![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
Trang thơ _ LangthangBNN
TÌNH YÊU
tình yêu không là đồng cỏ,
sao vương vấn mãi bước chân?
tình yêu không là mùa xuân,
sao rực hồng tia nắng mới?
tình yêu không phải chuyến tàu,
mà sao bao người ngóng đợi?
tình yêu không phải trăng sao,
mà thao thức hoài đêm tối!
tình yêu không là kiểu áo,
mà sao bao kẻ vẫn thay?
tình yêu không là làn khói,
sao làm cho mắt em cay!
***
Tình Yêu??? Nghĩ mà thấy lạ,
từ xưa mãi đến ngàn sau,
tình yêu không là gì cả,
sao người ta cứ ... yêu nhau ???
LangthangBNN Mưa phố núi viết:
YÊU !
Tình yêu là con diều biếc,
cho em rong đuổi thả mơ.
Tình yêu là cọng rơm khô,
Vô tình vương bờ tóc rối.
Tự anh mắt nhìn vời vợi
ra vào đụng chạm bờ vai.
Tình yêu không hề có tuổi,
đố ai đoán được ngắn dài ?
Nông - sâu - đậm đà - chóng vội.
Lấy gì mực chuẩn để đo.
Tình yêu không thể bì so,
bao sâu? bao xa? nông nổi?
Chỉ có trái tim hờn dỗi,
Khi người ngoảnh mặt dấu buồn.
Khi yêu sao lệ lại tuôn?
Chan hòa niềm vui quá đỗi ?
Tình yêu muôn đời vô tội
Dẫu cho - dẫu nhận - đuề huề.
Tình yêu là nỗi đam mê ...
MPN- Cali 6-8-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 20:19:44 bởi LangthangBNN >
HAI NGƯỜI
hai người lẻ bạn rủ nhau đi!
quán nhỏ chiều rơi xuống đáy ly,
cà phê ngọt đắng như thương nhớ,
kẻ nào len lén bỏ trong ly.
hai người đối diện ngó xa xôi,
khắc khổ hằn sâu nét mặt cười,
khói thuốc mơ màng bay xuống thấp,
tựa hồ lẩn khuất dưới sương rơi...
hai người hai viên sỏi rong rêu,
một thoáng dừng chân cũng đã nhiều!
chiều mưa hai mảnh đời lưu lạc,
ngồi đây nhấm nháp nỗi hoang liêu.
rồi chia đôi ngã dưới mưa rơi,
Đà lạt mùa thu,
mưa!
thế thôi,
nhiều khi mưa chẳng rơi trên phố,
buồn vẫn rơi trên mỗi kiếp người!
LangthangBNN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 21:02:26 bởi LangthangBNN >
Dấu chân và Con sóng
---To N.S ---
Đại lãnh,
biển xanh,
bờ cát trắng.
em đến
em đi
chỉ một lần!
nho nhỏ,
dấu chân in bờ cát,
dịu dàng,
con sóng đỡ gót chân!
từ đó đến giờ,
bao dấu chân?
của bao người đến?
đã bao lần?
bờ cát quên rồi
em ngày đó...
chỉ còn con sóng
vẫn hoài mong!
sóng lên,
lật cát,
để đi tìm,
đâu rồi?
dấu nhỏ
gót chân em?
tìm hoài không thấy!
nên dữ dội,
trào dâng ào ạt
ngọn triều lên!
bão tố đi qua,
biển lại xanh.
nỗi nhớ ngàn năm
vẫn dập dềnh...
con sóng
bạc đầu
còn trăn trở...
hạt thời gian
vụn vỡ
dấu chân xưa!
Đại lãnh 1986-Sài Gòn 1999
LangthangBNN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2012 08:24:59 bởi LangthangBNN >
VIẾT Ở ĐẦU SÔNG
xuân xưa giữa núi đỏ rừng xanh
có gã lang thang đứng một mình
bên bến Tương giang chờ tri kỷ
trao về một nhánh thơ mong manh
thì cũng như là cổ tích thôi
bên sông hai đứa trẻ đùa chơi
bướm hoa ngơ ngác tình khờ dại
nào hay mưa gió vội dập vùi
xa nhau một buổi không hẹn ước
vẫn uống chung dòng nước sông Tương
lạc nhau trong cõi vô thường
cầm bằng một sợi tơ vương cuối trời
tôi ở đầu sông ngóng hư không
em bên bến cuối có hay chăng
mưa nguồn chớp bể còn hò hẹn
một dải Tương giang ngược mấy dòng
bao mùa giông bão đã đi qua
dấu cũ tình xưa tưởng nhạt nhòa
đầu sông lũ quét không ai biết
bọt bèo giạt mấy nhánh sông xa
***
xuân này tôi trở lại đầu sông
thả mấy vần thơ xuống dưới dòng
trôi qua bến cuối không ai nhặt
thơ hát trong lòng biển mênh mông...
Đakbla Kontum, 2000
LangthangBNN
MƯA XA
nhớ mùa xưa cao nguyên mưa rơi
mờ mịt mưa giăng trắng núi đồi
em đến một chiều mưa bỗng tạnh
phố nhỏ vàng tia nắng hiếm hoi
tạnh mưa tôi biết lấy chi đền
không sợi mưa nào vương tóc em
cho tôi nhen lửa em hong tóc
nũng nịu cười khoe lúm đồng tiền
từ đó hồn tôi đầy mộng mị
bập bồng bong bóng vỡ chiều mưa
từ đó em là cơn mưa nhỏ
ướt đẫm miền hoa bướm dại khờ...
***
chiều nay mưa lạc trời viễn xứ
xa núi đồi xa thăm thẳm cội nguồn
mưa giăng trắng biển hoàng hôn
giọt thơ rơi trắng mảnh hồn lãng du
Bondi Beach, Sydney một chiều mưa 2012,
LangthangBNN, R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 05:14:42 bởi Ct.Ly >
Nuối chiều Rơi trên nỗi buồn tôi,
chiều đang buông rất muộn.
Biển vẫn êm sóng cuộn
vỗ lăn tăn gọi bờ.
Có giọt lệ nghi ngờ ?
ủ mầm trong chia ly.
Ngoài kia biển thầm thì
thuyền còn xa bến đợi...
Sóng ơi , xa vời vợi !
tròng trành thuyền về đâu ?
Thân mưa nắng dãi dẫu
rồi vỡ mau bọt nước.
Không là lời nguyện ước
mà ngỡ là trăm năm.
Gặp gỡ ? chuỗi thăng trầm,
chiều ơi ! Đừng rơi vội .
Mưa phố núi 31-8-2012 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/07C29031CBC84DEAB42D9DDD3D5557EF.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2012 16:17:29 bởi mưa phố núi >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/4CBE3B8B5E104AA99CFDE332AB5DB7DF.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2012 14:54:15 bởi mưa phố núi >
NGƯỜI ĐÃI CÁT TÌM VÀNG
"ánh sao chiều sóng sánh một dòng thương" (*)
em đã viết cho ai vần thơ ấy?
mà chẳng hiểu sao lòng tôi xao xuyến vậy,
xao xuyến ánh sao trời, xao xuyến cả hoàng hôn
tôi chao nghiêng, nghiêng mãi cánh thơ buồn,
như người đãi cát tìm vàng chao nghiêng máng đãi
sóng sánh ánh vàng-ánh sao rơi vãi
tôi kết thành chùm thành chuỗi nhớ chuỗi thương
dòng thương nước chảy mênh mang,
lạc em từ thuở hồng hoang đến giờ!
bến Thương - bến Nhớ - bến Chờ,
lang thang, như một gã khờ, lang thang...
người ta đãi cát tìm vàng,
thành vòng thành nhẫn điểm trang cho đời.
dòng thương bên lở bên bồi,
tôi đem đãi cả đất trời tìm em...
xưa Hoàng tử đem kiệu vàng đến rước Lọ Lem,
người đãi cát tìm vàng không có tên trong cổ tích,
chỉ mãi lang thang trên cõi đời vô định,
dòng nước chiều trôi nổi trái tim đau
tu đến kiếp nào ta mới là nhau?
ánh mắt em - ánh sao chiều sóng sánh,
dòng thương ấy tôi vẫn tìm vô vọng
một chấm vàng trong muôn vạn cát bồi...
Kontum, 1992
LangthangBNN (*) Trích " Thơ cho riêng anh" -tác giả Lương Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2012 19:58:58 bởi LangthangBNN >
Khúc độc hành tên lãng du dằn bước trong đêm lạnh gió từng hồi băng giá khắp châu thân cuối trời xa một vệt sáng âm thầm là nắng ấm, hay chỉ là ảo mộng từ thuở mới bước chân vào cuộc sống mang yêu thương đi suốt đoạn đường đời lá thay màu niềm tin vẫn xa xôi hành trang đó là buồn thương chất ngất quá xa rồi, còn chút gì vương vấn trong tim người xin giữ vẹn ân sâu dù tình yêu có mãi mãi chìm sâu như hạt cát trong muôn ngàn hạt cát đời cứ vậy trôi dần theo năm tháng heo hắt buồn như tiếng lá khô rơi bóng hình ai như ảo ảnh xa vời theo ta mãi đến cuối trời quên lãng rồi bất chợt hạt khô từ dĩ vãng bỗng nảy mầm soi thủng trái tim đau máu đỏ tưới cho hoa nở thắm màu cười ngạo nghễ giữa nhân gian hiu quạnh tên lãng du vẫn bước trong đêm lạnh... Sydney 2012 LangthangBNN
Thơ viết trong đêm khi viết vần thơ trong đêm giai điệu đắm chìm nỗi nhớ có tiếng thời gian rạn vỡ hằn sâu nhát cắt tê lòng đường xưa mây trắng mù trông quê cũ bụi mờ xa lắc chợt nghe tim mình se thắt xóa giùm em nửa câu thề khi viết vần thơ trong đêm trăng sao ùa vào trang vở lấp lánh dòng thơ bỏ ngỏ giữa nhịp cầu Ô bâng khuâng tìm hoài mà chẳng thấy đâu câu chữ trốn trong nỗi nhớ nỗi nhớ tan vào cơn gió rì rào khắp cõi mênh mông... LangthangBNN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2013 23:59:31 bởi LangthangBNN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: