Thay lời kết
vuthi 02.09.2012 15:34:01 (permalink)

Thay lời kết
Trong niềm vui chẳng cần đến nhà văn! Vì niềm vui đã lấp đầy mọi thứ, niềm vui chẳng cần văn chương ca ngợi. Bởi lẽ nó cóc cần ai nhìn ngó vẽ vời.
Cứ thử ngẫm khi ta vui nhất! Ta sẽ chẳng cần đến ai, xin tất cả mọi người hãy để yên cho tôi sống! Câu trả lời là thế đấy. Hỡi tất cả mọi nhà văn có ý định dòm dõi vào họ. Khi cõi sống tràn ngập niềm vui thì nhà văn ơi! Hãy tìm lấy cho mình một chiếc xe bò kéo và hãy làm tròn bổn phận… Đừng lảm nhảm bên những cuộc vui kẻo chừng lại làm thành nỗi khổ. Họ sẽ chẳng nặn bóp được gì khi tất cả đâu đã vào đấy cho từng suy nghĩ, ngôn ngữ sẽ lố bịch làm sao trước vẻ đẹp hài hoà! Bởi ngôn ngữ sinh sau vẻ đẹp. Có biết bao nhà văn dòm ngó vào thiên đường ấy song họ bị coi như những kẻ nhìn trộm phụ nữ ở trần. Thật rõ khổ! Làm nghề mà chẳng rõ nghề! Có phải đâu cứ vục mặt vào là được.
Thân phận của hắn - nhà văn - hãy vục mặt xuống vũng bùn mà vực lên cho từng suy ngẫm. Thế đấy, hãy đánh giá mọi nỗi khổ đau là ngọc, mọi sự mất mát là vàng, thì cỗ xe bò của hắn sẽ trở đầy châu báu.
Sinh nhật vợ 2-5-2003
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9