartbeat.gif]
Buồn
Tháng ngày qua, vắng bóng Người
Buồn em mất hẳn nụ cười khi xưa
Ngồi nhìn vạt nắng buông thưa
Đau thương chất ngất đong đưa lối về !!
vdn
[sm=heartbeat.gif]
Nắng Hạ
Mắt buồn ngơ ngẩn nhìn xa xa
Nắng Hạ bừng lên giữa chiều tà
Mây xanh biên biếc màu thu thủy
Bát ngát hương tình yêu thiết tha...
vdn
[sm=heartbeat.gif]
Tình Buồn
Anh đi biền biệt xa vời
Để em ở lại ôm đời bơ vơ
Đêm đêm nhìn ánh trăng mờ
Quyện hồn trong gió nhả thơ tình buồn
vdn
[sm=heartbeat.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2005 03:40:34 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Viet duong nhan
Bóng Thu
Trời thu buồn, lệ hoen mi,
Bởi ta ôm khối tình si muôn đời
Không yêu thà chết cho rồi,
Sống mà chẳng có một nơi gởi lòng.
Trời thu là bóng ta trông,
Ấp ôm bóng ấy thấy lòng yên vui
Đêm nay nhớ lại một người,
Của mùa thu cũ, hơn mười năm qua.
Bây giờ hồn thấy thiết tha
Tình xưa gợi lại ai mà hiểu đây ?
Thu về xác lá rụng đầy,
Bao nhiêu lá rụng như xây lầu tình...
Nhìn thu buồn, nhưng đẹp xinh,
Cô Hằng, Nàng Nguyệt như rình cười ta.
Chòm sao thưa thớt xa xa,
Tỏ mờ lóng lánh múa ca giữa trời ...
Việt Dương Nhân
( Cùng cảm xúc tiếng THU , xin chia sẻ cảm xúc này gởi vào trang thơ của sư tỉ)
NHƯ TƠ VƯƠNG
Như tơ vương mong manh.
Âm thầm chim bay hoang.
Tình lênh đênh mây trôi.
Hình như là dư hương.
Mưa thu chìm trong hơi sương.
Đêm nay thu về mang mang tình buồn.
Như bài ca quên lời.
Đàn chùng dây, cung lơi.
Còn đâu câu mong chờ.
Như tình ta xa xôi
Cây thu hong vàng trên môi
Em cười đuôi nheo trêu ngươi tình hồng.
Như tình yêu dâng tràn.
Cho môi hôn nồng nàn
Như lời ru đầu đời.
Trong vòng tay mơ màng.
Trời thu tô vàng mênh mang.
Còn đâu nôn nao chờ trăng bên nhau
Nơi này thu năm xưa
Ta trao nhau tình đầu.
Thu vô tình lao xao
Xa rồi người nơi đâu.
Thu xưa phai mờ thương đau.
Mưa thu năm xưa xôn xao lòng nhau
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2005 13:00:11 bởi Tran Manh hung >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: