Thơ MẸ
Thơ Mẹ
Thay lời tựa
Xin cho tôi trãi lại đây dòng thơ về Mẹ
Để hồi tưởng Mẹ hiền để thương kỷ niệm xưa
Từ tuổi thơ ngây đến lúc trưởng thành
Trời với biển bao la cũng không bằng Tình mẹ
Cho tôi viết lại đây mãnh đời của Mẹ
Giữa phố Sàigòn với chiếc gánh quằng vai
Một mái tranh nghèo dột mưa đột nắng
Hy sinh cả đời nuôi con lớn con khôn
Cho tôi trãi lại đây dòng thơ bất hiếu
Bỏ mẹ hiền vượt biển tìm tự do
Bao xót xa ray rứt ngậm ngùi
Chiều ru chiều nhớ thương thêm già yếu
Đau, buồn, vui sau hai mươi năm biệt xứ
Gặp lại Mẹ hiền tóc bạc trắng đón con xưa
Giọt nước mắt thương con giọt ngước mắt nghẹn đời
Tuôn như biển chảy vào tim tôi không bờ bến
Rồi một ngày hồn tôi như giẫy chết
Rỉ máu buồn Mẹ tôi đã vĩnh viễn ra đi
Trời biển nào chia xẽ được niềm đau
Nhìn chiếc áo quan trước nhà thay Mẹ đón
Đoá hoa màu trắng cài lên áo
Tưởng Mẹ hiền nước mắt rưng rưng
Mẹ của tôi từ tiềm thức trở về
Chiếc gánh nặng nuôi con quên dáng liễu
......................................................................................
Xin hiểu tôi thông cảm cho tôi không là thi sĩ
Ráp nối chữ hồn để diển tả ray rứt trái tim
Vần thơ Mẹ là một mãnh đời
Để cho hồn tim an ủi tỏ bày xúc cảm
Ngô Thiên Tú
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2013 05:05:38 bởi Ngô Thiên Tú >
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=CRYjmcs6Du0 Đoá hoa hồng trắng
Ngô Thiên Tú
Chiều nay cài áo đoá hoa
Nghe tim sầu nhịp xót xa ngậm ngùi
Màu hoa trắng khác năm nao
Tôi không còn Mẹ như xưa nữa rồi
Chuông chùa vọng tiếng kinh đêm
cay cay bờ mắt tủi hồn rưng rưng
Chấp tay tưởng nhớ Mẹ hiền
Bóng hình ngày cũ chập chờn trong tim
Thương yêu từ lúc nằm nôi
Gió mưa không quản mong con thành người
Tháng ngày nặng trỉu đôi vai
Nuôi con khôn lớn hy sinh cả đời
Con quỳ cầu nguyện lễ vu lan
Tim nghe tiếng võng Mẹ ru giữa chiều
À ơi hoa trắng Mẹ ơi
Đời không còn Mẹ còn đâu hoa hồng
Mùa Vu Lan 2010 Kính dâng Mẹ
« Last Edit: February 07, 2013, 12:07:25 PM by Ngo Thien Tu »
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2013 08:52:14 bởi Ngô Thiên Tú >
ảnh sưu tầm
Khăn tang mẹ cho em
Ngô Thiên Tú
Gởi cho em một khăn tang trắng
Thương Mẹ hiền chị khóc vu vơ
Lệ ngậm ngùi em chẳng về quê
Cho mẹ nhớ ngóng trông từng giờ
Phút lâm chung mắt như sao rụng
Mở đợi chờ biền biệt bóng em
Em không về tay chị run run
Vuốt mắt mẹ lệ trào tuôn khoé mắt
Chị nhớ mãi trong hôn mê cấp cứu
Mẹ thì thầm gọi mãi tên em
Lời nghẹn ngào yếu đuối trong tim
Chị nghe xao xuyến thẫn thờ khôn nguôi
Lìa cuộc đời mẹ ngủ triền miên
Bơ vơ thân xác lẽ loi môt mình
Trước khi đi dặn chị nhiều lần
Gởi em một mảnh Khăn tang đợi chờ
Lúc Mẹ bệnh lòng chẳng bình yên
Nhớ em nước mắt rơi buồn hơn mưa
Chiều chiều nhìn cõi xa xăm
Thương em lưu lạc xứ người bơ vơ
Xót xa mẹ sắp vào quan
ôm mẹ chỉ chị còn em đâu rồi ?
Thương đau hồn chị bùi ngùi
Lặng nhìn mắt mẹ như còn đợi em
Thắp hương cho mẹ trước áo quan
Nhìn làn khói tỏa hồn đau rã rời
Nhớ xưa chiều xuống mái hiên
Nhớ em nhìn ảnh Mẹ hay thở buồn
Thương em ánh mắt giống cha
Nét buồn ẩn hiện cả đời lầm than
Thì thầm mẹ nguyện từng đêm
Cầu em được sống bình an xứ người
Ðêm nay hương khói mịt mù
Bao người đến tiễn mẹ về cõi xa
Hình như hồn mẹ đâu đây
Thì thầm chị khấn mẹ đừng buồn em
Tim ngậm ngùi nghe tiếng kinh đêm
Tiễn linh hồn mẹ về miền thiên thu
Bước chân theo chiếc áo quan
Bàn chân chị bước nặng nề mồ côi
Lạc loài trên ngõ quen quen
Lê thê nước mắt ướt nhem tâm hồn
Ngày xưa theo mẹ có em
Chiều nay theo mẹ có mình chị thôi
Bồi hồi nhìn hố huyệt sâu
Chị buông nấm đất cuối cùng cho me
Thế em chị thả đất tang
Em ơi! nấm đất ngỡ ngàng làm sao
Trở về nhà cũ mẹ đâu ?
Nhìn bàn thờ mới Xót xa ngập hồn
Vắng tanh mái trước hiên sau
Nhớ thương bóng mẹ ra vào ngẩn ngơ
Mất mẹ Em có buồn không ?
Hay em đang khóc như là chị đây
Khóc đi em giọt tủi giọt thương
Cho quê cho mẹ cả đời đau thương
Quê hương chinh chiến biệt ly
Em đi mẹ đợi mỏi mòn trái tim
Nghẹn ngào chị khóc như mưa
Gởi em một mãnh khăn tang mẹ hiền
Bài viết năm 1995
Kính dâng hương hồn Mẹ nuôi
< Sửa đổi: thientungo -- 12/13/2005 12:07:55 AM >
« Last Edit: February 07, 2013, 12:05:33 PM by Ngo Thien Tu »
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2013 08:51:47 bởi Ngô Thiên Tú >
Bên mộ mẹ Ngô Thiên Tú
Qùy bên mộ mẹ rưng rưng
Thầm thì Xin mẹ thứ tha tội tình
Vì xưa Là kẻ thuyền nhân
Giấy tờ chưa có Trời ơi! Ngậm ngùi...
Thương đau nước mắt cứ tuôn
Ngập hồn nuối tiếc cả đời sao quên
Một lần...Vĩnh viễn...một lần thôi...
cuộc đời của mẹ cuối cùng vắng con
Nhận vành khăn trắng gởi cho
Nghe hồn lịm chết Xót xa bùi ngùi
Trên trời rơi ánh sao đêm
Nhớ thương bóng mẹ Tả tơi cõi hồn
Lệ tuôn khóe mắt ướt môi
đời sao nghiệt ngã ngất ngư tâm hồn
Tủi lòng Biết mẹ ngóng trông
Lâm chung ánh mắt đợi chờ không yên
Mẹ ơi ...! Con đã về đây
Quỳ bên mộ mẹ, mẹ buồn hay vui ?
Thắp hương Con khấn mẹ hiền
Xin tha cho tội Tang nhà thiếu con
Tủi thân Con khóc nghẹn ngào
Trái tim ray rứt Cả đời khôn nguôi
Mưa đêm Ngô Thiên Tú
Trời mưa nước dột vào giường
Sợ con của mẹ ướt mình trong đêm
Nhẹ nhàng lấy chiếc nồi nhôm
Hứng mưa mà sợ làm con giật mình
Tiếng mưa gõ nhịp vào hồn
Thầm thì từng giọt cả đời không quên
Lặng nhìn mưa đổ bên hiên
Thương mẹ nhớ tiếng mưa đêm nghẹn ngào
Bồi hồi hình bóng mẹ thương
Nghe hồn lịm chết từng đêm mưa về r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2013 19:10:07 bởi Huyền Băng >
Tiếng võng Ngô Thiên Tú
Lâu lâu trở lại quê nhà
Được nằm đưa võng, nhớ ngày còn thơ
Bồi hồi nghe tiếng ầu-ơ
Bài ca dao cũ Mẹ ru thưở nào
Bỗng dưng lòng thấy nao nao
Nhớ mùi hơi Mẹ, cùng lời ru xưa
êm êm tiếng võng đòng đưa
Nghẹn ngào nhớ giọng Mẹ ru buồn buồn
Hiu hiu gió mát chiều buông
Phất phơ tàu chuối rì rào nghiêng nghiêng
Thẫn thờ đôi mắt lim dim
Say như giấc ngủ bình yên ngày nào
< Sửa đổi: thientungo -- 12/12/2005 11:56:47 PM >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2013 08:50:54 bởi Ngô Thiên Tú >
Trở về thăm MẸ Ngô Thiên Tú
Trở về thăm Mẹ hiền xưa
Chiều tàn giọt nắng lưa thưa êm đềm
Lặng nhìn Mẹ bước trên thềm
Bước chân yếu đuối gập ghềnh mừng con
Dáng đi như ánh trăng tàn
Tháng ngày sao quá vội vàng qua mau
Má gầy gương mặt xanh xao
Tóc xanh ngày cũ bây chừ trắng phau
Mừng con nước mắt lâng lâng
Ðứa con biền biệt bao năm trở về
Xót xa nước mắt đợi chờ
Giọt thương giọt tủi thẫn thờ thương đau
Cố ngăn dòng lệ tuôn mau
Ra ngoài sau ngõ tay lau lệ nhòa
Ðừng cho Mẹ thấy thêm rầu
Nhưng sao ngăn được nỗi sầu trong tim
Thẫn thờ nhìn mẹ ngoài hiên
Bàn tay run rẩy theo hàng dậu nghiêng
Bồi hồi một chiếc lá buông
Nghe hồn lạc lõng theo chiều hoàng hôn
Bâng khuâng nhìn Mẹ vui buồn
Nghe tim nhoi nhói nỗi buồn chia ly
Trở về rồi lại ra đi
Thương quê rời mẹ buồn sao là buồn
Xa Mẹ lòng chẳng bình yên
Cay cay bờ mắt nghẹn ngào thương đau
Thầm thì khấn với trời cao
Cầu cho mẹ được bình an cuộc đời
Mẹ ơi ! Hãy ngủ bình yên
Ngô Thiên Tú
Mẹ ơi !
Hãy ngủ bình yên
Con không khát sữa
khóc đêm nữa rồi
Cũng đừng
lo lắng bồi hồi
Con thơ đau bệnh
thức buồn thâu đêm
Bây chừ !
Mẹ hãy ngủ ngon
Ðừng lo mùng rách
muỗi vào cắn con
Cho dù
gió lạnh mưa tuôn
Ðừng nhường chăn ấm
mẹ thì co ro
Mẹ ơi !
hãy ngủ yên lành
Ðừng lo khi tiếng
đạn vang đầu làng
Chạy tìm
con trẻ quẩn quanh
Mặc cho bom đạn
chẳng màng tấm thân
Mẹ ơi !
Hãy ngủ bình yên
Ðừng dầm mưa nắng
sương giăng ngoài đồng
Ðừng lo
từng ký gạo đong
Nuôi con khôn lớn
chẳng mong đáp đền
Mẹ ơi !
Hãy ngủ yên lành
Ðừng lo áo mới
quần lành cho con
Mẹ thì
quần vá áo sờn
Còn con đủ thứ
đua chen bạn bè
Mẹ ơi !
Hãy ngủ bình yên
Ðừng thương đừng nhớ
thằng con xa nhà
Bơ vơ
lạc lỏng xứ người
Rưng rưng nước mắt
tuổi già thương đau
Mẹ ơi !
Mẹ hãy ngủ ngon
Ðừng đưa đừng tiễn
con về lại đi
Nghẹn ngào
đôi mắt chia ly
Thương con
Mẹ khóc ướt mi lệ sầu
Mẹ ơi...!
hãy ngủ triền miên
Ðừng thương đừng thức
mặc con khóc gào
Bùi ngùi
nước mắt nghẹn ngào
Cuộc đời ...Tình Mẹ ...
ngậm ngùi hồn con
Bài viết năm 1995
Thương Mẹ hiền Ngô Thiên Tú
Mẹ hay bệnh mỗi khi trời trở gió
Lòng đau buồn con lo sợ vẩn vơ
Trời cuối thu từng chiếc lá thẩn thơ
Rơi lặng lẽ theo dòng đời nghiệt ngã
Nơi xứ lạ lòng con buồn khôn tả
Nhìn mưa chiều dai dẳng rớt ngoài hiên
Từng giọt mưa ray rứt nhỏ vào tim
Hình ảnh Mẹ mênh mang trong ký ức
Con nhớ mãi mỗi lần về quê cũ
Mắt mẹ buồn ướt lệ tiễn con đi
Buồn nào bằng giây phút cuối chia ly
Nghẹn ngào nhìn Mẹ lạc loài bước chân
Trời về đêm nhìn sao khuya lấp lánh
Vì sao buồn chớp tắt chẳng bình yên
Thương Mẹ hiền nghe nghẹn ở trong tim
Buồn day dứt thẫn thờ trong đêm tối
< Sửa đổi: thientungo -- 12/14/2005 5:48:38 PM >
10
Gió lùa Ngô Thiên Tú Nhà tranh mái lỗ vách thưa Gió lùa mưa dột khi trời vào đông Nhà nghèo chỉ chiếc mền bông Ðắp cho con trẻ từng đêm lạnh về Mẹ thì phủ chiếc khăn che Mong manh lạnh lẽo trong mùa giá băng Từng đêm gió lạnh mưa giăng Thân gầy với chiếc khăn mềm co ro Bồi hồi nhớ mẹ thẩn thơ Nghe tim xao xuyến nhìn trời lập đông Dạt dào nhớ chiếc mền bông Bao nhiêu mảnh vá cho lòng xót xa Rì rào tiếng lá bên hiên Ngỡ là tiếng gió đêm nao lùa về Thẫn thờ nhớ mái nhà xưa Gió lùa mưa dột đong đưa trong hồn Nghẹn ngào hình ảnh mẹ thương Co ro trong chiếc khăn mềm đêm mưa Bềnh bồng nhớ kỷ niệm xưa Nghe tim lạc lõng giữa đêm gió lùa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2013 05:41:02 bởi Ngô Thiên Tú >
TANG MẸ
Ngô Thiên Tú
Trở về quê Mẹ chiều mưa
Vào nhà trống kẻng đong đưa gõ dồn
Con như người bị mất hồn
Bơ vơ khóc Mẹ miệng mồm u-ơ
Lệ tuôn nhìn cỗ quan tài
Ðèn nhang khói quyện hình hài Mẹ thương
Mẹ nằm im lặng thê lương
Mẹ ơi ! Mẹ bỏ con thương đi rồi
Quấn lên đầu mảnh khăn tang
Mặc vào áo trắng, lòng mênh mang buồn
Chập chờn hình bóng Mẹ thương
Nghẹn ngào trước ngõ đón con ngày nào
Ðốt nhang con khấn Mẹ về
Chén cơm đôi đũa cố dìm đau thương
Xót xa, nhìn ảnh Mẹ hiền
Nghe hồn lịm chết trong chiều mưa buông
Ðêm đêm nghe tiếng kinh cầu
Bồi hồi xao xuyến lệ sầu chơi vơi
Mẹ về phương ấy xa xôi
Còn con ở lại mồ côi cuộc đời
Bàn chân theo mẹ ngày xưa
Thẫn thờ theo mẹ lần nầy nữa thôi
Ngậm ngùi nước mắt ướt môi
Nhớ xưa theo mẹ chiều tan học về
Con về xứ lạ xa xôi
Ðâu còn Mẹ tiễn, dặn con đủ điều
Thắp hương con khấn Mẹ hiền
Cay cay bờ mắt nghẹn ngào trái tim
< Sửa đổi: thientungo -- 12/14/2005 6:12:46 PM >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2013 05:41:35 bởi Ngô Thiên Tú >
Biển Mẹ Ngô Thiên Tú Hoàng hôn đang xuống trên biển cả Mây lơ lửng đỏ môt góc trời Lang thang môt chiếc thuyền nghiêng ngả Sóng nước vô tình mãi đổ xô Lênh đênh tháng ngày nơi xứ lạ Nhấp nhô trôi nổi giữa biển đời Như thuyền lạc lõng theo con sóng Bềnh bồng lơ lửng giữa chiều rơi Thấm trái tim buồn hồn viễn xứ Xa xăm quê lạ nhớ quê tôi Chiều nay nắng tắt ở ngoài khơi Thương bờ biển mẹ chốn xa xôi Biển chiều sóng nước dâng niềm nhớ Nhớ mẹ nhớ quê nước ngập hồn Nơi đây biển cũng mênh mông nước Ðâu bằng biển Mẹ mỗi chiều rơi < Sửa đổi: thientungo -- 12/17/2005 6:15:14 AM > 18
Con ru mẹ ngủ
Ngô Thiên Tú
Con ru me ngủ thật buồn
Bằng dòng nước mắt trong hồn trong tim
Như trời mưa đổ ngoài hiên
Lê thê dai dẳng triền miên không ngừng
Con ru mẹ ngủ bình yên
Bằng lời cầu nguyện trong đêm thì thầm
Nghẹn ngào nước mắt không tên
Bồi hồi nuối tiếc nhớ thương mẹ hiền
Con ru mẹ ngủ bơ vơ
Thẫn thờ như đứa trẻ thơ lạc đường
Lạc loài trên phố không quen
Ngẩn ngơ con khóc trong đêm bùi ngùi
Con ru mẹ ngủ triền miên
Bằng bài hát ngắn buồn miên man buồn
Hay lời thơ khóc mẹ thương
Nghe tim héo úa nghe hồn không yên
21
Lời Mẹ Ru Ngô Thiên Tú Trở về đứng dưới mái hiên Thẫn thờ nghe tiếng Mẹ hiền ầu - ơ Lời ru buồn bã hơn xưa Hòa cùng tiếng võng đong đưa vào hồn Ngỡ ngàng lòng thấy buồn buồn Nghe lời ru mẹ không còn như xưa Tháng ngày làm Mẹ già nua Giọng ru ngày cũ run run nghẹn ngào Thì thầm cứ ngỡ mưa rơi Xót xa từng hạt lùa vào trong tim Bồi hồi lòng chẳng bình yên Thương lời ru Mẹ buồn điên đảo buồn Chiều tàn nhìn bóng chiều buông Tim nghe nhoi nhói nỗi buồn không tên Mai rời quê cũ mông mênh Ðâu còn nghe được lời ru Mẹ hiền Cho dù con ở nơi nao Lời ru của Mẹ trong tim suốt đời < Sửa đổi: thientungo -- 12/20/2005 5:12:36 AM > 23 -1
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2013 05:51:47 bởi Ngô Thiên Tú >
Tình yêu của Mẹ Ngô Thiên Tú
Tình yêu của Mẹ
Là dòng sữa tươi
Nuôi con thành người
Từng ngày từng đêm
Tình yêu của Mẹ
Là bài ca dao
Là tiếng võng buồn
Giữa chiều mưa buông
Tình yêu của Mẹ
Thì thầm trong đêm
Như biển trùng dương
Dạt dào mông mênh
Tình yêu của Mẹ
Là chén cơm đầy
Là chiếc chăn ấm
Khi trời lập đông
Tình yêu của Mẹ
Là tiếng mưa dột
là cây mía ngọt
Dỗ dành con đau
Tình yêu của Mẹ
Là chiếc áo mới
Mẹ thì áo phai
Bạc màu vá vai
Tình yêu của Mẹ
Là giọt lệ buồn
Như trời mưa tuôn
Khi con nguy khốn
Tình yêu của Mẹ
Là cả cuộc đời
Là cả phận người
âm thầm hy sinh
Tình yêu của Mẹ
Ngậm ngùi không tên
Tình yêu của Mẹ
Nghẹn ngào trong tim
Hỡi ai còn Mẹ...?
Có nghĩ gì không...?
Hỏi ai mất Mẹ...?
Có nhớ gì không...?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: