Một góc thơ riêng-quocdung

Tác giả Bài
quocdung336
  • Số bài : 4
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.01.2013
Một góc thơ riêng-quocdung - 31.01.2013 10:12:48
0
Tôi mười tám

Tôi đã từng tuổi mười tám xuân xanh
Tôi đã từng một thời theo chân lý
Là khao khát là cống hiến hết mình
Bằng sức trẻ bằng nhiệt huyết con tim.

Tôi mười tám là cái tôi rất lớn
Là cạnh tranh với khao khát hơn thua
Là xây đắp với ganh đua hoài bão
Là phấn đấu cho tháng ngày gian lao.

Tôi mười tám là tâm hồn nhạy cảm
Là rung động trước ái tình người trao
Hay bốc đồng ,năng nổ theo trực giác
Là chín chắn chẳng khác mấy ông già.

Tôi mười tám là chông gai phía trước
Luôn bên cạnh cùng mỗi bước chân qua
Với cạm bẫy trong biển đời khô hạn
Cùng cơ hội với tích tắc thời gian.

Tôi mười tám là hành trang tri thức
Là kinh nghiệm theo thế hệ đương qua
Là tàng kinh của lớp người đi trước
Thêm vững tin trên mỗi bước hành trình.

Nhưng mười tám bây giờ chưa vội tính
Để vui cười với bạn mình thân yêu
Khoan mưu toan mà hiền khô như nắng
Để lưu lại một thời áo trắng bay….

.....Nhathonho...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2013 10:14:30 bởi quocdung336 >

quocdung336
  • Số bài : 4
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.01.2013
RE: Một góc thơ riêng-quocdung - 31.01.2013 10:17:25
0

Mật ngọt ?


Tình yêu ta như mật ngọt em nhỉ
Hái cho em cho đôi lứa chúng mình
Chia cho nhau chia cho cả mối tình
Nắm thật lâu và ôm chọn mãi mãi.

Để mai sau khi đâm hoa kết trái
Sẽ bền chặt những tháng ngày gian lao
Đẹp lung linh như bao nhiêu ánh hào
Thắp cho mình qua giá lạnh mùa đông .

Nhưng em ạ !
Tình của ta nhiều khi không như mộng
Vì chúng mình có lúc giận vu vơ
Chút vào thơ đôi câu hờn nức nở
Gọi tôi bạn sao thấy nặng chia xa.

Có những chiều vô tình trên phố xá
Ghét ai rồi lên bước vội ngang qua
Bỏ lại tôi giữa vô ngàn biển cạn
Giữa dòng đời đã nứt rạn từ lâu.

Tức vậy thôi! lục thư xưa mới thấu
Hai đứa mình liệu có giống trẻ con
Dặn cõi lòng khi oán hờn che lấp
Trút ra biển xin một cặp yên bình.

Và cứ thế !
Một mối tình đang vun bồi xây đắp
Có lúc giận có lúc hờn vu vơ
Biết tay nhỏ nhưng chung nhịp nâng đỡ
Đem mật ngọt thắp ngọn lửa đôi tim.

...NhaThoNho...

quocdung336
  • Số bài : 4
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.01.2013
RE: Một góc thơ riêng-quocdung - 01.02.2013 15:01:53
0
Tôi vội vàng !!!!!

Chắc tại tôi vội vàng nói yêu em
Khiến cho người thinh lặng trong bối rối
Cả thời gian ngừng trôi không dám nói
Để cho người ngập ngừng nói câu : vâng!

Chắc tại tôi vội vàng nói yêu em
Khi gặp nhau mà cứ ngỡ như mơ
Trong gió chiều bên hàng cây ghế đá
Em vô tình đánh rớt nhành hoa khô.

Chắc tại tôi vội vàng nói yêu em
Là những chiều cùng đôi không tới lớp
Đi lang thang trong hoàng hôn ấm áp
Để cứ nhặt từng sợi nắng còn vương.


Chắc tại tôi vội vàng nói yêu em
Những khung chiều lên thơ toàn thấy nắng
Khẽ đưa tay cài hoa tím mộng mơ
Để tóc em đong đầy những nỗi nhớ.

Chắc tại tôi vội vàng nói yêu em
Những đêm khuya cùng con đường phố vắng
Ta thênh thang trên phố đã buông rèm
Để thấy được hơi thở cùng nhịp đập con tim.


Và có lẽ tôi đã quá vội vàng
Để bây giờ ra đi trong tiếc nuối
Khi quay mặt chẳng nói câu tạ từ
Để ai buồn cất bút chẳng làm thơ.

Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!!

quocdung336
  • Số bài : 4
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.01.2013
RE: Một góc thơ riêng-quocdung - 01.02.2013 15:04:02
0

Hoa Sữa !!

Em ơi mùa này không hoa sữa
Màu trắng ngần cứ tìm mãi trong mưa
Có lẽ vậy mà em buồn biết mấy
Để trong em nỗi nhớ cứ đong đầy.

Và cuối thu gần đông hoa nở rộ
Màu trắng ngần làm phố sá thêm vui
Gió đưa nhẹ làm mùi hương bay mãi
Thoảng nơi đây câu chuyện buồn không phai.

Mùa hoa nở nhưng sao buồn biết mấy
Buồn cho hoa khi ôm trọn nỗi niềm
Của thiếu nữ yêu thầm không dám nói
Để tình yêu đơn phương thành ý niệm.

Rồi tình yêu không bao giờ xâm chiếm
Với tấm lòng vừa khiêm nhường bao dung
Biến thành hoa là một màu trinh trắng
Như tình yêu thiếu nữ dành cho chàng.

Mùa hoa này tôi hái chọn từng bông
Gửi cho em chùm hoa xinh nhỏ bé
Để em vui cùng tâm hồn nhẹ nhõm
Để chuyện buồn chẳng đến được bên em.

....nhà thơ nhỏ
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!!