NGÀY THÁNG BUỒN VUI
Trái Tim Hạnh Phúc
Chiều nay sau khi tan sở, tôi và vài bạn đồng nghiệp cùng đi đám tang của Teresa, cô bạn người Caribean làm chung từ nhiều năm qua. Trên đường về, lòng tôi vẫn còn xúc động bồi hồi! Sau khi cơm nước xong, vào đọc emails, hồi âm rồi đi ngủ nhưng tôi không tài nào chợp mắt được vì hình ảnh cô mãi hiện ra trong đầu mình!
Nhớ lại sau vài phút mặc niệm trước quan tài, tiến lại gần hơn để nhìn mặt Teresa lần cuối, lòng tôi cảm thấy thật xót xa. Dóc dáng của cô xưa kia vốn đã gầy, nay lại gầy hơn nhiều sau một thời gian dài vật lộn với căn bệnh ung thư. Thế nhưng gương mặt cô trông rất bình thản và dường như còn ẩn hiện một nụ cười trên môi. Sau đôi lời chia buồn cùng tang gia, tôi và các bạn nán lại xem những hình ảnh của Teresa qua các clips được gia đình xắp xếp theo thứ tự thời gian.
Các hình ảnh từ thời con gái, sau khi lập gia đình và những tháng ngày trước khi ngã bệnh cho thấy cô luôn sống rất hạnh phúc trong tình thương yêu của người thân, chồng con và bạn bè. Chắc nhờ đó mà cô có được “một trái tim hạnh phúc” nên khi làm việc chung với chúng tôi, lúc nào nụ cười cũng nở trên môi. Do nhiệt tình với công việc và lời nói ngọt ngào, cô được thật nhiều thiện cảm của đồng nghiệp.
Với cuộc đời của Teresa và thời gian tôi được sinh ra và lớn lên, những sự yêu thương, những đắng cay trong suốt hành trình trải nghiệm cuộc đời, những chuyện nghe và thấy quanh quẩn người thân quen, tôi cảm biết được thế nào là có một trái tim hạnh phúc khi sống và khi mình qua đời.
Tôi lại nghĩ ngợi lan man rằng trên cõi đời này ai cũng cần đến tiền và tình, nhưng cho và nhận có đúng chỗ và đúng nghĩa hay không là một chuyện. Người may mắn thì được sinh ra trong một gia đình giàu sang nhưng người bất hạnh thì sinh ra trong gia đình hàn vi; giàu hay nghèo ai cũng vất vã kiếm tiền để lo miếng cơm, manh áo cho mình và gia đình. Trước đây tôi thường tự hỏi, sau này khi đi về bên kia thế giới thì mình mang theo được những gì: Một trái tim hạnh phúc hay một trái tim đau khổ hay là sự ray rức và vằn vặt của lương tâm? Mình sẽ để lại đời những gì: Một sự yêu thương hay một sự oán trách thù hận?
Sự ra đi của Teresa lưu lại cho tôi một sự mến thương và nuối tiếc với tất cả lòng mình. Xin gởi đến cô những dòng thơ đưa tiễn bằng lời Việt, tôi hy vọng hương hồn cô sẽ hiểu được chân tình từ một bạn đồng nghiệp mà mỗi buổi sáng khi gặp nhau thì cô thường chào hỏi “ Good morning my dear!” kèm nụ cười tươi và hạnh phúc tràn đầy trên gương mặt hiền hậu của cô.
Lệ Buồn Tiễn Bạn
Đời buồn như chiếc lá
Xuân hạ màu xanh tươi
Thu sang vàng phai nhạt
Dần héo úa tàn rơi
Lìa hồng trần muôn ngã
Lìa cõi mộng xa mù
Nay bạn hiền yên ngủ
Miền hạnh phúc thiên thu
Không trầm hương thơm tỏa
Đưa tiễn bạn lên đường
Gởi lệ buồn lưu luyến
Thành kính đến bạn thương
Yên Dạ Thảo
November 23rd, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2012 19:25:41 bởi Yên Dạ Thảo >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: