ANH À...
Anh à,
Người ta bảo, khi mưa nhiều thường nhớ nắng,
Lúc hạn khô, ta lại ước một cơn mưa.
Mình cũng thế, từ hôm sớm tới cạn trưa
Yêu thương, hờn giận, vui lẫn buồn ... không thể đếm!
Anh à,
Tuổi của mình hay nhớ về kỷ niệm
Cay đắng, chát chua..., giờ lại ngọt lịm ở bờ môi
Bởi vì dòng đời như sông cuồn cuộn trôi
Bao quá khứ được điểm tô màu dĩ vãng...
Anh à,
Bước vào yêu, ngữ ngôn bỗng làm dáng
Nhìn mây trời...bay tản mạn niềm mơ
Thật hồn nhiên và cũng rất dại khờ
Thời áo trắng... ôm giấc mơ: hoài bảo!
Anh à,
Mùa theo tháng năm thay áo,
Còn mình có giữ được áo mộng đâu!
Thế mà vẫn hẹn hò tự thuở trước..., tận nghìn sau
Vì ta biết: xa là để dành cho nhau nỗi nhớ.
Anh à,
Em về với bao thương yêu hoài dang dở
Ôm đầy tay, rồi tung hết vào tim
Một mảnh vườn, ta vun xới nỗi niềm
Nơi mình về, cùng tìm hương năm cũ...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2017 18:21:56 bởi Tóc nâu >