Bỗng dưng muốn nhớ!!!
toilakekhong 15.08.2012 00:28:32 (permalink)
Vậy là đã hai tháng rồi, hai tháng trở về từ VN . Chẳng hiểu sao chuyến đi này tuy có dài và đi được nhiều hơn nhưng lại không vui như những chuyến trước nhưng chẳng hiểu sao giờ về lại Mỹ thì lại vương vấn VN .
Không lẽ đi chưa đủ thăm chưa hết, chơi chưa đã hay còn lấn cấn gì đó nên không được thoải mái . Phú Quốc, Miền Tây , Nha Trang, Đà Nẵng,Vũng Tàu, Côn Đảo ....nhưng mọi thứ hầu như chưa đủ . Thích nhất là Côn Đảo vì nó còn hoang sơ và được một bữa ốc luộc dù mộc mạc như đậm chất dân dã . Thất vọng nhất là chuyến đi Vũng Tàu , biễn không đẹp nhưng lại bị chặt chém . Và ngạc nhiên nhất là Đà Nẵng , họ quy hoạch và làm bãi biển gần giống như ngoài này và an toàn đến nỗi đi tắm đêm mà cũng không sợ .
Bao giờ sẽ trở lại và sẽ đi đâu? Bỗng dưng muốn nhớ!!!!
#1
    toilakekhong 03.02.2013 16:02:51 (permalink)
    Lại một đêm nữa ở bệnh viện. Cuối năm rồi nhưng Ba bị đi Bệnh Viện vì chảy máu não nên cả nhà có đôi chút lo lắng. Lần này so với lần trước có vẻ nhẹ hơn lần trước nên cũng đỡ hơn đôi chút. Ba vẫn còn tỉnh và tay chân phản ứng tốt chứ không bị coma như lần trước. Đêm đầu vào phòng cấp cứu và hai đêm nay thì ở CCU để theo dõi. Bác sĩ về não nói là so sánh hai hình chụp Catscan thì thấy cục máu ứ không phát triển đó là dấu hiệu tốt họ cần giữ thêm ở CCU đôi chút nếu tình trạng vẫn ổn định thì sẽ cho ra phòng thường theo dõi tiếp và tập speech therapy cũng như physical therapy và ổn định huyết áp chờ cho cục máu tan và liền sẹo và cố để tình trạng đó xảy ra nữa. Con cảm cúm nó dữ dội vậy đó, lần trước Ba bị stroke cũng vào lúc đang bị cúm , lần này cũng vậy.
    Thức đêm mới biết đêm dài. Cả nhà phân chia nhau ngày và đêm cũng có người ở bên Ba, mọi người cần dưỡng sức chuẩn bị đường dài. Đêm qua mình hết đọc báo rồi mail mà cũng không hết đêm. Đêm nay mình vào trễ vậy mà báo trên mạng đọc xong mà giờ này chỉ mới 1:00 giờ sáng, may mà mình có ipad để giải sầu. Rị mọ gõ vài chữ để giải rầu giết thời gian. Mong cho Ba mau bình phục và Mẹ được khoẻ , không có gì công bằng bằng thời gian, biết thế nhưng ai cưỡng lại Thượng Đế . Mỗi ngày qua đi ta lại mất một ngày ..... Cần phải làm gì đây!!!!!!
    #2
      dongxu 08.02.2013 20:34:00 (permalink)

      Nhìn tên nick của bạn, rồi tiêu đề nhật ký bạn làm tui hơi hiếu kỳ nễn đã vào xem....xin lỗi đã mạo muội vào không gian riêng tư của bạn, dẫu sao thì cũng chúc ba bạn mau khỏe và đình bạn có một năm mới ấm áp, an vui nhé!

      Năm Mới sẽ tốt đẹp hơn hén bạn ^.^
      #3
        toilakekhong 09.02.2013 02:32:17 (permalink)
        Cám ơn bạn sự quan tâm và chia sẻ của bạn dongxu . Nhân dịp năm mới tôi cũng mến chúc bạn va gia đình một năm mới An Khang- Thịnh Vượng
        #4
          toilakekhong 10.02.2013 23:44:29 (permalink)
          Năm nay đón Giao thừa trong Viện Dưỡng Lão vì Ba phải vào đây để tập Vật lý trị liêu. Mấy ngày trước không sao nhưng hai hôm nay không hiểu sao Ba lại bị ói.Cứ ăn vào là ói ra, không biết đó là di chứng hay chỉ là stomach flu. Cái dưỡng đường này mình không thích tí nào , thức ăn không thấy ngon và dinh dưỡng như ở nhà thương, người thì đông nhưng nhân viên dường như không đủ nên ngay từ đầu khi Ba mới vào mà không có ai dọn giường và y tá trực chẳng nắm rõ tình trạng hay thuốc thang cần uống. Nơi cần tĩnh dưỡng nhưng ồn ào suốt, nếu không phải họ bắt Ba phải nằm yên thì nhà cũng muốn đưa Ba về và đi tập vật lý trị liệu sau. Cứ như vầy không biết bao giờ mới bớt.
          Hôm qua lật báo Xuân đọc phần tử vi , thấy tử vi của mấy chị em trong nhà đều có tang chế. Không biết có ứng nghiệm không?
          #5
            toilakekhong 13.02.2013 06:49:23 (permalink)
            Tự nhiên chiều mồng một Tết nhiệt độ trong cơ thể của Ba tăng nên họ lại đưa Ba vào ER , lai thêm chuyện bực mình vì cái bảo hiểm của Ba. Chẳng lẽ tiền nào của nấy , kỳ này Ba có bảo hiểm Healthnet vì Ba không muốn trả tiền nhiều nên chọn nó thay vì chọn Kaiser . Hôm bệnh nó đã discharge sớm, về đi chọn Nursing Home nó cũng không có nhiều lực chọn vì trong system của nó chỉ nó một cái Rehab Center đó nên chỉ có thễ về đó nên cách chăm sóc của nó kiểu như nó bất cần . Đợi tới gần 6 tiếng và nó nói là không biết transporttion có cover hay không và ban đầu nói là họ gọi sau đó là mình tự gọi hoặc phải tự bỏ tiền túi ra để đưa Ba về lại Rehab Center nên mình bực quá trấn an Ba nói là mình muốn thử và nói Ba thử để nhà tự đưa Ba về bằng xe của nhà và nếu thử được thì đợi Ba mạnh một chút thì đưa Ba về nhà và chĩ chở Ba đi tập vật lý trị liệu thôi chứ ở trong Nursing Home chĩ có mệt mà thôi , từ tâm trí lẫn đồ ăn .v.v..
            Những đêm mình nằm trong đó mới thấy thấm thía và tội cho những người già cả và neo đơn . Lần trước cũng vậy và lần này cũng vậy cả nhà đều chia ra để có người luôn ở bên Ba và mình muốn tự chăm sóc người thân của mình nên người nhà mình có bệnh nhưng không phải bực dọc và chịu khổ , đêm đêm mình nằm trong đó cứ nghe tiếng kêu réo khan cả cổ của các bệnnh nhân " help , help , help...." không biết một phần họ khó chịu hay một phần họ buồn. Tiếng kêu não lòng như muốn giành giật từng hơi thở từng sức sống , chẳng lẽ khi màn đêm xuống thì tử thần chạy vòng vòng đi bắt người nên con người cần giành giật sự sống từ ngưu đầu mã diện. Tâm bình an , không lo lắng không suy nghĩ mình cứ gặm nhấp thời gian từ từ và đêm trôi qua. Ba có lẽ biết là nhà luôn bên cạnh hay quá mệt vì bệnh tật nên ngủ hoài và khi khó chịu vì đờm kéo nghẹt cổ hay gần sáng ( thường thì khoảng 5 giờ sáng) thì mới gọi mình đưa vào phòng vệ sinh đi tiểu và đánh răng rửa mặt sau đó nghỉ ngơi và ngủ tiếp đợi đến khi đánh thức dậy để ăn sáng và uống thuốc . Thử hỏi gọi là viện dưỡng lão không biết người ta vào đây đễ an dưỡng hay là mau chết sớm chứ như những gì mình trải qua thì chẳng an dưỡng tí nào , có khi lại chết sớm , nhưng sao lại cứ kéo dài đời sống đau khổ như vậy . Ra đi bình an theo mình đó cũng là một đặc ân mà Thượng Đế ban cho...
            #6
              toilakekhong 27.02.2013 09:27:50 (permalink)
              Cuối cùng rồi mọi chuyện cũng xong. May mắn là họ cho Ba về sớm . Tối thứ sáu vừa rồi sau khi bác sĩ về não khám thì họ cho Ba về nhà , bận rộn cách mấy thì anh em mình cũng muốn đưa ba về nhà để nhà chăm sóc và Ba tĩnh dưỡng . Thời gian vật vờ trong bệnh viện và viện dưỡng lão cũng qua đi , giờ họ cho Ba về nhà và tình trạng sức khoẻ của Ba có vẻ tiến triển khả quan. Hy vọng cứ như đà này thì trong vòng mấy tuần nữa thì cục máu bầm sẽ tan hết và tập vật lý trị liệu thì Ba dần bình phục.
              Dạo này hình như sức khoẻ của Mẹ có vấn đề và có dấu hiệu của tuổi già như lãng tai và ngủ nhiều. Vì vậy mình nói Mẹ đừng lo thức dậy sớm hay nấu nướng đồ ăn cho mình làm gì nên CN rồi mình lăn vào bếp để chuẩn bị mấy món đem đi cho cả tuần và để nhà một ít, thịt gà kho xả ớt với mề và tim gà, cá trê kho chung với cá rô đồng ( mấy con cá rô có vẻ không ngon bằng cá trê, chắc lần tới mình kho cá trê không thôi) , canh cải bẹ xanh, cài bó xôi xào , đậu đũa xào nấm kim chi, phá lấu tim và mề gà công với bánh cuốn nhân thịt mà Bác H đưa xuống , vậy là cũng đủ cho cả tuần xa nhà . Dạo này phải set up và renew mấy phòng lab ở xa nên mình cứ phải chạy suốt , không biết bao giờ mình hết chạy đây? Nhưng có chạy như vậy thì mới có OT , bây giờ mình còn có sức khoẻ thì cày nhiều chứ mai mốt thì sao mà cày . Nghĩ đến chặng đường ngày mai ra biên giới thấy mà nản . Thôi giờ đi ngủ sớm để 3 giờ sáng mai còn có sức mà chạy.....
              #7
                dongxu 28.02.2013 21:57:56 (permalink)
                Vậy là sức khỏe của ba bạn ngày một tốt hơn rồi hén, chúc mừng nhé! Và cũng cầu chúc cho sức khỏe của ba bạn mau chóng được hồi phục nha.
                #8
                  toilakekhong 05.03.2013 23:11:52 (permalink)
                  Cám ơn Đồng Xu . Tuy Ba tôi đã được về nhà nhưng cũng chưa hoàn toàn bình phục, còn có nhiều biến chứng và còn phải tập vật lý trị liệu nhiều , vấn đề tuổi tác cũng là yếu tố quan trọng nên lần này tyu về sớm nhưng không khả quan hơn lần trước . Tuần rồi tụi tôi lại đưa Ba vào bệnh viện trở lại và nằm tại đó hết 4 đêm nữa để vào nước biển và trụ sinh vì ông già lại ói và sốt.
                  Một lần nữa cám ơn sự chia sẻ của Đồng Xu.
                  #9
                    toilakekhong 06.03.2013 07:36:44 (permalink)
                    Không hiểu sao lại mọi việc lại dồn dập xảy ra với mình, hết chuyện nhà rồi lại chuyện sở, điên cả cái đầu . Thôi chỉ biết phó thác mà thôi...
                    Thứ Tư rồi mọi chuyện dường như đã dồn dập sắp đặt trước, nào là tự nhiên có thằng Mỹ trắng cắt ngang đầu xe mình rồi đi vào rest area hét toáng lên để cà khịa và hù dọa sẽ report mình. Đối với hạng người như vậy thì tốt hơn nhất là mình làm lơ và càng làm lơ thì nó càng giận dữ với mình . Cuối cùng mình lấy số xe của nó và hôm sau vào sở report lại cái chuyện đó để tự bảo vệ mình trước . Cái chuyện báo cáo lên xếp trực tiếp của mình tưởng có vậy thôi ai dè nó làm lớn chuyện bắt mình report lên trên và đưa vào chuyện safety tailgate meeting rồi phải ra police làm report nữa, may mà police nói cái chuyện đó chưa phải là crime nên không lấy report nhưng cứ để đó nếu lần sau nếu thắng cha đó có làm vậy nữa thì kêu 911 thì họ sẽ gởi unit ra liền.
                    Rồi Ba lại bí ói và sốt nên phải đưa vào ER lại , Ba nằm đó hết mấy ngày nhưng mình mắc công chuyện nên không ở lại đêm được nên chỉ ở được cuối tuần và dường như Mẹ có dấu hiệu mệt mỏi và thất vọng vì tình trạng của Ba cứ như vậy . Biết làm sao đây chỉ biết nói với Mẹ là nên kiên nhẫn và nghỉ ngơi nhiều , mọi chuyện khác của mình Mẹ đừng có lo và để mình thu xếp . Không biết mọi chuyện sẽ đi đến đâu đây. Cầu xin mọi chuyện rồi dần sẽ ổn thỏa.
                    #10
                      toilakekhong 08.03.2013 00:16:06 (permalink)
                      Hôm nay buồn quá ngồi nghe mấy bài nhạc buồn và nhớ lại chuyện xưa.
                      ----------------------------------------------------------------------------------------------------------
                      Trái Tim Bên Lề .
                      Em đã biết bao ngày bên em
                      Là anh đã có bấy nhiêu ngày yêu em
                      Nhưng em vẫn ngây thơ nên ko biết tình anh
                      Vì yêu em nên tim đau rã rời

                      Anh đã thấy bao người yêu em
                      Tình anh đã nhức nhối thinh lặng bên em
                      Nhìn em yêu tuy ngay đây nhưng rất xa xôi
                      Vì tim em đã trót trao ai rồi

                      ĐK:
                      Tình yêu sâu kín cho em đã bao ngày thầm lặng
                      Nhìn em ko nói nên câu nói chi đây
                      Lòng xót xa đi bên đời em và biết em chịu nhiều đắng cay mà tim anh đây vì yeu anh nên đau rã rời.

                      Vì em đã trót yêu ai em quá vô tình ko nhận ra
                      Tình yêu anh đã trao em bấy lâu nay
                      Một trái tim bên lề rất đau vì biết em chẳng hề biết đâu...
                      Tình yêu anh đã trao em rồi.........

                      ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

                      Nghe rồi lại nhớ tới một người , không hiểu sao con người ta cứ u hoài về quá khứ !!! Bản thân mình biết vậy sao vẫn còn suy nghĩ ??? Chẳng lẽ mình lại phải nghe bài " Tìm lại Bầu Trời "

                      Anh khóc vì giờ đây anh đã mất em rồi.
                      Anh khóc vì giờ đây em đã xa thật rồi.
                      Anh nhớ lời hẹn ước ta không xa rời.
                      Mà giờ đây sao chỉ anh lẻ loi?
                      Anh cứ cố gắng tại sao vẫn cứ xa vời.
                      Anh và em dường như ta đã hết yêu nhau rồi.
                      Em hãy nói cho anh nghe đi hỡi người yêu ơi,
                      Tại sao giờ chúng ta lìa đôi?

                      Tại anh đã vô tâm hay tại anh không quan tâm em mỗi ngày,
                      Để giờ đây khi lời anh nói, em không tin anh nữa vậy?
                      Trong tình yêu, đôi lúc ta hay giận hờn anh biết.
                      Nhưng anh thấy, giờ em không còn yêu anh.
                      Vậy thôi anh cho em đi về nơi em chưa bắt đầu,
                      Nơi mà em khi chưa quen anh, anh thấy em vui hơn nhiều.
                      Anh xin lỗi, vì đã cướp mất khoảng trời của em,
                      Nhưng có người sẽ cho em lại một bầu trời.
                      ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

                      Bầu trời của mình ở đâu? Không hẳn bầu trời của mình là ở đây? Mình đã chọn nơi đây là nhà rồi và mình chỉ có một bầu trời là ở nơi đây, là cuộc sống của mình hằng ngày , hít thở không khí tĩnh lặng và trong lành, không suy nghĩ và lo toan về tài chánh, cuộc sống bình yên và mơ về một căn nhà và những đứa trẻ.....
                      #11
                        Chuyển nhanh đến:

                        Thống kê hiện tại

                        Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                        Kiểu:
                        2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9