Trích đoạn: Viet duong nhan
Buồn Ta chẳng Biết Từ Đâu
Buồn ta chẳng biết từ đâu
Mà như những áng mây nâu phủ trùm
Giựt mình đưa mắt mông lung
Nhìn con chim lượn giữa vùng trời đêm
Vầng trăng buông rọi bên thềm
Nhớ ngày xưa ấy, tiếng êm ru hời !
Hồn ta bay bổng chơi vơi
Gặp vì sao nhỏ, mỉm cười đưa duyên...
Người về hay ở cõi Tiên
Buồn ta réo rắc chẳng yên ắng lòng.
Vẩy tay giữa giấc mộng hồng
Trái tim nghiến nát, thế xong kiếp người !!
(Paris, rạng ngày 27.5.2008)
Đọc bài thơ của Chị 7, thấy xúc động, HD viết bài Cảm đề sau đây:
XÓT XA CHƯA BIẾT TỪ ĐÂU
Xót xa ngơ ngác hình hài
Ai ơi có thấu lòng ai tơi bời?
Từ đâu xót nửa con người
Từ đâu vắng nửa phận đời? Xót xa!
Bài Cảm đề trên tuy cũng lục bát nhưng cụt lủn, nên HD xin thêm 1 cảm đề nữa ở thể thơ khác, có vài ý xưa của HD (từ 1 bài HD mà chính Chị 7 đã đưa lên Trang Thơ ngày 25-7-2007):
TRÁI TIM NGHIẾN NÁT?
Ác mộng gớm ghê
tấm thân rời rã lết lê thê
tim long từng mảnh như nghiến nát!
trần thế chưa xa, chết cận kề?
Mỗi mảnh từng qua lò luyện thép
dễ gì nghiến vụn, hóa u mê!
Mới hay tâm đạo, niềm hy vọng
nền móng cho tin tưởng tràn trề.
HD
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2008 23:15:37 bởi huydungpro >