CÙNG THƠ
Đâu dòng chữ viết nên màu thơ mới ?
Đâu ý từ trang điểm đẹp văn chương
Đánh mất đi, trống rỗng lại theo thường
Cho nuối tiếc cõi thiên đường bay mất.
Dò dẫm mãi, chưa tìm ra hư thực
Loanh quanh hoài, vẫn không lối bày phân
Có lẽ tôi, còn nặng nợ phàm trần
Nên lạc lõng, còn ân cần ve vuốt
Chưa thấy đông, mà sao lòng nghe buốt
Lạnh từng trang, băng giá suốt bao mùa
Ai bán vần, cho tôi được tìm mua
Mình sẽ cất, chẳng đem đùa, hay giỡn.
Hứa gìn giữ, cho thơ ngày một lớn
Giúp hồn tôi, xua nỗi đớn đau lòng
Và từng ngày, dệt nên những niềm mong
Dù thực tại ... chẳng êm dòng thi chảy
Chờ xuân qua, có nắng hồng, tôi hái ...
Ép vào thơ, cho rực ánh tươi màu
Hy vọng rằng: đẹp từng nỗi ước ao
Nhờ con chữ, đưa hồn vào giấc mộng
caoletrantranquoc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.10.2015 18:54:45 bởi caoletrantranquoc >