Một Chuyến Đợi Chờ
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 82 bài trong đề mục
wind.stt 06.03.2013 21:50:22 (permalink)
0
8/3 Chúc Mẹ Người Yêu Cũ

Cô nhớ giữ gìn sức khỏe
Tháng 3 rét vỡ môi cười
Cuộc đời giữ nhiều ý nghĩa,
Buồn vui từ ấy sinh sôi...

Con hiểu những điều không thể
Hằn trên vần trán mây trời
Niềm tin chẳng còn bén rễ,
Cũng là như khúc sông trôi!

Cái duyên ở đời đâu dễ...
Cái tình mấy thắm được môi?
Hội ngộ, phai phôi, và lệ...
Cũng nuôi bao kẻ nên người...

Con vẫn chúc cô như thế
Dù bao năm tháng xa rồi...
Cành hoa đặt lên bàn khẽ,
Đẹp màu cổ tích xa xôi...
#16
    wind.stt 07.03.2013 02:01:45 (permalink)
    0
    Bội Bạc (T)

    U uẩn...
    Khất thực bóng đêm
    Hắn chỉ cho ta chút ưu phiền
    Rồi mang niềm tin đi tế sống,
    Lễ hỏa táng khói ùn nơi thạch động,
    Tên dị giáo oằn mình không một tiếng rên!
    Tín thành gãy vụn
    Tro tàn lả tả bám vào đêm,
    Quỳ lạy uy quyền
    Để hồi sinh lời nguyền mất mát,
    Giết linh hồn bằng bệ rạc,
    Huyễn hoặc tư tưởng,
    Hành động sáo mòn,
    Nhận thức chết non,
    Hối tiếc gầy còm trong thể xác,
    Giờ ngoài em và trong niềm tin khác,
    Ta chỉ biết gục đầu
    và khinh rẻ sắc son!
    #17
      wind.stt 07.03.2013 20:15:35 (permalink)
      0
      Nỗi Nhớ Xa Xưa

      Làn khói biếc lay màn đêm trở giấc
      Mùi thời gian u uẩn ủ vào thơ
      Hớp buồn xưa vô tình ta vuốt mặt
      Chạm màn mưa ta tỉnh mộng bao giờ!

      Dư âm ấy nồng thơm như mùi đất
      Của một mùa hạ dang dở phong thư
      Hàng cây ấy tủi hờn đang bật khóc
      Nhìn cái tên... hai nét chữ dại khờ!

      Trang nhật ký kỷ niệm xưa tiễn biệt,
      Chút luyến lưu cố với cũng chôn vùi,
      Thôi cất lại ngăn bàn yêu tha thiết,
      Nỗi bơ vơ đã thao thức một thời!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2013 20:24:41 bởi wind.stt >
      #18
        wind.stt 07.03.2013 23:14:04 (permalink)
        0
        7/3 Cho Những Người Con Gái Khác

        Đến mai này có ai chúc em không
        Hỡi cô gái trên lòng đường quạnh vắng?
        Nghe sương đêm đè lên vai nằng nặng
        Đôi mắt chòng chành bể cay đắng quá mênh mông!

        Đến mai này có ai chúc em không?
        Em chợt hỏi những người khách vãng lai trước mặt,
        Câu ngã giá trả lời, em rùng mình se sắt,
        Phố vô tình, phố vắng, vỡ cơn giông...

        Dáng mẹ cha cặm cụi giữa cánh đồng,
        Con cò trắng rỉa lông mang nỗi lòng hiu hắt,
        Ảnh quê hương ùa về chảy dài trên mặt,
        Em bấm máy gọi về cho mẹ bớt trông mong...

        Đến mai này phố sẽ thêm đông,
        Kẹo ngọt, hoa hồng, và môi hôn nhớp nháp
        Giữa thành phố bỗng bồi hồi nghe tiếng vạc
        Từ chốn quê nghèo xơ xác cả thinh không!
        #19
          wind.stt 08.03.2013 00:53:21 (permalink)
          0
          Sám Hối

          Ta xin lỗi chúng mày
          Những niềm tin bị ta từ khước
          Bằng những tháng ngày dại dột bước chênh chao,
          Ta xin lỗi những ước mơ chẳng có ai cứu chuộc,
          Phải vất vơ trong ảo tưởng tường rào!

          Ta xin lỗi những kỳ vọng trên nếp cửa,
          Những tầm cao chưa kịp với đã hư hao,
          Những lễ giáo dạy ta từ hơi thở,
          Để chứng tỏ ta - ta đạp đổ cổng ra vào!

          Ta xin lỗi chính ta và dang dở
          Với cái tôi trong trận chiến xáo xào
          Những ngã rẽ không nghĩ suy cắt cớ,
          Chiến lợi phẩm lầm sai đã từng thấy tự hào!

          Ta xin lỗi, ta vạn lần xin lỗi
          Một tương lai, một hạnh phúc, một chân tình
          Vì cái tôi dối trá và nham nhở,
          Chẳng biết soi gương để tự thấy một bóng hình...

          Ta xin lỗi chúng mày:
          - hôm nay sầu tủi
          - quá khứ đắn đo
          - tương lai diễn trò
          - hẹn hò trên gương mặt

          Hãy để ta lại một lần:
          - hỏa thiêu nước mắt
          - phóng sinh gian dối cầm tù
          - cứu chữa môi cười còn lại chút vô tư
          - hồi sinh một cuộc đời trôi trong bóng tối!

          Hãy để ta sống lại cuộc đời như chưa từng lầm lỗi...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2013 02:28:47 bởi wind.stt >
          #20
            wind.stt 09.03.2013 01:47:42 (permalink)
            0
            NK p2 08/03/2013

            Ta không thấy nổi lòng người
            Ta không ngửi nổi những lời giả nhân
            Và không cưỡng nổi bất cần
            Cũng không giữ nổi những lần em xa!

            Bìm leo dậu đổ hay là...
            Em thương ta khổ đi qua dòng đời
            Hoặc em muốn tốt cả đôi
            Ừ nhỉ đúng rồi...
            là tốt cả ba...
            #21
              wind.stt 09.03.2013 01:48:59 (permalink)
              0
              Nỗi Nhớ Xa Xưa II

              Ừ, ta đã đi qua con đường đó
              Có khói bay nỗi nhớ phủ mưa phùn
              Cái chạm môi vì ngây thơ nhắc nhở
              Nên nỗi lòng vẫn thiếu nhịp ngân rung,

              Đã bao đêm lỡ làng khuya gõ cửa...
              Từng tiếng vang trong hơi thở lạnh vô cùng,
              Mà thời gian chẳng vì ai mà mở
              Nhắc lại điều xưa đã lỡ mông lung!

              Giờ độc bước hành trang như vết cứa,
              Lớp da non chưa hồi phục linh hồn,
              Hạnh phúc trên đời không bao giờ thừa mứa,
              Ban phát con người vô tận những môi hôn
              #22
                wind.stt 09.03.2013 10:41:54 (permalink)
                0
                Sáng

                hài...
                tiếng thở dài như gió lộng... vươn vai,
                sáng thứ bảy,
                nỗi nhớ thừa dư đánh động!
                tin nhắn,
                trống không,
                hồi âm
                vô vọng
                buổi sáng cà phê nồng,
                từ niềm tin thành hoang tưởng
                từ hoang tưởng thành viễn vong,
                yêu thương tứ tán,
                ta như là kẻ tị nạn những tàn dư...
                hớp sương mù
                chờ
                vãn
                một mùa thu!
                #23
                  wind.stt 09.03.2013 11:00:51 (permalink)
                  0
                  Lạc Loài

                  nói tiếng lạc loài
                  linh hồn ốm o
                  hình hài tròn trĩnh
                  ngạo mạn quàng vai
                  xúng xính
                  hắn nghênh ngang
                  gom nhặt những oán hờn
                  đạp đổ cô đơn
                  lờn vờn nước mắt
                  vuốt hàm râu trên hình dung quái vật...
                  nói với thinh không
                  nói với con người
                  chẳng bao giờ
                  bọn họ giống như tôi
                  rồi hắn cười đắc thắng...
                  rồi chìm xuống bùn như một con thuyền đắm
                  chẳng ai cười!
                  bao dung đời dành cho hắn
                  chỉ thế thôi!
                  #24
                    wind.stt 09.03.2013 13:02:52 (permalink)
                    0
                    1. Ảo Ảnh Cánh Chim

                    Loài thiên điểu choàng đôi cánh
                    Lục lạc đời treo cửa lối thiên di
                    Đón hoang tàn mọc trên lời kiêu hãnh
                    Nhìn lượt mặt người
                    đang gom góp thị phi...

                    Sải cánh chim trùm mắt người màu nhiệm
                    Sợi lông mặn mòi, sợi ráo hoảnh, sợi sân si
                    Ta nhắm mắt giờ công phu chuông điểm
                    Cánh chim thả dần
                    gợi ta chút hoài nghi

                    Ảo tưởng cánh chim làm cho ta khác vậy
                    Từng tảng người chồng một nẻo nghĩ suy
                    Từng tiếng khóc, tiếng cười hay rên rỉ
                    Những đôi mắt hư không, bám đôi cánh, chân quỳ

                    Có kẻ đứng ôm cánh chim như ngạ quỷ
                    Thét tiếng vô thanh, đang ngã giá một thứ gì
                    Cầm trên tay sắc tím bầm quái dị
                    Ra đôi mắt một người giác ngộ vô vi!
                    #25
                      wind.stt 09.03.2013 20:43:52 (permalink)
                      0
                      Tin Tức

                      Hải đảo ơi em có nhớ đất liền
                      Mà tiếng hải âu đục ngầu đong bọt biển
                      Hải đảo ơi giọt máu trôi màu nhiệm
                      Qua mấy trùng khơi đỏ tím mây trời?

                      Ta như người tình trông ngóng chốn xa xôi
                      Người yêu ta lao đao giữa lòng đời xào xáo
                      Dòng tin tức tràn về bao trận bão
                      Cấp độ đo
                      sự cường bạo của con người!

                      Tiếng hải âu trong tím đỏ mây trời
                      Bọt biển tan giữa chiều nghe biến chuyển,
                      Thoáng lời ru rì rào vương sóng biển,
                      Giọt máu trôi màu nhiệm đến bên người!

                      Hãy để tôi về ru trọn giấc em tôi...
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2013 21:02:56 bởi wind.stt >
                      #26
                        wind.stt 10.03.2013 10:00:01 (permalink)
                        0
                        Chuyển Động

                        Nhìn những nhát cuốc năm tháng đào xới nát nhừ
                        Nhìn người mẹ mớm ăn cho đứa con nhai lại
                        Nhìn đầu hồi hàng cúc dại đang đơm
                        Nhìn từng ngày đứa trẻ lớn lên

                        Trẻ tuổi tìm cho mình một cái tên
                        Thành hôn tìm cho mình một bờ vai và ôn về một thời ngây dại
                        Trưởng thành để hoài niệm về những điều không là mãi mãi
                        Và bắt đầu tự trồng hàng cúc dại
                        Chăm sóc từng đứa trẻ lớn lên,

                        Quyển sách gấp lại
                        Chuyển động cuộc đời như một chuỗi nhớ - quên
                        #27
                          wind.stt 10.03.2013 13:08:38 (permalink)
                          0
                          Tôi Và Chúng Tôi

                          Chúng tôi đại diện cho một lớp người
                          Già không ra già trẻ không ra trẻ
                          Quá khứ sừng sững cao,
                          Con người hiên ngang bệ vệ...
                          Chúng tôi non nớt cúi đầu!
                          Lịch sử dầy lên trên những trang giấy oằn đau
                          Nhờn lũ trẻ niệm bằng lời kinh kệ
                          Nuôi cái tôi cộm nỗi buồn thế hệ...
                          Phọt hết những cái hay để nuôi cái vô nghĩa tây, tàu
                          Những tên Xuân tóc đỏ đứng nhìn nhau
                          Điệu cười hãnh tiến,
                          Niềm tin đã nhiều lần khâm liệm
                          Giờ chỉ còn tin những cái lắc đầu!
                          Họ tự hào đã leo cao,
                          Giữa con đường nhai lại...
                          Rồi cũng đến lúc ta cắn phải,
                          Những yếu hèn nhói một chiếc răng sâu
                          Rồi hiểu ra rằng,
                          Ta chạy hoài nhưng quá khứ không ở phía sau!
                          #28
                            wind.stt 10.03.2013 18:52:08 (permalink)
                            0
                            Đối Diện

                            Ta hay ngươi
                            Say hay tỉnh
                            Vô minh, Vô hình, Vô định
                            Tự do ta hay chính tự do nào?
                            Ngươi hiến mình cho hạnh phúc hay sao?
                            Mà rì rào oán thán?
                            Xin đừng mang nỗi buồn đi làm loạn!
                            Hạnh phúc nằm trong giới hạn của tự hào!
                            Ngươi đánh mất cội nguồn,
                            Thì hạnh phúc ra sao!?
                            #29
                              wind.stt 10.03.2013 21:31:17 (permalink)
                              0
                              Xem Phim

                              Phim đang đến cảnh cảm động
                              Họ ngồi khóc
                              Nước mắt ngắn dài...
                              Mà sao tôi lạ quá,
                              Hình như họ diễn hơi hài...

                              Cứ như tôi là đạo diễn
                              Bên ngoài gào thét vào tai
                              Các cô cậu cứ diễn thế,
                              Cảnh này chắc diễn sang mai!

                              Mọi người nhìn tôi ái ngại,
                              Tôi ngồi chỉ đạo miệt mài,
                              Thằng kép nhíu mày nói: vãi...
                              Còn đào chỉ khẽ nhún vai!

                              Bực mình tôi gồng quát lại:
                              Ngoài kia chú diễn bằng ai!
                              Ngồi đây ăn tàn phá hoại...
                              Người ta bao kẻ thiên tài!
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 82 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9