Tứ_Linh_Thi_ViệtDươngNhân
Di Chúc
Khi tôi chết, đừng khóc than thảm thiết!
Ðừng viếng thăm, đừng có đặt vòng hoa!
Bởi vì tôi không muốn trở thành ma,
Ðể đeo đuổi những thứ gì đã mất.
Vì của cải chẳng bao giờ có thật,
Có nó rồi, lại mất nó như không!
Thế tại sao ta cứ mãi chờ mong,
Ðược giàu có, nhà lầu, xe bóng láng?…
Tôi là kẻ tình cờ đi tị nạn,
Chẳng ham gì bỏ xác ở xứ người!
Nửa đời tôi chẳng có một ngày vui!
Buồn thảm lắm vì quê hương đã mất!
Nạn Hán-hóa đang ngày đêm rình rập!
Ðất, đảo nào dính dáng tới Việt Nam?
Kẻ nắm quyền – chỉ là kẻ gian tham,
Nên bán đứng quê hương cho lũ Hán!
Khi tôi chết – vẫn là người tị nạn,
Còn ham gì mà không đốt thân này?!
Ðốt thành tro rồi rải khắp Ðông Tây,
Làm phân bón cho vườn rau, cây trái...
Khi tôi chết, xin người thân đừng ngại,
Làm những gì tôi di chúc hôm nay.
Ðừng phân ưu, đừng cáo phó, khóc vay…
Chết là hết! Chẳng còn ai nhớ tới!
Lúc còn sống mà chẳng ai thăm hỏi!
Khi chết rồi có nghe được gì không?
(Ðức Phố, 18-02-2009)
VĨNH LIÊM
(viết thay vdn)
HOA CÀ ĐẤY CHỊ ƠI...
GIỌT LỆ VỘI VÀNG. <Viếng trước chị ơi...> Một bài viết có mấy dòng tự sự Câu dứt day quá khứ ngập tràn Chết mà lòng còn nuối tiếc thở than Thương quê cũ còn tham tàn nhòm ngó. Sau khi chết xin chị làm ngọn gió Dạo trời quê nơi cây cỏ thâm tình Tìm ông cha nơi riêng cõi tâm linh Tạ tội lỗi bởi thân mình tị nạn. Phật trên cao nơi tòa sen bừng sáng Đợi chị về để quên lãng khổ đau Nơi chị đến chịu một kiếp u sầu Dòng suối lệ chan từng câu thơ tủi. Hồ Xuân Hương cũng một thời con cúi Quay câu thơ trong lồng cũi quyền cầm Đã ngậm ngùi bao cây bút văn nhân Ngâm thơ cổ hiểu nỗi lòng quá khứ. Chết là hết ,một kiếp người là đủ Chỉ tiếc thương cho quá khứ đèo bòng Tìm tự do chị vén áo lội sông Chẳng ngần ngại bước chân giòng lội ngược. Ai khi chết biết thế nào thua được Thưa chị rằng chị có được chữ Tâm Dầu mai sau khi im một chỗ nằm Chim vui hót gió hương thầm khóc chị. Miếng trầu cay đỏ hồng bao nếp nghĩ Hương rượu quê đượm trăm ý cơ hàn Em viếng lời di chúc chị ngổn ngang Muôn giọt lệ gạt vội vàng chua xót... MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 02:51:47 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Minh Tuấn
Di Chúc
Khi tôi chết, đừng khóc than thảm thiết!
Ðừng viếng thăm, đừng có đặt vòng hoa!
Bởi vì tôi không muốn trở thành ma,
Ðể đeo đuổi những thứ gì đã mất.
Vì của cải chẳng bao giờ có thật,
Có nó rồi, lại mất nó như không!
Thế tại sao ta cứ mãi chờ mong,
Ðược giàu có, nhà lầu, xe bóng láng?…
Tôi là kẻ tình cờ đi tị nạn,
Chẳng ham gì bỏ xác ở xứ người!
Nửa đời tôi chẳng có một ngày vui!
Buồn thảm lắm vì quê hương đã mất!
Nạn Hán-hóa đang ngày đêm rình rập!
Ðất, đảo nào dính dáng tới Việt Nam?
Kẻ nắm quyền – chỉ là kẻ gian tham,
Nên bán đứng quê hương cho lũ Hán!
Khi tôi chết – vẫn là người tị nạn,
Còn ham gì mà không đốt thân này?!
Ðốt thành tro rồi rải khắp Ðông Tây,
Làm phân bón cho vườn rau, cây trái...
Khi tôi chết, xin người thân đừng ngại,
Làm những gì tôi di chúc hôm nay.
Ðừng phân ưu, đừng cáo phó, khóc vay…
Chết là hết! Chẳng còn ai nhớ tới!
Lúc còn sống mà chẳng ai thăm hỏi!
Khi chết rồi có nghe được gì không?
(Ðức Phố, 18-02-2009)
VĨNH LIÊM
(viết thay vdn)
HOA CÀ ĐẤY CHỊ ƠI...
GIỌT LỆ VỘI VÀNG.
<Viếng trước chị ơi...>
Một bài viết có mấy dòng tự sự
Câu dứt day quá khứ ngập tràn
Chết mà lòng còn nuối tiếc thở than
Thương quê cũ còn tham tàn nhòm ngó.
Sau khi chết xin chị làm ngọn gió
Dạo trời quê nơi cây cỏ thâm tình
Tìm ông cha nơi riêng cõi tâm linh
Tạ tội lỗi bởi thân mình tị nạn.
Phật trên cao nơi tòa sen bừng sáng
Đợi chị về để quên lãng khổ đau
Nơi chị đến chịu một kiếp u sầu
Dòng suối lệ chan từng câu thơ tủi.
Hồ Xuân Hương cũng một thời con cúi
Quay câu thơ trong lồng cũi quyền cầm
Đã ngậm ngùi bao cây bút văn nhân
Ngâm thơ cổ hiểu nỗi lòng quá khứ.
Chết là hết ,một kiếp người là đủ
Chỉ tiếc thương cho quá khứ đèo bòng
Tìm tự do chị vén áo lội sông
Chẳng ngần ngại bước chân giòng lội ngược.
Ai khi chết biết thế nào thua được
Thưa chị rằng chị có được chữ Tâm
Dầu mai sau khi im một chỗ nằm
Chim vui hót gió hương thầm khóc chị.
Miếng trầu cay đỏ hồng bao nếp nghĩ
Hương rượu quê đượm trăm ý cơ hàn
Em viếng lời di chúc chị ngổn ngang
Muôn giọt lệ gạt vội vàng chua xót...
MINH TUẤN
R
Hoa cà đẹp quá MT ơi ! Về VN mà còn nhớ chụp hình hoa cà tím.
Cảm ơn em họa bài thơ "DI CHÚC" do nhà thơ Vĩnh Liêm như viết thay 7 vậy 
.
Chúc em & gia đình vui vẻ cuối tuần. 7_vdn
XẾP LÁ THƠ
Ta xếp thơ thành lá
Bay bay giữa trời thu
Chiều ngắm ánh sương mù
Lá rơi rơi tìm ấm.
Lá tươi hoa duyên thắm
Kề cận suốt mùa thương
Mỗi buổi sớm đọng sương
Lá cùng hoa uống cạn
Vị nước mát nồng nàn
Hương sắc hoa ngát sang.
Lá vui cùng ngây ngất
Với những ngày tất bật
Lá chào đón mùa mơ.
Hoa toả ngát bên bờ
Cành xôn xao lá hát
Cùng hương thơm ngào ngạt.
Dìu dặt bản tình ca
Muôn sắc thắm lá hoa
Cho đời thêm cảnh ngắm.
Nhà thơ nhìn say đắm
Cánh hoa mộng hồng tươi
Gió reo đưa tiếng cười.
Thơ tình hoa và lá
Dù cách mấy quan hà
Dù Việt Nam Trung Hoa
Dù Anh Quốc Pa Ri
Dù Nhật Bản đất Mĩ
Tình lá hoa bền bĩ.
Trong thơ ca tình ta
Tôn kính nàng thơ hoa
Mơ một ngày trở lại
Hát hoài khúc mơ hoa.
Tình ta nhớ phương xa
Tình ta chờ bến hẹn
Tình lên thơ trọn vẹn
Bên cạnh như lá cành .
Ấp yêu hoa xuân xanh
Nồng hương tình yêu dấu
Hoa trong thơ thắm màu
Tình vẫn mãi bền lâu.
Ha Ngan Ha
( Con kính Cô Cô vạn điều vui, khoẻ, vạn an ạ! )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2009 20:39:20 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: Ha Ngan Ha
XẾP LÁ THƠ
Ta xếp thơ thành lá
Bay bay giữa trời thu
Chiều ngắm ánh sương mù
Lá rơi rơi tìm ấm.
Lá tươi hoa duyên thắm
Kề cận suốt mùa thương
Mỗi buổi sớm đọng sương
Lá cùng hoa uống cạn
Vị nước mát nồng nàn
Hương sắc hoa ngát sang.
Lá vui cùng ngây ngất
Với những ngày tất bật
Lá chào đón mùa mơ.
Hoa toả ngát bên bờ
Cành xôn xao lá hát
Cùng hương thơm ngào ngạt.
Dìu dặt bản tình ca
Muôn sắc thắm lá hoa
Cho đời thêm cảnh ngắm.
Nhà thơ nhìn say đắm
Cánh hoa mộng hồng tươi
Gió reo đưa tiếng cười.
Thơ tình hoa và lá
Dù cách mấy quan hà
Dù Việt Nam Trung Hoa
Dù Anh Quốc Pa Ri
Dù Nhật Bản đất Mĩ
Tình lá hoa bền bĩ.
Trong thơ ca tình ta
Tôn kính nàng thơ hoa
Mơ một ngày trở lại
Hát hoài khúc mơ hoa.
Tình ta nhớ phương xa
Tình ta chờ bến hẹn
Tình lên thơ trọn vẹn
Bên cạnh như lá cành .
Ấp yêu hoa xuân xanh
Nồng hương tình yêu dấu
Hoa trong thơ thắm màu
Tình vẫn mãi bền lâu.
Ha Ngan Ha
( Con kính Cô Cô vạn điều vui, khoẻ, vạn an ạ! )
Woa...[sm=wow.gif]
! Cô Bảy cảm ơn HNH ghé thăm và để bài thơ hay thiệt là... thiệt là dễ thương.....Đọc thơ làm hồn cô bay bổng theo "Lá hoa" đây nè !
Chúc HNH vui tươi và hồn thơ luôn lai láng. Thương mến [sm=kissing.gif][sm=flower.gif] Cô 7_vdn
HOÀI VỌNG QUÊ HƯƠNG
Ta về đếm lại vì sao,
Bao nhiêu nỗi nhớ lại trào dâng lên.
Lá ơi thôi rụng bên thềm !
Cho sầu lắng khúc nhạc êm phím đàn.
Nhìn sao đứng cạnh trăng vàng,
Thoáng mơ dáng nhỏ bên hàng dải Ngân.
Gió lùa mây đến gần dần,
Hợp rồi lan tỏa lần lần tan xa.
Rằm, trăng sáng tỏ Hằng Nga,
Gốc đa còn đó Cuội ra kiếm tìm,
Buồn thương nhạc khúc nỗi niềm,
Riêng ai có nhớ dáng hiền thuớt tha.
Trăng lên đỉnh núi trăng già,
Non xanh nước biếc mơ hoa mấy mùa.
Vi vu tiếng gió mãi lùa,
Lá vàng rơi rụng chuông chùa ngân vang.
Mấy Thu rồi lại Đông sang,
Tiểu thiền gom nhặt lá vàng rụng bay.
Đàn lên khúc nhạc nhớ ai,
Hòa cùng kinh kệ ngân dài vang vang.
Tình thơ lở nhịp dở dang,
Cung đàn lạc phím lời than nghẹn ngào.
Chim trời lã cánh vòm cao,
Em về nơi ấy kiếp nào gặp nhau.
Nhớ em lệ ứa tuôn trào,
Mưa ngâu tuôn đổ thác gào biển lay.
Buồn thương tím cả trời mây,
Trăng vàng lặn khuất sao lây nỗi sầu.
Chim trời mỏi cánh về đâu,
Sóng xô thuyền ngược giang đầu xa xôi.
Nhìn con sóng nước bồi hồi,
Nhớ về quê cũ dạ ôi vạn sầu !
Mây trời biển biếc một màu,
Lòng sầu cố quốc in sâu bóng hình.
Tháng Ba là tiết Thanh Minh,
Nén hương lan tỏa tụ hình người xưa.
Nhớ thương nói mấy cho vừa,
Tình hoài cố quốc nắng mưa mấy mùa.
Ru hời tiếng võng đu đưa,
Cho tròn giấc ngủ nhạc trưa quê nhà.
Bướm vờn mở cánh vườn hoa,
Bao nhiêu hoa lá nhớ nhà bấy nhiêu,
Tiếng yêu dạo khúc tương chiều,
Sông Hương, núi Ngự tình yêu mãi chờ...
Dương Thái Hòa
(Con cũng vào đây cho ấm tình Cô Cô nhé ! Chúc Cô Cô mãi mãi là Nương Nương dễ thương của chúng con. Hi...hi...hi...)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2009 03:56:51 bởi Hoa_Dương >
HOÀI VỌNG QUÊ HƯƠNG
Ta về đếm lại vì sao,
Bao nhiêu nỗi nhớ lại trào dâng lên.
Lá ơi thôi rụng bên thềm !
Cho sầu lắng khúc nhạc êm phím đàn.
Nhìn sao đứng cạnh trăng vàng,
Thoáng mơ dáng nhỏ bên hàng dải Ngân.
Gió lùa mây đến gần dần,
Hợp rồi lan tỏa lần lần ta xa.
Rằm, trăng sáng tỏ Hằng Nga,
Gốc đa còn đó Cuội ra kiếm tìm,
Buồn thương nhạc khúc nỗi niềm,
Riêng ai có nhớ dáng hiền thuớt tha.
Trăng lên đỉnh núi trăng già,
Non xanh nước biếc mơ hoa mấy mùa.
Vi vu tiếng gió mãi lùa,
Lá vàng rơi rụng chuông chùa ngân vang.
Mấy Thu rồi lại Đông sang,
Tiểu thiền gom nhặt lá vàng rụng bay.
Đàn lên khúc nhạc nhớ ai,
Hòa cùng kinh kệ ngân dài vang vang.
Tình thơ lở nhịp dở dang,
Cung đàn lạc phím lời than nghẹn ngào.
Chim trời lã cánh vòm cao,
Em về nơi ấy kiếp nào gặp nhau.
Nhớ em lệ ứa tuôn trào,
Mưa ngâu tuôn đổ thác gào biển lay.
Buồn thương tím cả trời mây,
Trăng vàng lặn khuất sao lây nỗi sầu.
Chim trời mỏi cánh về đâu,
Sóng xô thuyền ngược giang đầu xa xôi.
Nhìn con sóng nước bồi hồi,
Nhớ về quê cũ dạ ôi vạn sầu !
Mây trời biển biếc một màu,
Lòng sầu cố quốc in sâu bóng hình.
Tháng Ba là tiết Thanh Minh,
Nén hương lan tỏa tụ hình người xưa.
Nhớ thương nói mấy cho vừa,
Tình hoài cố quốc nắng mưa mấy mùa.
Ru hời tiếng võng đu đưa,
Cho tròn giấc ngủ nhạc trưa quê nhà.
Bướm vờn mở cánh vườn hoa,
Bao nhiêu hoa lá nhớ nhà bấy nhiêu,
Tiếng yêu dạo khúc tương chiều,
Sông Hương, núi Ngự tình yêu mãi chờ...
Dương Thái Hòa
(Con cũng vào đây cho ấm tình Cô Cô nhé ! Chúc Cô Cô mãi mãi là Nương Nương dễ thương của chúng con. Hi...hi...hi...)
BÓNG QUÊ -TÌM LẠI. Quê nhà từng gọi trong mơ
Trăng xưa còn đợi nắng chờ còn mong
Sương chiều còn ủ hương đồng
Lúa xanh còn đợi người không thấy về.
Đăng trình một bước đam mê
Thoắt trông mấy chục xuân về đợi trông
Bao mùa ngô lúa trên đồng
Tóc mây một thoáng phai hồng nhuộm sương.
Nhớ khi chân mạnh bước đường
Ngày vui đất lạ tối vương tình nhà
Vui đùa như bướm như hoa
Mà tim day dứt lệ sa tủi hờn.
Khỏa khuây tiếng hát cung đờn
Lời ca đất mẹ mang ơn một đời
Nhớ ngày vượt sóng trùng khơi
Bao nhiêu nước mắt...Bấy lời con đau.
Vần thơ u uẩn nỗi sầu
Câu văn nuốt tủi để đâu hết buồn
Tai nghe vang vọng tiếng chuông
Ru đời xám hối tìm đường lai sinh.
Nghĩa nhân ai biết quên mình
Đạo tâm Phật độ chứng minh cõi trời
Đường về đâu có xa xôi
Quê hương đã ở tâm rồi tháng năm.
Vai mang cát bụi phong trần
Vó câu qua cửa mùa xuân theo tàn
Thanh nhàn trả kiếp hồng nhan Tự tâm tìm cõi niết bàn về sau...
Trời cao bóng nguyệt trên đầu
Mây dông đâu thể che lâu khoảng trời
Tha hương bao kiếp lệ rơi
Như mưa nhỏ khắp đường đời xứ xa.
Cho dầu mang kiếp loài hoa
Cũng như hồng thắm lụa là gai đau
Mong manh như lúa dãi dầu
Cũng cho nặng hạt no lâu kiếp người.
Non xanh nước biếc nụ cười
Như tâm khao khát của người xa quê
Tháng năm mòn mỏi lối về
Quê hương ở mãi cơn mê kiếm tìm.
MINH TUẤN Ghé thăm trang của Chị Gặp bài thơ hay của Dương Thái Hòa -Em họa góp chung với chị nhé.Chúc Chị và bạn DTH vui vẻ và mạnh khỏe cuối tuần. MT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2009 22:24:20 bởi Minh Tuấn >
TRÁNH VOI ‘Chỉ muốn ra thôi chẳng muốn vào’
Sá gì tim mật chút công lao
Bao năm nối vận vui lòng bạn
Một phút sa chân gãy nhịp cầu
Chán mặt đường kia khôn ngõ tránh
Bận lòng nơi đó với tay cao
Phong trần lỡ bước đành lui gót
Tránh gặp voi đâu hổ mặt nào.
Lá chờ rơi 13/04/09 AI CŨNG HIỂU
Việc đâu còn đó - nói chi vào.
Đã phóng lao rồi bám lấy lao.
Mở mắt thật to xem trúng đích.
Mím môi thật chặt bước lên cầu.
Dưới chân sỏi đá đâu là thấp.
Trong mắt bầu trời có phải cao???
Sai, đúng hiển nhiên ai cũng hiểu.
Hơi đâu chuổc khổ phải không nào.
...Ở trên Ảo chửi mà ăn thua gì - Nguơì đời, họ viết thư chửi 7 còn kinh thiên động địa hơn. 7 gặp họ vẫn mỉm cười chào khi chạm mặt đó.... VDN Lời nói của sư tỉ VDN rất là đúng. tui kính phục. Bác Lá à hãy theo gương sĩ tỉ VDN đi. Mình còn chấp, bỏ cuộc là thua đó. Gởi đến bác mấy lời chân tình. 

Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
TRÁNH VOI
‘Chỉ muốn ra thôi chẳng muốn vào’
Sá gì tim mật chút công lao
Bao năm nối vận vui lòng bạn
Một phút sa chân gãy nhịp cầu
Chán mặt đường kia khôn ngõ tránh
Bận lòng nơi đó với tay cao
Phong trần lỡ bước đành lui gót
Tránh gặp voi đâu hổ mặt nào.
Lá chờ rơi 13/04/09
AI CŨNG HIỂU
Việc đâu còn đó - nói chi vào.
Đã phóng lao rồi bám lấy lao.
Mở mắt thật to xem trúng đích.
Mím môi thật chặt bước lên cầu.
Dưới chân sỏi đá đâu là thấp.
Trong mắt bầu trời có phải cao???
Sai, đúng hiển nhiên ai cũng hiểu.
Hơi đâu chuổc khổ phải không nào.
...Ở trên Ảo chửi mà ăn thua gì - Nguơì đời, họ viết thư chửi 7 còn kinh thiên động địa hơn. 7 gặp họ vẫn mỉm cười chào khi chạm mặt đó.... VDN
Lời nói của sư tỉ VDN rất là đúng. tui kính phục.
Bác Lá à hãy theo gương sĩ tỉ VDN đi. Mình còn chấp, bỏ cuộc là thua đó.
Gởi đến bác mấy lời chân tình.


(TRÁNH VOI, AI CŨNG HIỂU)
CUỘC CHƠI
Cuộc chơi khi đã dấn thân vào
Mệt mỏi tìm dăm phút giải lao
Gian khó lẽ nào co cẳng chạy
An vui thì lại vẫy tay chào*
Tài năng thể hiện ngay trên dưới
Đạo đức phơi bày rõ thấp cao
Trời vẫn hay chơi trò đánh đố
Xem ai bền chí,đúng không nào ?
Naïve
( * Không theo vần câu thơ,xin các bác thông cảm)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2009 14:54:49 bởi Naive >
NỖI NHỚ
Nhớ lắm lắm nhớ nhiều nhiều lắm lắm
Nhớ âm thầm nhớ ầm ỉ trong tim
Nhớ quá đấy thôi biết ngõ nào tìm
Trời viễn xứ nỗi niềm triền miên nhớ
Em nhớ lắm nhớ qua từng hơi thở
Nhớ nhung đầy chất chứa tận buồng tim
Nhớ ôi chao não nuột buốt con tim
Nhớ nôn ruột gan bào se thắt nhói.
Nhớ lắm lắm ngày thơ chưa kịp nói
Và bây giờ chẳng có dịp nói đâu
Nhớ bóng hình tiếng nói khắc đậm sâu
Nhớ quay quắt cả lên màu mắt biếc.
Nhớ lắm lắm nhớ ôi thôi da diết
Nhớ cánh buồm vôi trắng biếc màu thương
Nhớ cố hương cách biệt mấy trùng dương
Cánh nhạn trắng mang yêu thương đến đấy.
Trắng đêm thâu nỗi nhớ bừng trỗi dậy
Tiếng quê hương sóng biển bọt vây sầu
Áng mây trôi lơ lửng phối nhiều màu
Họp nhung nhớ đến khi nào hội ngộ.
Nhớ nhớ quá con đường qua phố cổ
Chợ hoa mơ nở rộ bốn mùa mơ
Nhớ từng giây từng phút tháng năm chờ
Nỗi nhung nhớ vô bờ...Ôi ! Nhớ quá !!!
Nhã Trân
( Con nhớ quá Cô Cô của chúng con nữa đấy ! Hu...hu...hu...)
Con ở USA ạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2009 01:19:38 bởi nhatran89 >
Cảm ơn LN ghé đây và để lại bài thơ thật hồn nhiên và dễ thương. LN biếu 7 thớt Sashimi ngon quá - nhâm nhi vớ rượu "Sakê" mới đúng đấy.
Chúc LN luôn vui vẻ và yêu đời. Cô Bảy_vdn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: