...rơi thơ.
Thả nhớ... Có những chiều thả nhớ về xưa Ai viết tên ai, trên nền của nhớ Ai lại mơ ai, để vòng tay khỏi dang dở Áo yếm, sen hồng, thắt lưng đỏ người ở... nơi đâu ? Sao người chẳng về, đã chín lắm một mùa cau Đây trầu xanh, em sợ lắm chẳng muốn làm Tô Thị Những mong sao, được phép mầu thần bí Có anh kề, Trầu Cau thắm, mình... nên duyên... hoangnguyen Lại ghé khoe, cảm ơn chủ nhả nhé.
ảnh hoangnguyen
Rất tuyệt tấm này đó anh hoangnguyen! Tóc xỏa , úp mặt, vệt vàng liêu trai đã làm sống dậy' Linh hồn tượng đá'... Lời thơ nhẹ nhàng như ' Trời Blue ' làm TN hơi giận cái hồn thơ khô quánh hiện giờ của mình, nhưng giận ai thì có thể được xin lỗi, nhè Thơ mà giận thì có nước ngồi đó một mình, thấy ghét thiệt, nhưng chịu thôi! Thơ ơi, Thơ ở nơi nào Thơ bay theo gió? Trốn vào cụm mây? Hay Thơ ướt sũng mưa dầy Bỏ dung nhan mộng với ngày lạnh căm. Muốn tìm hương ấm Thơ thăm, Mà sao sợi lạnh ran râm cõi hồn! Tóc nâu Cô nàng áo yếm mơ bên hàng hủ sành và những cụm hoa tươi làm TN còn phải mê nói chi tới người chụp ảnh. Cảm ơn ảnh đẹp mà anh hoangnguyen chịu cho xem ké thật nhiều. TN đâu có nói đi qua Công- gô ăn Tết đâu mà được chúc Tết sớm thế, nhưng vẫn rất vui vì được chúc Tết đầu tiên. TN có thói quen chúc Tết vào những ngày đầu năm để cười cầu tài và chìa tay đòi lì-xì... ( nghe có vẻ giống 'khủng bố' ghê đó!) Mến chúc anh hoangnguyen những ngày cuối năm xôn xao chuẩn bị Tết thật vui cùng gia quyến nha!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2014 17:01:10 bởi Tóc nâu >
Tết lại đến muôn nơi... Ngày tháng lại hanh hao Tóc mơ chiều trở gió Chiều vàng như dải lụa Tuyết trắng vắt ngang trời Tết lại đến muôn nơi Hoa lòng, mong gió đợi Ngang xưa, một chiều rối Thấy nhớ ai, lưng trần Mùa nào, là mùa xuân Ngang chiều, trên đất lạ Đâu tình nồng hương má Trong tiếng pháo nhạt phai Tháng giêng rồi tháng hai Đâu mùa xuân trảy hội Muốn nghe được em nói: “Mình bên nhau, trọn đời “ hoangnguyen Cảm ơn TN đã khen tặng, chụp bừa nên chưa được toại nguyện lắm. Vâng, tự nhiên hn thấy có cô bé áo dài nằm co ro một mình nơi đất khách, tự nhiên thấy dòng máu Lạc Hồng trong người lại trỗi dậy... nên hình như thương thương.
Điểm lạ là tự nhiên phần trên chỗ "tóc" của cô ấy lại mầu "hạt dẻ"... (vì húy mầu Nâu ?!) kể ra thì cũg hơi hơi giống con cháu bà Âu Cơ...
Chắc là do hn mê áo dài, nên nhìn đâu cũng "hình như"...
Giống như hồi đi Zion, Utah cũng có "Áo Dài" trên vách núi (ảnh ở dưới) hay là mảnh đất Mỹ Châu này thuộc về giòng giống Lạc Việt ???
Về Thơ, ai cũng thế... càng ngày thơ rơi nhiều thì túi thơ phải vợi dần, đó là điều tự nhiên thôi TN ạ. HN cũng thế mà thôi. Có dịp là ghé, có ngẫu hứng là thốt lên lời... còn không thì lại Im và Re vào số lùi và mất hút.
Viết vui mấy câu thôi.
Mến chúc Tóc Nâu cùng gia đình sang Năm Mới, ngày nào cũng vui như Ngày Tết !
Tết lại đến muôn nơi... Ngày tháng lại hanh hao Tóc mơ chiều trở gió Chiều vàng như dải lụa Tuyết trắng vắt ngang trời Tết lại đến muôn nơi Hoa lòng, mong gió đợi Ngang xưa, một chiều rối Thấy nhớ ai, lưng trần Mùa nào, là mùa xuân Ngang chiều, trên đất lạ Đâu tình nồng hương má Trong tiếng pháo nhạt phai Tháng giêng rồi tháng hai Đâu mùa xuân trảy hội Muốn nghe được em nói: “Mình bên nhau, trọn đời “ hoangnguyen
XUÂN KHAI NGUYÊN Em lại tìm về bên Đất nhớ Phải là hoa cỏ đón Xuân sang Áo lụa mong manh màu tươi thắm Rộn rả hương yêu tận non ngàn. Mơ cánh hoa vàng..., vàng như nắng Thắp sáng ngày Xuân giữa miên Đông Lời thơ em viết trong chiều lặng Đượm chút niềm mơ ánh Xuân hồng! Chỉ thấy hương Xuân mỏng như tơ Nhẹ như hơi thở. Đẹp như thơ. Tuyệt vời ẩn hiện trong tiềm thức (Vì) trắng xoá nơi này, trắng bơ vơ... Ngày tháng trôi đi, hoài mong đợi Hồn Xuân xưa cũ, lối đi chung Bên nhau tay ấm, không lời nói Chỉ dấu yêu thôi... đến tận cùng. Anh ạ! Mùa Xuân cuối tháng giêng Đất lạ, tìm đâu Xuân rất duyên? Thì thôi tha thiết trong niềm nhớ Để mãi còn chung Xuân khai nguyên... Tóc nâu r
Xin chào anh hoangnguyen, TN mắc cười chuyện giòng máu Lạc Hồng như anh hn kể trên, thú vị lắm. Xời ạ, chỉ vì màu tóc mà phải kỵ huý thì khổ cho TN quá, nếu như đổi nick thành tóc bạch kim thì sao ? Đùa cho vui chút anh hn, cuối năm đang nhường bước cho năm mới nên mình phải chất niềm vui để dành đó, xài dần dần sau... TN xin chúc anh Hoàng Nguyên cùng gia đình một năm Giáp Ngọ thật an khang, hạnh phúc và mọi ước nguyện sẽ được như ý . **
Tấm này như một rừng áo dài, tóc ngang lưng cùng đi trẩy hội, đến cả gió cũng chen lồng vào tà áo như chia vui . Rất và rất thích tấm này, hôm nào cho TN xin mượn để tìm hồn thơ rơi với. Lại cảm ơn anh hn lần nữa nha.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2014 06:58:51 bởi Huyền Băng >
(xin bấm lên ảnh để nghe bài hát)
tặng hòang nguyên, mỹ hạnh
đóa tình thơ trong lành
như sương mai lấp lánh
trên nhành xuân mong manh
- nlynh -
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2014 06:52:05 bởi Phù vân >
Xin chào Anh Dzuy Lynh và Tóc Nâu,
Bản nhạc hay giọng ca rất đượm đà tình cảm.
Gần Tết mà được món quà quý này, chắc năm tới Tóc Nâu sẽ gặp nhiều niềm vui mới lắm.
Xin chúc mừng Anh Dzuy Lynh và Tóc Nâu. Mến chúc Anh và Tóc Nâu cùng gia đình vui hưởng một Năm Mới:
AN KHANG THỊNH VƯỢNG
VẠN SỰ NHƯ Ý !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2014 12:55:17 bởi hoangnguyen6889 >
tặng hòang nguyên, mỹ hạnh
đóa tình thơ trong lành
như sương mai lấp lánh
trên nhành xuân mong manh
- nlynh -
*
TN xin cảm ơn điệu nhạc du dương do anh Lynh sáng tác làm quà Tết.
Năm mới sẽ đỡ chậm rì hơn năm cũ rồi nha, Ngọ mà...
Mượn tấm thiệp vừa thực hiện xong để cảm tạ và xin chúc anh Lynh, anh hoangnguyen và các bạn thơ ngày nào một năm mới thật như ý, an khang !
Thân mến,
Tóc nâu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2014 21:45:20 bởi Tóc nâu >
Mùa gió rối... Trời Blue và nắng vàng rất nhẹ Ngủ ngoan em, chốn ấy mộng mây trời Đêm gió lạnh, ai thấu cảnh lẻ loi Em gối chiếc, bên trời mong người tới... Em có nghe, tiếng lòng mùa gió gọi Đời cần nhau, dẫu sỏi đá triệu năm Ngủ ngoan em, cho anh ngắm... lúc em nằm Và rất nhẹ, cho anh hôn... tóc em mùa gió rối... hoangnguyen
XIN MỘT LẦN... Xin lặng yên một lần như đá Nằm dáng ngoan nghe gió miên man Rơi rơi dăm vệt nắng vàng Hôn mềm tà áo giữa hoàng hôn khơi. Xin một lần tóc xoã vai lơi Trăm nghìn sợi mỏng rã rời đan nhau Đâu là những sợi hư hao Với hồn mưa gió nghiêng vào xót xa... Xin được lần nghe tiếng Xuân ca Tần ngần thương nhớ khẽ thoáng qua Đá xanh dậy thức niềm hoan khởi Vì những nụ hôn gió vọng thề Vạn năm cũng những nhiêu khê Nghìn năm cũng thể đam mê sắc buồn Đâu ai thấy lệ đá tuôn Ôi, yêu dấu hỡi... bâng khuâng đã vừa. Tóc nâu r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2014 06:56:12 bởi Huyền Băng >
Từ Thực Ngủ ngoan em, trong tay mùa gió rối Thổi hoàng hôn, trên mảnh lụa đa đoan Trải nắng vàng trên phiến nhớ đa mang Cho tóc nhớ, những mùa vàng đa cảm Xin bầu trời, xanh trong, chẳng mây xám Chỉ mây hồng, hay lảng vảng trắng ngang môi Xin mây hồng, lững thững từ từ trôi Về phía gọi, những mùa xuân áo mới Đâu là nơi, trăm năm để mùa gọi Chốn xuân thì, vắng nhớ thuở hồng môi Đâu là mùa, có cánh đào Ô môi Seal trên áo, để mơ xuân về hiện thực Mấy trăm năm, chỉ có một Từ Thức Gặp được Tiên, ở giữa chốn bụi trần còn lại ta, kẻ gọi là Từ Thực nên Thực Từ từ… may mới thức được người thôi… Hoangnguyen Xin chào Tóc Nâu, lại chuyện của cô gái áo dài nằm ngủ trên đất khách. Kể cũng lạ. Hình đó sao lại giống người mặc áo dài, mà lại là con gái nữa chứ… thế mới thấy mơ gì thấy đó. Tiếc ảnh chưa đẹp đúng ý lắm.
Thôi Năm Mới viết mấy câu để góp vui cùng TN, cứ mơ mơ màng màng thế này, mặc dù đã đã răn: Nên bắt đầu bằng từ Thức và sau đó phải từ Thực… cứ mơ mơ… anh của em Thơ thế này chăc tiêu…
“Thôi kệ” lại đổi Họ thành họ “Thôi” tên Kệ (con cháu của Thôi Hộ có câu: Đào hoa y cựu, Tiếu đông phong).
Mến chúc Mỹ Hạnh cùng gia đình và tất cả các ACE:
Năm Mới có thật nhiều niềm vui mới !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2014 00:02:03 bởi hoangnguyen6889 >
Phù vân
như sương mai lấp lánh
trên nhành xuân mong manh
- nlynh -
Đến hôm nay TN mới có dịp bàn thêm chút với câu thơ của NLynh nè: Để kết thúc câu truyện ngắn " GIOT SƯƠNG TRÊN LƯỚI NHỆN" của mình tác giả Lê Bảo Trân có câu này rất thơ: "Ước gì cho gió đừng bay, để giọt sương mai còn đọng hoài trên lưới nhện" Nghiệm ra muôn đời sương sẽ tan và gió không ngừng bay ... Phá chút nha!
Đề Đô Thành Nam Trang Khứ niên kim nhật thử môn trung Nhân diện đào hoa tương ánh hồng Nhân diện bất tri hà xứ khứ Đào hoa y cựu tiếu đông phong Thôi Hộ
________________________________________________________________________
Hôm qua làm rách túi thơ Chữ bay theo gió, bây giờ tìm đâu? Cho xin khất lại ngày sau Lên non hái mộng kết màu thơ... rơi!
Tóc nâu hoangnguyen6889
“Thôi kệ” lại đổi Họ thành họ “Thôi” tên Kệ (con cháu của Thôi Hộ có câu: Đào hoa y cựu, tiếu đông phong).
TN xin chào anh ' Thôi kệ'( giòng họ xa tít mù khơi với Thôi Hộ) hoặc Từ Thực , và TN nhớ đâu đã có lần mang họ Than tên Hộ nữa, nhiều tên họ quá nên hôm nay chỉ dám gọi Thôi kệ (sẽ) Từ Thực vậy... Mến chúc 'tác giả nhiều tên gọi' một cuối tuần an vui cùng gia quyến nha. Không quậy thì đâu phải là TN.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2014 15:27:37 bởi Tóc nâu >
Xin chào Chủ nhà:
Cảm ơn Chủ nhà đã đăng lại bài thơ của Thôi Hộ, viết nhầm của Minh thì không sao, viết nhầm chữ Tiếu sang Chữ Khiếu: Thật quá đáng trách. HN sẽ sửa lại ngay. Nay xin khiếu!
Cảm ơn TN nhé.
Đâu ai dám Khiếu nại Thơ Bởi thường Tiếu ngạo cùng Thơ vậy hà Chép Thơ (chỉ) vì một cành hoa Riêng việc, đi, đến... thể là Kiếu nhau. Lâu lâu, cự nự càu nhàu (Chợt) thấy mình đáng ghét hơn màu mưa đông Thôi thì: Từ Thực cho xong Khép trang, đóng cửa... Thơ hoang cạn giòng! TN hì hì, TN xin chào anh HN, thơ thẩn không thấy bóng dáng , chỉ thấy cơn phá phách nổi dậy nên TN quậy bút chút xíu cho vui vẻ trong tháng giêng âm lịch , vì tháng Giêng là tháng ăn, chơi mừ.... Mến chúc anh HN luôn vui nha.
ảnh hoangnguyen
CÒN NHỚ...?
Bên thềm rơi nắng mềm nhung nhớ
Vách đá sầu in dấu trăm năm
Màu yêu nào đẹp hơn một thuở
Áo trắng vai mềm, phượng đỏ bâng khuâng
Lúc hè muộn, mây chiều lãng đãng
Anh ngại ngần hoa nhỏ trên tay
Đẹp dịu dàng, ngắm sợi tóc bay
Gió thổi rối nỗi niềm mong gởi
Mùa lặng lẽ, mùa vào quá khứ
Nắng mưa hoài dệt trắng áo mơ
Trăm hồn hoa anh thả mộng hờ
Dâng phảng phất hương tình cuối hạ…
Rồi một chiều dốc đời đầy lá
Dáng hoa sầu hóa đá thiên thu
Gió dậy mùa hát cạn lời ru
Vọng vách tưởng lạc loài tìm dáng cũ…
...
Áo trắng chập chùng như làn sóng vỗ
Áo trắng năm nào còn nhớ không anh?
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2014 03:38:23 bởi Tóc nâu >
BÀI THƠ MỚI.
Có một buổi sáng, trời ngập sương mù
Ướt đẫm cả vùng trời quạnh vắng
Mùa thu về ngang, mây trời húng hắng
Rơi vào hồn ta vệt trắng mông lung.
Buổi sáng chia tay, lòng cứ ngập ngừng
Tay tìm tay như truyền nhau chút ấm
Phân vân lắm với nhiều điều muốn nói
Nhưng rồi…
Chỉ có ánh mắt tiễn bước nhau thôi.
Những buổi sáng đi qua thiếu vắng phần đời
Lược gương chải mãi sợi buồn lưng lửng
Rụng rơi sợi sầu trên vách tình thẳng thớm
Xa ngút ngàn thuở hoa bướm còn vui…
Chợt buổi sáng hôm nay có mặt trời cười
Bầu trời trong vắt, gió thì thầm mời gọi…
" Này em, mùa xuân đang thử màu áo mới
Hãy để lòng mình hòa với dáng mây
Và hãy để nắng ngây dại...
hôn mềm bài thơ mới!"
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2014 13:58:17 bởi Tóc nâu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: