Trích đoạn: TNP
Có phải .....
Có phải chúa xuân vừa đến
Cùng hoa mở hội xuân hồng
Em cười tung tăng áo mới
Đất trời mở hội hoa đăng
Có phải em ngồi bên cửa
Để hồn phiêu lãng phương xa
Gió xuân vờn hoa xuân thắm
Mắt buồn ngồi nhớ xuân qua
Có phải em là bướm trắng
Một chiều lạc bước Rừng Mơ
Gió chiều rung rinh cánh lá
Bồi hồi ..hạ bút lưu thơ
Có phải hồn xuân hoá bướm
Bướm vàng vừa đỗ thám hoa
Tay ngà không gieo cầu vội
Đợi Bướm Trạng Nguyên tân khoa
TNP
(Thơ từ lều cỏ)
(Repost)
Truyện cổ tích Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm
Kén nhân tài mở Điệp lang khoa
Vua không lấy trạng, vua thề thế
Con bướm vàng tuyền đậu Thám hoa.
Vua liền gọi gả con gái yêu
Nàng đẹp như em, chả nói điêu
Vua nuông hai vợ chồng phò mã
Cho nhởn xem hoa sớm lại chiều.
Một hôm hai vợ chồng quan Thám
Mê mải xem hoa lạc lối về
Vợ khóc: "Mình ơi! Em hãi lắm!"
Trời chiều lạc lối tới vườn lê.
Vườn đầy hoa trắng như em ấy
Bỗng một bà tiên hiển hiện ra
Sao mà đẹp thế! Tiên mà lại!
Nữ chúa vườn lê đi thăm hoa.
Bà thấy vợ chồng con bướm dại
Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê
Đến bên âu yếm bà thương hại:
"ý hẳn hai con lạc lối về?
"Đây về nước Bướm đường thì xa
"Về tạm nhà ta ngủ với ta
"Có đủ chăn thêu cùng gối gấm
"Có nhiều bánh ngọt ướt hương hoa...
Đêm ấy chăn êm và gối êm
Vợ chồng ăn bánh với bà tiên
Ăn xong thoắt chốc liền thay lốt
Chồng hoá làm anh, vợ hoá em
Nguyễn Bính Mèn, phải mượn chỗ này để post lại bài thơ "Truyện Cổ Tích"
hihiih hông thôi nhỏ tui hông hiểu kà - bi chừ hiểu rồi....
qua trang mới "tính sổ" với TNP