NHẠC CỦA TUI - Thơ ĐƯỜNG PHỔ NHẠC - DAN DIÚ

Tác giả Bài
Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
NHẠC CỦA TUI - Thơ ĐƯỜNG PHỔ NHẠC - DAN DIÚ - 12.08.2012 11:55:12
Thơ Trần Mạnh Hùng
Nhạc Nguyễn Hay
Ca sỹ Quang Thanh Thủy


BẤM VÀO LINK ĐỂ THƯỞNG THỨC GIỌNG CA GỞI CẢM QUANG THANH THUỶ NHẠC


http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=VOmvINr8y3

DAN DÍU

Người đi đi mãi không còn nhớ.
Bến cũ, đò xưa vẫn đợi chờ.
Dù chỉ thoáng qua lòng tưởng đến.
Đủ cho vương vấn đến bơ phờ.
Chuyến đò ngày ấy nhiều lưu luyến.
Người khách năm xưa vẫn mịt mờ.
Khách trễ đò ngang lên tiếng gọi.
Thế mà vướng mắc có ai ngờ.

Ngày ấy chiều thu trời lộng gió.
Thuyền vừa rời bến giữa giòng sông.
Thoảng nghe lời gọi nôn nao quá.
Vọng tiếng gọi đò hối hả mong.
Trong thoáng ngẫn ngơ thuyền lại bến.
Để rồi ôm nhớ đợi chờ trông.
Chiều nay thu muộn trời êm gió.
Có tiếng quạ kêu vọng giữa giòng

Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Góp vui câu chuyện đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi niềm pháo nổ ran.
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/B3CDC1B525274EEAB7D2BD0C3CE8B15B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2012 06:01:14 bởi Trần Mạnh Hùng >
Attached Image(s)
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng

Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
Đã Điều Chỉnh - Thơ ĐƯỜNG PHỔ NHẠC - DAN DIÚ - NHẠC NGUYỄN HAY - THƠ TRẦN MẠNH HÙNG - 11.11.2012 07:27:10
Thơ Trần Mạnh Hùng
Nhạc Nguyễn Hay
Ca sỹ Quang Thanh Thủy


BẤM VÀO LINK ĐỂ THƯỞNG THỨC GIỌNG CA GỞI CẢM QUANG THANH THUỶ NHẠC
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=VOmvINr8y3

DAN DÍU

Người đi đi mãi không còn nhớ.
Bến cũ, đò xưa vẫn đợi chờ.
Dù chỉ thoáng qua lòng tưởng đến.
Đủ cho vương vấn đến bơ phờ.
Chuyến đò ngày ấy nhiều lưu luyến.
Người khách năm xưa vẫn mịt mờ.
Khách trễ đò ngang lên tiếng gọi.
Thế mà vướng mắc có ai ngờ.

Ngày ấy chiều thu trời lộng gió.
Thuyền vừa rời bến giữa giòng sông.
Thoảng nghe lời gọi nôn nao quá.
Vọng tiếng gọi đò hối hả mong.
Trong thoáng ngẫn ngơ thuyền lại bến.
Để rồi ôm nhớ đợi chờ trông.
Chiều nay thu muộn trời êm gió.
Có tiếng quạ kêu vọng giữa giòng

Đò về bến cũ neo chờ đợi.
Mà khách vô tình vẫn biệt tăm.
Bao lượt đón người trên bến vắng.
Mấy lần đưa khách chuyến đò ngang.
Góp vui câu chuyện đêm chờ sáng.
Chia sẻ nỗi niềm pháo nổ ran.
Dan díu với tình năm tháng đợi.
Mà người lữ khách quá xa xăm.
Trần Mạnh Hùng

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/B3CDC1B525274EEAB7D2BD0C3CE8B15B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2012 11:39:04 bởi Trần Mạnh Hùng >
Attached Image(s)
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng