Mộ thơ- Thơ R.Laevi

Tác giả Bài
kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
Mộ thơ- Thơ R.Laevi - 06.12.2012 18:47:21
0
Phiên chợ đời


Phiên chợ chiều nay họp muộn
Vắng te không mấy bóng người
Vài mớ rau, con cá
Giương mắt nhìn-nhập nhoạng đèn xe

Phiên chợ chiều nay họp muôn hơn chiều qua
Mưa nấc từng cơn cuối mùa, quạnh quẽ
Gánh quang cô hàng xén
Nặng vai quẩy đi-về

Phiên chợ đời hôm nay họp muộn...
Tiếng cót két vang, từ chiếc bánh xe khô
Lững thững đi dưới chiều mưa lạnh
Thẫn thờ theo những vòng quay...


Phiên chợ đời hôm nay họp muộn
Ta bán buôn gì thêm lạnh chiều thưa...

R.Lavie
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2012 22:29:58 bởi kimanhtrang >
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 06.12.2012 22:53:17
0
Đêm


Mặt trời vừa rơi
Thời gian trượt thêm một khấc
Chiếc đồng hồ đánh thức tình tang
Cô phù thủy nhỏ có mái tóc vàng...
Bi bô đôi ba câu tập hát...

"Con vỏi con voi...
Cái vòi đi trước
Tiếng nói, Tiếng cười
Vang vang ánh mặt trời bật ngược!

Đêm tha hương
Đêm của những niềm thương...
Xa quê
Từ thời bé xíu
Kỉ niệm bây giờ mờ nhạt
Lẫn trong cảnh nghèo, túng bấn xa xôi...

Đêm của ái tình lên ngôi
Ta yêu người từ góc nhìn đồng cảm
Một chút niềm riêng vô tìm khẽ chạm
Mảnh trăng non chợt hóa trăng già...

Đêm của chờ mong
Đánh rơi trong loạn nhịp!
Ta nhớ người
Gửi cả vào đêm...
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

wind.stt
  • Số bài : 425
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.07.2011
RE: Mộ thơ - 06.12.2012 23:14:17
0


Trích đoạn: kimanhtrang

Đêm


Mặt trời vừa rơi
Thời gian trượt thêm một khấc
Chiếc đồng hồ đánh thức tình tang
Cô phù thủy nhỏ có mái tóc vàng...
Bi bô đôi ba câu tập hát...

"Con vỏi con voi...
Cái vòi đi trước
Tiếng nói, Tiếng cười
Vang vang ánh mặt trời bật ngược!

Đêm tha hương
Đêm của những niềm thương...
Xa quê
Từ thời bé xíu
Kỉ niệm bây giờ mờ nhạt
Lẫn trong cảnh nghèo, túng bấn xa xôi...

Đêm của ái tình lên ngôi
Ta yêu người từ góc nhìn đồng cảm
Một chút niềm riêng vô tìm khẽ chạm
Mảnh trăng non chợt hóa trăng già...

Đêm của chờ mong
Đánh rơi trong loạn nhịp!
Ta nhớ người
Gửi cả vào đêm...


Bầu trời đêm nào ta nhớ
Nhập nhoạng ánh đèn xe
Bão
Kìa rơi xuống vành xe hạt gạo
Mồ hôi cha đánh rớt năm nào...
Đêm
Lãng du chìm từ trên cao
Lạc lõng
Cái mạng sống đớn hèn đôi lần buông thõng
Gió bùng lên trôi dạt mắt huyền
Thôi rồi
Lại nhớ em...
Đêm cho ta quên
Đêm nào xuôi ta nhớ
Nhìn bầu trời trên cao
Ngàn mảnh sao là ngàn mảnh vỡ
Nhớ quê nhà...
rồi sao lại nhớ em?
Ngập ngụa trong đêm,
Nỗi nhớ thổi ngược chẳng cho ta kịp thở
Muốn buông tay hòa vào từng mãnh vỡ
Để góc tha hương này còn giữ nữa nghiệp duyên.

--- wind --- bão
Quốc Phong
-------
Khi người đã thấy đủ đau
Thì thơ rồi cũng đổi màu không thơ...

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 07.12.2012 10:18:06
0


Trích đoạn: wind.stt


Trích đoạn: kimanhtrang

Đêm


Mặt trời vừa rơi
Thời gian trượt thêm một khấc
Chiếc đồng hồ đánh thức tình tang
Cô phù thủy nhỏ có mái tóc vàng...
Bi bô đôi ba câu tập hát...

"Con vỏi con voi...
Cái vòi đi trước
Tiếng nói, Tiếng cười
Vang vang ánh mặt trời bật ngược!

Đêm tha hương
Đêm của những niềm thương...
Xa quê
Từ thời bé xíu
Kỉ niệm bây giờ mờ nhạt
Lẫn trong cảnh nghèo, túng bấn xa xôi...

Đêm của ái tình lên ngôi
Ta yêu người từ góc nhìn đồng cảm
Một chút niềm riêng vô tìm khẽ chạm
Mảnh trăng non chợt hóa trăng già...

Đêm của chờ mong
Đánh rơi trong loạn nhịp!
Ta nhớ người
Gửi cả vào đêm...


Bầu trời đêm nào ta nhớ
Nhập nhoạng ánh đèn xe
Bão
Kìa rơi xuống vành xe hạt gạo
Mồ hôi cha đánh rớt năm nào...
Đêm
Lãng du chìm từ trên cao
Lạc lõng
Cái mạng sống đớn hèn đôi lần buông thõng
Gió bùng lên trôi dạt mắt huyền
Thôi rồi
Lại nhớ em...
Đêm cho ta quên
Đêm nào xuôi ta nhớ
Nhìn bầu trời trên cao
Ngàn mảnh sao là ngàn mảnh vỡ
Nhớ quê nhà...
rồi sao lại nhớ em?
Ngập ngụa trong đêm,
Nỗi nhớ thổi ngược chẳng cho ta kịp thở
Muốn buông tay hòa vào từng mãnh vỡ
Để góc tha hương này còn giữ nữa nghiệp duyên.

--- wind --- bão



Mến chào Wind! Cảm ơn Wind chia sẻ những áng thơ rất riêng nhé ^^


Hai chú se sẻ


Hai chú sẻ
mới sớm đã vội chạnh chọe nhau
Một chú liệng cành trên
Một chú liệng cành dưới
Ánh mắt nhìn nhau muốn đắm cả giọt tình

Giận nhau chi thế
hai chú sẻ ơi?
Mặt trời sắp lên
Đèn sao đã tắt
Sẻ anh giận sẻ em chi thế?
Hay muốn như mặt trăng với mặt trời

Nhích lại bên nhau thôi
Cùng âm vang nắng mới
Lá non sẽ hát khúc hoan ca

Ngọn gió mùa đông hơi se se lạnh
Đu dải lụa hồng mải miết về đâu
Có đôi chim thôi không giận
Bện cầu xây tổ uyên ương.


R.Laevi
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 07.12.2012 22:09:52
0
Chợt mưa, chợt nắng!

Đi qua hết chiều mưa
Em thấy thương chiều nắng
Lục tìm trong khoảng lặng
Một chút nhớ người xưa


Đi qua hết chiều mưa
Cơn gió lòng khan khát
Niềm tin thành bát ngát
Phủ tháng ngày rêu phong


Thương người dệt nhớ mong
Gửi về miền xanh thẳm
Anh bây giờ xa lắm
Cách mấy chiều đại dương


Là em nhớ anh thôi
Nên chợt mưa chợt nắng
Nắng rơi vào xa vắng...

Mưa rơi vào hư vô...




Tặng anh-Lửa
SS
25/9/2012
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 08.12.2012 22:33:03
0
Lạc bước hồn say


Thu đi vương sợi nắng vàng
Giữa hoàng hôn đổ, mắt nàng ngẩn ngơ
Tạ từ bằng nửa vần thơ
Chưa tròn câu chữ, này mơ mộng nhiều!
Bóng chiều mây ngả liêu xiêu
Gió heo may thổi, cánh diều nhẹ tênh
Chiếc xe lạc bánh vênh vênh
Nghiêng nghiêng dốc đứng, chênh chênh giữa trời
Ôm đàn hồn toé muôn nơi
Nửa vần thơ hóa cả đời lẻ loi...

R.Laevi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2012 22:35:00 bởi kimanhtrang >
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 09.12.2012 19:01:46
0
Chiều nhớ!


Mây chiều tim tím nhớ.
Dòng sông cũ mênh mông.
Nắng đổ từ phiên chợ
Nhạt nhoà dưới hoàng hôn

Cánh chim bay về đâu
Mà hình như mải miết
Lời tình ca tha thiết
Còn đọng trên hàng mi

Thời gian gom chút gì
Mà giao thoa vội vã
Gieo xuống đời hạt lạ
Nẩy mầm trong chơi vơi

Mây về đâu mây ơi
Để mình ta luyến nhớ
Cơn gió mùa không đợi
Tan cả vào hư vô!
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 13.12.2012 22:53:44
0
Mong manh


Sao anh không chạm vào giấc mơ
Nơi có em gieo mình trên cung đợi
Câu thơ
Vô tình...
Như xa vời vợi
Cứa nát trái tim em đau đớn xót xa!

Yêu ngàn lần hơn thế cũng đã lạc mất nhau
Nay ta hai đứa ở hai đầu số phận
Tiếng ca anh gieo ...
Đưa tình mình đi lạc
Hai phương trời rơi xuống góc mông lung


Anh ơi ...
Cuộc tình mình vốn rất mong manh
Em mong anh...
" Đừng rung cây mùa lá rụng"
Những ước mơ
Làm...
Trái tim em run rẩy
Biết không anh từng nốt nhạc thương đau

Mình đã trao...
Yêu thương cùng ước vọng
Thì cứ tin đừng nghi ngại nhé anh!
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 20.12.2012 11:24:04
0
ấm 2 phương
----------------------------------------anh lê

Đóng sóng yêu, chua tình nước.
Xanh dòng nhung nhớ... bóng con đò!
Lắng sầu trong tim, tìm tăm cá...
Chơ vơ xóm núi...
ai nhớ ....
trao mong

Chia hai rừng xanh lá, núi lạnh chân run!
Toát cữa tình...
băng đóng,
tuyết vờn!
Dấu yêu cúi mặt... nhìn hoàng hôn đếm lại!
Một dải sơn khê
im suối khóc giữa dòng


Gió không dám rít...
cõi câm đau tang tóc!
Trời còn chia
thêm
chút trắng mới đen
Cố rướn cao... xanh một làn, lần nữa!
Nhìn dòng, đò ai trôi có bị cạn hay nông?

Đông chia hai,
con đò xa...
góc núi lanh lùng!
Đông ở lại, có chi không còn bước!

Ấm phương con dò vào sóng xa chắc ấm...

Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 26.12.2012 18:22:42
0
Dòng sông kí ức


Dòng sông như con rạch nhỏ
Quanh co hết mấy cánh đồng
Như mái tóc người con gái
Còn đang độ tuổi xuân thì


Lúa xanh, xanh màu thăm thẳm
Trải dài che nửa con sông
Lá non đâm lên tua tủa
Tựa hồ như những đường thêu


Có đôi uyên ương rất lạ
Vừa bay vừa nhảy trên sông
Sóng vân, tan hình vũ khúc
Duyên dáng cả mắt hoàng hôn.


Mặt trời rơi thành nắng nhạt
Giấu mình vào cánh chim côi
Những khi mặt trời than thở
Dòng sông yên lặng lắng nghe


Những đêm Hằng nga buồn tủi
Thả mình rơi lạc thiên cung
Dòng sông nghiêng mình em ấp
Giang tay ôm tận đáy sâu...


Dòng sông của miền quê lúa
Nuôi lớn một thời tuổi thơ...
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 04.01.2013 22:58:17
0
Lũy tre đầu làng


Con đường nhỏ vào làng
Quanh co
Có lũy tre bao năm
Vẫn hiên ngang chào đón

Giông tố
Hay lũ quét chân làng
Lớn, nhỏ...
Chưa một lần ngả ngục!

Gió bẻ
Một ngọn măng,
Từ đốt gẫy
Lửng lơ
Mọc hàng trăm ngọn khác!
Xoè bàn tay giăng
Mộc mạc
Bao lá ngắn, lá dài...


Mắt bão
Giọt phai...
Chạm!
Tầng tầng, lớp lớp...
Cuốn theo mái tóc già nua!
Cuối mùa
Lũy tre làng đơm bông kết trái,
Nhẫn lại...
Nở bung trong cơn gió lạnh lùng!

Mùa đông
Trút lớp áo hanh vàng
Để lộ tấm thân khẳng khia gầy guộc.
Xuân, hạ, thu
Vươn mình che chắn
Những ngôi nhà mái đỏ nghiêng nghiêng.
Mái đình
Linh thiêng
Cổ kính...
Khói hương bay nghi ngút xa, gần!
Tiếng lưng cọ lưng,
Vụn vỡ ...
Chơi vơi cả chiều, nắng đổ xiên xiên.
Lũy tre...
Dìu tuổi thơ
Đi qua bão tố!
Kí ức
Ngắn,
Dài
Vừa vặn
Đong đầy thân đốt mảnh mai...

Lũy tre
Làm bạn với con người
Từ thời cha ông
Đến giờ đi qua một phần tôi nữa.
Lặng lẽ
Chắt chiu
Từng giọt quê hương.

R.Laevi
3/1/2013
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 17.02.2013 23:07:26
0
Forget me not (Lưu ly)


Hoa nhỏ xinh xinh
Cánh lam chiều biêng biếc
Thút thít khóc chi cho ướt tháng riêng gầy?
Cứ để xuân mang hồn về em nhé...
Đôi mắt buồn đừng mọng ướt nữa em...

Em tự do giữa vùng trời xanh thẳm
Rực rỡ sắc hương trong thế giới muôn màu
Em lùn tịt có hề gì em hỡi
Vi em cao, chưa chắc đẹp hơn giờ!


Con đường xưa em ơi đừng trở lại
Bởi thời gian hóa nước chảy, bèo trôi
Và người nay... nhạt nhoà theo sương khói
Khóc làm chi, thêm đắng đót bờ môi...


Ở ngoài kia có vô vàn nắng ấm
Đem kết thành chiếc áo của muà xuân
Bỏ sau lưng là miền hoen kỉ niệm
Nhớ hay quên như một nỗi niềm riêng...
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi

kimanhtrang
  • Số bài : 33
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.08.2008
  • Nơi: Thiên nhiên
RE: Mộ thơ - 18.02.2013 16:31:29
0
Bức tranh tương phản


Khói trắng cả vùng trời.
Tiếng bom đạn nổ giòn thay tiếng pháo
Thủ đô bị rầy xéo
Tiếng bước chân xô lấn, đẩy nhau...

Khói toả khắp bốn phương
Gió lạnh lại về trong cái nghèo côi cút
Cỏ may buông chiều rách từng vệt mùa đông

Bà mẹ trẻ vội vã tìm đường vựợt cạn
Bóng chiều co mình nứt rạn,
Nát nhàu những vết chân côi!

Một mẹ, một con vừa hai mảnh đời
Tạo hóa sinh ra không cùng chung số phận
Sợi dây nối tình, trực chờ giật mất.
Bà mẹ nghèo rứt áo ra đi!

Để lại thiên thần nằm dưới cổng trời...
Ngủ trong chiếc nôi kết từ cây cỏ
Mở mắt nhìn quanh thấy mình bé nhỏ
Giữa cuộc đời lạ lẫm, trắng đen


Mấy chục năm sau...
Thiên thần biến thành con của trời và đất...
Có hận thù, hờn ghen
Ngay từ ánh nhìn rực lửa
Vẫn ấp ủ trong lòng, bà mẹ việt nam...!


SA
Vẫn ví mình là gió thì cứ để mặc gió cuốn đi