CHUYỆN LINH TINH .....DUYỆT TUYỆT SƯ THÁI
Lời tựa:
Xin thưa ,những mẫu chuyện mà GOT2 sắp sửa đưa lên cho bà con thưởng thức ,là hoàn toàn do cây bút của bà chủ tôi ,tức là ...Duyệt tuyệt sư thái ....một chưởng môn nhân của phái Nga mỳ Việt Nam (không phải Nga my của TQ -Kim dung).Cho nên đôi khi cũng có màn "bình lựng" như muối bỏ biển của GOT2 .Kính xin mọi người cũng hoan hỉ cho và coi như là .....mua vui cũng được một vài tiếng ....chơi .Kính bút ......LANG THANG...
Chiều hoàng hôn buông xuống quanh cư xá, cái hanh vàng của nắng trong buổi chiều muộn và sau cơn mưa chỉ còn " le lói "chập choạng, thú vị nhất là đảo một vòng từ khu bên này sang khu bên kia, từ khu I sang khu II, từ bờ sông bên này sang bờ sông bên kia.
Mỗi lần dạo chơi như vậy thế nào tôi cũng ghé sang bờ lô I. Ghé ngang ngắm nhìn người ta, nhìn dòng sông đục ngầu yên trôi, nhìn xa xa cầu Bình Triệu đang gồng mình chứa trên mình hàng ngàn người , nhìn căn nhà ngày trước. Có đôi khi chỉ là nhìn thế thôi mà hình ảnh xa xưa lần lượt hiện ra trong ký ức, tôi như thấy lại bờ cỏ xanh rì ngay sát mé sông mà mỗi chiều tôi cùng con Cano ngồi đó nhìn quanh quẩn, là khoảng trống trước lô mà tôi đã " vất vả biết dường nào " để chọi cho trúng một cục đá vào con Cano mới khiến nó cụp đuôi và phóng cái vèo lên nhà rồi " ngoan ngoãn " lấm la lấm lét chờ sẵn ở xà lản để được...tắm lần thứ hai trong ngày !
Vì sao phải tắm lần thứ hai ?
Vì mới vừa tắm là nó thích chí chạy ngay xuống sân phóng như ngựa vòng vòng bờ sông và lăn ùm vào đống cá khô người ta phơi ở đó.
_ Cái con quỷ sứ kia , mày có đi lên nhà không ?
Mặc tình tôi hét, tôi gào, tôi dí theo nó vừa ném đá tưng bừng nhưng nếu không có cục đá nào trúng vào người nó thì vẫn diễn ra cái " điệp khúc " vừa chạy vừa thở, mệt muốn chết hà.
Á, hay ghê nha, chọi mười lần thì thế nào cũng có một lần trúng đích, " thủ phạm " cụp đuôi lại và cũng phóng như ngựa lên mấy bậc cầu thang , chui tọt vào nhà nhanh còn hơn tên bắn.
_ Cái con Cano mắc dịch, tao mệt lắm rồi mày có biết không hả ? Cái đồ lỳ lợm , cái đồ ở dơ, cái đồ.....đồ....
Nó cứ ngước mắt nhìn tôi ra vẻ hối lỗi trong khi tôi vừa lấy vòi nước xịt cho nó vừa chà xà bông vừa lấy bàn chải chà lên bộ lông của nó vừa lầm bầm " nguyền rủa " nó.
Để nó hôi thối càng không được vì tôi đi đến đâu là nó lẽo đẽo theo sau nên làm sao mà chịu cho nổi mùi độc địa kia cứ thoang thoảng chứ.
............Chợt giật mình phì cười, sao lúc nào tôi cũng nhớ về con Cano nhỉ ? Con chó trung thành và làm bạn của tôi từ những ngày tuyệt vọng đến lúc tôi rời xứ rồi quay trở lại , nó vẫn nhận ra tôi và dường như chỉ chờ tôi về để mà nhảy chồm lên đưa cả hai chân gác vào vai tôi vừa dụi cái đầu vào người vừa rên ư ử, nó có biết khóc không nhỉ ?
Cái đêm đầu tiên khi tôi quay về đó nó lại nằm ngay dưới chân giường và chỉ cần tôi có bất cứ cử động nào là nó sẽ nhổm dậy nhìn " đắm đuối ". Lúc đó nó đã già rồi, lông rụng từng mảng và có mùi của chó , cái mùi ngày xưa tôi không nhận ra, không dị ứng .
Nó có lẽ cũng nhận ra sự đổi thay của tôi, có lẽ nó cũng buồn, có lẽ nó không biết vì lý do gì tôi không còn ẵm bồng nó nữa, không cho nó ngủ chung nữa, cũng không hun nó nữa ?
.............Chiều nắng đã tắt hẳn, vòng xe lăn đều đưa tôi rời khỏi bờ sông lô 1, rời khỏi dĩ vãng của ngày qua để trở về với hiện tại.
Thình lình trực diện với tôi là một ánh mắt nhìn lạc thần sắc của một đứa bạn, nó đó, cái đứa bạn hồi học tiểu học đã " nổi tiếng " học giỏi, ngoan hiền và ...đẹp trai .
Nó học giỏi nên làm lớp trưởng nhưng có phần khép kín ít nói mà chỉ hay cười, không giống như cái đám con nít thời đó chút nào. Tôi chỉ học chung với nó vài lớp nhưng vẫn nhớ rõ nó từng là bạn học chung trường, chung lớp và ở cùng một lô.
Giờ thì nó đã không còn bình thường nữa, người ta gọi nó là " T khùng ", ừa, thì nó đã bị suy nhược nặng nề sau một cuộc tình thất bại và rời bỏ thế giới tỉnh táo mà chua chát này. Nó ngồi trên chiếc xe đạp củ kỷ , củ như bộ đồ " bất di bất dịch " mà nó đang bận trên người vậy, ngồi xe đạp mà chân nó rướn tới lấy đà chạy chứ không " quay đều quay đều những vòng xe ", nó chạy ngang qua và tôi nghe được nó đang lập đi lập lại câu nói " you're my heart .....you're my heart ... ".......thật là tội nghiệp !
Biết đâu nếu nó không thất tình
Biết đâu nếu nó không trầm uất
Thì nó có lẽ đang có trong tay một cuộc sống hạnh phúc, một tương lai sáng lạng với trí thông minh của nó chứ đâu phải rách bươm , nhàu nhĩ và điên loạn như thế chứ !!!
Sự tàn phá của một cuộc tình gẫy đổ thay đổi cả một cuộc đời, nếu người ta không giữ được tinh thần, không giữ được ý chí thì sẽ là như vậy đó . Tình yêu không phải là điều duy nhất và ghê gớm nhất gây tác hại nhưng đối với những người xem trọng tình cảm hơn tất cả những gì họ có thì rất dễ rơi vào khủng hoảng , thông cảm và hiểu họ cũng là một bài học " xương máu " để từ đó hạn chế đến mức tối đa những thương tổn có thể mắc phải.
Cuộc sống là một lổ đen khổng lồ, có thể nuốt chửng không thương xót , có thể chế giễu , có thể thử thách tột cùng , có thể có tất cả mọi tình huống mà nếu không còn tình người , không còn lẽ phải thì nhân loại phải chăng chỉ còn là những bộ xương lúc lắc ??
Nói tới hai chữ " lúc lắc " bỗng dưng gợi tả đến dỉa thịt bò lúc lắc nóng hổi thơm tho cháy sém sém vì phừng lửa khi chế tí rượu vào lúc đang áp chảo.....
Đói bụng quá trời.
Đang tưởng tượng ra món bò lúc lắc nên ghé vào quán ven đường làm liền hai ....chén chè .....
Hết chuyện
Duyệt tuyệt sư thái (DT)
(còn típ ..) và xin nhớ cho ...không phải tôi viết à nha ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2013 03:13:23 bởi giongongto2 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: