TUYỂN TẬP TỎ TÌNH TRONG ĐÊM NGHE Nguyễn Thị Thụy Khánh
71 ĐỪNG TRÁCH HỜN NHAU Nguyễn Thị Thụy Khánh Em nhắm tính tình qua năm tháng Mấy tuổi rồi sao ngăn cách vẫn còn đây Người mãi đi mang kiếp sống đọa đày Người ở lại cho hao mòn nhan sắc Tình yêu mình mang thật nhiều nước mắt Không hẹn hò cho mục nát niềm tin Vẫn biết người mang màu áo chiến binh Đâu dám hẹn tình yêu mình sống mãi Em ngược xuôi cho mỏi mòn lòng em gái Lính phong trần không về phép được sao ? Có người yêu mà buồn vẫn lên cao Vẫn mỗt bóng cô đơn lòng phố thị Em thương nhiều gió sương đời chiến sỹ Sao anh buồn nói mãi chuyện chia ly Yêu chiến binh ai còn ước mơ gì Ngoài non nước bình an ngày trở lại Ta xây đắp vùng bướm hoa tình ái Đi một đường tìm ánh sáng tương lai Chân ngày xưa miền rừng núi miệt mài Giờ hiện diện điểm tô đường kỷ niệm An trách em “không hiểu đời lính chiến” Đời lính nào mà cưới được ai đâu ? Con gái hay xây giấc mộng sang giầu Đối với lính là khung trời cách biệt Vùng lính sống có đâu lành rên xiết Có hoa rừng và cây cối âm u Trước mắt sau lưng hang hốc mịt mù Lính không có đường ra vùng ánh sáng Lính yêu lắm nhưng bàm tay vẫn trắng Lính đấu tranh mà không giữ nổi tình yêu Đường lính đi không có bước diễm kiều Không thể dắt bước ngọc ngà con gái Sao anh nói chuyện gì đâu ngang trái Đường anh đi là đường lối em mang Em theo anh trong vòng dây chinh chiến Hôm em vẫn theo anh từng bước nhỏ Anh nhọc nhằn em đau từng hơi thở Anh núi rừng đường em bước âm u Dù thành đô không bao phủ sương mù Không mưa bão mà lòng em lạnh giá Là thi sỹ nên tình như biển cả Chẳng đo lường không tính chuyện dở dang Không tiếc ngày xưa tuổi nmgọc thiên thần Vì yêu lính nên buồn dâng giấc ngủ Nên vẫn thấy cuộc đời chưa trọn đủ Vắng một người cho trời mộng mưa bay Cho hững hờ buốt giá cả vòng tay Bao kỷ niệm chợt về đây gục khóc Thương lối xưa hàng cây buồn xõa tóc Đường vễ vàng soi từng bước chân anh Người đi rồi mà kỷ niệm còn xanh Cho kẻ ở ngậm ngùi thương quá khứ 24/7/68
74 TÌNH YÊU TUỔI DẠI Nguyễn Thị Thụy Khánh Vào đông rồi trời Nha trang có lạnh Sương có làm ướt vai áo người yêu Quân trường về khuya chắc buốt giá nhiều Anh say ngủ hay còn trong phiên gác Những chuyến bay dài thực hành phi tác Tung cánh chim trời vào giữa màn đêm Anh có nghe buồn nghe nhớ về em Và khe khẽ gọi tên người yêu nhỏ Đêm nhớ anh nên đêm dài khó ngủ
lạnh gối chăn và lạnh buốt cả hồn Thao thức hoài không hẹn giấc cô đơn Em thèm lắm hương nồng hơi anh thở Từ dạo yêu nhau em lười sách vở Cứ thả hồn theo những cánh chim bay Mê đọc thư anh quên cả học bài Không kỳ này trượt em bắt đền anh đó Tuổi học trò vào tình yêu bỡ ngỡ Mộng ban đầu trong trắng đẹp như mây Em yêu hoài người lính chiến tàu bay Tình vẫn thắm như ngày xưa ….mới biết 24/7/68 G. T.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2013 14:54:29 bởi thaisan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: