Nhật ký !!!

Tác giả Bài
Jenmy
  • Số bài : 20
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.10.2011
  • Nơi: US
Nhật ký !!! - 05.12.2012 23:02:07
Anh tyêu của em !!!
Có thật anh đã yêu em rồi phải không? Nhiều khi em tự hỏi với lòng mình, tại sao em lại yêu anh? Để rồi em đi tìm câu trả lời, em tự giải thích cho chính mình, tự suy nghĩ và cuối cùng câu tất cả lại đi vào dĩ vãng. Em không muốn hỏi lòng mình nữa, bởi em biết em yêu anh và đó là một sự thật chưa bao giờ phai dấu. Có lẽ mỗi ngày em yêu anh nhiều hơn, có lẽ mỗi ngày em lại học cách yêu anh theo một lối nghĩ của riêng mình. Anh à, sao anh lại đến bên cuộc sống của em, để rồi anh cứ gieo vào suy nghĩ của em một hình bóng không bao giờ phai nhòa. Em yêu anh vì lẽ nào? Cũng có thể đó là cách ông trời ban cho em một đặc ân để em tự giải thoát chính bản thân mình khỏi những suy nghĩ tiêu cực và một cuộc sống nhàm chán đã qua. Em chẳng hiểu vì sao em có thể chấp nhận bước vào yêu thương với một tình yêu khác mọi người. Đúng, tình yêu của chúng ta khác mọi người. Nhưng đối với em, đó là một tình yêu thật sự, một tình yêu không chút vụ lợi, nó chỉ đơn giản là sự đồng cảm giữa hai trái tim hòa chung một nhịp đập. Em cần có anh bên cuộc đời này, anh cần có em trong cảm xúc....

Mọi người hay hỏi em rằng, em hiểu anh được bao nhiêu? Em chẳng biết nữa, em cũng chẳng muốn suy nghĩ quá sâu xa, chỉ cần em dùng trái tim chân thật của mình, em tin anh sẽ cho em biết, cho em cảm nhận về anh. Đôi khi không cần phải làm gì cả, mọi việc tự động sẽ đến đúng theo qui luật của nó. Cũng như trước khi gặp em, có bao giờ anh nghĩ anh sẽ có ngày hôm nay hay không? Em cũng thế đó anh à, em không nghĩ, chưa bao giờ em nghĩ tình yêu trong em sẽ ra đời như thế nào. Có phải tạo hóa đã ban anh đến bên em, để em không còn thấy một mình nữa, để em không còn nhìn cuộc sống bằng một màu trắng xóa. Em yêu anh, anh đã mang đến cho em rất nhiều niềm vui, niềm hạnh phúc và động lực sống thật nhiều, nhưng điều đó cũng không có nghĩa em nhìn tình yêu bằng một màu hồng. Em có giác quan, em có suy nghĩ, em chỉ muốn nhìn cuộc sống bằng chính cái màu mà nó mang lại trong đôi mắt của em thôi. Anh ơi, em không cần biết anh là ai, em không cần biết anh đã làm gì, không phải vì em mù quán mà vì em yêu anh ở chính cái hiện tại của anh và những ước mơ về tương lai của anh. Ngoảnh đầu lại để làm gì? Quá khứ mãi mãi cũng chỉ là quá khứ! Cái em yêu là anh, là chính anh trong thế giới này. Người ta có thể thay đổi ngoại hình, tính cách, sở thích, công việc, cuộc sống, gia đình,…nhưng có một thứ mà không ai thay đổi được, đó là chính bản thân mình. Không ai có thể tự nhào nắn để xây dựng nên một con người, không ai có thể làm bản chất của một con người bị mất đi hoàn toàn. Anh hay hỏi em yêu anh ở điểm nào mà phải không?

Đó, đó là điểm em yêu anh. Em không bao giờ thất vọng về anh, không có hi vọng thì làm sao thất vọng được. Em đâu cần phải hi vọng một điều gì ở anh, bởi chính bản thân anh, con người của anh đã là một câu trả lời quá hoàn mĩ và không bao giờ thay đổi. Anh vẫn sẽ là chính anh trong mười năm, hai mươi năm,…, thậm chí cho đến hơi thở cuối cùng của cuộc đời mình, anh vẫn là chính anh mà thôi. Em biết anh hay nghĩ về tương lai, một ngày nào đó em sẽ hết yêu anh. Nếu anh nghĩ được như thế, thì có khi nào anh tự hỏi với lòng mình, anh đã yêu em được bao nhiêu và khi nào thì anh sẽ chấm dứt điều đó? Có nhiều câu hỏi mà cả em và anh đều rất khó mà trả lời được. Vậy thì anh đâu cần phải hỏi. Bởi em sẽ yêu anh cho đến khi nào anh thôi không cần yêu em nữa. Chính anh cũng thế mà, anh bảo anh sẽ chỉ yêu em đến khi nào em hết yêu anh. Nếu chúng ta cùng hướng về nhau, cùng nghĩ về nhau, cùng xây dựng tương lai thì biết đến ngày nào chúng ta mới thôi hết yêu nhau. Có thể ngày đó sẽ là vô cực. Em không muốn tìm kiếm một tình yêu nào nữa, bởi dù tình yêu của mình có đặc biệt đến đâu thì đây cũng là một tình yêu đẹp, một tình yêu ước mơ và biết bao hạnh phúc của em. Đối với em, thế là quá đủ rồi, em không mong gì hơn nữa. Em chỉ cần anh yêu em là đủ, rất đủ rồi anh à. Dù có nói thế nào, có nói đến đâu đi chăng nữa thì em vẫn là một người rất ích kỉ trong tình yêu. Lý trí của em vẫn tồn tại, nhưng chưa bao giờ em dùng đến nó trong những cảm xúc của sự chia sẽ. Vì chẳng thể nào em có thể chấp nhận một tình yêu chia đôi. Nó không còn là tình yêu nữa, nó đi ngược lại với qui luật của con tim. Em tin rằng, trong thâm tâm của mỗi con người, không ai có thể chấp nhận chia sẽ trong chuyện tình cảm. Một khi chúng ta chấp nhận chia sẽ thì đó cũng là lúc, chúng ta không còn biết yêu là gì nữa. Thế thì đừng đem hai chữ yêu thương ra để mà lừa dối nước mắt của nhau, chẳng được gì ngoài những nỗi đau trong sâu thẳm của con tim.

Lừa dối tình yêu là một cái tội, không phải là tội của luật pháp mà là tội của lương tâm. Anh và em, cả hai đều mơ đến một hạnh phúc, đều hi vọng hạnh phúc và cũng không ai muốn mình bị lừa dối. Vậy thì hãy nghĩ đến chính mình, mình có thật lòng với đối phương được hay không, rồi hãy cầu mong cho mình không bị người khác dối lừa. Trong tình yêu, không có điều tuyệt đối, nhưng ít nhất một điều tuyệt đối phải tồn tại là tấm lòng yêu thương chân thành dành cho người mình yêu. Đừng bao giờ nói câu “anh yêu em” hay “em yêu anh” mà trái tim lại đi lối khác. Đó sẽ là tội lỗi! Anh ơi, em rất hiểu, anh chỉ muốn chúng mình sẽ đi được tới cuối con đường, sẽ có một cuộc sống hạnh phúc. Vậy thì anh hãy đem đến cho em một niềm tin, anh hãy yêu em như chính suy nghĩ của anh, anh nhé! Đừng vì quá khứ hay cảm giác tội lỗi mà che lấp đi tình yêu trong chúng ta, vì đây mới là hiện tại và tương lai. Những gì đã qua thì hãy để cho nó đi thật xa, quá khứ sẽ không thể nào sống lại và em không muốn sống vì quá khứ, chẳng có ý nghĩa gì cả. Con người chỉ có được một hạnh phúc ở chỉ một thời điểm nhất định. Vậy thì tại sao mình không nắm bắt hả anh? Sao phải để những gì đã qua làm mất đi niềm vui của hiện tại. Em đã nghĩ thật nhiều, em yêu anh thì em sẽ yêu tất cả của anh, dẫu anh có thay đổi thế nào, chỉ cần tình yêu của anh dành cho em là duy nhất thì còn gì hạnh phúc hơn nữa. Đừng nghĩ là em tốt bụng. Không đâu anh yêu, em chỉ là một cô gái quá bình thường, em chỉ yêu anh và đơn giản là thế, cho nên em ích kỉ, em chỉ muốn tình yêu phải đúng nghĩa với tình yêu. Tình yêu là thế đó, có như vậy mới gọi là yêu.

Em cám ơn tất cả những gì mà anh đã dành cho em, cám ơn cuộc sống đã mang anh đến bên em, để em được yêu với tất cả những gì em có được. Em chỉ ước sao, mỗi ngày được nghe anh nói, được nhìn thấy anh cười, được cảm nhận tình yêu ấm áp của anh, để em hiểu rằng anh đang rất hạnh phúc. Em xin lỗi vì những ngày tháng qua, lắm lúc em làm anh rất buồn, nhưng anh ơi, em không muốn như thế đâu, ngàn lời xin lỗi anh. Em hi vọng sẽ không làm anh buồn nữa, em hi vọng anh có được một tình yêu thật sự như khi anh nói “anh yêu em”
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2012 13:32:29 bởi Jenmy >