Thơ Từ Lều Cỏ
Buồn
Buồn quá chiều nay ôm đàn hát
Lỡ nhịp ..tan rồi giấc mộng con
So dây.. buồn bã tay buông phím
Còn vấn vương chi chuyện mất còn
Ta có đi đâu .. vẫn ở đây
Bên trời vẫn ngóng gió heo may
Từng cơn mưa lạnh theo chân mãi
Tuyết trắng phương này núi với mây
Đỉnh núi quanh nhà tuyết trắng phau
Như là vừa mới nhớ thương nhau
Sông Tương nước chảy đôi dòng cạn
Trách gì trong đục với nông sâu
Chúa xuân về với cả đất trời
Dường như.. xuân quên góc rừng tôi
Hoa xuân chưa nở tình xuân héo
Hoa mơ vừa nở.. đã vội rơi
TNP
(Repost)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2006 06:03:06 bởi Viet duong nhan >
Như một lời giải thích
Đã lâu anh không vào Chat
Không phải là mới đây đâu
Hình như đã xa xưa lắm
Xưa như tuổi quả địa cầu
Việc sở, việc nhà, việc học
Việc nào cũng gấp như nhau
“Trời ơi.. chip mày có bug”
Mơ mà .. nào có bug đâu
Cuộc sống phương này lạ lắm
Suốt đời đuổi bắt thời gian
Cứ như là xe tám máy
chạy trên xa lộ ngút ngàn
Chúng mình đùa vui trên net
Làm gì đã dám yêu đâu
Đâu còn như thời 18
Khóc buồn vì chuyện mưa ngâu
Anh chỉ là vành khuyên nhỏ
Xuân về .. ngửa cổ hót chơi
Thả dăm ba lời hoa cỏ
Buồn vui bao chuyện khóc cười
TNP
Bé tí teo
Quấn trong..tã
Thò mặt ra
Khoan khoái..lạ !
Anh chỉ là vành khuyên nhỏ
Xuân về .. ngửa cổ hót chơi
Thả dăm ba lời hoa cỏ
Buồn vui bao chuyện khóc cười
TNP
Hihi...Tặng "chú chim" TNP bài thơ nà!...
Con chim nhỏ
Ôi con chim nhỏ
Một sáng mùa xuân
Đậu trên cành liễu
Điệu buồn bâng khuâng
Chim hót xa gần
Giọng trong hơn suối
Tiếng buồn tiếc nuối
Tiếng vời thở than
Tiếng rộn nhịp nhàng
Bao nhiêu cung bậc…
Ta từ xa lắc
Một buổi dừng chân
Ngẩn ngơ bỗng chợt
Thấy lòng lâng lâng…
Chim buồn nên hót
Vu vơ thế thôi
Sao còn đứng đó
Nhớ thương khôn nguôi
Tung cánh chim trời
Về phương xa lắm
Ta vào rừng thẳm
Ta lên núi cao
Tìm đâu cho thấy
Cánh chim phương nào…
Ôi con chim nhỏ
Biết chăng vô tình
Gieo bao nhung nhớ
Xuống vùng điêu linh…
HoaTiNa
Cám ơn HoaTiNa ghé thăm và lưu lại bài thơ thiệt hay.... hihhihi... đọc bài "Có Khi" của Sis. .... vành khuyên TNP.. buồn quá thành "rù"... hết muốn hót lun....

Vành Khuyên nhỏ
Ta như vành khuyên nhỏ
Ðến giữa trời bao la
Hót chơi dăm ba tiếng
Ðịnh góp cỏ làm nhà.
Em nợ đời dâu bể
Ta như người tù xa
Xuân sang nhìn mây trắng
Ðường về quê thật xa.
Ta như vành Khuyên nhỏ
Từ núi rừng bao la
Hót chơi dăm ba tiếng
Xuân sang chạnh nhớ nhà.
Em thả lời hoa cỏ
Ta một đời phong ba
Bao buồn vui trần thế
Ðã quên và đã qua
Ta như vành khuyên nhỏ
Ðến giữa đời hoang vu
Hót chơi dăm ba tiếng
Xuân sao buồn như thu.
TNP
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2006 06:19:47 bởi Viet duong nhan >
Một mai .....
Một mai … ừ nhỉ ai nào biết
Suơng khói thời gian lấp lối về
Mưa giăng phố thị, sầu giăng mắc
Phố vắng mù sương lạnh bến tề.
Một mai … xa lắm ai nào biết
Thu chẳng còn về gợi ý thơ
Thi sĩ dâng sầu lên mắt biếc (1)
Ðộng lòng trắc ẩn hát vu vơ
TNP
(Repost)
(1) Thơ Kiều Lê Nguyễn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2006 11:43:12 bởi TNP >
Chiều Thứ Bẩy
Thứ Bẩy qua bỗng … “nhớ”
Mình ta buồn chơi vơi
Ta buồn nhưng không nói
Ðể sầu lên mắt môi.
Chiều lang thang phố vắng
Lòng sao thấy bồi hồi
Thương nhớ ai chả biết
Chiều về … buồn lên ngôi
Thương nhớ ai chả biết
Thương nhớ để mà ..thương nhớ thôi.
TNP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2006 11:43:54 bởi TNP >
Thương nhớ ai chả biết
Thương nhớ để mà ..thương nhớ thôi.
TNP
Thương nhớ để mà .. thương nhớ thôi.
Thương nhớ để mà thương nhớ thôi
Em như gai sắc, nụ hồng tươi
Nắng hắt hồn hoang tim cô quạnh
Thương nhớ .. nhưng mà thương nhớ ai
TNP
Mưa Xuân…
Mưa xuân rơi không nói
Phố mênh mang…mênh mang…
Cánh chim dường đã mỏi
Lặng tiếng, chẳng buồn sang…
Mưa bụi không ướt áo
Mà thấm lạnh vào tim
Bên đường - hàng long não
Chạnh buồn, cũng đứng im…
Ai thương ai, nhớ ai?
Và ai chờ, ai đợi?
Đường về sao quá dài
Nắng vàng đâu chẳng tới…
Mưa vẫn rơi trên phố
Từng hạt nhỏ li ti
Gót chân ai rất vội
Lạnh lùng đã bước đi…
Mưa xuân rơi trên phố
Ai thương ai, nhớ ai?
Và ai chờ, ai đợi?
Đường về sao quá dài...
HoaTiNa
... hihi.. Bài "Mưa Xuân" của Sis... nghe buồn quá chừng luôn...[sm=khoc.gif].. TNP mượn 2 câu của TTKH... viết theo Sis. nha..
Tôi Biết Làm Sao …
“Tôi biết làm sao được hở trời
Giận em không nỡ, nhớ không xuôi” (1)
Mưa giăng giăng lạnh buồn phố vắng
Mây xám về che một góc trời
Người đi băng giá vùi phiến mộng
Ta ngậm ngùi theo chiếc lá rơi
Người buồn trăng khuyết ngàn sao rụng
Cả giải ngân hà cũng tả tơi
TNP
(1) Thơ TTKH – Bài thơ cuối cùng (đổi chữ cuối)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2006 13:05:02 bởi TNP >
...
Đã Hẹn
Đã hẹn rằng .. thôi không viết nữa
Định quên cho hết truyện đời này
Cứ để tro tàn bay theo gió
Chắc hẳn đời sẽ thôi đắng cay.
TNP
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2006 00:31:46 bởi TNP >
Giọt Lệ Sầu
Em gửi cho ta giọt lệ sầu
Bao nhiêu thương nhớ gửi về đâu ?
Đêm dài nhung nhớ ... đêm dài lạnh
Lạnh cả cho người ... trót đến sau
TNP
(Repost)
Diều và Gìó
Gió qua đồng hỏi ...diều đâu?
Diều bay lơ lửng trên cao .. vui đùa
Diều nào có dám hơn thua
Mà sao gió lại … cù cưa trách diều
Gió thổi qua .. tốc mái lều
Gió mà căng quá… chắc diều đứt dây
Diều cần gió để diều bay
Tình diều với gió, suốt ngày … như thơ
Gió ơi … chớ có ngủ mơ .....
TNP
(Repost)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: