NHẠC CỦA TUI - TÌNH YÊU THƠ ĐỨC THÀY ĐÃ ĐIỀU CHỈNH LỜI CA

Tác giả Bài
Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
NHẠC CỦA TUI - TÌNH YÊU THƠ ĐỨC THÀY ĐÃ ĐIỀU CHỈNH LỜI CA - 29.07.2012 15:30:07
Tình yêu
Lời Thơ: Đức Thầy
Nhạc: Nguyễn Hay
Ca sĩ trình bày: Quang Thanh Thủy

Chân thành cảm tạ nhạc sỹ Nguyễn Hay bỏ rất nhiều tâm huyết phổ bài thơ "Tình Yêu" của Đức Thầy


Thưởng thức bài thơ của Đức Thầy xin bấm vào LINK phiá dưới

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=aCQoEXjDXd

http://aotrang.vn/f/showthread.php?t=6028
.



TÌNH YÊU
Ta có tình yêu rất đượm nồng.
Yêu đời yêu lẫn cả non sông.
Tình yêu chan chứa trên hoàn vũ.
Không thể yêu riêng khách má hồng

0 0



Nếu khách má hồng muốn được yêu.
Thì trong tâm trí hãy xoay chiều.
Hướng về phụng sự cho nhơn loại.
Sẽ gặp tình ta trong khối yêu.

0 0


Ta đã đa mang một khối tình.
Dường như thể hải với sơn minh.
Tình yêu mà chẳng riêng ai cả.
Yêu khắp muôn loài lẫn chúng sinh.
Miền Đông năm Bính Tuất
(1946)
Đức Thầy


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/18A041A6F71D45B0B9C1B9E2A3380229.jpg[/image]



NGỘ TÌNH
Ta đã yêu và yêu thiết tha.
Tình từ tâm khảm thoát tung ra.
Tình như cây cỏ say màu nắng.
Tình giống cung đàn lụy tiếng ca.
Tình đến trái tim dâng vạn vật.
Tình theo giòng máu tưới trăm hoa.
Tình yêu chất ngất lan tràn khắp....
Trải khắp thế gian nét thái hoà.
Trần Mạnh Hùng
Texas Năm Mậu Thân
(2008)



THOÁT TÌNH
Ta đã yêu, và yêu thiết tha
Tình trong nhân loại đã ban ra.
Tình từ đất nước thời chinh chiến.
Tình thoát con tim khúc hợp ca.
Tình chẳng so đo - hòa vạn thể
Tình không cân nhắc - đẹp như hoa.
Tình yêu nào phải riêng trai gái.
Tình thoát sân si - ngộ nhẫn hoà
Trần Mạnh Hùng


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/7B71071F16D64DFB8C2AA94B4E7438B8.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2012 06:05:55 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng