Anh làm chồng em nhé !!!
Jenmy 09.12.2012 13:47:37 (permalink)
Anh!!!

Chúng mình quen biết rồi đến với nhau quả thật là duyên số mà ông trời sắp đặt. Một sự tình cờ mà cho tới giờ, em vẫn buồn cười khi nghĩ lại, một tình yêu đi lên từ sự thách thức. Lần đầu tiên gặp nhau, em đã nở nụ cười thật tươi, một điều em luôn làm khi gặp người mà em quý mến. Anh cũng chẳng ngại ngần mà cố gắng mĩm cười để đáp lại .Những câu chuyện tâm sự trước khi ta gặp nhau thật đến nỗi trái tim em giờ vẫn còn "tủm tỉm". Ngày đầu hai đứa bên nhau, cảm giác khao khát anh trong em đã trỗi dậy. Chỉ một thoáng giây, em nghĩ mình sẽ là của nhau, giờ thì cái thoáng qua ấy lại thành hiện thực.

 

Trong thời gian chúng ta quen nhau,anh  luôn hỏi em rằng “em có yêu anh không??”.Câu trả lời anh thừa biết mà vẫn cứ muốn hỏi,như đang cố tình chọc ghẹo em hay muốn khẳng định tình cảm của em đối với anh có thật không???Cho đến một hôm anh hỏi em rằng : “Em có đồng ý làm “ vợ” anh không? Em ngạc nhiên đến lặng người, hạnh phúc sao mà ngọt ngào đến thế? Em ước lúc đó mình có thể nói "có" nhưng rồi em lại im lặng để hướng anh sang một câu chuyện khác vô tình làm cho anh nghĩ là em không đồng ý,và rồi….. Giống như bao đôi lứa yêu nhau, tình mình cũng có sóng gió phải không anh? Nhưng cơn sóng ấy luôn được đập tan khi bình minh mỗi sớm mai vừa tới, em có giận mấy rồi cũng tặc lưỡi cho qua, bởi vì cái cách ăn năn hối lỗi của anh làm trái tim em muốn phát điên lên được.

 

Lần đầu trong đời em có cảm giác rằng hình như em đã làm anh đau khi những cơn ghen trong anh trỗi dậy,anh tự trách mình vì không thể ở bên cạnh em,không thể làm được gì cho em,và rồi anh chợt khóc,có thể người ta sẽ cho rằng anh yếu đuối khi rơi nước mắt vì một đứa con gái,,nhưng với em thì điều đó thật đáng trân trọng bởi những giọt nước mắt đã rơi xuống là rơi cho người mà anh yêu,,điều đó cũng làm em đau không kém, giống cái cách con người ta tự cầm dao cứa vào tay mình vậy,đau lắm anh.Và rồi em cố gắng làm anh vui trở lại,bằng những lời lẽ yêu thương ngọt ngào nhất mà em phải vặn mình, nặn óc mới nghĩ ra được. Sau này thấy vui dần,em thầm cảm ơn ông trời,vì mình không giận nhau lâu, thật là tổn hại sức khoẻ nếu tinh thần cứ vẩn vơ dằn vặt nhau như thế. Giờ em muốn hỏi cưới anh, anh thấy sao, người đàn ông em yêu?

 

 

Em đủ tự tin hỏi cưới anh vì tình em trao anh nồng nàn hơn bao giờ hết. Trái tim em dành trọn cho anh, cảm xúc trong em mỗi khi vắng anh như sa mạc khát khao hơi nước. Em đã chán phải chờ đợi, ngóng anh từng ngày ,từng giờ mỗi tối phải ngủ một mình,nằm đợi anh tan ca, đợi anh ăn cơm, đi tập rồi online để nói chuyện vói em.Sao mà em thấy hận cái khỏang cách địa lý này ghê gớm,sao nở để hai kẻ yêu nhau phải hứng chịu nổi đau này. Em đã quen cách xưng "vợ", gọi "oxã" và cũng quá thân thuộc cách anh nói: "Anh yêu vợ" mỗi khi kết thúc cuộc điện thoại đường dài với em.Đủ để chúng mình lấy nhau chưa khi có chuyện, anh đều nói với em, chúng mình ngồi lại với nhau, dành cho nhau sự chia sẻ đáng tin tưởng nhất?

 

Có xứng đáng không anh sau bao ngày chúng mình đã vất vã vì nhau, anh hy sinh nhiều thứ cho em và em nhẫn nại, kiên trì chịu sóng gió cùng anh? Em muốn anh là chú rể của cuộc đời em, chú rể đầu tiên và duy nhất. Em tin vào sự lựa chọn của mình bởi chỉ có anh mới làm em nở nụ cười,và buông xuôi mọi thứ kể cả công việc, gạt quyền uy để làm một cô bé nhu mỳ, yếu đuối.

 

Trước khi nhận lời, em muốn anh hứa... đừng để ai làm đau anh, càng không cho những người từng làm đau anh có cơ hội làm vậy lần nữa. Hứa với em: "Anh sẽ không vì em mà bỏ quên bạn bè – gia đình, vì chính họ làm nên anh ngày hôm nay anh có biết”. Hãy hứa: "Đàn ông phải luôn quyết đoán, không được quá nghe lời em nói, không vì nước mắt của em mà nhụt trí, chồng của em phải duy trì được trái tim nóng và cái đầu thép nghe không"?

 

Và anh hãy hứa: "Vợ chỉ mãi là vợ mà thôi, vợ không có quyền cấm anh yêu những vẻ đẹp khác, càng không có quyền bắt anh từ bỏ đam mê để chạy theo đồng tiền". Điều cuối cùng em nghĩ anh sẽ đồng ý ngay, đó là hãy hứa với em: "Hãy cho tổ ấm của chúng mình những đứa con xinh xắn và cùng em dạy chúng nên người".

 

Anh hứa đi... Trăng và nước còn thành đôi, tại sao chúng mình không thành vợ, thành chồng, anh nhỉ!

 

Người mà anh gọi là :"Vợ yêu"
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9