THẦY GIÁM HIỆU CỦA MỘT THẾ KỶ ĐỘC QUYỀN (truyện vừa) thái san
thaisan 05.01.2013 13:45:05 (permalink)
THẦY GIÁM HIỆU CỦA MỘT THẾ KỶ ĐỘC QUYỀN
(truyện vừa)
thái san


Ông chính chó
Phương số và Ngọc học trò xì
Bình các độ bida và cờ tướng và trở thành thầy giám hiệu
cổ cử nhân trung cấp huyện
giám hiệu lần nữa sau khi đổi vợ
từ giã trưởng trong sâu vùng xa
tranh chấp nhau lớp ba
cuối cùng thầy vẫn là giám hiệu theo cơ chế độc quyền


Từ trong gần sông Giang điền do dịch chữ theo không hiểu biết của chữ “sông buông” mà hiểu lầm là sông vuông và đất, ông cậu bên họ vợ xa xả là xa phải bắn súng canon mới tới, đến gửi đứa con theo học ngành nghề điện tử tôi mới rõ được ông cậu, chứ không chẳng bao giờ gặp mặt vì ít ai có thời gian giải thích rõ của những người có tuổi.
Dăm năm sau bà mất, dù lúc bà đang còn tại thế ông vì thích đánh đề nên chẳng ngày nào quên được P vì là nơi ghi đề, tên một cô gái còn dễ coi, bán số và thường cả ghi đề, nên dù muốn dù không cô ta phải lấy lòng khách hàng bằng mọi thủ đoạn, ông cậu cũng khoái cô ta vì đã được cô rủ ông đi karaoke dăm lần và cũng đã dấn thân vào thử mọi thứ muốn của khác người, làm ông cậu mê tơi cho đến khi bà mất ông mới buông lỏng cho P và chuyển nhà về khu dưới gần thành phố hơn. Vì cũng là để chuẩn bị cưới vợ khổ nỗi cho tôi là lại lúc đó cũng phải cưới vợ cho cậu học trò (điện tử) là ca sỹ nghiện xìke nên mới tự nhiên rõ mọi sự như mười hoặc như trên lòng bàn tay. Ông Chính sau này thực tế lại là tay bài bạc (ông cậu) với thầy Bình nay làm giám hiệu trường Diên Hồng.
Mà người ca nhạc sỹ Duy ngọc cùng là bạn thân với trò điện tử của tôi tên Ngọc từ playcu nên tôi nhận ngay vì lý do nhân đạo, cũng chẳng được đồng xu tiền đồng môn nào.
Hai vợ chồng Phương Ngọc thật xứng đôi phải lứa nhưng chẳng ai ngờ dăm bữa nửa tháng phát hiện Ngọc nghiện nặng đã mang cầm cái máy đo dùng để sửa chữa hiệu TS 352 là một loại vật dụng đo đạc điện tử tuyệt thời của USA chỉ mỗi tội nặng mà thôi để hút, chích v..v... Có đủ cỡ đo đạc từ Ω cho đến ampère hoặc volt thế DC cũng như AC, rồi không chuộc lại được bèn bán luôn rồi bỏ nghề, sau sắm bị gậy ăn xin vì xấu hổ quá với gia đình vợ nên trốn đi chẳng biết đâu mà tìm.

Lần cuối khi thất thời về nhà ông bạn thân lại cũng vừa là em nuôi và dậy nghề, tôi cũng phải mua cho bốn năm chục viên thuốc Péniciline thời đó còn hiếm chỉ có thứ kháng sinh trong rừng là xuyên tâm liên mà thôi, qua vài tuần thì mất tích cho đến giờ chưa gặp lại mọi người dự đoán là đã chết ở đâu cũng chưa biết xác như thế nào.
Cái đau khổ của P hai lần đều hậu quả vì chiến tranh, lần này do cậu ấm được bà mẹ lo trốn lính, con mải chơi ca hát, thực ra Duy ngọc có tài ca hay trình diễn tuyệt vời tuy vậy Phương vẫn còn là con của thượng nghị sĩ thời chế độ cũ nên may có được con gái làm người mẫu là Tố Uyên.
Thực là một cặp tài tử nhưng không ngờ.

QUÁN PHỞ HÙNG RÔ

Sau chị cho em trai nhờ chỗ trước nhà để bán phở, với ý tôi đặt tên bảng là “cu đất phở” nhưng vì chưa hiểu được cái ý nghĩa sologan của nó nên từ chối và cũng bán được thời gian rồi thất bại vì cái tính nóng vì tự ái và cũng còn vì cô người yêu không đáp trả cái tình yêu có kèm đòi hỏi thêm quá quắt nên đành phải dẹp tiệm sau khi giựt giây góc mùng em chẳng chịu nên bị chúng ghen tương đến độ dàn cảnh đánh anh ta gẫy xương quai hàm nằm dưỡng bệnh ở nhà nửa năm, tuy nhiên chẳng ai kiện cáo ai phần vì xấu hổ phần vì dành cho trong tình yêu mà, cô gái già chuẩn bị xuất ngoại nên ý H không muốn phiền nữa người yêu, vì lúc này làm hồ sơ xuất cảnh phải là một “cây hai” bộ hồ sơ do ông trưởng ban kinh tài chạy tại ngoại, nên nay quyết định trả lại căn nhà cho chị để cháu kinh doanh hai bàn bida, từ đó biến thành bàn bida độ của thầy Bình và ông Chính chó vừa có kèm hai bộ bàn cờ tướng bằng sừng đàng hoàng.
Tất nhiên đối tượng câu khách là chính hai người chuẩn đó.
Tôi thường chế diễu thầy Bình “tê hát á thá en dê thăng huyền thầy” vừa mê cờ tướng và bida độ, nên ngày nào cũng hai ông cũng là thượng khách của quán.
Như vậy cùng lúc bao dàn bida và cờ tướng cùng lúc nhận chức giám hiệu trường tiểu học Diên hồng, cùng lúc sự tranh chức kèm theo những năm đói.
Lúc này trường còn lẹt đẹt lắm nhà cửa chưa khang trang.
Người phụ trợ của trường chính là ông (Chiến rè) vì tiếng nói hơi khàn người miệt trong tính tình hào phóng nóng như lửa là “mạnh thường quân” của trường vừa là con thuộc tầng lớp cách mạng lão thành vì thế sự tranh chấp chức giám hiệu còn chưa nhen nhúm.

Ai cũng phải hiểu là khi thầy bình bỏ bê cô vợ trẻ đẹp về nhận công tác trường, thường mọi người phải chải đầu, tô son trét phấn cho chỉnh trang lại rồi tạo dựng cơ ngơi. Đây cũng chẳng khác chi vở tuồng của nhất quyền. Việc trước tiên phải gia nhập đ từ sự can thiệp bằng tặng phẩm hàng ngày cho đến tết, lễ thầy nào quên, chầu chực kiên trì từ những đưá nhỏ thầy còn tặng quà. Mong giữ chặt chức.

CÔ GIÁO TRÂN

Bởi thế chẳng cô Trân nào vương vào con mắt chị ba tỉnh ủy viên giáo dục được.
Có ông anh tư một chuẩn bị vượt biên và anh năm kế chết sớm vì bệnh, cô chị gái cũng bị tress nặng do chính cô cãi cọ ngăn cản tình tứ riêng tư của chị làm chị phải vào khám ở bệnh viện tâm thần rồi cũng dù đã vào dòng tu nữ nhưng thoái thác không chấp nhận nơi tu không thích nghi mấy đây là một sự bệnh hoạn do cô em tạo ra làm chị không nhận thức được nơi tu trì là nơi chịu đựng thử thách nhưng chính em tạo ra những quá khích chị vì bản năng phải ứng phó lại.

-Bản tính thích sỹ diện dù rằng chính anh ruột là thầy điện tử đến câu bắt dùm dù chỉ một cái cắm ba lỗ điện nhưng vì tỏ vẻ mình không cần thiết vả lại ý nói tự mình cũng làm thừa được nên không cần và tháo bỏ ngay, thiếu nữ tính và hài hòa của người nữ. Đã hơn một lần gây gỗ với người yêu của chị làm vỡ mộng trăm năm của chị.
Bọn trẻ cũng như tôi mới nghe cái tên đã nghĩ ngay đến chữ (trâng tráo) vì cái phong cách chẳng có đứng ngoài nhìn vào đã thấy ngay một cô gái chỉ thích đứng chống nạnh khi tiếp xúc với mọi người, hình như nó toát ra trong cái tên.

Lý luận:

Đi học một năm để đi dậy là gì?

Là tạo cho các thầy cô dậy có chỗ đứng sau này mở trường đại học thầy cô sẽ là những giảng viên của đại học Sư phạm hoặc Trung cấp và rồi sẽ nghiễm nhiên là giảng viên trường đại học. Họ nâng cấp của thầy cô kiểu đó làm không đủ trình độ làm giảng sư đại học được. Theo tôi họ cố ý hạ các cán bộ giáo dục ngang hàng với họ thì đúng nhất.
Khi khởi công xây dựng trường mới móng vừa chuẩn bị thị ôi thôi chẳng bút mực nào tả xiết. Cô Trân sau những ngày khi bà mẹ bị què bà cố gắng ra chợ vừa mua được một chục trúng về là cô cãi cọ với chính mẹ ruột mình rồi dám giựt chục trứng sống dục ra ngay ngoài hè phía trước nhà mặc dù cố ý cho mọi người xóm biết đó là phong cách của cô mới vào trường bổ túc mới.
Không nói và xét gì thêm. Ngay chỉ một hành động đó đủ để tháo chức giáo viên của cô rồi. Gần đó có những khuya cũng phải nghe tiếng kêu cứu chị bên cạnh:

-Chị ơi cứu em với M là người chị ruột giận em bỏ đi rồi.
Bà mẹ vừa trút cơn giận vào con người bằng những gáo nước tắm vừa nghĩ:

-Nó so sánh với lũ cháu nên đâm mặt hầm hầm vào lớp trung cấp đặc biệt của huyện chỉ theo học một năm để chuẩn bị đi dậy tiểu học của trường xã. Cố gắng nhoài người vừa nói căn dặn con gái út:

-Chúng nó thì mày sao so sánh chúng được bố dậy dỗ cặn kẽ căn bản nên vào hết đại học và chỉ còn chờ ngày ra trường. Nói to thêm:

-Mày thấy không thằng lớn đã hai cử nhân chỉ có thằng thứ hai quá liều và bừa, chịu chơi hơn học, nó phải thua thiệt. Cãi lại mẹ:

-Con đâu thua kém chúng đâu nào.
-Thua chứ làm sao lại được. Bà mẹ cũng quên đi chục trứng nó dám đập vất về phía trước vẫn còn dấu vết nơi hè đen thui nói:

-Thì mày cứ học và đi dậy xong về học bổ túc cũng được chứ sao vội chi, tuy nhiên cũng sẽ chẳng thể bằng chúng được nó được bố kèm như vậy mà mày ai kèm hơn.
Chính những sự tức tối do chính mẹ nói làm nên mọi chuyện bây giờ cô cần phải làm bằng mọi khía cạnh để vượt thoát lũ cháu và ngay cả ông giám hiệu cho mà coi.
Lòng nguyện sẽ như vậy và quyết như vậy. Bà mẹ cũng muốn con tiến để rạng rỡ nói chỉ đủ nghe:

-Mày đừng vội có anh hướng dẫn, nhưng khổ nỗi nó dính vào vụ vượt biên chưa thoát được. Mấy hôm sau anh ba cũng nhờ chú công an đại úy kê khai tuổi tác nhỏ rồi đi cho người đi mướn lãnh về từ ngoài Rạch dừa.

Nhưng chính vì một vài cái cần cho mẹ nên dù muốn không anh lớn con của bà sau cố gắng chịu chức bảy của tôn giáo Thiên chúa là nhờ ông anh cũng nhờ một ông đại úy ca vào tận nhà ký cho cái giấy tạm trú để đi làm may ở trên khu vực nhà dòng.

Từ đó cô Trân có vẻ còn hồ hởi hơn và tự mãn hơn tranh chấp chức giám hiệu trường gần như ra mặt với thầy Bình nhưng dù sao thầy Bình có nhiều bản lãnh và sự từng trải của người chơi cờ độ hơn, nghĩa là cùng thì thí hết đánh tốt không cũng thắng.

Kể từ ngày thầy chính thức bỏ hẳn người vợ đã một thời yêu mến thì thầy còn cần cái gì. Tự nhiên tạo lại phong cách không chơi bida độ và cờ tướng nữa, cô Trân không có cớ để bàn cãi về phẩm chất của thầy hay cái là cùng thời gian này cô vợ cũ của thầy buồn quá cũng đã qua đời.

Nhưng biết được dĩ vãng của thầy thì mừng nhiều bớt lo đi.
Tuy nhiên trong cuộc sống muôn mặt không làm sao qua nổi thầy Bình vì có ô dù che chắn theo của cuộc sống “đđ”.
Có người dám nói dù là đđ nhưng nay ta chia hai thành phần phản biện, một lối nói ra vẻ chữ nghĩa cho mọi người hiểu ta không đến nỗi.

Cô nghĩ nhiều hôm rồi bỗng dưng hôm sau được nhận lệnh vào Phú sơn cách đó khoảng ba cây số phía nam dậy lớp ba cấp một, nghĩ mà giận nhưng thấy nếu đi thì mọi và nhiều ngưới chê bai mà ở lại thì đớn hèn tí nghĩ cho cùng chịu thua đớn hèn tí nhưng ở lại gần nhà nên hôn sau thương lượng và xin ở lại, thầy Bình khôn hơn bèn chữa cho cô về rồi bằng cách dậy lớp năm cho thỏa mãn. Cô cũng chẳng muốn xin như vậy nhưng cũng được cái để nói cho mọi người biết về thế và bản thân mình.

-Em thú thật sau đám ma của mẹ cô hiệu phó những tưởng sẽ lên chức nhưng không được là vì cô lại là người thân của cựu cán bộ xã cuối cùng đành tiu nghỉu lặng yên chờ thời.
Vì tình không thỏa mãn, về công việc lận đận, chỉ được duy nhất là ông anh mình chịu chức linh mục là an ủi đời mình, cái khó là không có tiền để mở căn nhà thêm rộng đôi khi cha về cũng phải chịu đựng chung với cảnh ồn ào của các em đang theo học phụ đạo tức dậy kèm hòng thêm chút cải thiện và tay nghề không bị kém cỏi đi và khó thuyết phục, và nhất là mỗi khi ông anh về cùng với ông thầy hoặc bất kỳ không có cái không gian yên tĩnh sau khi anh mua cho cái wave alpha xanh đẹp tuyệt.

Bây giờ có lẽ là thời gian quyết định vùng lên cô cho vài em đi trinh sát những nhà không thuộc mẹ mình nhất là mỗi khi đến ngày lễ các thánh hoặc tết lễ, nếu có chỉ một vài anh lớn cùng cha nhưng khác mẹ, cô nhất quyết phân biệt hẳn hòi và cùng lúc nghĩ ra vài chiêu cho các anh phải nể phục.
Những ngày đến lớp để dậy cũng thường cãi cọ với các cô đồng nghiệp nên luôn thiếu cái nhường và nhẫn.


thái san



#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9