Niềm vui của tôi ...
Niềm vui của tôi
Hơn mười năm qua, tôi luôn sống trong tình trạng sức khỏe èo uột, tôi có cảm giác như đang bị thách đố trong cuộc sống, và tôi luôn thất bại trong việc tìm lại sức khỏe mà mình cần có. Thế nhưng, cứ mỗi lần được biết sẽ tái ngộ với người bạn xưa thì trong tôi phấn chấn lên, và tôi đã cố gắng bằng mọi cách để dìm cơn đau xuống để mĩm cười cùng bạn và người thân của họ. Và hình như tôi luôn thành công trong cố gắng ấy để rồi khi họ quay về nơi của họ thì tôi lại giống như một bong bóng xì hơi… Rõ thật là buồn cười.
Lần này là lần thứ tư họ trở lại với tôi, và cũng trong những nao nức ấy tôi đã gác bệnh hoạn qua một bên để vui vầy với họ.
Họ đón tôi đi chơi với họ, đến một biệt thự sang trọng, thật tiện nghi, với chung quanh đầy hoa cỏ, những thứ mà tôi luôn yêu thích. Tôi có một khoảng trời rộng trước mắt, với mây trên cao và những ngọn gió luôn đùa cợt cùng hoa lá cỏ cây, tôi có một thoáng biển từ xa, tôi có một chỗ nghỉ ngơi tốt, những bữa ăn thật hoành tráng, và một hồ bơi trong vắt có thể bơi lội cả ngày lẫn đêm. Thế nhưng tôi lại trầm tư trong cái thảnh thơi vương giả ấy. Vì niềm vui của tôi không phải là được phục vụ...
Tôi vẫn thích tung hoành trong làn nước trong xanh, tôi vẫn thích ngắm trời mây non nước và tình tự với gió, nhưng tôi vẫn muốn làm một điều gì đó cho mọi người để thấy một ngày của mình trôi qua không thừa thải, niềm mơ ước của tôi có lập dị quá không?
Tiệc Giáng Sinh được bắt đầu trong căn phòng ăn rộng rãi, dưới những ngọn nến vàng được thắp vừa đủ sáng, chúng tôi đứng quây quần bên nhau với những món ăn đón Giáng Sinh mang phong cách phương Tây; Gan ngổng, khoai chiên chấm với sauce làm từ trái bơ, bánh mì đen, bơ, trứng cá muối, và hải sản, buổi tiệc thật ấm cúng trong tiếng nhạc du dương của bài Silent Night. Tiệc cũng tàn, ngày vui cũng trôi qua, những người bạn hỏi tôi ở đây thấy thế nào có vui không? Tôi chân thật trả lời : cũng được, và trong tâm tư tôi muốn nói với họ rằng tôi vui vì có những ngày cùng vui đùa với bạn và cùng ôn lại những ký ức ngày xưa ... và việc đón tiếp nồng hậu của các bạn, nhưng nếu các bạn cho tôi làm gì đó cho các bạn thì tôi sẽ vui hơn!
Những ký ức đẹp luôn làm tôi vui khi nghĩ đến, và hơn lúc nào hết tôi muốn có những ký ức thật ấm cúng thật đẹp để nhớ khi một lần nữa mình chia tay.
Bạn mời tôi đến cùng gia đình bạn trong một căn hộ cao cấp ven bờ sông Sài Gòn để đón giao thừa, để xem đốt pháo bông mừng năm mới ! Tôi đã từ chối, vì nơi đó chỉ là chỗ dừng chân tạm của bạn, không gây ấn tượng gì cho tôi, và tôi đã ép bạn đến với tôi, trong một căn hộ chật hẹp nhỏ bé, để khi bạn đi rồi tôi vẫn còn cảm giác thú vị, vui khi nhớ đến khung cảnh chúng ta quây quần bên nhau trong căn nhà nhỏ thật nhỏ … Đó là niềm vui của tôi.
Huyền Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2013 08:46:15 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: