Trích đoạn: Viet duong nhan
Di Chúc
Khi tôi chết, xin người thân đừng ngại,
Làm những gì tôi di chúc hôm nay.
Ðừng phân ưu, đừng cáo phó, khóc vay…
Chết là hết! Chẳng còn ai nhớ tới!
Lúc còn sống mà chẳng ai thăm hỏi!
Khi chết rồi có nghe được gì không?
(Ðức Phố, 18-02-2009)
VĨNH LIÊM
(viết thay vdn)
Xót Xa Kiếp Người
Lúc còn sống mà chẳng ai thăm hỏi!
Khi chết rồi có nghe được gì không? (VDN)
Vâng, có chứ đó là những tiếng lòng
Cuả những con người đồng chung tâm sự
Đêm khuya vắng nghe lời buồn viễn xứ
Giọng cay sầu nức nở thấy nao nao
Xa làng quê, xa quyến thuộc, đồng bào
Chẳng biết khi nào vui câu sum họp
Bỏ hết ra đi lúc còn xanh tóc
Hầu mong tìm tươi sáng ở ngày mai
Nhưng đã bao năm chờ đợi miệt mài
Nào đâu thấy...chỉ đêm dài đăng đẳng
Đời vốn thế luôn mang nhiều cay đắng
Tình quê hương đang trĩu nặng tâm tư
Muốn đổi thay đâu dễ, biết sao chừ?!
Đành nguyện cầu đấng từ bi cứu độ
Làm kiếp người mấy ai không lụy khổ
Vui một ngày vất vả vạn lần hơn
Đôi mắt luôn ẩn chưá nét tủi hờn
Biết bao giờ hồn thảnh thơi nhàn nhã
Muốn diệt khổ chi bằng tâm hỷ xả
Để mai mốt này thong thả ra đi
Thân chết rồi xem như chẳng còn gì
Nhưng thần trí cần tịnh yên siêu thoát
Lời di chúc cuả Người ghi hàng loạt
Ai đọc vào cũng cảm thấy xót xa
Đời trầm luân trong cõi tạm ta bà
Nếu được thoát mới thực là hạnh phúc!
Sương Anh
Cô 7 ui....đọc bài Di Chúc nghe thấy bùn wá dị...cho con có một chút chia xẻ cùng Cô nha...nhưng Cô nè, có phải chỉ là dòng suy tưởng không thôi, chứ hổng phải Cô đang mún....làm di chúc thiệt đâu, phải hôn? từ từ đừng vội Cô nha...
[sm=hugs.gif] [sm=kissing.gif]