Tự Sự!
Thường những khi rảnh rỗi Tôi lại...Buồn.
Những ngày đã qua, những chuyện xảy ra,những gì đã mất, những gì vứt bỏ,những gì day dứt,những gi còn lại.....đều mang đến cho Tôi một cảm giác Buồn.
Những chuyện đã đến và đi khiến cho tôi ít nhiều mất mát nhưng Tôi tuyệt đối không hề hối tiếc.
Những sớm mai thức giấc khi hơi sương còn đang sắt se ngọn cỏ. Những chiều hoàng hôn nhẹ tênh bảng lảng màu khói lam chiều. Những đêm bàng bạc trăng cuối tháng...Là khi chạnh lòng nhớ về một cái gì đó mơ hồ trong tiềm thức,cồn cào trong trái tim đã khô lạnh vì Đời-vì Tình-vì Người.........
Tại sao lại nhớ? Tại Sao lại Buồn? Tại sao chẳng quên? Tại sao nhức nhối???Trái tim ta nóng ấm dòng máu đỏ,tại sao lại trở thành hoang lạnh thế này?
Một chút đi hoang của tâm hồn hay là hoài niệm về quá khứ??
Ai trả lời được cho ta - TẠI SAO TA BUỒN?????
Tự Sự
Tôi trải lòng ra với cuộc đời
Để mong tìm lại chút niềm vui
Trải tình tôi với người thấu hiểu
Để trái tim tôi bớt ngậm ngùi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2013 06:00:04 bởi huynhminhtantai >
Vô Đề
Giữa mênh mang cuộc đời
Ta chơi trò cút bắt
Con tim giấu mặt
Để mãi tìm Hạnh Phúc lang thang.
Em là ai...
và em ở đâu..?
Một nửa của anh...chẳng phải mối tình đầu
Cuộc đời thực không xanh như mơ ước
Dễ tàn mau.
Em ở đâu..?
Anh mải miết tìm em giữa những chiều đồng vọng
Trái tim cháy bỏng
Em...ở đâu..!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 03:23:07 bởi huynhminhtantai >
Ngậm Ngùi
Em...lá ngu ngơ đón gió về
Anh...heo may đổ...những tái tê
Hanh hao yêu dấu giao mùa nhớ
Hoàng hôn tím thẫm những cơn mê.
Giọt đắng ngậm ngùi trên khóe mi
Mong manh chờ đợi rũ tóc thề
Mong manh cả một đời hoang vắng
Nuối tiếc đoạn đường...ta đã đi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 03:19:37 bởi huynhminhtantai >
Day Dứt...
Mùa này lá sắp vàng em nhỉ
Heo may se sắt cả không gian
Đường dài hun hút...mình em đợi
Tê tái sương giăng buốt chiều tàn.
Hai phương cách trở mình không gặp
Đường đời hai lối khiến chia ly
Yêu thương mây gió nhờ đưa tới
Một lần sau cuối tiếng phân kỳ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 03:17:29 bởi huynhminhtantai >
Say
Ta say bởi tại ta buồn
Nâng ly rượu đắng...cạn luôn nỗi sầu
Mong ngày, mong tháng qua mau
Mong đời nhanh hết...cho sầu nhanh vơi.
Ta say bởi tại ta vui
Nâng ly ta chúc cuộc đời hân hoan
Mong cho tình nghĩa vẹn tròn
Mong cho đôi lứa mãi còn thương yêu.
Ta say bởi qúa quạnh hiu
Loài người đi vắng...sớm chiều buồn tênh
Ta say...ta chỉ một mình
Đảo điên...điên đảo...lặng thinh giữa đời.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 03:15:38 bởi huynhminhtantai >
BUỒN!
Hết rồi...thôi hãy buông lơi
Nhạt rồi tha thiết...những lời dấu yêu
Trái tim đau...xót xa nhiều
Nỗi buồn phong kín từng chiều quạnh hiu.
Một mình đếm bước cô liêu
Một mình hờ hững...buồn hiu hắt buồn
Trời sầu đổ lệ...mưa tuôn
Người sầu nuốt lệ...giấu buồn tìm vui.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 03:13:01 bởi huynhminhtantai >
Xin lỗi em!
Em cứ khóc như những lần anh lỡ hẹn
Bởi lần này anh sẽ chẳng đến đâu
Em cứ thản nhiên và hãy ngẩng cao đầu
Hãy quên anh...con người bội bạc.
Em đừng xót xa...đừng đợi chờ...ngơ ngác...
Bởi trái tim anh trót lầm lạc bến mê
Bước chân anh trót quên mất đường về
Trót dối trá...trót lỗi lầm...nông nổi.
Thôi em nhé...anh trót mang tội lỗi
Gieo muộn phiền và nước mắt ly tan
Em hãy quên đi...tình trót đã lỡ làng
Anh xin lỗi...ngàn lần...anh xin lỗi...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 03:12:18 bởi huynhminhtantai >
Vô đề
Giật mình...đã cách xa nhau
Chỉ còn sót lại nỗi đau mơ hồ
Hoang mang tìm chút tàn tro
Của yêu dấu cũ bây chừ...gió bay.
Sắt se giữa cuối heo may
Hanh hao nắng rớt trên tay...muộn màng
Thu tàn...Đông chợt vừa sang
Lạnh căm ký ức ngập tràn xót xa.
Buông Tay Đi Em!
Buông tay đi em...vai em mong manh quá
Gánh làm sao trĩu nặng những âu sầu
Buông tay đi em...vết cắt đã quá sâu
Thừa xa xót cho một đời ngang trái.
Buông tay đi em...để nụ cười còn sót lại
Sưởi ấm phần nào con tim đã héo khô
Buông tay đi em...bỏ lại hết âu lo
Bỏ hết buồn phiền...bỏ hết niềm cay đắng.
Buông tay đi em...để cuộc đời phẳng lặng
Con sóng Đời không bão táp phong ba
Buông tay đi em...những ảo ảnh phù hoa
Rồi sẽ lụi tàn...chỉ còn là tro bụi.
Buông tay đi em...ngày đang tràn nắng mới
Đón em!!
Ngậm ngùi
"Ngửa tay hứng nửa giọt mưa
Hoà vào nước mắt cho vừa nhạt phai"
Anh đi...ngày rộng tháng dài
Em đi...mờ mịt, mệt nhoài Anh ơi!
Xa nhau gần nửa đời rồi
Gặp nhau chỉ thấy mặn môi, lỡ làng
Thôi thì đã trót dở dang
Thôi thì đã trót lỡ làng...thì thôi
Em đi để hết kiếp người
Anh đi để hết một đời đắm say
Năm năm...tháng tháng...ngày ngày
Xoè tay đỡ hạt mưa bay....
Ngậm Ngùi..!!
Tình Ơi!
Thôi đừng âu yếm đầu môi
Bao nhiêu nữa cũng chỉ lời gió bay
Thôi đừng nắm níu bàn tay
Cũng là gió thoảng, mây bay nhạt nhoà
Chút tình hờ hững thoảng qua
Có gì sâu đậm để mà nhớ nhau?
Tình thì chẳng phải tình đầu
Chưa là tình cuối, xem nhau thế nào?
Tình hờ đã trót trao nhau
Nhạt nhoà yêu dấu phai mau từng ngày
Dẫu rằng còn chút men say
Đã hờ hững với nhạt phai mất rồi
Trăng khuya vằng vặc trên trời
Sương đêm ướt má, ngậm ngùi...
.....Tình ơi!
Đánh Mất
Còn chút gì nơi trái tim đau?
Chỉ còn lại hoang vu và khô cằn sa mạc
Ta bơ vơ giữa miền cháy khát
Ốc đảo nào chẳng thấy hiện ra?????
Còn chút gì trong cõi bao la...?
Chỉ còn lại những âm thầm hoài niệm về những gì đã mất
Chỉ còn lại những xót xa rất thật
Hanh Phúc nơi đâu...???
Ta chua xót gọi tên Người...
Chẳng thể nào đâu...chẳng thể nói thành lời
Chỉ có nước mắt khô trong mắt buồn vời vợi
Chỉ có tiếng thở dài cho một thời xa ngái
Chỉ có nỗi buồn ở lại với Ta.
Bất chợt bàng hoàng...
Bất chợt xót xa...
Bất chợt thấy xoá nhoà tất cả
Bất chợt thấy khuân mặt mình xa lạ
Đứng trước gương sao chẳng nhận nổi ra mình.
Bất chợt buồn...
Bất chợt thấy mong manh...
Bất chợt khóc...
Bất chợt cười...chua chát
Bất chợt thấy mình giữa khô cằn sa mạc
Ốc đảo ở đâu???????????????
Ta cháy khát tận cùng rồi.....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2013 13:34:41 bởi huynhminhtantai >
Im Lặng!
Im lặng...
Tiếng thời gian đi vội vã
Im lặng...
Tiếng thở dài day dứt qúa
Im lặng...
Nghe đớn đau cuồng loạn trong từng hơi thở
Im lặng...
Nghe những đau thương giằng xé tim mình.
Ta chơi vơi trong nhói buốt tâm linh
Trong xót xa...bàng hoàng...cay đắng
Trong hoang vu...trong tận cùng sâu thẳm
Ta dại khờ...Ta chẳng thể là Ta.
Em Đi...
Em đi...chiếc lá chao nghiêng
Xanh về bên ấy...vàng riêng bên này
Thu buồn...chút gió heo may
Vu vơ thổi suốt những ngày lá rơi.
Em đi...nghe gió tơi bời
Lá thu xào xạc như lời trách than
Em đi...nơi ấy ngút ngàn
Nhớ nhung em gửi theo làn gió bay
Yêu thương còn một chút này
Heo may gửi lại anh...ngày cuối thu.
Vô Tình!
Vô tình mình đã gặp nhau
Vô tình mình đổi trao câu chuyện đời
Vô tình...anh...nhớ thương ngườì
Vô tình...em bảo là lời dối gian.
Vô tình...hai đứa ly tan
Vô tình...tình đã ngút ngàn...xa nhau
Vô tình...chưa kịp đậm sâu
Vô tình...mình đã mất nhau...
Vô tình!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: