Em ơi , chớ quên mùa Thu.
AzNDiva87 11.10.2005 08:15:04 (permalink)
Đầu tháng 10 .
Cái nóng vốn có của miền sa mạc cằn cỗi tạm thời được đẩy lùi sau những trận mưa liên tiếp, ngắn ngủi, nhưng cũng đủ làm cho không khí thêm phần mát mẻ và dễ chịu . Những đám mây ngơ ngẫn , trắng muốt như lụa đang chầm chậm bay ngang vùng trời xanh lơ. Nắng chưa lên hẵng còn dừng lại nơi viền trời ,ngáy ngủ chưa muốn bị đánh thức . bốn bề yên tỉnh , chiếc lá trên cành chao đảo lộn vài vòng trong gió rồi lặng lẻ nằm yên trên mặt đất báo hiệu cho mùa thu đang tìm về .
Ấy vậy mà tiếng điện thoại vô tình vang lên inh ỏi , đáng tan bầu không khí , hơn thế nữa nó còn đánh tan giấc mộng vô cùng hiếm hoi của một ngày được nghỉ học . Ngân Tuyền chớp đôi my cong dài như gượng tỉnh giấc , mệt mỏi vương tay nhấc chiếc phone ép sát vào tai cất tiếng khàng đục "A Lô?"
_ Ngân Tuyền hả con ? - một giọng phụ nữ vang lên.
Bên kia phone bao nhiêu tiếng giao động , ồn ào , át cả tiếng người đang nói nhưng Ngân Tuyền vẫn nhận ra được là ai . Cô thả người nằm lại trên gối để mái tóc dài đen mượt xoả đi muôn hướng . Ngân Tuyền vô tình để một tiếng thở dài , trong lòng vui mừng , lo lắng lẫn lộn hệt mối tơ vò . Bên đầu phone Bà Y Mai không sao hiểu được .
_ Phải con không Ngân Tuyền ?
_ Dạ mẹ , con đây .
Tiếng bà Y Mai trở nên vui vẻ lạ .
_ Con đang làm gì đó ?
Ngân Tuyền thoáng nhìn qua chiếc đồng hồ xinh xắn đặt trên bàn , con số 6 : 47 nhấp nháy , nàng khẽ châu mày :
_ Còn vừa mới dậy thôi mẹ à .
_ Mẹ đang ở đâu đó ?
Dù Ngân Tuyền đã biết nhưng sao lòng vẫn muốn hỏi .
_ À mẹ đang ở Nhà ... Y Thịnh nó đâu rồi con ?
Một phút im lặng .
_ Nó đi Thành Đô với trường rồi mẹ à .
_ À .
Lại một thoáng im lặng trôi qua . Dường như những phút như vầy thường có khi Ngân Tuyền và bà Y Mai nói chuyện . Dù gì cũng là mẹ con nhưng mối tình mẫu tử này đã phai mờ theo ngày tháng , còn chăng cũng chỉ là những lời hỏi han , quan tâm ngượng ngập , e dè. Dẫu đôi bên đều biết thế , nhưng Ngân Tuyền vẫn bao đêm cầu nguyện , thao thức canh cánh bên lòng thầm lo lắng cho bà . Dù tình thương của bà có phần nghiêng về Y Thịnh rõ ràng mồn một , nhưng trong thâm tâm , một phần tha thiết nói bổn phận làm con của nàng không cho phép nàng so do , cân lường với tình cảm bà giành cho Y Thịnh. Một phần căm hờn mảnh liệt với người đàn bà đành lòng bỏ con mình ra đi.
_ Mẹ ra sao rồi ?
_ Vẫn vậy thôi con .
Cái "vẫn vậy" của bà làm Ngân Tuyền đắng đo lo sợ . Con đường bà đã chọn từ mười năm trước , từ ngày bà quyết định bỏ gia đình họ Kim này ra đi mặc cho khi đó Ngân Tuyền và Y Thịnh chỉ mới năm sáu tuổi đến giờ chỉ vỗn vẹn trong hai từ "vẫn vậy" thôi sao ?
_ Cha đâu rồi con ?
_ Cha đi Lục Vinh từ sáng rồi mẹ à .
Bên kia Phone văng vẵng đâu tiếng thở dài . Hẵng bao năm trời , giờ bà mới nến được mùi vị đắng cay , cách biệt với con cái là khổ đau đến nhường nào . Nội tâm bà đau xót nặng nề , chỉ có những người mẹ mới hiểu được . Bà nói giọng chân thành :
_ Con ráng học hành nhé Ngân Tuyền . Bửa khác mẹ gọi lại nói chuyện nhiều hơn với con. Nhớ nhắc nhở em con , nó còn nhỏ lắm . Thay mẹ quan tâm đến nó .
Ngân Tuyền lắng trong xúc động , nhưng những lời thốt ra đường như buốt lạnh , băng giá , hững hờ đến vô tình :
_ Con biết ... Mẹ cũng tự lo cho mình .
Vài phút sau tiếng phone cúp rụp để lại Bà Y Mai với bao mối đau thương dày xéo đau đớn tự đáy lòng . Bà ngồi thẫn thờ ra ghế , nhìn xa xăm bên ngoài vùng trời đen kịt , đèn đuốc , phồn hoa phố chợ , đàng xe ngược xuôi tấp nập rộn rã y như ngày hội , mà sao bà chỉ thấy cô độc giữa biển người . Giọt nước mắt muộn phiền chợt tuôn dài trên gò má , nóng bỏng nhỏ xuống đôi tay ngọc ngà , vòng vàng xa xỉ, áo quần đắt tiền phủ trên người đàn bà vẫn còn mặn mà nhan sắc , vẫn còn làm say mê biết bao gã đàn ông giờ đây chẳng còn ý nghĩa gì trên đời . Mới đó đã mười mấy năm rồi còn đâu ?
Bên kia đại dương , nơi Ngân Tuyền đang nằm bất động , mắt ngó chăm chăm lên trần nhà , một nổi buồn lòng thầm kín liên tiếp mười năm trời gậm nhắm , căm hờn , xót xa ,thèm khát, uất ức ngun ngút chảy vào lòng , giờ đang dâng cao vời vợi đang nhập lại hướng về bà Y Mai . Ngân Tuyền muốn khóc cho quên hết , nhưng những giọt nước mắt đã cạn kiệt mất rồi . Ôi , Người đàn bà cô vừa yêu thương nhất vừa căm hờn nhất , bao nhiêu là mâu thuẩn . Phải chăng ông trời nở đành lòng trêu ghẹo tình cảm con người như vậy ? Ngân Tuyền lắc đầu rủ hết những suy nghĩ trĩu nặng trong đầu , không thiết chi giấc ngủ mới nảy chưa trọn vẹn . Ngân Tuyền tung chăn bước đến bàn trang điểm , chiếc lượt chải nhẹ nhàng vút ve trên mái tóc đen huyền . Đôi mắt mơ hồ trong gương đang nhìn đâu xa xăm quá . Nước da trắng hồng mịn màng , đôi môi nho nhỏ như nụ hồng khoe sắc , sống mủi cao thẳng , hết thẩy toả ra một nét đẹp ngơ ngẩn lòng người của cô gái mới độ mười tám xuân xanh phơi phới . Ngân Tuyền không nhận ra Ông Kim Trịnh đang có mặt bên cửa , đứng như trời tròng nhìn Ngân Tuyền mà tâm trí ông đang tìm về một dĩ vãng xa mờ , mà ngỡ như đã không còn dịp ngó lại , ông thầm thì khe khẻ như không tin vào chính mình đang nói " sao giống Y Mai quá " . Đôi mắt ông ngỡ ngàng chợt có chút vui mừng và cũng chợt có chút ngậm ngùi , ông chưa hề nhìn đứa con gái của ông giờ nay đã lớn , mà lại không ngờ Ngân Tuyền và Y Mai lại giống nhau y đúc như hai giọt nước , nó làm ông bồi hồi xúc động . Trong tâm trí ông như một cuộn phim quay chậm về thời ông và Y Mai gặp gỡ nhau . Ôi một thời hạnh phúc biết bao , mà định mệnh cũng thật tàn nhẫn , làm thay đổi cả cuộc đời ông . Bên vùng trời xa lạ này , ông chỉ mang theo Ngân Tuyền và Y Thịnh , một mình ông tự tay lập nghiệp nuôi nấng hai đứa con thơ nên người . Ngày qua ngày ông đổ dồn hết tâm hơi nhiệt khí vào công việc , vào hai đứa con , mảnh hạnh phúc cuối cùng của ông còn xót lại để ông còn thấy đời có hy vọng . Mười mấy năm trời , ông chưa hề ngó đến người đàn bà nào khác ngoài , trong tim ông hình bóng của Y Mai còn lớn quá , nó không cho phép ông quên lãng để bước thêm bước nữa . Dù đã chia tay , gia đình tan vỡ nhưng ông vẫn niệm một lòng chung thủy.
Ngân Tuyền bất ngờ quay lại , ngạc nhiên nhưng không dấu nụ cười trên môi , đôi mắt tròn xoe hai con ngươi đen nhánh khác hẵng với lúc cô đang trầm tư .
_ Cha mới về sao con không hay biết ?
Ông Kim Trịnh ấp úng như chưa tỉnh mộng :
_ À , Ừ cha mới về đây thôi .
Ngân Tuyền thấy có gì lạ lùng nhưng không tiện hỏi hang nhiều , một buổi sáng với bao chuyện ngỗn ngang trong đầu đã là Ngân Tuyền quay cuồng rồi . Cô muốn được thanh thảnh trở lại .
Như sực nhớ ra điều gì Ông Kim Trịnh làm ra vẻ bí mật nói :
_ Tí nữa con ra ăn điểm tâm với cha , cha có một bất ngờ muốn nói với con . Và nhớ ăn mặc cho ra con gái .
Ngân Tuyền tỏ hơi cau mày , tỏ vẻ tò mò :
_ Bất ngờ ? Cha nói cho con nghe giờ cũng được mà .
Ông Kim Trịnh chỉ nháy mắt rồi bước ra cửa . Ngân Tuyền ngồi sững . Trước giờ ở ngôi nhà họ Kim này làm gì có bất ngờ nào chứ ? trong lòng đầy thích thú . Mà sao lại phải ăn mặc cho ra con gái chứ ? ý của cha sao kỳ quái hôm nay vậy cà ? bao nhiêu câu hỏi ập đến . Một ý nghĩ loé sáng trong đầu khiến Ngân Tuyền vui sướng , chẳng lẻ cha có quen một người phụ nữ ? không lý nào .
Ngân Tuyền vừa bước xuống cầu thang đã nghe thấy tiếng cha cô đang cười nói rộn ràng hưng phấn , nàng càng thấy lạ lẫm . Điều bí mật khích thích cô chạy nhanh đến coi xem là ai . vừa bước vào phòng khách , ánh mắt cô không khỏi ánh lên nét thất vọng , nhưng cũng không khỏi ngỡ ngàng nhìn chàng thanh niên đang ngồi đối diện với cha nàng . Ông Kim Trịnh ngưng nói , đôi mắt ra hiệu cho Ngân Tuyền lại ngồi bên ông . Người thanh niên ung dung quay đầu không khỏi thẫn thờ quả thật không dám tin vào chính mình đang nhìn thấy , " Ngân Tuyền đó sao ?" . Ngân Tuyền đứng trước anh , mặc bộ đồ mầu hồng thanh nhã , mái tóc dài tự nhiên bồng bềnh theo từng bước đi .đôi mắt kiêu sa như có điều muốn trách , có điều muốn do dự , có chút
ấm áp , có chất mạnh mẻ thu hút lòng người . Còn thêm đôi môi cong không tự chủ , làm da không phấn son sặc sỡ . bao nhiêu đó đã làm Thi Nhật thấy trời đất như ngưng động . Đôi mắt Thi Nhật gom trọn cả Ngân Tuyền , như muốn nắm giữ mãi giây phút này .
_ Cha , đây là ... ?
Đôi mắt tin tường của Ông Kim Trịnh dường như đã thấy được sự thay đổi trong Thi Nhật , ông mừng thầm cho những gì ông đoán đã chín mười phần trăm như dự định . Ông cười :
_ À đây là Lý Thi Nhật . Con trai của bác Lý , người bạn tâm giao của cha . Con đã gặp rồi còn gì ?
Ông nhìn Thi Nhật rồi nhìn Ngân Tuyền :
_ Còn đây là ngôi sao nhỏ của tôi tên Ngân Tuyền .
Đôi gò má Ngân Tuyền ửng hồng nhưng trong đôi mắt kia không tỏ nét gì là mắc cở , mà còn rất hảnh diện càng làm Thi Nhật ngất ngây . Dù đã được nghe nói về Ngân Tuyền qua ông Kim Trịnh thì biết ông coi Ngân Tuyền là báu vật của mình , còn qua loa đánh giá con gái mình cao ngất trời mây, nhưng cha nào mà chẳng nghĩ vậy . Thi Nhật chỉ ậm ừ cho qua chuyện , còn tin thì chưa chắc vì anh đã nghe nhiều rồi từ những nhà kinh doanh luôn kè kè bên cha anh. Luôn mời mọc , mong con gái họ lọt mắt xanh thì họ cũng được nhờ . Anh đã thấy nhiều cô nàng lá ngọc cành vàng , kiêu căng có , nhu mì an phận có , nhưng không ai làm anh xao xuyến tâm hồn như khi anh thấy Ngân Tuyền. phải chăng đó là duyên nợ , định mệnh ? Khi nghĩ đến "định mệnh" Thi Nhật bổng sầm mặt không khỏi nhớ đến Tuyết Vân . một định mệnh trớ trêu , anh đã trải qua .
Ngân Tuyền cũng có phút giao lòng khi nhìn thấy Thi Nhật , nhưng đơn giản chỉ là đẹp trai và lạ lẫm . Ngân Tuyền không cho phép mình nghĩ ngợi lâu đến anh .Vì lòng Ngân Tuyền đã có Trí Hãi rồi còn gì?
Thi Nhật không đọc được suy nghĩ lúc này của Ngân Tuyền nên anh đâu thể biết mối tình mới chớm nở lặng lẽ này của anh trao Ngân Tuyền , mùa Xuân thứ hai này của anh sau khi mất Tuyết Vân sẽ gặp bao nhiêu bi kịch tang thương tiếp nối .
~~~ Còn Tiếp~~~
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2005 19:42:15 bởi AzNDiva87 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9