LỪA THẦY PHẢN BẠN­ thái san

Tác giả Bài
thaisan
  • Số bài : 320
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.12.2005
  • Nơi: VN
LỪA THẦY PHẢN BẠN­ thái san - 19.10.2012 15:47:10
LỪA THẦY PHẢN BẠN­
thái san
 
 
Những ngày tháng vừa sau ngay những ngày biến cố, có những đứa bám theo ăn tàn như thằng Hùng (Liêmtôma), Quang(M) và còn dăm thằng nữa, gắn vai lá cờ hai màu chạy lăng xăng làm như ta chính phẩm kẻ chiến thắng. Nghĩ cũng tội nghiệp, chúng chẳng mấy chữ nghĩa, công lao, thì làm sao bây giờ, nghĩa là chúng muốn cần có người sai bảo sao tao cũng làm miễn là như kẻ có công, và thực tế cũng đói.
Chính những thời gian này vì chúng hùa theo tập quyền đang tập trung vào kinh tế CS nên dân chúng phải hiểu theo và sống theo những cách đói của thời nhà nước bắt đói để dồn cho chiến trường, nhưng chúng đã hiểu gì đâu, tức bây giờ phải cứu đói vì sau bất kỳ cuộc chiến nào đều bị khủng hoảng vài chục năm, nên dân chúng bị vạ lây do những cái dốt chưa biết chưa hiểu. Và để rồi nhiều người vượt rào nào chúng biết.
Không thể nào chúng hiểu được bây giờ và xưa chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Nhớ lại lúc mới xẩy ra biến cố, cậu em cũng chẳng khác chi chúng, đâu thu tập trung được hai mươi chín súng các loại nạp cho ĐSL (xếp lớn của ĐN) nên cũng được bổ làm một quan chức tại phường TM rồi sau đó cậu bèn bổ nhiệm tôi làm tưởng ban ca khu TM3, nhận nhiệm vụ chỉ sau một tối đã có người đến tận nhà thưa bị mất buồng chuối xanh. Tôi nói:
-Chuối thì ngoài vườn ai coi cho các ông được.
Thực ra lấy cớ như thế thôi. Sáng sau họ lấy kẽm gai rào lại khu bụi chuối làm thổ của mình, đó chính là thủ đoạn của kẻ tham lam, và đói cố chiếm cứ đất theo kiểu bắc kỳ xưa đói, khổ và khó khăn mọi bề. Và rồi chúng làm luôn cái chòi ngay thổ chuối.
Thấy quá e hèm và phức tạp tôi thể hiện chính bản tính bèn về bên nhà ông nội. Cách chỗ ở này khoảng hai chục cây số.
Vừa về đến ấp để trình diện, vào ngay đâu tiên gặp lại Q hắn đã hạch xách tôi:
-Sao anh không ra đứng đường đi, về đây trình diện làm chi? Tôi ngước nhìn anh chàng này có vẻ quen, mà sao nay lại hạch xách quá thế. Tôi chẳng nói đưa bản giấy về trình diện để ập ngay xuống bàn hắn vội đọc xong quay ra cười nham nhở nói:
-Thì anh về chỗ nhà thờ (tức từ đường) chứ đi đâu nữa., với ông cụ.
Chẳng hề nói tôi quay qua nhìn kỹ bộ mặt, cảm thấy hắn lúc này khó ưa đến thế. Tôi nhìn thật kỹ vào mặt hắn ta như để tìm thêm trên ấy những gì hớn hở mà hắn đang hưởng nhưng không lộ rõ. Có kẻ bên cạnh nói:
-Nó đang tìm Vũ đình Xứ anh ạ, nhưng sao được, vì hắn biết có dính đến tôi. Quay ngang. Tôi lảng và nói tiếp:
-Nữa chính hắn khép chưa nổi tội được tôi, thằng lừa thầy phản bạn. bèn nhìn kỹ người vừa phát âm cười nhẹ như chưa nghe câu chuyện bao giờ.
-Thế sao?
-Thằng này chỉ có thịt là xong.
-Nói cho đúng hắn chưa thể làm gì vì hắn chẳng thể là thằng võ biền chỉ sai vặt mà thôi.
-Chuyện đó nói thì dễ, không thịt mà cảm hóa cho nó xoay chiều mới đáng nói chứ lỵ.
-Anh phải nhớ kỹ, nó là chuyên gia chia bài, may ra sau này ăn nhiều tàn hơn. Nghĩ một lúc thấy cũng tội vì bị thiên hạ xỉ vả quá mức mà hắn vẫn trơ trơ.
Vài hôm sau cùng vô tình vào quán cháo ăn sáng hắn và tên du thủ dám chạy làng sau khi ăn xong, đó là chưa nói đến ngay lúc vừa biến cố xẩy ra hắn đã kiếm chuyện thô tục với chính tôi, dù mặt lúc nào cũng vênh kiêu kỳ như chính ta là cán bộ cỡ bự.
Tôi còn nhớ khi mới biến cố hắn cùng anh chàng Cồ. Một biệt hiệu cúng cơm cùng đến ngay quán nhậu gần cửa phòng công an nói chuyện Cộng sản, bị bắt và khi chuyển về hắn đã trả thù vô đạo đức, có thể những chuyện xẩy ra tiếp theo làm hư hỏng đời sau lũ trẻ.
Lúc trên đường về nghĩ sao hắn nói với tôi:
-Anh xuống nhà thờ gặp. Tôi chỉ ngược con đường về phía tây:
-Ừ nhà thờ Th, tức không đúng chỗ hắn xếp sắp.
Hắn chưng hửng định bụng cùng với đứa em trai định đón đường dùng biện pháp xã hội đen tức tập trung đánh, nhưng hắn đã thấy sai đi hướng khác. Không làm gì bèn quay qua cãi nhắng thật to với một tên (cồ) khác là em. Nghe lớn tiếng:
-Thì mày thua cơ người phải chịu chứ.
-Chưa đâu đời còn dài mà.
Hắn giơ bộ bài mà mẹ chuyên nghiệp chứa bài lấy hồ lỳ nói với thằng bạn chí cốt:
-Mày nghĩ tao dám làm gì với anh em thằng họ Dương không.
-Ai biết, chưa biết nó với thằng liều là mày ai liều mạng hơn ai. Tao nghĩ chẳng qua lời nói mà thôi cũng đủ thu phục nhân tâm rồi, không xong còn đại họa nữa, tuy nhiên biết chắc ai liều hơn ai chưa.
Chiều đó và kéo dài suốt đêm hắn băn khoăn làm sao mà tôi biết được ý định mà hẹn xuống nhà thờ xứ Thanh hóa, càng bực thêm mà chưa biết làm sao. Nghĩ hồi bèn rủ thằng nữa cũng thuộc anh em nhà cồ gây bất kỳ chuyện gì phá hoại tôi. Nhưng cũng chẳng được.
Chẳng khác gì hắn hầm hè ngày sau gặp lại nhân lúc một đàn anh của cồ đang làm nhà. Nhìn vào mặt chủ nhà nói khi gặp thằng bạn cố tri chuyên dối lừa:
-Mày chém thử ông đứng đó tao mới tin mày gan dạ. Ông anh đứng nhìn và trừng mắt. Không nói xăm xăm đi tới cầm ngay cây đèn hoa kỳ nhỏ đưa thẳng lên mái.
Cảnh tượng lúc ngọn lửa bốc lên bao người rối loạn kể cả mấy thằng cùng bè phái chẳng hiểu sao hôm nay ông anh lại bênh vực H một cách tha thiết thế không biết nữa. Nhưng vì mái trước đơn mái chưa lợp hết nên còn cứu chữa được. Thằng em vẫn suy nghĩ sai ý anh mình khích tướng dụ tướng thằng K rỗ tiếp:
-Mày không dám đụng chạm đến hắn nữa ư?
Ông anh nghe thấy vậy bèn chạy ngay ra phía sau khu giữa hai mái giữa bếp và nhà trên châm lửa. Thế là hết cứu. Hôm nay là ngay mười tám tết. Tôi chạy bay xuống nhà Ông xưởng cưa nói xẻ cây để dựng ngay lại căn nhà.
Lúc này nhà nước chưa biết nên xử lý thằng đốt nhà hay thằng gây rối cho căn nhà bị đốt nên cũng ù ù cạc cạc thế cho xong.
Đúng xong được căn nhà là vừa ba mươi tết. Những thằng như ăn tàn, Y cồ, K, trốn mất biệt dù ông anh trước đây cũng vốn là một tay giang hồ chôm, chĩa, chọc, chẩu, cũng phải giơ tay đầu hàng và cám ơn rối rít.
Ngay buổi chiều ba mươi bà chị, mẹ, đội mấy thúng đến ủy lạo đứa em, con cũng còn phát ngán căn nhà vội vàng vì gạch đất chưa khô.
Chuyện nay qua lâu nhưng để ghi nhớ đời tạm kể vài phút cho những kẻ nào chưa biết thế nào là lừa thầy phản bạn thế nào. Bỗng dưng có tiếng nói to trong quán cháo lòng:
-Đ…m..Nó là em rể tao mà nó Đ.é..o… thèm mời tao.
Câu nói, đọc kỹ đã hiểu đôi chút về một con người.
 
 
thái san