DỤC TÍNH VẬT TÍNH VÀ TƯ DUY thái san
thaisan 31.12.2012 20:59:54 (permalink)
DỤC TÍNH VẬT TÍNH VÀ TƯ DUY
thái san

Những năm sau này nhất là khi ngồi đối đầu với những kỳ cựu bí thư một xã thuộc khu vực những người chạy nạn CS nay lại gặp một cách tàn nhẫn ông ta sau này cũng biến chất về vườn xuống sân cầu lông chơi hầu giữ lại đôi chút sự sống là cựu đảng viên, cán bộ ngay sáng nay tôi cũng vẫn nghe ông ta nói một cách hồn nhiên:
-Chúng sáng tác những bài hát không hồn ta thử nghe như bài:
-“Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu”….
-Ý anh nói Ông họ Phan chứ gì.
-Ừ.. Bất chợt làm tôi nghĩ đến trong chính những người đó có suy nghĩ phản lại.
-Bản chất biển là gì, vô cảm, ông nói bây giờ cũng vô cảm, hay ho gì.
-Tuy vậy vẫn còn ý nghĩa. Nhân cách hóa. Trong nhạc là thế.
-Ý nghĩa gì. Tuy nhiên cũng phải thừa nhận sự nhân cách hóa của hắn, biến biển thành người yêu chẳng hạn, nếu thiếu nhau.
-Vẫn còn nhiều cảm xúc, chứ còn những bản nhạc mới chúng viết theo “bóp rốc“ gì đó tôi chẳng thấy xúc cảm gì cả. Nhìn thẳng vào mặt, với điếu thuốc trên tay của hắn tôi nói:
-Có bao giờ ông nghĩ ai và tại sao tạo ra như vậy.
-Cũng có suy nghĩ chứ.
-Thời thế, tạo thoát ly nên nó cần dục, hãy nhìn cách ăn mặc chúng và các cách nhẩy lắc giựt mà xem, nó động đến cái gì trong con người, ở cơ thể, và truyền cảm xúc cho những đứa khác giới tính thì sau này chúng chỉ cần viết “anh cần em dù xa cách bao lâu, và ông có nghe thấy chúng viết và trình bày bài mưa chưa, “trong nhà kính anh cảm xúc với mưa”, thật là quá sức tưởng đấy chứ chắc là con ông cháu cha rồi, phải viết “trong nhà có máy điều hòa anh cảm xúc với em khi cơn mưa đang tới”. Nói đúng ra mưa đã là đề tài nhiều cảm xúc từ bao thời mà nay vẫn chưa hay không thể nào lột tả theo phong cách mới, tất nhiên cũng rung động như “ mưa rừng ơi mưa rừng” hoặc “mưa gieo sầu nhân thế, mưa nhớ thương ai”…hoặc “giọt mưa rơi tí tách”…mưa xuyên qua mành....
-Những câu anh không thể sống thiếu em, vì đó là em, chẳng cần biết em từ đâu là ai và như thế nào…anh vẫn yêu em nhiều như bằng mây ngàn biển rộng…yêu em vì chỉ biết đó là em….chúng vẫn thường xuyên trình diễn đi lại trên màn ảnh truyền hình. Tất nhiên em phải là gái cái đã, hoặc thay đổi chữ em bằng chữ anh cũng thể…Ngẫm nghĩ hồi lâu nói như mơ màng_
-Thực tiễn nó trơ trẽn lắm, nên sao cốt ý tạo nên cho trong đó nó có thơ và tất nhiên trong thơ là có sẵn nhạc, và sau đó dựa vào viết và phổ nhạc là xong, thế thôi. Nhìn thẳng vào ông tôi nói tiếp:
-Mình đang suy nghĩ là tư duy, viết về trong suy nghĩ cũng có thể và thể hiện nó quá chân phương thành trơ trẽn sẽ biến thành vật tính quá, ý của ông đang nói về các cán bộ khi xưa mới sau xẩy ra biến cố ư?

Đa số khi vào tiếp thu trong miệt tôi thấy thường chỉ cố tình đến những nhà máy chà và chỉ cố tình nhận vài bao cám và nếu có ai hỏi han chuyện riêng tư thì nói là lấy cám cho lợn mà thôi, nhưng thực tế trong đó có ít nhiều phần nào gạo là chính vì miệt ngoải đói quá thành quen, tất nhiên thực tiễn chứ không còn là vật tính nữa. Và đó là chất liệu chính của mọi gia đình, bất kỳ chuyện gì cũng chẳng hơn. Tôi quya qua nhìn nói nhẹ với ông mục đích cho ông ngấm ngáp:
-Theo tôi suy nghĩ lại từ lúc đầu, con người cũng có lúc thơ thẩn một chút nên có nhạc ư, như vậy chưa hẳn như ngoài cám hoặc gạo ra đã hẳn đầy đủ, mà có lẽ những tham muốn đơn sơ hơn nữa như dục tính bản chất hay bản năng của những sinh vật còn kích thích hơn nhiều, tuy nhiên ta chưa nói đến điều có tính chất tinh thần cao của con người ngoài vật chất thiết yếu, kèm theo những cọ xát, động chạm mang theo giới tính bắt buộc bên cạnh vẫn có thể làm thơ, phổ nhạc v..v…
Có cái hơn và cao nhất là bảo vệ đồng loại dù không đồng chính kiến với mình, không đồng song, chẳng đồng chí, chẳng có một công thức, quy cách nào duy nhất mang lại ý thức cao hơn cả chính là thể hiện tính người nữa cả. Trong lúc trên thế giới họ còn mang thêm cái bảo vệ những thú vật trong hoặc ngoài nhà.
Ở đây ta cũng không nên so sánh những tính chất riêng tư ấy, nhưng ta có thể nói đến để suy nghĩ tức tư duy đó mà.
Vậy có thể nhìn vật theo nhiều phía nếu anh đang đói lại khác đây là cái đói do chính người quản trị o ép vào khuôn khổ của kẻ bị trị, và do đó bắt buộc rồi cũng phải cố gắng thoát ra dù phải qua đi vài thể kỷ.
Bắt đầu từ đây bước qua giai đoạn vật tính.

thái san

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9